Tinh Thần Biến

chương 333: vô danh

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trên bầu trời Lam Hỏa tinh khi hai bên tiếp tục truy đuổi chém giết, những kim tiên, yêu vương, ma vương đứng quan sát cũng bắt đầu phân tán, trong lần giao dịch này những người tham chiến tuyệt đối đều là những cao thủ ai nghe tên cũng phải khiếp hãi.

"Thanh Huyết kiếm tiên" Tri Bạch, thất cấp Tiên đế!

"Bạch Phát huyết ma" Huyết Y Lãnh, thất cấp Ma đế!

Chỉ cần sự xuất hiện của hai siêu cấp cao thủ tồn tại trong truyền thuyết đã khiến cho vô số người quan chiến cảm thấy bõ công bỏ ra, hơn nữa lại còn có bọn Bích đao Đồng Tử, Huyền Hoàng song kiếm, đặc biệt là người thần bí có thể một tay thay đổi cục diện.

- Người thần bí kia nói cho cùng quả là quá mạnh, ngay cả kiếm mang của Thanh Huyết kiếm tiên cũng có thể chống lại, công lực thấp nhất cũng phải đạt tới lục cấp Tiên đế, thậm chí còn có khả năng là thất cấp Tiên đế.

- Thấy được thực lực của Tiên đế Ma đế bọn họ, giờ mới biết cự ly của ta so với trình độ của siêu cấp cao thủ vẫn còn quá lớn.

Những cao thủ quan chiến vừa phi thân tránh đi, đồng thời cùng nhau bàn luận, một trường chiến đấu vừa rồi đã khiến cho bọn họ khí huyết sôi sục, trận chiến đó xem ra đã được bọn họ khắc sâu vào trong não.

- Tần huynh, không ngờ lại không thấy đâu, đáng tiếc, đáng tiếc, vừa nãy còn muốn mời tần huynh đi uống một ly.

Lỗ Ba tự nhủ, sau đó cũng thuận theo dòng người li khai Lam Hỏa Vân lâu.

Lúc này Khương Nghiên đã bắt đầu nhíu mày:

- Lạc Vũ ca ca cuối cùng lại có bộ dạng như vậy, Thanh Huyết kiếm tiên tên hỗn đản, đã thấy thần khí "Chuyển Không" mà vẫn còn dám truy sát… ừm, biết làm thế nào đây?

Khương Nghiên công lực chỉ mới đạt nhất cấp Tiên đế, ngay cả Quân Lạc Vũ cũng không bằng, chẳng thể giúp gì được.

- A. Thử đi xem xem Vô Danh ca ca còn ở đây không!

Khương Nghiên hai mắt sáng rỡ, toàn thân biến thành một đạo quang mang trực tiếp bay về phía đông, rồi biến mất tại đường chân trời.

--------------

Đây là một tửu lâu cực kì bình thường, một tầng có khoảng vài chục bàn. Chỉ thấy một thanh niên lãnh tuấn kiên nghị ngồi ở một chiếc bàn gần cửa sổ.

Nếu so với người khác thì quả là đặc biệt… thanh niên này có mái tóc dài màu vàng, dưới đôi lông mày dậm là cặp mắt to sáng rỡ chứa đầy thần khí, nhấp nháy tựa như lôi điện phách xuống, trong tay cầm một cốc rượu.

Khẽ nhấc cốc rượu lên rồi ngẩng đầu uống cạn.

Một mình ngồi uống rượu, tuy trên mặt bàn có rất nhiều rau cỏ, nhưng khiến người ta chú ý nhất lại là con dê nướng được đặt chính giữa bàn. Thanh niên tóc vàng cũng không để ý đưa tay giật lấy một chiếc đùi dê, chỉ mới cắn hai ba miếng mà toàn bộ chiếc đùi đã nằm trong bụng y.

Bên cạnh chiếc bàn uống rượu là một cây kim sắc trường thương được dựng thẳng đứng.

- Vô Danh ca ca!

Một đạo âm thanh trong trẻo từ dưới tửu lâu vang vọng. Kim phát thanh niên đang uống rượu liền ngẩng đầu nhìn, trên mặt đồng thời xuất hiện một nụ cười khổ:

- Là Nghiên Nhi à, có chuyện gì vậy?

Vô Danh đối với Khương Nghiên quả thật là vô cùng khó xử.

Khương Nghiên tâm tính tuy rằng rất tốt, chỉ có đôi lúc…. quả thực quá ồn ào, tuy Vô Danh uống rượu ăn thịt cực kì hào sảng nhưng y lại hoàn toàn không thích huyên náo.

Dùng vũ lực uy hiếp Khương Nghiên?

Vô Danh sớm đã bỏ ý nghĩ đó, đối với y mà nói, Khương Nghiên thực lực không hề cao, cũng chỉ là nhất cấp Tiên đế mà thôi. Nhưng… trên người Khương Nghiên có hai kiện đại thần khí, một là thần khí "Chuyển Không", hai là "Ảo Ảnh Thiên La".

Dưới sự bảo hộ của hai kiện đại thần khí này, Vô Danh trừ khi sử dụng tuyệt chiêu sát thủ. Nếu không thì tuyệt đối không có khả năng đả thương Khương Nghiên.

- Vô Danh ca ca, muội có một việc muốn nhờ huynh giúp đỡ, huynh có thể đáp ứng được không?

Khương Nghiên chớp chớp đôi mắt to tròn nói.

Vô Danh kẽ nhíu mày. Khương Nghiên thực lực tuy không cao, nhưng lại có không ít các loại thủ đoạn, có thể nói không có mấy việc có thể làm khó được quỷ linh tinh Khương Nghiên này.

- Muội đã có việc muốn nhờ ta, nói đi là việc gì. Để xem ta có thể giúp được không. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Vô Danh nói.

- Không, huynh phải đáp ứng đã rồi muội mới nói.

Khương Nghiên lắc đầu, hai mắt mở to bướng bỉnh nhìn Vô Danh.

Vô Danh bị Khương Nghiên nhìn mà trong lòng phát khổ.

- Nghiên nhi a, như quả Vô Danh ca ca của muội không thể giúp được, muội bắt ta đáp ứng làm gì? muội cũng biết, ta đã nói là làm, nếu như ta đáp ứng mà lại không làm được, như vậy không phải khiến cho Vô Danh ca ca của muội cảm thấy xấu hổ sao?

Vô Danh cố thuyết phục.

- Muội không biết.

Khương Nghiên vẫn lắc đầu như trước, đôi mắt mở to nham hiểm nhìn về phía Vô Danh,

- Huynh nếu như không đáp ứng hanh hanh… muội không bao giờ để cho huynh yên đâu.

Nghĩ đến những thủ đoạn của Khương Nghiên, Vô Danh không khỏi cảm thấy đau đầu.

Tiên ma yêu giới người thật lực vượt quá Vô Danh dù có, nhưng có thể khiến y phải nghe theo thật sự không có một ai, cho dù là phụ thân Long Hoàng của y cũng không thể thay đổi được ý nguyện của Vô Danh, chỉ có duy nhất Khương Nghiên, Vô Danh quả là không có một chút biện pháp nào.

- Được rồi, ta đáp ứng được chưa. - Vô Danh bất lực nói. - Nhưng mà nói trước, ta chỉ có thể nỗ lực hết sức, nếu quả thật không thành công, cũng không còn cách nào khác.

Khương Nghiên lập tực cười rạng rỡ,

- Cáp cáp, muội biết Vô Danh ca ca tốt với muội nhất mà, Vô Danh ca ca, Lạc Vũ ca ca của muội đang bị người ta truy sát, hơn nữa còn một người nữa cũng bị truy sát, huynh giúp muội cứu bọn họ đi.

- Lạc Vũ huynh bị truy sát?

Vô Danh tức thì đặt chén rượu xuống.

- Ở đâu vậy?

- Y cùng người muội biết đều đang bị truy sát trên không trung của Lam Hỏa tinh này.

Khương Nghiên vội nói, Khương Nghiên cũng muốn Vô Danh tiện thể giúp đỡ cứu luôn cả Tần Vũ.

Vô Danh bỗng đứng thẳng dậy, linh hồn chi lực to lớn bắt đầu phát tán, chỉ một lúc toàn bộ Lam Hỏa tinh đã nằm trong tầm quan sát của Vô Danh. Y cũng đã phát hiện ra cả hai trường truy đuổi chém giết trên không trung Lam Hỏa tinh.

- Là hai người bọn chúng?

Vẻ mặt Vô Danh có chút khó coi, quay sang cười khổ nhìn Khương Nghiên:

- Nghiên nhi, muội quả thật là "âm hiểm" mà, "Bạch Phát huyết ma" Huyết Y Lãnh cùng "Thanh Huyết kiếm tiên" Tri Bạch, hai siêu cấp cao thủ như vậy, muội nghĩ rằng Vô Danh ca ca của muội có thể cản được sao?

- Vô Danh ca ca lợi hại nhất mà.

Khương Nghiên cười hi hi nói.

Vô Danh thở dài bất lực nói:

- Muội a, Huyết Y Lãnh cùng Tri Bạch hai người này không chỉ là cao thủ, mà bọn chúng còn đại biểu cho hai đại thế lực của Vũ Hoàng cùng Huyết Ma Đế. Muội bắt ta xuất thủ không phải là khiến ta đắc tội với hai thế lực đó sao.

Khương Nghiên mím môi, hầm hừ:

- Chẳng lẽ Vô Danh ca ca sợ bọn chúng?

- Được rồi được rồi, không cần phải khích tướng nữa, ta đã đáp ứng muội, thì nhất định sẽ ra tay trợ giúp.

Vô Danh lại đưa tay xé một chiếc đùi dê, hùng hổ cắn một miếng lớn,

- Thanh Huyết kiếm tiên, Bạch Phát huyết ma. Đối thủ mạnh như vậy, phải ăn no mới có đủ khí lực để đi đối phó với bọn chúng.

Khương Nghiên không biết nên khóc hay nên cười nữa.

Vô Danh ca ca của nàng quả thật là quá vui tính, đạt tới cấp độ như y, ăn cũng đâu có tác dụng gì, vậy mà cũng lo bụng đói nữa sao?

- Tiểu nha đầu phiền toái này, không ngờ cả thần khí "Chuyển Không" cũng đem cho Quân Lạc Vũ mượn rồi.

Vô Danh thầm than trong lòng, đẳng cấp của thần khí "Chuyển Không", cho dù là y cũng không biết rõ.

Nhưng y chỉ cần dựa vào đặc tính của thần khí "Chuyển Không" cũng có thể khẳng định một điều, độ trân quý của thần khí này tuyệt đối vượt trội.

-----------------

Tần Vũ chạy, Bạch Phát huyết ma Huyết Y Lãnh truy!

Chỉ mới một lúc mà Tần Vũ cùng "Bạch Phát huyết ma" Huyết Y Lãnh đã bay vài vòng quanh Lam Hỏa tinh, tốc độ của hai người đều đã đạt tới cực hạn tuyệt đối. phương hướng cũng không ngừng thay đồi.

- Kẻ thần bí này không biết đến từ đâu, chưa bao giờ nghe nói tới một nhân vật nào, thân thể lại có thể đạt tới trình độ cường mãnh như vậy, chẳng lẽ là…

"Bạch Phát huyết ma" Huyết Y Lãnh bỗng nhiên nghĩ tới cao thủ từ một địa phương tại tiên ma yêu giới.

Những cao thủ từ địa phương đó đều nổi tiếng về thân thể cường hãn.

- Cho dù y có là người đến từ nơi đó, nhưng có thể chịu được một kiếm của Tri Bạch, thực lực như vậy khẳng định ở nơi ấy cũng phải xếp vào hàng nhân vật cấp cao, nếu như quả hôm nay giết y. Liệu có đắc tội với địa phương đó không?

"Bạch Phát huyết ma" Huyết Y Lãnh trong lòng nghi hoặc bất định.

Nếu như trước mặt thật sự là người đến từ nơi đó, giết y…. đương nhiên không phải là một việc nhỏ.

- Người đâu?

"Bạch Phát huyết ma" Huyết Y Lãnh đột nhiên mở trừng mắt, ma thức cũng thận trọng tra xét xung quanh. Kẻ vừa nãy còn ở trước mắt y giờ không ngờ đã biến mất không thấy đâu.

Trong Thanh Vũ tiên phủ

Tần Vũ ngồi trên một chiếc ghế đã có chút bất lực.

- Bạch Phát huyết ma kia thực lực quả là mạnh, thân thể của Kiếm tiên khôi lỗi tuyệt đối cứng rắn hơn thân thể ta, thần kiếm Phá Thiên năm xưa cũng là bội kiếm của Nghịch Ương tiên đế, có lẽ so với thanh Tế Trường Huyết kiếm của y cũng kiên cố hơn. Nhưng công lực của Kiếm tiên khôi lỗi cũng chỉ là cửu cấp kim tiên mà thôi. Công lực không bằng người ta a.

Tần Vũ thở dài một tiếng.

Khi nãy y đã cẩn thận không ngừng chạy trốn, không chỉ tiêu hao năng lượng của cực phẩm nguyên linh thạch, mà còn tiêu hao cả tâm lực. Nói cho cùng y cũng phải liên tục thay đổi phương hướng để né tránh đối phương.

Tần Vũ lại nạp thêm chín khối cực phẩm nguyên linh thạch, chỉ một lần chạy trốn mà đã tiêu hao tới chín khối cực phẩm nguyên linh thạch, có thể tưởng tượng khi nãy đào mệnh kinh tâm động phách ra sao.

- Ha ha, sinh mệnh nguyên lực quả là kì diệu.

Tần Vũ quan sát vết thương ở thân dưới đã hoàn toàn liền miệng.

Thân thể của Kiếm tiên khôi lỗi vô cùng kì diệu, công năng cũng gần giống như nhục thân, Tần Vũ lúc đầu cũng đã nghĩ tới việc dùng thể nội năng lượng để khôi phục thương thế, cho nên mới sử dụng sinh mệnh nguyên lực để tu phục lại.

Tiêu hao chín cực phẩm nguyên linh thạch mới tu phục được một phần của vết thương, nhưng còn sinh mệnh nguyên lực chỉ mới sử dụng một chút mà vết thương đã hoàn toàn bình phục.

Đối với Lưu Tinh Lệ, Tần Vũ cũng đã tìm ra được một số công năng.

Thứ nhất, có thể từ bên trong dẫn xuất sinh mệnh nguyên lực tới tu phục những vết thương trên thân thể.

Thứ hai, có thể dung nhập với linh hồn thành một thể, khi linh hồn chi lực đã ngưng tụ vào trong, người ngoài không thể tra xét được.

Thứ ba, Lưu Tinh Lệ cũng khiến cho cảm nhận của Tần Vũ đối với thiên địa tăng lên, thoải mái cảm nhận thiên địa, thậm chí có thể dễ dàng phát hiện được đế cấp cao thủ.

Nhưng cho tới lúc này, Tần Vũ đối với Lưu Tinh Lệ vẫn hoàn toàn không nắm rõ, không phải như những loại thần khí khác chỉ cần tích huyết nhận chủ, bản thân đã có thể dễ dàng khống chế được hết mọi công năng.

- Bồng!

Tần Vũ bỗng cảm thấy Thanh Vũ tiên phủ chấn động.

Thanh Vũ tiên phủ đã bị Tần Vũ luyện hóa, cho nên chỉ cần một lát Tần Vũ đã hiểu…. chấn động vừa nãy là do Bạch Phát huyết ma một kích tàn bạo đã kích trúng Thanh Vũ tiên phủ lúc này đã biến hóa thành một đám bụi nhỏ như hạt gạo.

Tần Vũ hai mắt mở to:

- Bách Phát huyết ma này quả là cường hãn, một thất cấp Ma đế không ngờ có thể phát hiện ra ảo thuật cấm chế do Nghịch Ương tiên đế bố trí.

- May mà trên Thanh Vũ tiên phủ Nghịch Ương tiên đế không chỉ bố trí ảo thuật cấm chế mà còn có các chủng phòng ngự cấm chế, một thất cấp Ma đế mà muốn phá hủy những cấm chế này cũng mất một-hai ngày a.

Tần Vũ trong lòng đã có tính toán cũng trấn tĩnh trở lại.

Chỉ là việc đối phương phát hiện ra Thanh Vũ tiên phủ, điều này thật sự không còn phải nghi ngờ.

- Bồng! bồng! bồng! bồng! bồng!…

Liên tiếp những đòng công kích điên cuồng đánh vào Thanh Vũ tiên phủ, Tần Vũ cũng cảm thấy năng lượng của phòng ngự cấm chế từ từ bị tiêu hao, phòng ngự cấm chế có thể hấp thu năng lượng từ bên ngoài bổ sung.

Nhưng hiện tại tốc độ tiêu hao quá nhanh, nếu theo như tốc độ này xem ra chỉ nửa ngày nữa là sẽ bị phá hủy, không phải một-hai ngày như Tần Vũ tính toán lúc đầu.

- Không thể để cho y tiếp tục công kích nữa.

Tần Vũ không muốn nơi ở của mình bị phá tan.

- Chỉ có thể trốn trong tiên phủ của y, được, ngươi không ra mà được sao….

Tiếng cười lạnh của "Bạch Phát huyết ma" Huyết Y Lãnh vang lên khắp nơi, Tần Vũ là Thanh Vũ tiên phủ chủ nhân, tự nhiên cũng có thể nghe thấy âm thanh từ bên ngoài.

Tần Vũ sắc mặt lập tức đại biến.

Không thể tiếp tục trốn trong Thanh Vũ tiên phủ nữa, còn trốn nữa thì chỉ chịu đòn mà thôi.

Bên ngoài Thanh Vũ tiên phủ .

Bạch Phát huyết ma Huyết Y Lãnh không ngừng công kích vào một điểm nhỏ, điểm này tuy rằng dùng mắt thường gần như không thể phát hiện ra được, nhưng ma thức thì hoàn toàn có khả năng phát hiện.

Vừa nãy sau khi phát hiện Tần Vũ biến mất, Huyết Y Lãnh cũng lập tức sử dụng ma thức tìm kiếm.

Chỉ là y tìm kiếm trong một phạm vi quá lớn, không hề chú ý cẩn thận tới một hạt bụi bình thường như hạt gạo, thêm nữa ảo thuật cấm chế của Nghịch Ương tiên đế không thể coi thường, "Bạch Phát huyết ma" Huyết Y Lãnh chỉ cần sơ suất một chút cũng không thể phát hiện ra được.

Cho nên Huyết Y Lãnh phẫn nộ, để tiết cơn giận, năng lượng từ trong cơ thể tự nhiên tán phát ra bốn phương tám hướng. Huyết Y Lãnh năng lượng cường đại, năng lượng đi tới đâu, đám bụi ở chỗ đó toàn bộ đều hóa thành hư vô.

Chỉ có duy nhất một hạt bụi trước năng lượng to lớn ấy vẫn không hề suy chuyển chút nào.

Năng lượng của Huyết Y Lãnh tự nhiên cảm nhận được trở lực của hạt bụi này, trở lực nhỏ như vậy tự nhiên Huyết Y Lãnh cũng phát hiện ra, y biết rằng hạt bụi này so với những chỗ khác có điểm bất đồng, Huyết Y Lãnh liền sử dụng ma thức tỉ mỉ quan sát hạt bụi.

Huyết Y Lãnh so với Nghịch Ương tiên đế chỉ cách nhau có một cấp, tỉ mỉ quan sát như vậy cuối cùng cũng xác định được là ảo thuật cấm chế, liền mãnh liệt công kích.

Bỗng nhiên…

Hạt bụi đó biến mất, tàn ảnh lấp loáng!

- Ngươi cuối cùng cũng đã ra rồi.

Huyết Y Lãnh phát hiện thần bí nhân kia đã lại đạp chân lên thần kiếm cực tốc chạy trốn, Huyết Y Lãnh truy đuổi lâu như vậy mà vẫn không bắt được, quả thật rất tức giận, không thèm nghỉ lấy hơi mà lập tức tiếp tục đuổi theo phía sau.

- Đuổi, đuổi, ngươi đuổi đi.

Phương hướng của Tần Vũ thay đổi cực nhanh một lần nữa bỏ xa Huyết Y Lãnh, lần truy đuổi này khiến cho năng lượng của "cực phẩm nguyên linh thạch" trong cơ thể không ngừng tiêu hao, y chạy trốn, đơn giản cũng như đang đốt tiền vậy.

- Lạc Vũ huynh đệ, cả Tần huynh đệ nữa, xin mời tới đây.

Một thanh âm vang lên trong não của Tần Vũ, đồng thời Tần Vũ cũng tự nhiên cảm thụ được phương hướng của cỗ khí tức đó, không hề do dự Tần Vũ vội vàng nhắm về phía đó cực tốc phi hành.

Chỉ là y cảm thấy kì quái, đối phương làm sao lại biết được tên họ của y?

Trong lúc Tần Vũ theo phương hướng tiếng gọi cực tốc tiến tới, Quân Lạc Vũ cũng đồng dạng theo phương hướng kia cực tốc phi hành, hai người đều đã nghe thấy truyền âm, gần như đồng thời, cả hai phát hiện ra sự tồn tại của nhau.

- Tần huynh.

Quân Lạc Vũ truyền âm nói,

- Người truyền âm là hảo huynh đệ của ta.

Lúc trước ở gần Lam Hỏa Vân lâu, tuy Quân Lạc Vũ chỉ uống rượu, nhưng Lỗ Ba cùng Tần Vũ nói chuyện gọi Tần Vũ là Tần huynh, Quân Lạc Vũ lại nghe thấy rất rõ.

- Lạc Vũ huynh, bọn ta mau chạy về hướng đó đi.

Tần Vũ cũng truyền âm nói.

Hai người tuy cách nhau khoảng vài trăm dặm, nhưng đối với bọn họ mà nói, khoảng cách vài trăm dặm chỉ giống như vài mét với người bình thường, chưa đầy thời gian của một lần hô hấp, cả hai tựa hồ đồng thời đến trước cửa của tửu lâu.

Bọn truy sát như "Bạch Phát huyết ma" Huyết Y Lãnh cùng "Thanh Huyết kiếm tiên" Tri Bạch cũng đã tới nơi.

Trước cổng chính của đại tửu lâu có một thanh niên tóc vàng đang đứng, trong tay là một kiện kim sắc trường thương, một người một thương đứng chặn tại cửa lớn, có khí thế một người giữ quan, vạn người cũng không vượt qua nổi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio