Dưới ánh mặt trời, toàn bộ Âm Nguyệt sơn mạch chìm trong sương mù, tòa Huyết Ma điện là nơi sáng sủa nhất trong lòng Âm Nguyệt sơn mạch. Đồng thời… lúc này đoàn người Liên Nguyệt nương nương, Vu Hắc, Hỏa Ma do Huyết Ma Đỗ Trung Quân dẫn đầu đang đứng lơ lửng trên không phía trên Huyết Ma điện.
Theo hiệu lệnh của Huyết Ma Đỗ Trung Quân, ba người bọn Liên Nguyệt nương nương đang định xuất phát thì…
- Đỗ Trung Quân, ngươi thật biết giữ uy tín!
Một giọng nói lạnh lùng vang lên trên bầu trời của Âm Nguyệt sơn mạch, không ngừng vang vọng. Những tu chân giả ở đó đều có thể cảm nhận được sự phẫn nộ, tức giận ẩn chứa trong giọng nói đó.
Huyết Ma Đỗ Trung Quân biến sắc, lầm bẩm nói:
- Là Man Càn.
Hình ảnh của Man Càn giống như một ma thần xuất hiện trên không của Âm Nguyệt sơn mạch, yêu khí dày đặc khiến những tán ma ở đó sợ hãi trong lòng. Hai con ngươi tán phát tử sắc hung quang của Man Càn khiến cho tất cả tán ma đều run rẩy.
Sắc mặt của Huyết Ma Đỗ Trung Quân tái nhợt, ba vị tán ma cao thủ đứng sau hắn không dám thở mạnh, ai cũng run rẩy, khác hẳn với vẻ ngông cuồng thường ngày, đứng trước mặt của người mạnh nhất trong bốn đại sứ giả – Man Càn – giống như chuột gặp phải mèo.
- Đợi lệnh của ta, tất cả các ngươi đồng loạt thuấn di, thẳng tiến tới Ân Long đảo.
- Vâng, Huyết Ma đại nhân.
Bọn Liên Nguyệt nương nương truyền âm nói.
- Man Càn huynh. Ta đang định báo với huynh, ai ngờ huynh lại xuất hiện nhanh thế. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
Huyết Ma Đỗ Trung Quân vừa cười vừa nói.
- Ô! Quả đúng như thế sao, thế mà ta lại nghe rất rõ, hình như không phải vậy. Ta cho ngươi một cơ hội, nếu ngươi tự thấy không có gì sai trái thì hãy phát thệ với trời đất.
Man Càn lạnh lùng nhìn Huyết Ma Đỗ Trung Quân.
Huyết Ma Đỗ Trung Quân hơi ngập ngừng:
- Cái này…
Nói dối thì có thể nói được nhưng lời thề thì không được phát ra bừa bãi. Đặc biệt là tu luyện giả, Huyết Ma Đỗ Trung Quân chẳng lẽ lại không biết hậu quả đáng sợ như thế nào nếu làm trái lời thề.
Tuy chỉ ngập ngừng trong giây lát nhưng Man Càn đã biết tỏng lòng dạ của Đỗ Trung Quân.
Man Càn lại lên tiếng, tiếng cười lạnh lẽo vang vọng giữa trời đất:
- Ha ha, giỏi thay cho Đỗ Trung Quân, gan của ngươi quả không nhỏ, ta thật không ngờ một tu luyện giả Huyết Ma ma đạo nhỏ nhoi như ngươi mà dám giở trò qua mặt ta. Ngươi tự tìm lấy cái chết, đừng trách ta vô tình, đoạt Phá Thiên Đồ của ngươi, vậy là ta có thể…
Man Càn mới nói có một nửa, một vầng đao khí cự đại dài mấy chục mét đột nhiên xuất hiện trên không trung.
Trong tay của Man Càn nắm một thanh đại khảm đao sống dày.
- Phốc.
Giống như cưỡng hồ, cả không gian bị vặn xoắn sau đó hoàn toàn vỡ nát, một lỗ đen lớn đường kính cả trăm mét xuất hiện phía trên Âm Nguyệt sơn mạch, một lực hút đáng sợ điên cuồng thôn phệ cây cối, nham thạch, đất đá và tán ma chung quanh.
- A ~~~
Tiếng kêu bi thảm vang lên, từng tán ma một bị cuốn vào trong lỗ đen hỗn loạn đó, đồng thời từng tảng đá lớn hay nham thạch cũng bị thôn phệ. Lỗ đen đó phảng phất như có thể thôn phệ mọi thứ.
Không có cách nào để chống cự.
Trước sự vỡ nát của không gian, mọi phản kháng của các tán ma là vô ích. Sự hoảng loạn bao trùm làm vô số tán ma ở Âm Nguyệt sơn mạch thấy khủng hoảng.
Loại cao thủ như Man Càn đánh nhau, những tán ma ở bên cạnh bị vạ lây. Vô số tán ma bay tứ tung ra bốn phương tám hướng tìm cách thoát khỏi đó, thậm chí có những tán ma do sợ hãi tột độ tiến hành thuấn di trong không gian hỗn loạn này, trong tình huống như thế thành ra tự sát, một số tán ma bị dọa cho đầu óc không còn tỉnh táo nữa.
- Đồ khốn!
Huyết Ma Đỗ Trung Quân chửi.
Man Càn vừa rồi cố tình nói chưa hết câu đã ra tay làm cho Huyết Ma Đỗ Trung Quân trở tay không kịp.
- Các ngươi hãy tạm tránh đi, tìm đến một chỗ không gian ổn định thì lập tức thi triển "thuấn di" đi đến Ân Long đảo trước, các ngươi không cần lo cho sự an toàn của ta.
Ngoài mặt tuy phẫn nộ vô cùng nhưng trong lòng vẫn bình tĩnh, Đỗ Trung Quân truyền truyền âm cho ba đại cao thủ tán ma thuộc hạ.
- Vâng, Huyết Ma đại nhân.
Ba người bọn Liên Nguyệt nương nương biết rõ tình huống hiện tại.
Một khi cả ba người họ đã chạy thoát, Đỗ Trung Quân sẽ không còn vướng bận, muốn thoát thân cũng sẽ dễ dàng hơn.
Một chiêu vừa rồi của Man Càn phá nát không gian, không gian liệt trùng khủng bố chỉ trong sát na đã thôn phệ mấy trăm tán ma và vài ngàn tu ma giả, gây nên sự hoảng loạn khiến cho vô số tán ma kinh khủng chạy tứ tung khắp bốn phương tám hướng tìm đường trốn. Ba người Liên Nguyệt nương nương, Vu Hắc, Hoả Ma cũng lẫn lộn vào trong đó để trốn đi.
- Man Càn, không phải là có chút quá đáng ư?
Huyết Ma Đỗ Trung Quân lạnh lùng quát.
- Quá đáng? Ha ha, thế này mà cũng gọi là quá đáng ư, vậy để ta cho ngươi biết thế nào mới gọi là quá đáng!
Tử quang trong mắt Man Càn càng ngày càng sáng rực.
Một cơn lốc xoáy từ nắm đấm bên phải của Man Can phát ra, càng ngày càng xoáy với tốc độ lớn, đồng thời không ngừng thu nhỏ lại. Vừa nhìn thấy cảnh tượng này, Huyết Ma Đỗ Trung Quân biến sắc.
- Nhiên Huyết Độn!
Máu tươi trong cơ thể Huyết Ma Đỗ Trung Quân dâng lên, rỉ ra khắp mọi nơi trên thân thể, sau đó toàn thân Huyết Ma Đỗ Trung Quân hóa thành một đạo huyết quang cực tốc bay về phía Đông.
- Khốn kiếp!
Thoáng nhìn Man Càn đã hiểu dù thế nào y cũng tuyệt đối không thể đuổi kịp Huyết Ma Đỗ Trung Quân.
Nhiên Huyết Độn không phải là "thuấn di" cũng chẳng phải là "đại na di", mà là một loại thuật phi hành. Chỉ là tốc độ của Nhiên Huyết Độn rất nhanh, có thể gấp mười lần bình thường.
Trong tình huống bình thường, tốc độ của Man Càn nhanh hơn Huyết Ma Đỗ Trung Quân, nhưng khi hắn thi triển Nhiên Huyết Độn, Man Càn căn bản không thể nào đuổi kịp được y.
- Đại nhân.
Hai người Dư Lương, Khổng Tào xuất hiện sau lưng Man Càn.
- Đại nhân, tên Đỗ Trung Quân đó…
Nhắc đến Đỗ Trung Quân, Man Càn càng thêm phẫn nộ. Vì Man Càn hiểu rõ suy nghĩ của Đỗ Trung Quân, hắn không thèm để ý đến sự sống chết của những tán ma tại phàm nhân giới.
Hiện tại không có vé để vào Nghịch Ương cảnh. Man Càn hắn làm thế nào để hoàn thành nhiệm vụ? Làm thế nào để đoạt được bảo vật trong Nghịch Ương cảnh đây? Càng nghĩ càng tức.
Bản thân là một siêu cấp thần thú tối tôn quý trong yêu giới, cho dù công lực không cao thì người trong tộc vẫn vô cùng nể trọng. Chỉ luận về địa vị thì một tên nhất cấp ma vương như Đỗ Trung Quân còn lâu mới bằng siêu cấp thần thú.
Vậy mà Đỗ Trung Quân dám lừa gạt mình!
Sắc mặt của Man Càn trở thành rất khó coi, đồng thời công lực không ngừng tích tụ trên tay phải, Man Càn phẫn nộ điên cuồng đến mức quên cả xuất quyền.
- Két, két ~~ Đỗ Trung Quân, đừng để ta gặp lại ngươi!!!
Man Càn ngẩng đầu hống lớn, đấm mạnh về phía Âm Nguyệt sơn mạch bên dưới.
Năng lượng được tích lũy tới đỉnh điểm chỉ trong nháy mắt đã hoàn toàn phát nổ. Từ nắm đấm của Man Càn những phù chú tỏa ra bốn phương tám hướng, cả không gian như bị những phù chú làm lay động…
Không có bất kì một âm thanh nào. Dưới một quyền của Man Can đã giận đến cùng cực, phàm nhưng nơi không gian lay động đi qua, nham thạch hoàn toàn hóa thành bụi phấn. Chỉ trong nháy mắt.
Một cái hố rộng cả trăm dặm xuất hiện ngay giữa trung tâm Âm Nguyệt sơn mạch, đó là cái hố to nhất từ trước đến giờ ở đây.
Âm Nguyệt cung vừa được xây dựng xong lại một lần nữa bị phá hủy.
- Đại nhân, bây giờ làm thế nào?
Dư Lương và Khổng Tào đứng sau lưng Man Càn.
Man Càn trầm tư trong giây lát, trong mắt hàn quang loé lên:
- Không sao, bọn chúng vào Nghịch Ương Cảnh nhưng những bảo vật trong đó cũng chẳng giúp chúng tăng công lực là bao, thậm chí khi ra ngoài cũng không phải là đối thủ của ta. Một khi Đỗ Trung Quân ra ngoài, ta sẽ giết hắn!
Tuy ngoài miệng nói vậy nhưng trong lòng Man Càn rất hận. Vì hắn biết rằng sau khi ra khỏi đó điều bọn chúng làm đầu tiên chính là – lập tức quay về thượng giới. Sợ rằng không cho hắn lấy một cơ hội.
Nhưng Man Càn hắn đến cơ hội vào Nghịch Ương Cảnh cũng không có, nói gì đến chuyện đoạt bảo bối trong Nghịch Ương Cảnh. Hắn phải làm sao đây?
Biết vậy lúc trước mua ba khối cực phẩm nguyên linh thạch của Ngao Phụng để đấu giá lấy Phá Thiên đồ cho rồi.
Trong lòng Man Càn cực kỳ hối hận. Nhưng ngoài mặt làm sao Man Càn lại nhận thua cho được. Dù gì hắn cũng là siêu cấp thần thú cực kỳ cao ngạo, cho dù ăn phải trái đắng cũng cắn răng nuốt vào bụng.
***
Tại Ân Long đảo.
Phe tán tiên và Long tộc đã đến từ sớm, cả ba người Liên Nguyệt nương nương, Vu Hắc, Hỏa Ma cũng đã có mặt.
- Hoa Nhan tiền bối, Ngao Phụng tiền bối, Phương Điền tiền bối. Vừa rồi do Man Càn đến chém giết ở Âm Nguyệt sơn mạch nên Huyết Ma đại nhân phải ra mặt để ngăn cản Man Càn, vì thế ba chúng tôi mới đến đây trước. Tin rằng Huyết Ma đại nhân sẽ đến đây sớm thôi.
Liên Nguyệt nương nương cung kính nói.
Ba người Hoa Nhan, Ngao Phụng, Phương Điền nhìn nhau rồi mỉm cười.
Ba đại cao thủ có mặt tại đây chẳng có ai lại muốn đối địch với Man Càn vì đối phương là siêu cấp thần thú.
Ví như Phương Điền cũng là siêu cấp thần thú, tuy nhiên tu vi chỉ mới là thập nhị kiếp tán yêu, tương đương với cửu cấp thiên tiên. Nhưng thực lực của y tuyệt đối không thua kém Hoa Nhan. Đương nhiên trong trường hợp vũ khí, chiến giáp của hai bên như nhau.
Còn Man Càn là siêu cấp thần thú, lại là siêu cấp thần thú có ẩn chứa sức mạnh cao nhất, đồng thời hắn còn là nhất cấp yêu vương.
Đột nhiên…
Một bóng người đỏ như máu xuất hiện phía trên Ân Long đảo, các cao thủ có mặt bất giác đều ngẩng đầu nhìn. Bóng người đỏ như máu đó chính là Đỗ Trung Quân đang ngập trong máu.
- Đỗ huynh, huynh sao thế?
Hoa Nhan hỏi với vẻ kinh ngạc.
Hiện tại sắc mặt của Đỗ Trung Quân trắng bệch, toàn thân ướt đẫm máu tươi, trên da là những vết bỏng, tất cả đều là di chứng của việc thi triển Nhiên Huyết Độn.
- Không sao, chỉ là ảnh hưởng do thi triển Nhiên Huyết Độn, cho dù có linh đan thì cũng phải mất ba ngày mới hồi phục, xem ra phải phiền chư vị đợi ba ngày nữa.
Đỗ Trung Quân nói với mọi người.
Hoa Nhan, Ngao Phụng, Phương Điền đều gật đầu.
- Đỗ huynh cứ an tâm tĩnh dưỡng, đừng nói ba ngày, đối với bọn ta ba năm cũng chỉ là trong chốc lát mà thôi.
Ngao Phụng cười nói, hai người kia cũng gật đầu.
Đỗ Trung Quân chắp tay nói:
- Vậy thì cảm ơn các vị.
Nói xong Đỗ Trung Quân liền tìm một nơi bắt đầu tĩnh tâm tu dưỡng.
Ba ngày sau.
Trên một sân nhà nhỏ tại Ân Long đảo, cả ba thế lực ghép ba tấm Phá Thiên Đồ thành địa đồ đi đến Nghịch Ương Cảnh.
- Quả nhiên là ở đấy! Nghịch Ương Cảnh quả nhiên ở đấy!
Tại trường, Hoa Nhan, Đỗ Trung Quân, Ngao Phụng, Phương Điền đều sững sờ. Tuy bọn họ đã từng nghĩ tới khả năng này như tất cả đều luôn hy vọng là không phải.
Nhưng kết quả sau cùng cho bọn họ biết rằng Nghịch Ương Cảnh thật sự đang ở nơi đó.
- Nghịch Ương tiên đế thật lợi hại, nói không chừng mọi điều đặc biệt trên tinh cầu này đều do ông ta tạo ra. Dù sao bây giờ mọi người đã biết địa điểm của Nghịch Ương Cảnh, chắc cũng tưởng tượng được sự khó khăn của chuyến đi này. Mọi người cứ nghỉ ngơi một chút trước đã, nửa ngày sau chúng ta cùng nhau xuất phát, được không?
Ngao Phụng mỉm cười gật đầu. Hoa Nhan và Đỗ Trung Quân cũng gật đầu.
Hiển nhiên vừa rồi ba bức Phá Thiên Đồ hợp lại đã cho ra địa đồ chỉ "đường đi tới Nghịch Ương Cảnh", khiến tất cả đều sững sờ.
Bốn người tách ra, Phương Điền lật tay lấy ra một khối truyền tấn lệnh.
- Tông Quật, là ta đây.
Hai người Phương Điền và Tông Quật có mối giao tình rất tốt, cả hai đều là siêu cấp thần thú, hơn thế khi trước cũng là những kẻ vô địch ở phàm nhân giới.
Nói về giao tình thì Phuơng Điền đối với Tông Quật còn thân thiết hơn sứ giả Ngao Phụng của Long tộc.
Phương Điền và Tông Quật khi thì tranh đấu, lúc lại nói chuyện vui đùa với nhau, cảm tình rất tốt, có cái cảm giác anh hùng trọng anh hùng.
- Phương Điền, có chuyện gì vậy?
Tông Quật và Phương Điền bắt đầu nói chuyện.
- Tông Quật, nói cho huynh một chuyện, phe Long tộc của ta, phe tán ma, phe tán tiên đã tập trung lại và tìm thấy địa đồ chỉ đường tới Nghịch Ương Cảnh, lập tức xuất phát bây giờ. Ha ha… Tông Quật, lần này ta đi trước huynh một bước rồi.
Tới Nghịch Ương cảnh?
Nghe thấy tin này, Tông Quật ngây người, một lúc sau mới hết ngỡ ngàng:
- Sao nhanh vậy?
Tông Quật hỏi ngay.
- Ha ha, chuyện này huynh bất tất phải hỏi, Long tộc của ta còn cho là số lượng hơi ít, không có cách nào đưa huynh đi cùng, nhưng Tông Quật huynh cứ yên tâm, thực lực của huynh ta rất rõ, chỉ là huynh thiếu binh khí tốt mà thôi. Lần này ta vào Nghịch Ương Cảnh sẽ dễ dàng kiếm cho huynh một bộ binh khí và chiến giáp thật lợi hại, thế có xứng là huynh đệ không?
Phương Điền trêu.
Tông Quật vội vàng kết thúc cuộc nói chuyện:
- Xứng là huynh đệ lắm, Phương Điền, ta có chút việc quan trọng, nói chuyện sau nhé.
Sau đó,Tông Quật lập tức truyền tin cho Tần Vũ.
***
Trong Thanh Vũ tiên phủ, ba huynh đệ Tần Vũ, Hầu Phí, Hắc Vũ đang rất tiêu diêu tự tại.
- Tông Quật?
Tần Vũ nghi hoặc dùng linh thức lướt qua nội dung truyền tấn, sắc mặt đột nhiên thay đổi, hai mắt sáng lên, ngay lập tức truyền tin hồi âm.
- Tông tiền bối, mau mau tới Tuyết Ngư đảo họp mặt, đến lúc đó chúng ta sẽ cùng tới Nghịch Ương Cảnh.
Trong lòng Tần Vũ xem xét kỹ lưỡng nội dung của tin tức.
- Tán tiên, tán ma, Long tộc… vẻn vẹn chỉ có ba phe thôi. Còn Man Càn thì sao nhỉ? Mình nhớ lúc trước Man Càn nói giành được một số tiêu chuẩn của phe tán ma cơ mà, sao trong tin tức của Tông Quật lại không nói đến Man Càn, vậy là…
Tần Vũ cảm thấy có gì không ổn, lập tức truyền tấn cho Man Càn:
- Man Càn huynh, tôi là Tần Vũ đây. Bây giờ các phe tán ma, tán tiên, Long tộc đã tập hợp liên thủ chuẩn bị đi Nghịch Ương Cảnh, huynh biết chưa?
Đến khi nhìn thấy Man Càn truyền tấn đáp lại, Tần Vũ bật cười.
Quả nhiên tình cảnh của Man Càn giống như mình dự liệu:
- Man Càn huynh, đừng kích động, hiện tại tôi nói cho huynh một bí mật lớn, đó là ngoài việc "thông qua Phá Thiên Đồ còn có một biện pháp khác để vào Nghịch Ương Cảnh". Vừa hay tôi lại biết phương pháp này.