Tinh Thần Biến

chương 201: hoàng tuyền tử vong lộ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thiên lôi đầy trời đánh xuống Hoàng tuyền lộ, thiên hỏa nham thạch chảy thành sông, vô số ngọn thiên hỏa phun lên trời, lôi điện uốn lượn, thiên hỏa cháy nóng, cũng vì nguồn nhiệt cực nóng này mà phía thượng lưu hình thành nên đám vân vụ hồng sắc dày đặc nóng rực.

Xung quanh của con đường rộng độ một thước này, liên tiếp là những dòng thiên hỏa nham thạch chảy dưới hai bên bờ Hoàng tuyền lộ, làm cho nó trở nên cô độc.

- Thiên hỏa, dù là thiên tiên cũng không dám khinh thường tiếp xúc với thiên hỏa.

Tần Vũ tự nghĩ trong lòng.

Hỏa diễm từ thấp đến cao, màu sắc có thay đổi, tinh thần chân hỏa của Tần Vũ chỉ là màu xanh đậm, gần tiếp cận với tử sắc. Thiên hỏa màu tử sắc, uy lực rất lớn, kể cả nhục thể của thiên tiên cũng không dám khinh thường đối kháng.

Lôi điện đánh xuống, từng đạo lôi điện đều là thanh sắc lôi điện, mỗi một đạo lại có uy lực lớn hơn cả đạo lôi điện cuối cùng cực khủng bố lúc Tần Vũ độ Lục Cửu thiên kiếp. Tần Vũ tin là chỉ cần một đạo đánh trúng người mình, bản thân sẽ mất mạng ngay.

- Nghịch Ương tiên đế không ngờ lại làm ra đại trận như vậy, lão thực coi tàn sát là chuyện vui ư?

Tần Vũ trong lòng phẫn nộ.

- Thiên hỏa, nếu bị phun trúng thân thể, với tu vi nhục thể của mình bây giờ khẳng định là cháy thành tro, lại còn thiên lôi đó, lúc trước độ đạo thiên kiếp cuối cùng của Lục Cửu thiên kiếp gian nan là vậy, mà nhìn màu sắc của thiên lôi này thì có thể so sánh với đạo thiên lôi cuối cùng đó hẳn cũng khủng bố…

Tần Vũ căn bản không biết phải lựa chọn như thế nào. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Tần Vũ nghĩ đến lời của Nghịch Ương tiên đế, Đào hoa nguyên thì vô cùng an toàn, nhưng nếu tiến vào rồi thì không thể ra ngoài, chỉ có thể đợi đến lúc phi thăng mới có thể li khai.

- Ta sẽ sống trong Đào hoa nguyên, độ qua Cửu Cửu trọng kiếp rồi phi thăng tiên giới ư? Có thể không?

Tần Vũ tuy trong lòng úy kỵ sự uy hiếp của Hoàng tuyền lộ, nhưng nghĩ đến thân nhân huynh đệ, phụ vương Tần Đức, hai vị đại ca, rồi huynh đệ lãnh khốc không ngừng khổ tu - Tiểu Hắc, và vô tư huynh đệ - Hầu Phí, còn có…trong tâm thoáng qua bóng hình xinh đẹp.

- Hoàng tuyền lộ.

Tần Vũ ánh mắt nghiêm nghị, cười nghĩ.

- Có lẽ trong số những người đi vào Hoàng tuyền lộ, ta công lực là yếu nhất, duy nhất chỉ có thể trông vào Lưu tinh lệ.

Lập tức, Tần Vũ đi đến chỗ bia đá có ghi văn tự của Hoàng tuyền lộ. Ngồi xuống gần bờ sông, chuẩn bị bắt đầu đi vào Hoàng tuyền lộ.

- Thiên hỏa, thiên lôi thanh sắc chỉ có thể xuất hiện ở Cửu Cửu thiên kiếp…

Lúc này trong lòng Nghiên Cơ nương nương thấy khổ não.

Cho dù khi công lực của ả không có chút hao tổn nào, hoàn toàn như lúc đầu. Thiên hỏa và thiên lôi đó ả cũng không dám tùy ý chống cự lại. Tứ kiếp tán ma tương đương với nhất cấp thiên ma, tối đa có thể tiếp thụ được hai lần công kích của thiên hỏa, với thiên lôi đó thì tối đa cũng không nhiều lần.

Nhưng lúc này Nghiên Cơ nương nương lại đang trọng thương, cùng với Càn Hư lão đạo đánh giết một hồi, bị Thủy Nhu chân nhân, Nhạc Diễm chân nhân dùng trận pháp hợp kích, thậm chí nhục thể đã bị hủy gần hết, cuối cùng đã thi triển "Thiên ma huyết vân", gây ra trọng thương như vậy. Rồi bị ba thanh long Độ kiếp hậu kì liên thủ đánh lén.

- Bảo bối trân quý gấp chục lần Thanh Vũ tiên phủ.

Nghiên Cơ nương nương trong mắt hiện ra một tia lệ mang.

- Vô luận thế nào, đây cũng là hy vọng duy nhất để ta trở thành tối thượng nhân vật trong tán ma, cầu phú quý trong nguy hiểm.

Nghiên Cơ nương nương nhìn về Đào hoa nguyên, cười lạnh một tiếng.

- Giả sử ta lưu lại Đào hoa nguyên, mỗi lần tán ma thiên kiếp càng về sau uy lực càng lớn, ta cô độc một mình tại đó, có thể sống để độ qua tán ma thiên kiếp mà phi thăng hay không cũng khó biết được. Nếu lãng phí cuộc sống trong đó, không bằng tham gia cùng bọn chúng tranh đoạt cơ hội thoát thân duy nhất này.

Liều vậy!

Nghiên Cơ nương nương lập tức ngồi xuống, bắt đầu phục dụng đan dược để khôi phục công lực bản thân, thương thế của ả thật quá nặng, công lực khôi phục được một điểm nào cơ hội sống sót của bản thân càng lớn.

Duyên Mặc nhìn đám thiên hỏa tử sắc phun lên trời, rồi nhìn một đạo thanh sắc lôi điện, đồng tử bất giác hơi co lại.

Sinh, tử?

Ở trong hồng hoang đánh giết tranh đấu, đã không biết bao nhiêu lần bồi hồi trước giây phút sinh tử. Hắn đương nhiên không sợ chết, nếu quả sợ chết, sao có thể không nghe Long tộc thượng lệnh trở về tộc sống, mà lại phản bội Long tộc, tiến vào hồng hoang, tiến hành sinh tử rèn luyện?

- Cơ hội!

Duyên Mặc ánh mắt thoáng qua một tia lạnh lẽo, không một chút do dự trực tiếp đi đến bia đá của Hoàng tuyền lộ, tại nơi an toàn gần bờ, kiên định ngồi xuống bất động, bình tĩnh chờ thời khắc có thể tiến nhập Hoàng tuyền lộ.

Cả nhóm ai cũng có lựa chọn riêng cho mình, đặc biệt sau khi nhìn thấy sự đáng sợ của Hoàng tuyền lộ, đó chính là đang đối diện với sự lựa chọn sinh tử. Có người chọn vào Hoàng tuyền lộ, cũng có người đã chọn cuộc sống an tĩnh trong Đào hoa nguyên.

Như với Long tộc ba vị cao thủ Độ Kiếp hậu kì.

Phi thăng dù là cơ hội duy nhất để li khai Đào hoa nguyên, nhưng Duyên Lãm Sơn ba vị Long tộc cao thủ đều đã là Độ Kiếp hậu kì, chỉ cách một bước là đạt Đại Thành kì rồi phi thăng, bởi thế bọn họ không cần phải mạo hiểm tính mạng, bọn họ chỉ cần ở tại Đào hoa nguyên một thời gian, đạt Đại Thành kì tức có thể phi thăng.

- Một canh giờ đã qua, cung hỉ các vị đã chọn Hoàng tuyền lộ, haha…

Âm thanh của Nghịch Ương tiên đế vang lên khắp trời đất.

Những người chọn tiến nhập Hoàng tuyền lộ đều nhẹ mở mắt, lúc này cả Hoàng tuyền lộ lẫn Đào hoa nguyên đều biến mất, ở phía sau bọn họ là vô tận mây mù dày đặc, bọn họ lúc này có muốn hối hận cũng không kịp nữa.

- Cung hỉ?

Nghiên Cơ cười lạnh.

- Tính cách vị Nghịch Ương tiên đế này thực sự không thể dùng lí luận thông thường đoán định.

Tần Vũ bật cười, từ lúc vào Cửu kiếm tiên phủ đến giờ, ai cũng hiểu sự "âm hiểm" của Nghịch Ương tiên đế, chọn Hoàng tuyền lộ cũng chúc mừng, mười phần là muốn hý lộng người ta.

- Lúc trước, ta đã nói đi vào Hoàng tuyền lộ, mười người chỉ có một người có thể sống sót, nhưng thực tế…không phải tuyệt đối như vậy.

Nghịch Ương tiên đế lúc này ngữ khí có vẻ ôn hòa.

- Chỉ là tính toán đại khái mà thôi, có thể các ngươi sẽ sống sót một, hai người.

- Đương nhiên, có khả năng, tất cả đều chết.

Trong thanh âm Nghịch Ương tiên đế không hề có một điểm quan tâm nào.

Chúng nhân trong tâm cảm thấy một tia lạnh lẽo.

- Chết hết?

Tần Vũ trong mắt quang mang lóe sáng.

- Nghịch Ương tiên đế đang trêu đùa bọn ta.

Dù nhìn thấy sự nguy hiểm phi thường thập tử vô sinh của Hoàng tuyền lộ, nhưng ban đầu Nghịch Ương tiên đế có nói, mười người có thể có một người sống, thêm nữa chúng nhân đều tưởng là Nghịch Ương tiên đế phải để ít nhất một người sống để nhận bảo bối. Vì thế mọi người đều có hi vọng.

Nhưng bây giờ Nghịch Ương tiên đế lại nói, một tia hy vọng có thể cũng không có.

- Nếu mà các vị đều chết. Không ai lấy được Cửu kiếm tiên phủ chân chánh bảo bối, chín thanh ngọc kiếm đó lại một lần nữa bay khỏi tiên phủ, phân tán các nơi. Chờ đợi hậu nhân kế tiếp tiến nhập tiên phủ lấy bảo bối.

Nghịch Ương tiên đế nói về điều đó, tâm trạng dường như rất vui vẻ.

Nhưng Tần Vũ, Nghiên Cơ nương nương, Duyên Mặc, Càn Hư lão đạo, Hoắc Xán…không một ai cười được, trong lòng lúc này lạnh run.

Đi vào Hoàng tuyền lộ, có khả năng tất cả đều chết.

- Con đường đã biến mất rồi, có hối hận cũng vô dụng. Haha…có thể nói "nhất nhập hoàng tuyền lộ sinh tử thụ thiên khống" (Vào Hoàng tuyền lộ sinh tử do trời khống chế). Chúng tiểu bối, tự cầu lấy may mắn đi!

Nghịch Ương tiên đế đắc ý cười to, tựa hồ vì có thể hí lộng được mọi người mà thập phần cao hứng vậy.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio