Tinh Thần Biến

chương 477: quay lại: ngộ long

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong căn nhà mà bên ngoài lơ lửng mấy nghìn quyển trục đó, Phúc bá đang ngồi bên cạnh Tần Vũ, trong tay có một quyển trục màu vàng, ánh mắt lim dim. Quyển trục đó đang không ngừng tỏa ra ánh vàng.

Còn Tần Vũ thì ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, con mắt bỗng mở ra. Hình như Phúc bá phát giác được liền nhìn về Tần Vũ.

-Tần Vũ, ngươi? Làm sao mà ngươi không tiếp tục luyện hóa "Luyện Hỏa Thủ Hoàn" nữa?

Phúc bá nghi hoặc hỏi:

-Tần Vũ, mới mười mấy năm mà thôi, vẫn còn sớm lắm. Luyện hóa Hồng mông linh bảo này vốn là vô cùng khó khăn. Ngươi có thể luyện chế thành công được trong vài nghìn năm đã là rất giỏi rồi.

Tần Vũ mỉm cười nhìn Phúc bá:

-Phúc bá, người nói vài nghìn năm gì vậy? Ta không hiểu. Ta đã luyện hóa thành công "Luyện Hỏa Thủ Hoàn" rồi.

Phúc bá sững sờ :

-Ngươi nói ngươi đã luyện hóa thành công rồi?

Vẻ mặt Phúc bá ngạc nhiên.

-Đúng.

Tần Vũ cười đáp:

-Sao vậy? Phải chăng người không tin?

Tâm ý Tần Vũ thoáng động. Chỉ thấy ảo cảnh bên ngoài bắt đầu biến hóa, ban đầu chỉ là cảnh sắc không gian vũ trụ, còn bây giờ lại đã bị thay đổi.

Có cây cầu nhỏ, có nước chảy, và trên bãi cỏ thì đang đặt căn nhà lúc trước. Còn vài nghìn quyển trục cũng đã tụ tập tại một chỗ, xếp thành đống mười phần chỉnh tề ở một góc phòng.

Phúc bá thấy cảnh đó, kinh hãi nói:

-Tần Vũ, ngươi…không, chủ nhân!

Phúc bá khom mình cung kính:

-Từ hôm nay trở đi, người chính là chủ nhân của Mê Thần Điện, cũng là chủ nhân của ta. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -

Tần Vũ không để tâm nói:

-Phúc bá, không cần đâu. Người cứ gọi ta là Tần Vũ là được.

Phúc bá lắc đầu kiên quyết nói:

-Khi lão chủ nhân ly khai đã có mệnh lệnh với ta. Một khi người kế thừa điều khiển được Mê Thần Điện, thì chính là chủ nhân của ta. Ta không thể phản kháng mệnh lệnh của lão chủ nhân.

Tần Vũ hiểu rõ trong lòng. Phúc bá là khôi lỗi mà khi xưa Xa Hầu Viên luyện chế ra, nên đương nhiên y không dám trái lời Xa Hầu Viên.

Phúc bá cung kính nói:

-Chủ nhân hãy gọi ta là "A Phúc". Chủ nhân gọi A Phúc là "Phúc bá", A Phúc không dám nhận đâu.

Tuy rằng khi Phúc bá được Tần Vũ gọi là "Phúc bá", trong lòng rất cao hứng. Nhưng lúc trước Xa Hầu Viên cũng đã nói qua, khôi lỗi chỉ là người hầu mà thôi.

Trên mặt Tần Vũ hiện lên nét cười:

-Phúc bá, hiện giờ ta là chủ nhân của người, đúng không?

Phúc bá cung kính đáp:

-Đúng vậy.

-Ta muốn gọi người là gì, không lẽ còn cần người tới nhiều lời ư?

Tần Vũ hỏi lại, rồi cười nói:

-Ta muốn gọi người là gì thì gọi như thế. Từ hôm nay trở đi, ngươi vẫn là quản gia Mê Thần Điện như trước. Nhưng ta…cũng vẫn gọi người là Phúc bá.

Tần Vũ trực tiếp tuyên bố.

-Chủ nhân.

Phúc bá nhìn Tần Vũ, trong lồng dâng lên một niềm cảm động. Y là khôi lỗi được luyện chế ra. Tuy có tình cảm, có trí tuệ, thậm chí khóc cười, giận chửi đều có, y có thể giống với con người, nhưng y không cách gì tu luyện được. Ngay cả năng lượng trong cơ thể đều là do "Thần Linh Tinh Phách" cung cấp cho. Nhưng, y có tình cảm của con người, tự nhiên cũng có khát vọng được con người chấp thuận. Tần Vũ xưng hô y là "Phúc bá", khiến tâm can y có một sự cảm động không nói thành lời.

-Phúc bá, người vừa nói cái gì phải vài ngàn năm mới có thể luyện hóa được "Luyện Hỏa Thủ Hoàn", rút cục chuyện là thế nào?

Tần Vũ có đầy nghi hoặc trong lòng:

-Không phải là ta chỉ mất mười mấy năm đã luyện chế thành công sao?

Lúc này, thái độ Phúc bá đã thay đổi rõ ràng, cung kính nói:

-Chủ nhân, "Luyện Hỏa Thủ Hoàn" mà chủ nhân truyền lại, vì được đích thân lão chủ nhân luyện chế, hơn nữa lão chủ nhân cũng đã lo lắng tới người kế thừa trong tương lai, cho nên việc luyện hóa được nó trở nên dễ dàng hơn nhiều. Với linh hồn cảnh giới và đẳng cấp chân hỏa của chủ nhân như hiện giờ, đáng lẽ cần mất vài nghìn năm mới thành công được. Nhưng chủ nhân chỉ cần mười mấy năm đã làm được vậy, ta cũng không nghĩ ra nguyên nhân.

-Ồ?

Trong đầu Tần Vũ tự nhiên nhớ lại cảnh tượng lúc luyện hóa. Sau khi mới trích huyết nhận chủ, thì đã lập tức luyện hóa được khoảng một thành. Sau đó dựa vào linh hồn chi lực cùng với hắc sắc chân hỏa, hao phí vài năm lại luyện hóa thêm được một thành nữa. Sau cùng đã đem "Luyện Hỏa Thủ Hoàn" chuyển vào Tinh Thần Không Gian.

Khi hấp thủ "Cưỡng hồ khí tức", tốc độ luyện hóa tăng rất nhanh. Nhanh nhất là chỉ mất một tháng đầu thì đột nhiên đã luyện hóa được một thành. Về sau tốc độ càng lúc càng chậm, càng tiếp tục càng khủng khiếp, vất vả mất công sức mười năm.

Tổng cộng đã hao phí mười mấy năm mới thành công.

Phúc bá cung kính nói:

-Chủ nhân, ta vốn đã ước chừng tốc độ luyện hóa của người, lúc bắt đầu có lẽ đã luyện hóa được một thành trong mười thành. Sau đó mất khoảng năm năm mới luyện hóa thêm một thành nữa, rồi thì thêm tiếp mười mấy năm nữa lại được thành nữa. Về sau luyện hóa càng lúc càng khó, một thành cuối cùng có lẽ phải cần hai, ba nghìn năm mới thành công được.

Tần Vũ nghe thấy quy luật mà Phúc bá nói. Tốc độ "Luyện Hỏa Thủ Hoàn" hấp thu cưỡng hồ khí tức chính là như vậy, càng lúc càng chậm…Đồng thời tốc độ luyện hóa cũng càng lúc càng chậm. Một thành cuối cùng mất tới gần năm năm.

Phúc bá thấp giọng nói:

-Tốc độ luyện hóa nhanh chóng của chủ nhân, ta đã theo bên cạnh lão chủ nhân bao nhiêu năm mà cũng chưa từng nghe nói qua. Trừ phi, trừ phi có được sự giúp đỡ của cao thủ cấp thiên tôn.

Tần Vũ nhẹ gật đầu. Tốc độ luyện hóa nhanh của mình, không phải là được thiên tôn nào hỗ trợ, mà là nhờ "cưỡng hồ khí tức" được hấp thụ trong Tinh Thần Không Gian.

Từ khi "Tinh Thần Biến" đạt đến cảnh giới Hắc Động, đã khai mở ra một bước tiếp theo mạnh mẽ khác. Sự tiến hóa của công pháp "Tinh Thần Biến" chính là đã đi vào một con đường phát triển khác.

Tần Vũ biết ở trong lòng, Tinh Thần Không Gian đang ở trong một "cưỡng hồ không gian" cực kỳ rộng lớn. "Cưỡng hồ không gian" này lại là cái gì, vì sao "Nguyên Điêm" – hạch tâm của Tinh Thần Không Gian chỉ có hấp thu "cưỡng hồ khí tức" thì mới có thể chuyển hóa phát triển vậy?

Hiện giờ, "Tinh Thần Biến" đã bước vào Nguyên Điểm trung kỳ. Tới được Nguyên Điểm hậu kỳ cũng không xa nữa, nhưng tiếp theo đệ cửu cảnh giới "Nguyên Điểm" sẽ là cái gì đây?

Tần Vũ hiểu rõ trong lòng, nếu công pháp " Tinh Thần Biến" cứ tiến tới như vậy, nếu đi được một bước đúng, thì sẽ rất lợi hại.

Nhưng cái chuyện tự sáng tạo công pháp này, cũng có thể phát sinh sai lầm. Một khi như vậy, có thể làm cho "Tinh Thần Biến" đi lệch tuyến, thành tựu sau này có khả năng cũng không tệ, nhưng lại không bằng được độ lợi hại của đại đạo chân chính.

"Chuyện này có nghĩ nhiều cũng vô ích, nói không chừng tự nhiên linh quang lóe sáng thì sẽ hiểu ra." Tần Vũ dừng sự suy nghĩ về "Tinh Thần Biến" lại.

-Phúc bá, ba kiện hồng mông linh bảo mà cần phải luyện hóa, chắc cũng mất rất nhiều thời gian nhỉ.

Tần Vũ nhìn về Phúc bá.

Phúc bá gật đầu nói:

-Đúng vậy, tốc độ luyện hóa ba kiện hồng mông linh bảo đó có lẽ chậm hơn so với khi luyện hóa "Luyện Hỏa Thủ Hoàn". Theo tính toán, chủ nhân người cần phải hao phí…Ách, ta cũng không biết chủ nhân cần bao lâu nữa.

Lúc này Phúc bá trước mắt chủ nhân, cũng không dám chắc chắn. Y theo Xa Hầu Viên tích lũy kinh nghiệm bao nhiêu năm, nhưng lại không áp dụng chúng trên thân Tần Vũ được.

Tần Vũ mỉm cười:

-Tốt rồi, trước tiên chúng ta hãy rời khỏi đây đã.

Phúc bá cung kính nói:

-Vâng, chủ nhân.

Mê Thần Điện lơ lửng trong không gian, hai người Tần Vũ, Phúc bá đang đứng bên ngoài Mê Thần Điện.

-Thu!

Tần Vũ duỗi thẳng tay phải ra, Luyện Hỏa Thủ Hoàn đang được đeo trên tay tỏa ra ánh hồng mờ nhạt. Mê Thần Điện lập tức thu nhỏ lại rất nhanh, sau đó hóa thành một đạo lưu quang bay vào trong "Luyện Hỏa Thủ Hoàn".

-Phúc bá, chúng ta đi!

Tần Vũ nói rồi liền muốn đi vào cấm chế thần sương mù tầm thường trước mắt.

Phúc bá cung kính nói:

-Chủ nhân, hiện giờ người là chủ nhân Mê Thần Điện, mấy chuyện vụn vặt nói chung hãy để ta đi giải quyết là được.

Sau đó y dùng đơn thủ chỉ về không gian ở không xa chỗ hai người về phía Đông. Chỉ thấy nơi đó lập tức xuất hiện một khung tròn dao động phóng ra quang mang ba màu.

-Đây là?

Dù cho Tần Vũ đã thành chủ nhân Mê Thần Điện, nhưng những hiểu biết về Phúc bá cũng không có nhiều.

Phúc bá mỉm cười đáp:

-Chủ nhân, đây là truyền tống trận. Những năm nay, ta vẫn luôn ở Mê Thần Điện, cũng không có chuyện gì, cho nên đã ở nơi này bố trí ra một truyền tống trận. Bên ngoài Toái Kim Lưu cũng đã bố trí một cái, là để chuẩn bị cho tương lai rời đi, không cần phải phiền phức xuyên qua xuyên lại cấm chế ảo thuật này.

Tần Vũ nhẹ gật đầu. Hắn cũng không thích cấm chế thần này, trực tiếp theo Phúc bá đi vào trong truyền tống trận. Cùng với một làn quang mang lóe lên, Tần Vũ và Phúc bá đã biến mất trong truyền tống trận.

Hai người Tần Vũ, Phúc bá đi cùng nhau. Tốc độ phi hành của Phúc bá rất nhanh, nhưng Phúc bá lại không thể tiến hành mấy loại thần thông Thuấn Di, Đại Na Di. Bởi vì căn bản là y không có linh hồn. Do đó, Tần Vũ chỉ có thể mang theo Phúc bá mà đại na di cùng nhau.

Trên đường, Tần Vũ tán gẫu với Phúc bá, cũng biết được rất nhiều bí mật của Phúc bá. Thực lực của Phúc bá rất mạnh, tuy là không cách gì thuấn di hay đại na di, nhưng khoảng cách vài chục vạn dặm thỉ mất công sức cái nháy mắt là đi qua. So với tốc độ của Tần Vũ phải nhanh hơn cả chục, trăm lần.

Do là sự cứng rắn của thân thể Phúc bá, đã đạt đến cấp thượng phẩm thiên thần khí. Ngay cả thượng bộ thiên thần cũng không có thân thể cứng rắn bằng y, hơn nữa trong người đã được bố trí rất nhiều trận pháp cấm chế để tăng tốc độ. Tốc độ cực nhanh có thể tưởng tượng ra được.

Đồng thời…Phúc bá còn là đại gia về trận pháp!

Đi theo Xa Hầu Viên nhiều năm như vậy, Phúc bá vẫn luôn nghiên cứu "Trận Đạo". Chín trăm quyển "Trận Đạo", y nhắm mắt cũng có thể nhớ được rõ ràng từng chữ một. Thậm chí với những cảm ngộ đối với chín trăm quyển "Trận Đạo", bản thân Phúc bá đã viết ra "Cảm ngộ về Trận Đạo", phải đến hơn vạn quyển. Chỉ là những quyển trục màu vàng đó đểt ở trong thần khí trữ tồn của Phúc bá mà thôi.

Hơn nữa, vì Phúc bá không có linh hồn, do đó y không cách gì cảm ngộ ra giới hạn. Điều này làm cho…Phúc bá vẫn luôn là kẻ phấn đấu trên con đường của đệ nhất tầng cảnh giới của "Trận Đạo".

Khi xưa lúc Xa Hầu Viên tu luyện vất vả, ở đệ nhất cảnh giới đã nghiên cứu một tỷ năm. Còn Phúc bá thì sao? Phúc bá đi theo Xa Hầu Viên nhiều năm như vậy, mà vẫn luôn tiến hành nghiên cứu ở đệ nhất cảnh giới. Cũng không biết đã qua bao nhiêu trăm triệu năm thời gian rồi.

Hiện giờ, Tần Vũ chỉ biết, Phúc bá là đại gia về trận pháp, nhưng thực lực chân chính trên phương diện trận pháp của Phúc bá, thì hắn vẫn đang không rõ. Không có chính thức nghiên cứu chín trăm quyển "Trận Đạo", Tần Vũ đúng là không thể nào hiểu được thực lực về trận pháp của Phúc bá.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio