Sau khi Bối Cơ cùng Tạp Mễ Nhĩ tới, Khắc Lỗ Tư của gia tộc Mã Khắc Tân cũng tới trước hôn lễ của An Nhĩ Tư cùng Nhan Tử Dạ một ngày. Nếu xét ra thì Nhan Tử Dạ cùng Mã Khắc Tân cũng không thể nói là thân thiết, dù sao hai người cũng chỉ gặp mặt vài lần mà thôi. Hơn nữa trước kia bởi vì Nhan Tử Dạ ngại phiền toái, không muốn dính líu tới gia tộc Mã Khắc Tân nên không tự mình liên hệ Khắc Lỗ Tư.
Thế nhưng Khắc Lỗ Tư lại rất quan tâm Nhan Tử Dạ, chẳng những bảo Tân Địch tới mà còn phái hơn mười thú nhân cấp S của gia tộc tới bảo hộ Nhan Tử Dạ. Hơn nữa mỗi ngày còn thông qua Tân Địch hỏi thăm tình huống của Nhan Tử Dạ. Trước lúc cậu sinh sản còn đưa tới ba viên tinh hạch vô thuộc tính cấp S. Nhan Tử Dạ biết hết tất cả. Vị cữu cữu cùng huyết thống này đã làm hết những gì cần làm và không cần làm.
Điều này cũng làm Nhan Tử Dạ thả lỏng. Đặc biệt là sau khi Nhan Tử Dạ sinh đứa nhỏ, Khắc Lỗ Tư cư nhiên còn công bố Nhan Tử Dạ là người thừa kế duy nhất của gia tộc Mã Khắc Tân. Người thừa kế duy nhất, này có nghĩa chỉ cần Nhan Tử Dạ không gặp chuyện ngoài ý muốn thì gia tộc Mã Khắc Tân sau này chính là của cậu.
Lời này trước kia Khắc Lỗ Tư đã từng nói qua nhưng Nhan Tử Dạ chỉ nghĩ ông nói vậy thôi, thật không ngờ cư nhiên lại làm thật. Sau đó Nhan Tử Dạ đã bảo Tân Địch chuyển lời với Khắc Lỗ Tư, nói cho ông biết cậu không có chút hứng thú nào với gia tộc Mã Khắc Tân.
Thế nhưng Khắc Lỗ Tư lại nói, vô luận Nhan Tử Dạ có chịu nhận hay không, gia tộc Mã Khắc Tân đều thuộc về cậu, cho dù Nhan Tử Dạ không chịu tiếp nhận thì sau này cũng do hậu đại của cậu kế thừa.
Khắc Lỗ Tư đã quyết giao gia tộc Mã Khắc Tân cho Nhan Tử Dạ, với địa vị đệ nhất gia tộc của gia tộc Mã Khắc Tân ở Cáp Mỗ Lôi Đức đế quốc, Nhan Tử Dạ căn bản không cần dựa vào gia tộc Á Bá Lan đế quốc hay thân phận bán thú nhân. Bởi vì giống cái của gia tộc Mã Khắc Tân tuy kém hơn bán thú nhân nhưng năng lực sinh dục vẫn rất cao.
Thế nên Khắc Lỗ Tư muốn giao gia tộc Mã Khắc Tân cho Nhan Tử Dạ, ngoại trừ bồi thường thì quả thực không có chút tư tâm nào cả. Điều này Nhan Tử Dạ cũng hiểu rõ. Cũng chính vì hiểu rõ nên cậu mới mềm lòng, chậm rãi tiếp nhận sự tồn tại của người cữu cữu Khắc Lỗ Tư này.
Mái tóc lam sắc tuy không rực rỡ sáng lòe như An Nhĩ Tư nhưng lại càng phụ trợ cho khí chất lạnh như băng của Khắc Lỗ Tư. Nếu nói Áo Đức Kỳ là lạnh lùng đạm mạc thì Khắc Lỗ Tư chính là một tảng băng di động, chỉ cần bất cẩn một chút thôi sẽ có thể bị đông cứng ngay. Thế nhưng bởi vì diện mạo Khắc Lỗ Tư khá tuấn mỹ nên cho dù là tảng băng thì cũng là một tảng băng đầy sức hút.
Đối với ba quả trứng, Khắc Lỗ Tư cũng thực yêu thích, chính là bởi vì tính cách vốn có nên chỉ ở xa xa liếc nhìn chứ không tới gần. Có lẽ ông sợ hàn khí tỏa ra từ người mình đông lạnh chúng.
…
Thời gian nhanh chóng trôi qua, nháy mắt đã tới ngày hôn lễ của hai người.
Hôn lễ của An Nhĩ Tư gia tộc Cái Nhĩ cùng Nhan Tử Dạ gia tộc Mã Khắc Tân xa hoa khỏi phải bàn, chẳng những mời gia tộc thượng lưu của đế quốc Ni Lạp Nhĩ, người của các gia tộc trên các tinh cầu khác cũng lần lượt tới nơi.
Đúng vậy, Nhan Tử Dạ hiện giờ đã thoát ly quan hệ với Nhan gia, mà gia chủ Mã Khắc Tân đã lên tiếng biểu thị Nhan Tử Dạ là cháu trai của mình, đồng thời cũng chính là người thừa kế gia tộc Mã Khắc Tân. Tin tức này kỳ thực có rất nhiều người biết, chẳng qua thật không ngờ gia chủ Mã Khắc Tân cư nhiên lại trực tiếp thừa nhận thân phận người thừa kế của Nhan Tử Dạ.
Tin tức này vừa được công bố đã làm rất nhiều gia tộc kinh ngạc. Tổng kết lại thì ba đứa nhỏ của Nhan Tử Dạ vừa vặn có thể trở thành người thừa kế của ba đại gia tộc. Này quả thực lợi hại a, thân là mỗ ba của chúng, sau này Nhan Tử Dạ hoàn toàn có thể đi ngang ở tinh tế. Sau khi chú ý tới phương diện này, đám người có ý đồ với đứa nhỏ của Nhan Tử Dạ lại càng nhiệt tình hơn.
“Nghe nói quốc vương cùng quốc hậu đế quốc Á Bá Lan đã tới rồi, kia chuyện An Nhĩ Tư là vương tử Á Bá Lan là thật rồi a.”
“Eo, tin này đã qua lâu rồi, giờ ông mới biết à. Nhan Tử Dạ mới lợi hại kìa, vừa mới thoát ly khỏi Nhan gia, gia tộc Mã Khắc Tân đã công bố quyền thừa kế dòng chính. Ông trời của tôi ơi, gia tộc Mã Khắc Tân chính là đệ nhất gia tộc của đế quốc Cáp Mỗ Lôi Đức a, so với gia tộc Cái Nhĩ còn lợi hại hơn. Nghe nói gia chủ đương nhiệm của gia tộc Mã Khắc Tân còn là thú nhân cấp SS, chỗ dựa này của Nhan Tử Dạ vô cùng vững chắc a.”
“Gia tộc Mã Khắc Tân lợi hại thế nào cũng không bằng đế quốc Á Bá Lan đi? Sao ông lại nói Nhan Tử Dạ lợi hại hơn cả An Nhĩ Tư a?”
“Ông ngốc à, Nhan Tử Dạ hiện giờ là vương tử phi của đế quốc Á Bá Lan, lại còn là bán thú nhân duy nhất của tinh tế. Chỉ cần cậu ta muốn rời đi, cho dù là quốc vương cùng quốc hậu Á Bá Lan cũng không ngăn được, người ta là nhất sinh tựu thị tam, cho dù là Á Bá Lan đế quốc thì vẫn phải nâng nê, An Nhĩ Tư thì không cần phải nói, tôi nghe nói Nhan Tử Dạ nói gì là nghe nấy thôi.”
“Nói cũng đúng, nếu để tôi có được bầu bạn là bán thú nhân thì tôi cũng sủng thế thôi, cho dù em muốn sao trên trời tôi cũng hái xuống.”
“Cũng không biết trong ba đứa nhỏ có bán thú nhân hay không, nếu thực sự có, các đại gia tộc sẽ tranh giành tới nứt đầu a.”
“Náo nhiệt chỉ mới bắt đầu thôi.”
…
Lúc hôn lễ diễn ra không có bất luận kẻ nào dám nhảy ra quấy rối, trừ phi đầu óc kẻ đó bị teo lại hoặc muốn chết. Toàn bộ người hầu trong hôn lễ đều được An Nhĩ Tư đổi thành thú nhân cấp S, mấy chục thú nhân cấp S có thể diệt trừ đám người có ý tưởng xấu trước khi chúng kịp hành động. An Nhĩ Tư đã đáp ứng sẽ cho Nhan Tử Dạ một hôn lễ không có chút ngoài ý muốn nào, anh nhất định phải làm được. Hơn nữa còn làm tới mức hoàn mỹ nhất.
Hôn lễ tiến hành thuận lợi, An Nhĩ Tư cùng Nhan Tử trước mặt gia chủ Cái Nhĩ và mọi người đeo nhẫn cho nhau, được mọi người chúc phúc.
Hôn lễ lần này người Nhan gia không tới tham gia, chính là tặng không ít quà. Trong tiệc đính hôn trước đó không mời mà tới, lại còn quấy rối rồi bị hung hăng thu thập, đám Nhan gia kia đương nhiên nhớ rất rõ. Bọn họ không dám tới, cũng không có mặt mũi tới.
Mà vương thất Ni Lạp Nhĩ đế quốc trước giờ không tham gia yến hội của bất cứ gia tộc nào để duy trì hình tượng công chính. Thế nhưng lần này bất đồng, quốc vương cùng quốc hậu của đế quốc Á Bá Lan cũng tới, tuy che giấu thân phận nhưng trong lòng mọi người đều hiểu rõ. Thế nên quốc vương đế quốc Ni Lạp Nhĩ cũng chỉ có thể dẫn quốc hậu của mình tới tham gia hôn lễ của An Nhĩ Tư cùng Nhan Tử Dạ.
Đương nhiên, quốc vương Ni Lạp Nhĩ có mục đích của mình, gần nhất việc kinh doanh của vương thất liên tiếp gặp rắc rối, thế nhưng vô luận quốc vương điều tra thế nào cũng không tra ra kẻ đứng sau. Tổn thất thảm trọng, quốc khố của vương thất Ni Lạp Nhĩ đã sắp cạn kiệt, cho dù nhận được lợi ích từ Nhan gia cũng không bù đắp nổi. Nếu cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì cũng bị nhóm trưởng lão vương thất phát hiện.
Hiện giờ ngoại trừ Nhan gia, vương thất chưa từng hợp tác với ba đại gia tộc, mà ba đại gia tộc cũng biểu lộ rõ thái độ không muốn dính líu tới hoàn thất. Cho nên quốc vương cùng quốc hậu Ni Lạp Nhĩ căn bản không thể kiếm lợi từ ba đại gia tộc.
Cuối cùng không còn các nào khá, quốc vương Ni Lạp Nhĩ mới hi vọng thông qua hôn lễ này tạo quan hệ với Bối Cơ, sau đó được đế quốc Á Bá Lan trợ giúp.
Chính là đáng tiếc, Bối Cơ căn bản không để ý tới quốc vương Ni Lạp Nhĩ có ẩn ý muốn hợp tác. Đừng nói đùa a, thu thập vương thất Ni Nạp Nhĩ đế quốc vốn chính là ý tứ của An Nhĩ Tư. Bối Cơ cũng xuất lực không ít, hiện giờ sao có thể vươn tay trợ giúp a.
Thế nên cuối cùng, quốc vương Ni Lạp Nhĩ chỉ đành tay không ra về.
Buổi tối, sau khi hôn lễ kết thúc, An Nhĩ Tư cùng Nhan Tử Dạ kiểm kê quà cáp do các gia tộc đưa tới. Bởi vì đồ do các đại gia tộc đưa tới đều rất hi hữu trân quý, Nhan Tử Dạ liền thích thú lôi kéo An Nhĩ Tư mở ra xem.
Trong đó quà của Áo Đức Kỳ làm Nhan Tử Dạ chú ý nhất, bởi vì anh đưa tới không chỉ một mà tới hơn mười phần.
“Kỳ quái, tuy anh cùng Áo Đức Kỳ là bạn tốt nhưng hình như đưa quà hơi nhiều rồi đi?” Nhan Tử Dạ mở thử một hộp, phát hiện bên trong cư nhiên là hai viên tinh hạch vô thuộc tính cấp S, lại mở tiếp một hộp, là vài gốc thực vật quý hiếm, những chiếc hộp khác cũng là những thứ Nhan Tử Dạ cần hoặc thích.
“Này, sao Áo Đức Kỳ lại tặng nhiều thứ quý như vậy, hơn nữa còn là dựa theo yêu thích của tôi, sao lại thế này?” Nhan Tử Dạ không nghĩ Áo Đức Kỳ tặng nhiều quà để lấy lòng mình vì muốn kết hôn với đứa con bán thú nhân không biết có hay không của mình, Áo Đức Kỳ không phải người như vậy. Thế nên cậu chỉ đành tìm kiếm đáp án từ chỗ An Nhĩ Tư.
“Đây là sính lễ.” An Nhĩ Tư cầm một gốc cà chua từ trong hộp ra, cười mà không cười nhìn Nhan Tử Dạ.
“Sính lễ?” Nhan Tử Dạ ngây ngốc nhìn An Nhĩ Tư: “Sính lễ gì?” Không lẽ Áo Đức Kỳ thực sự muốn kết hôn với con cậu?
Tựa hồ nhìn ra suy nghĩ trong lòng Nhan Tử Dạ, An Nhĩ Tư cười nói: “Không phải sính lễ của con chúng ta, là sính lễ của Nhan Tiểu Thứ.”
“Cái gì?” Nhan Tử Dạ trợn to mắt, chấn động tới cứng lưỡi: “Sính lễ của Tiểu Thứ? Áo Đức Kỳ đã biết Tiểu Thứ có thể biến thành hình người à? Từ từ…” Nhan Tử Dạ cảm thấy hình như có chỗ nào đó không đúng, đột nhiên, cậu nghĩ tới ý nghĩa của hai từ sính lễ.
“Áo Đức Kỳ thích… thích Tiểu Thứ?” Nhan Tử Dạ há to miệng, khó tin nhìn An Nhĩ Tư.
An Nhĩ Tư gật đầu đáp: “Đúng vậy, thế nên hôm nay mới đưa sính lễ qua, Tiểu Dạ thấy thế nào?”
“Còn có thể thế nào? Không được, để tôi chậm rãi suy nghĩ đã.” Nhan Tử Dạ ôm trán cố ngẫm nghĩ. Ngẫm lại thái độ quan tâm của Áo Đức Kỳ đối với Tiểu Thứ khi còn là thú hình, thêm chuyện anh tự mình xuống bếp làm thức ăn. Hơn nữa Áo Đức Kỳ rõ ràng rất để ý tới Tiểu Thứ, Nhan Tử Dạ đột nhiên phát hiện ra một chuyện khó lường.
Trời ạ, Áo Đức Kỳ cư nhiên thích thú thú luyến! Mà đối tượng lại là tiểu thứ cầu, một con tinh tế thú cấp thấp!
…
Hoàn Chương .