Tinh Tế Xuyên Qua Chi Thái Tử Phi

chương 30: kiểu tóc mới của liên nặc

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mẫn Tạp liếc mắt nhìn thực đơn, trợn tròn mắt.

Đây là gọi đồ ăn à? Không phải là làm rượu mừng hay tổ chức yến hội đấy chứ? Mẫn Tạp bất lực rồi: "Cứ làm mấy món dễ ăn trước, nếu cậu ấy ăn không đủ thì bổ sung sau." Cũng my, Mẫn Tạp vẫn là người có đầu óc, không bảo người phục vụ làm toàn bộ.

"Vâng ạ."

Nhìn Mẫn Tạp nói chuyện với người phục vụ, Liên Nặc chớp chớp mắt, vừa tò mò vừa mong đợi.

Haizz...!Mẫn Tạp lại thở dài, thật ra Liên Nặc rất ngoan, cũng rất nghe lời, tuy rằng đôi khi phản ứng hơi chậm, tính cách cũng có chút kỳ quái, nhưng Mẫn Tạp cảm thấy có thể là do cậu lớn lên ở nông thôn.

Khi tới Đế Đô, thứ gì cũng tò mò là điều dễ hiểu.

Ít nhất người này thành thật, không phải người xấu.

Không khí lại yên tĩnh.

Chờ đến khi người phục vụ bê đồ ăn lên, Liên Nặc cũng không có động tác mời, cứ thế ăn trước.

Bộ dáng ăn của Liên Nặc thật ra rất đáng yêu, cái miệng nhỏ chóp chép, nhai một chút rồi vươn đầu lưỡi liếm liếm khóe môi.

Mẫn Tạp đột nhiên phát hiện, cậu tuy rằng lớn lên nhỏ gầy, làn da lại sạm đen, nhưng ngoại trừ đôi mắt trong suốt ra, đầu lưỡi của cậu cũng đáng yêu, khuôn miệng cũng khá hồng hào.

Liên Nặc cảm giác được Mẫn Tạp đang đánh giá, cậu cho rằng Mẫn Tạp muốn ăn bánh ngọt, vì thế thuận tay xúc một miếng giơ lên trước mặt Mẫn Tạp.

Ấn tượng tốt về Liên Nặc vừa len lỏi đều bị đánh bay, người này không chỉ không biết mời trước khi ăn, lại còn không hiểu vệ sinh.

"Anh không thích ăn đồ ngọt." Mẫn Tạp mỉm cười trả lời.

"Ồ." Liên Nặc thu tay lại, trực tiếp nhét vào miệng mình.

Nếu Mẫn Tạp không thích ăn đồ ngọt, Liên Nặc cũng không quan tâm hắn, chính mình vui vẻ, hưng phấn ăn.

Ăn đến khi bụng căng, đồ ăn trên bàn cũng ăn sạch.

Thật ra, còn rất nhiều đồ ăn Liên Nặc chưa có ăn thử, chỉ là Mẫn Tạp phân phó người phục vụ mang từng món lên, cho nên Liên Nặc mới không biết mình đã ăn bao nhiêu món.

"Còn muốn ăn à?" Nụ cười của Mẫn Tạp đã cứng đờ, trời mới biết Liên Nặc ăn nhiều như thế, mọi người đều nhìn về phía bàn này của bọn họ như nhìn quái vật vậy.

Liên Nặc xoa xoa bụng, có chút tiếc nuối nhìn một ít thức ăn còn sót lại, sau đó cắn cắn môi, dùng ánh mắt vô tội lại mang theo khẩn cầu nhìn Mẫn Tạp: "Tôi có thể đóng gói một ít về nhà ăn được không?"

"Cái gì?" Mẫn Tạp nghi ngờ tai mình có vấn đề.

"Tôi cảm thấy trên đường về đồ ăn sẽ bị tiêu hóa hết, về đến nhà sẽ bị đói bụng." Liên Nặc nghiêm túc, thành thật giải thích.

Mẫn Tạp xác định là tai mình có vấn đề.

"Có thể không?" Liên Nặc cẩn thận hỏi lại.

Trời ạ, Mẫn Tạp chịu không nổi nữa: "Trong nhà có chuyên gia dinh dưỡng, nếu cậu đói bụng có thể phân phó bọn họ." Đồ ăn ngon của nhà hàng chỉ được mùi vị, không đạt tiêu chuẩn dinh dưỡng.

"Thật sự có thể chứ?" Liên Nặc ngay lập tức lấy lại tinh thần.

"Cậu là thiếu gia gia tộc Drey, đương nhiên có thể." Mẫn Tạp kiêu ngạo nói, "Liên Nặc, mặc kệ chuyện gì xảy ra, cậu đều phải nhớ kỹ, cậu là thiếu gia gia tộc Drey, gia tộc Drey là thể diện của đại tướng quân Hi Lỗi, đánh vào mặt gia tộc Drey tương đương với đánh vào mặt đại tướng quân Hi Lỗi, cũng như là Hoàng thái tử.

Đồng thời, nhất cử nhất động của gia tộc Drey cũng sẽ ảnh hưởng đến đại tướng quân Hi Lỗi và Hoàng thái tử, hiểu không?"

Liên Nặc lắc đầu: "Không hiểu." Quá phức tạp.

Cậu chỉ biết, hoàng thất muốn cậu sinh con cho Hoàng thái tử, nghĩ đến đây, Liên Nặc gật gật đầu: "Hiểu rồi, tôi có quan hệ với hoàng thất."

Những lời này trong mắt Mẫn Tạp lại là, gia tộc Drey bọn họ có quan hệ với hoàng thất, cho nên miễn cưỡng cũng là ý này.

"Đúng vậy, chính là ý này, bởi vì đại tướng quân Hi Lỗi của chúng ta có quan hệ với Hoàng thái tử, cho nên toàn bộ Đế Đô, toàn bô đế quốc, không ai có lá gan bắt nạt cậu hay tỏ thái độ với cậu, cậu phải nhớ kỹ." Kiêu ngạo của quân nhân, kiêu ngạo của gia tộc còn quan trọng hơn tính mạng.

"Tôi hiểu rồi." Cái này Liên Nặc đã hiểu.

"Tốt, chúng ta đi thôi."

Nhà Drey.

Mẫn Tạp dẫn Liên Nặc ra ngoài nguyên một buổi chiều, đến bữa tối cũng chỉ nhắn tin về nhà báo rằng sẽ ăn cơm ở ngoài, thật ra Tam phu nhân có chút lo lắng, rốt cuộc thì Liên Nặc vừa tới, cũng không quen thuộc với con trai bà.

"Đừng lo lắng, bọn trẻ tự có phương thức ở chung." Hi Hoắc nhìn thê tử đứng ngồi không yên nói.

"Em dâu không cần khẩn trương, mấy thằng nhóc kể cả có đánh nhau một trận cũng không có vấn đề gì." Hi Chiến cười nói.

bg-ssp-{height:px}

Con trai mới tới có thể đi chơi với Mẫn Tạp, Hi Chiến rất vui vẻ.

Tuy rằng ông không cho rằng lý do tướng quân Drey bảo ông nhận nuôi Liên Nặc là đơn giản như vậy.

Nhưng bỗng nhiên có một đứa con trai, lại còn là con cháu gia tộc Drey bọn họ, ít nhất trên người vẫn có chung dòng máu gia tộc, cho nên Hi Chiến vẫn là rất vui vẻ.

Ngày thường mọi người đều sẽ ở quân đội, nếu không phải bởi vì hôm nay tướng quân Drey tuyên bố có việc, mọi người cũng sẽ không tụ tập ở nhà.

Cho nên nhà Drey hôm nay rất náo nhiệt.

Tướng quân Drey ngồi ở trong đại sánh xem tin tức, nhìn như không có biểu tình gì đặc biệt, nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm cửa chính.

Thật ra, ông còn lo lắng Mẫn Tạp và Liên Nặc ở chung hơn bất kỳ ai.

Bởi vì chỉ có ông biết Liên Nặc từng là tội phạm, sinh ra trong gia đình tam lưu quý tộc, lại ở trên tinh cầu tội phạm ba năm, quá nhiều nhân tổ không tốt hội tụ lại, cho nên Hi Lỗi mới giao đứa nhỏ này vào tay mình, hi vọng gia tộc Drey quản giáo đứa nhỏ này, cũng chỉ có giao cho gia tộc Drey, Hi Lỗi mới có thể yên tâm.

Vì con nối dõi của Hoàng thái tử, vì tương lai của hoàng thất.

Nghĩ đến đây, trên mặt tướng quân Drey vốn cương trực công chính xuất hiện vài phần hoài nghi, đứa nhỏ kia...!Có thể nắm vai trò quan trọng như vậy được không?

Kệ đi, có được hay không cũng không quan trọng, dù sao cũng chỉ là công cụ sinh con mà thôi, chỉ cần cậu ta sinh được con, rồi sau đó nuôi như con sâu gạo là được.

Tướng quân Drey không biết, nếu Liên Nặc biết mình sinh con xong có thể được nuôi như con sâu gạo, nhất định cậu sẽ rất vui vẻ.

O(∩_∩)O, Liên Nặc sẽ cười xán lạn như vậy.

Nghe thấy tiếng xe vang lên từ trong sân, mọi người đang chờ đợi trong đại sảnh cũng thả lỏng một chút.

Thời điểm xe đỗ lại ở trong gara, Liên Nặc xuống xe, còn lưu luyến nhìn lại vài lần, cậu hỏi lại Mẫn Tạp: "Đến lúc tôi thi được bằng lái, anh thật sự mua cho tôi một chiếc xe đúng không?"

Đường đường là thiếu gia gia tộc Drey, lần đầu tiên trong đời bị người khác nghi ngờ, hơn nữa còn là chuyện có thể dùng tiền giải quyết.

Nhưng mà ở chung nửa ngày, Mẫn Tạp đã quen bị Liên Nặc đả kích, vì thế gật đầu: "Yên tâm, nếu anh không giữ lời thì anh cùng họ cậu."

Liên Nặc méo miệng: "Ủa vậy bây giờ chúng ta không cùng họ sao?"

Đù má, Mẫn Tạp bị đánh bại, sao tự nhiên tên này lại khôn khéo như vậy?

Liên Nặc không phải không thông minh, chỉ là hơi chậm chạp trong sinh hoạt đời thường, nếu không thông minh, cậu làm sao có thể nghiên cứu ra thuốc giải độc tang thi? Cậu có chỉ số thông minh cao, EQ thấp.

Cho nên ở những việc cần dùng đến chỉ số thông minh, Mẫn Tạp đừng mong chiếm tiện nghi của cậu.

Thời điểm hai người đi vào đại sảnh, sự việc Mẫn Tạp dự tính đã xảy ra.

Hai vợ chồng Hi Hoắc trợn tròn mắt, Hi Hoắc vốn là người lý trí ít nói, cho nên có thể nhìn thấy biểu tình sững sờ như vậy trên mặt ông, tâm tình Mẫn Tạp rất tốt.

.

Truyện Linh Dị

Hi Chiến là người tương đối hiền hòa, sau khi vợ chết cũng không có tái giá, sự quan tâm của ông đối với Liên Nặc cũng dễ dàng nhận ra được.

Mà giờ phút này, ông nhìn kiểu tóc mới của con nuôi không biết nên phản ứng thế nào.

Người có thái độ bình thường nhất là tướng quân Drey.

Nhưng Mẫn Tạp đã sớm phát hiện, trên mặt ông lớn luôn nghiêm túc lộ ra biểu tình khác bình thường, mà bởi vì ông vẫn luôn không thể hiện biểu cảm, cho nên lúc này, không ai phát hiện ra hai hàng lông mày của ông đã nhíu chặt lại.

Mẫn Tạp rất vui, Mẫn Tạp cực kỳ vui, Mẫn Tạp thật sự vô cùng vui vẻ.

Chuyện quan trọng phải nói ba lần.

Có thể làm trưởng bối trong nhà có biểu tình như vậy, từ khi Mẫn Tạp sinh ra đến bây giờ, cũng chỉ có Liên Nặc làm được.

"Ông lớn, cha, mẹ, bác hai." Mẫn Tạp sung sướng chào hỏi.

"Ông nội, cha, cô, chú." Liên Nặc bình tĩnh chào hỏi.

Tướng quân Drey phục hồi tinh thần, còn chưa kịp mở miệng, đã thấy Tam phu nhân chạy đến trước mặt Liên Nặc, quan tâm hỏi: "Liên Nặc, sau con lại cạo trọc đầu như thế này?".

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio