Tuy có một chút bất an, nhưng mà Dư Dung đã hiểu được là Tạ Tinh thật lòng muốn giúp mẹ con họ, không có ý đồ khác, hơn nữa nghe Tạ Tinh và Đinh Cầu nói chuyện thì hình như người họ sắp làm ăn kinh doanh, trong lòng cũng yên tâm hơn nhiều
Vào đêm hôm đó Tạ Tinh vẽ hướng dẫn ủ rượu mạnh, giao cho tiểu Cầu, còn đưa nhiều tiền cho tiểu Cầu, bảo hắn đi mua được nhà thì lập tức mở xưởng sản xuất rồi tự mình đi kiếm một tiệm rèn, tự tay rèn ra một cây tụ tiễn gồm mũi tên nhỏ
Tụ tiễn Tạ Tinh đã từng rèn qua, là trước kia đi theo giáo quan học được, tuy không có máy rèn nhưng cũng biết cách làm thủ công nên Tạ Tinh phải tốn ngày để làm
ngày sau Đinh Cầu và mẹ con nọ đã tìm được nhà, người dọn đến căn nhà mới, không cần phải ở khách điếm nữa
Việc lặc vặt trong nhà do Đinh Cầu làm, còn chuyện của Tạ Tinh bây giờ là chuẩn bị giết Phú Hòa. mũi tên đều được tẩm độc, tuy không mua được độc dược cao cấp cũng không có rắn để giết lấy độc, nhưng Tạ Tinh có thể điều chế được độc dược với kinh nghiệm về các loại thuốc của mình
Không hiểu vì sao, Tạ Tinh đối với Phú Hòa lại ghét cay ghét đắng
Khi mọi thứ đã chuẩn bị xong, Đinh Cầu và Dư Dung cũng đã sắp xếp xong xưởng rượu. Tạ Tinh biết nếu không giết Phú Hòa thì cậu sẽ không thể tập trung ủ rượu được. Tạ Tinh chỉ dạy và dụng cụ cần thiết cho Đinh Cầu cùng Dư Dung
Đến ngày thứ tư, Tạ Tinh đã chuẩn bị đủ hết, tuy bây giờ thân hình ốm yếu, nhưng dựa vào tụ tiễn cùng chủy thủ thêm kinh nghiệm giết người, đi ám sát một kẻ như Phú Hòa thì không có vấn đề gì
“Tiểu cầu, tối nay ta ra ngoài một chút, nếu về trễ thì không cần đợi cơm đâu” Tạ Tinh lúc đi nói một tiếng với tiểu Cầu
“Tinh ca, huynh đi giết Phú Hòa sao?” Tạ Tinh mấy ngày nay lo chế độc, rèn binh khí dĩ nhiên không thể qua mắt được Đinh Cầu
“Đúng vậy, ta đi giết tên súc sinh đó” Tạ Tinh cũng không giấu nữa, Đinh Cầu là chiến hữu cùng cậu vào sinh ra tử, mấy chuyện này không cần giấu
“Tạ công tử, đừng đi giết hắn, người này rất là hung tàn, công tử đối với mẹ con ta đã rất tốt, chỉ cần ủ được rượu thì sinh hoạt chúng ta sẽ ổn định, mấy vật của phu quân ta cũng không cần nữa” Không ngờ lúc Tạ Tinh và Đinh Cầu nói chuyện, Dư Dung đã nghe thấy liền ngăn cản
Nàng không phải lo cho Phú Hòa, mà là lo lắng cho Tạ Tinh. Tạ Tinh thân hình ốm yếu nếu đánh với Phú Hòa thì không hề có cơ hội thắng
“Dư đại tỷ, tỷ không cần lo lắn, ta nhất định sẽ giết thằng khốn đó, lấy lại hết những gì của mẹ con tỷ, sau này gọi ta là Tạ Tinh được rồi” Tạ Tinh cười nhẹ, lập tức rời đi
Tuy thân hình còn ốm yếu nhưng mấy ngày vừa qua cậu đã hồi phục tốc độ và phản ứng lúc trước, không còn là một kẻ ốm yếu nữa
Đinh Cầu biết rõ Tạ Tinh là người nhanh nhẹn, nhưng Dư Dung lại lần đầu tiên thấy Tạ Tinh như thế này, quả quyết và không chừng chờ, hơn nữa giết người không hề run tay, giống như tối nay không phải đi giết người mà là đi dạo
Tạ Tinh đeo tụ tiễn lên tay rồi lấy cái áo che lại
Chỗ ở của Phú Hòa Tạ Tinh sớm đã biết rõ, Tây Man thành buổi tối tuy có người đi tuần tra, nhưng xem ra chỉ là thực hiện nhiệm vụ cho có, không thật sự làm hết khả năng. Với lại Tây Mãn thành là thành thị buôn bán lớn, mỗi ngày thương nhân các nước đều đi lại rất nhiều, nên tòa thành này đóng cửa rất trễ, vì không muốn bị người ta nghi ngờ, Tạ Tinh quyết định giết Phú Hòa trước khi đóng cửa thành
Nói cho dễ hiểu, nếu như phát hiện được xác của Phú Hòa cũng không biết được hung thủ đã ra khỏi thành chưa, với lại đối với những người ngoại lai, chết thì chết không ai lại đi điều tra làm gì
Tạ Tinh đến nơi ở của Phú Hòa. Điều khiến Tạ Tinh kinh ngạc là trời đã tối mà Phú Hòa lại không thắp đèn
Ngay lúc Tạ Tinh tưởng rằng Phú Hòa không có ở nhà, hoặc là ở ngoài thành chưa về thì cậu lại nghe được tiếng nói từ trongn hà truyền đến
“Lão Thất, ngươi xác định là người phụ nữ đã trúng độc?” Tiếng của Phú Hòa vang lên hình như đang nói chuyện với người tên Lão Thất
Một tiếng trầm vang lên: “Phú đại ca, không lẽ huynh không tin đệ? Đệ chính mắt nhìn thấy người phụ nữ đó đi đứng không dứt khoác, mà còn đi mua thuốc giải độc, với lại trả tiền rất hào phóng, đưa ra lượng vàng”
“Tuyệt đối là một con mồi béo, đệ đoán cô ta đến Ngũ Liên sơn để trị thương, hiện giờ chúng ta canh lúc cô ta bị trúng độc rồi xử lý cô, chỉ cần có được số tiền lớn này thì chúng ta không cần phải làm việc này nữa với lại...”
“Với lại cái gì? Lão Thất ngươi có một chút chiêu trò thì đừng ở trước mặt Phú Hòa ta sử dụng, nếu như ngươi phụ nữ đó bị thương nặng như vậy hơn nữa là người có tiền thì ngươi sẽ gọi ta đi chung sao? E rằng ngươi đã đi một mình rôi” Phú Hòa cắt đứt và nói, rõ ràng là không tin tưởng lão Thất
Lão thất suy nghĩ một lát rồi nói: “Phú đại ca, đệ cũng nói thật với huynh, ta nghi ngờ người phụ nữ này không phải người bình thường, mà có thể là một tinh giả. Huynh biết là một tinh giả gần chết phản kháng thì rất là đáng sợ, đệ nghĩ là huynh có kỹ thuật phóng dao, chỉ cần không đến gần thì có thể hạ cô ta”
“Nếu như có kỹ thuật tu luyện của Tinh kỹ hay là công pháp khí bảo, chúng ta người chia đều, huynh thấy sao?”
“Cái gì?” Phú Hòa kinh ngạc nói, nhưng phản ứng lại: “Lão Thất, ngươi nói là thật? Người phụ nữ đó là tu tinh giả? Còn bị trọng thương?”
Tạ Tinh bên ngoài nghe thấy Phú Hòa đã động lòng, hơn nữa rất kích động
“Đệ xin thề là đệ không có gạt huynh, với lại Phú đại ca, chuyện của Lam Thiết huynh tưởng đệ không biết sao, chỉ là đệ không nói ra thôi.. Đệ biết huynh thả mẹ con họ đi, chờ khi người họ đi ra ngoài thành rồi thủ tiêu, nhưng huynh không ngờ được là mẹ con họ còn chưa ra khỏi thành”
“Lão Thất ta xin thề, chỉ cần lần này thành công, sẽphụ trách nhử ba mẹ con Dư Dung ra khỏi thành. Cô ta giờ đang ở cùng một tiểu tử ốm yếu tên là Đinh Cầu còn lại một tiểu tử khác, nhưng tiểu tử đó đệ chưa gặp lần nào” Lão Thất nói một cách kích động nhưng Tạ Tinh nghe ra được người này đang nói dối
Tạ Tinh không ngờ được lại có người điều tra mình, may mắn là mấy ngày này cậu đều không có nhà, đến lúc về thì trờii đã khuya, xem ra mình đã quá coi thường người ở đây rồi
“Lão Thất ngươi lén điều tra ta?” Phú Hòa sắc mặt trở nên khó coi