Tạ Tinh nhăn mày, người thiếu nữ áo đỏ cũng nhìn thấy, ngay lúc đang muốn nói, đột nhiên nghe thấy có người gọi: “Lôi sư muội, bọn ta tìm muội mãi mà không thấy, thì ra là chạy đến đây”
Tạ Tinh nhìn qua, có ba người phụ nữ và hai người đàn ông tuấn tú đang đi về phía này, hai người phụ nữ đi trước nhan sắc cũng không thua kém gì Ôn Lôi, chỉ là mỗi người một vẻ, cộng thêm người thiếu nữ trước mặt, đúng là mỹ nhân hội tụ, hiếm thấy hiếm thấy
Nhưng chung quy tất cả bọn họ không ai có thể nào so sánh được với Ấu Tình, không vì lý do gì, chỉ là cảm giác như vậy thôi
Vốn đang muốn nói chuyện với Tạ Tinh, thấy trước mặt có một nhóm sư huynh muội đi đến, người thiếu nữ y phục đỏ liền cười với Tạ Tinh, nói: “đợi lát nữa ta đến tìm ngươi”
Nói xong trực tiếp dẫn đám người hầu đi luôn
Ôn Lôi nhìn sơ qua người thiếu nữ y phục đỏ, trong lòng có chút khó chịu, nhưng vì có mấy người đồng môn đi đến nhìn thấy cô đi riêng với Tạ Tinh nên có chút ngại ngùng liền đi lên nói với nhóm sư huynh muội kia: “Muội có chuyện phải đến đây cùng Tạ sư đệ, không ngờ ở Côn thành lại gặp được mọi người, thật tốt quá” nói thì nói vậy, nhưng trong lòng lại không thích chút nào
Tạ Tinh nhìn sơ qua nhóm người vừa đến, cậu nhận ra một người, đó chính là Kỷ Minh,những người còn lại thì cậu không quen biết, nhưng nhìn người phụ nữ kia xinh đẹp như vậy thì cậu đoán bọn họ chính là Thiên Tử cốc tam đại mĩ nhân được đánh giá nhan sắc sánh ngang với Ôn Lôi tên là Yến Yên Nhiên và Phàm Nguyệt
“Tạ sư đệ?” một người phụ nữ kinh ngạc nhìn qua Tạ Tinh, Ôn Lôi lại đi cùng một sư đệ vô danh đến Côn thành hội chợ giao lưu, thật không thể hiểu nổi, vốn ở Thiên Tử cốc, Ôn Lôi là người không dễ dàng gì tếp cận được, người Tạ sư đệ này có bản lĩnh gì, lại làm cho Ôn Lôi chịu đi cùng?
Tạ Tinh nhìn người phụ nữ chắc là Yến Yên Nhiên do phù hợp những đặc điểm trong lời đồn
Ôn Lôi chưa kịp nói chuyện, Kỷ Minh đã đi lên liếc Tạ Tinh rồi giải thích: “Yên Nhiên sư tỷ, khó trách tỷ không biết cậu ta, đây là Tạ Tinh một ngoại môn đệ tử mới gia nhập, loại đệ tử từ quản sự đi lên...”
Yến Yên Nhiên và Phàm Nguyệt vẻ mặt kinh ngạc, ngoại môn đệ tử của Thiên Tử cốc chia ra nhiều loại, trong đó loại từ quản sự đi lên chỉ quản lí được những chuyện nhỏ nhặt nhất, do những đệ tử này cơ bản là được đề thăng lên, không có tương lai, nói cho hay là quản sự, nói khó nghe thì là người chuyên phục vụ cho những đệ tử khác
Ánh mắt Ôn Lôi có chút phẫn nộ, nói với Tạ Tinh: “Tạ sư đệ, để ta giới thiệu với đệ, ba vị này là Yến Yên Nhiên sư tỷ, Phàm Nguyệt và Lục Dung Dung sư muội. Còn vị sư huynh này đệ đã biếtrồi, còn vị này là tam sư huynh Thạch Tịnh
Thấy Ôn Lôi giới thiệu chi tiết như vậy cho một người ngoại môn đệ tử, ở đây ngoài Kỷ Minh ra những người khác đều kinh ngạc
Thạch Tịnh rất nhanh đã hiểu ra Ôn Lôi đối với Tạ Tinh không chỉ như đơn giản là ngoại môn đệ tử, liền đi đến chào hỏi Tạ Tinh
Tạ Tinh vì bản thân mình là ngoại môn đệ tử, cũng chủ động đi lên chào hỏi mấy vị sư tỷ. Đồng thời đối với người chủ động chào hỏi mình chút hảo cảm, Thạch Tịnh thân là sư huynh, mà lại chủ động đến chào hỏi một sư đệ ở ngoại môn như cậu, hơn nữa trong ánh mắt cũng không hề có ý xem thường, rõ ràng là khác hoàn toàn so với Kỷ Minh
Yến Yên Nhiên, Phàm Nguyệt và Lục Dung Dung chỉ chào lại một tiếng,còn Kỷ Minh thì không hề quan tâm đến Tạ Tinh
“Lôi sư muội, sư phụ và sư thúc đều đã đến, bây giờ đang ở học viện Côn Tân, chúng ta cùng đi đến đó đi, hội chợ ngày mai mới bắt đầu, nghe nói tối nay có hội đấu giá” Yến Yên Nhiên tuy không hiểu Ôn Lôi sao lại đến trước, nhưng Tạ Tinh là một ngoại môn đệ tử trên người không có tinh lực dao động, nên cô ta cũng không quan tâm
Ôn Lôi nghe Yên Nhiên nói thì biết là cô cũng phải đi, cảm thấy hơi có lỗi với Tạ Tinh nói:
“Tạ sư đệ, chúng ta cùng đi không. Yên Nhiên sư tỷ, sư phụ muội cũng có đến sao?”
“Mấy vị sư thúc đều đến” Yên Nhiên cũng nhìn Tạ Tinh, không ngờ một ngoại môn đệ tử lại được Ôn Lôi sư muội xem trọng như vậy, hình như có gì đó không bình thường
Tạ Tinh đương nhiên không muốn đi cùng những vị tinh anh đệ tử cao cao tại thượng, cậu còn có chuyện của mình, liền nói: “Ôn sư tỷ, đệ không đi đâu, đệ chỉ là một ngoại môn đệ tử, không đến thì hơn”
“Ngươi cũng biết tự lượng sức mình đó chứ, biết bản thân không xứng đi cùng bọn ta” Kỷ Minh cười nói với Tạ Tinh, hắn nhất định phải nhân cơ hội này giáo huấn Tạ Tinh một lần
Tạ Tinh cười nhẹ, nhưng không đáp
“Kỷ Minh sư huynh, huynh nói cái gì, Tạ sư đệ không tính toán với huynh, huynh thì đừng có quá đáng” Ôn Lôi nghe được lời của Kỷ Minh liền tức giận
Yến Yên Nhiên cười nhẹ thong thả đi qua nói: “Tạ sư đệ quả nhiên là biết phép tắc, đệ cứ đi cùng bọn ta, không sao đâu”
Kỷ Minh thay đổi sắc mặt, Yên Nhiên rõràng là bất mãn với lời nói của hắn. Tuy Tạ Tinh không có tinh lực và còn là ngoại môn đệ tử nhưng Kỷ Minh nói chuyện cũng thật quá đáng, dù sao cũng là đồng môn
Tạ Tinh sắc mặt không đổi nói với Yên Nhiên: “Đệ cũng không giỏi phép tắc, nhiều khi hay bị chó cắn, nhưng mà đệ cũng không cắn lại đâu” trong lòng nghĩ thầm thêm một câu, chỉ là đánh chết nó
Ôn Lôi và Yến Yên Nhiên cũng ngạc nhiên cười thâm. Thạch Tịnh lại thấy Tạ Tinh này không phải người đơn giản
“Tạ Tinh, ngươi...” Kỷ Minh tức đến đỏ cả mặt, dùng ngón tay chỉ thẳng Tạ Tinh, đường đường là một nội môn đệ tử cao quý, lại bị một người ngoại môn đệ tử không có giá trị ví mình như con chó khiến hắn vô dùng tức giận, nếu như không phải có mấy sư huynh muộiđồng môn ở đây, hắn đã giết chết Tạ Tinh n lần
Tạ Tinh xem như Kỷ Minh không tồn tại, trả lời với mấy người sư tỷ: “Các vị sư tỷ, Thạch Tịnh sư huynh, đệ là một ngoại môn đệ tử nên không đi cùng được, không đúng phép tắc. Đệ đi trước, tạm biệt”
Nói xong Tạ Tinh không đợi mấy người họ trả lời, lập tức quay đầu bước về phía đám đông xa xa, nhanh chóng biến mất
“Đúng là một ngoại môn đệ tử có cá tính.” Phàm Nguyệt nhìn theo bóng dáng của Tạ Tinh nói, cô cảm thấy Tạ Tinh là một ngoại môn đệ tử rất đặc biệt
Yên Nhiên nhìn thấy Ôn Lôi có chút thất vọng, trong lòng cũng cảm thấy kỳ lạ, chỉ là một ngoại môn đệ tử mà thôi, vậy mà Ôn Lôi lại cam tâm đắc tội với Kỷ Minh, Tạ Tinh rốt cuộc là người như thế nào đây??
Tạ Tinh vốn không đặt chuyện này trong lòng, nếu như lần sau Kỷ Minh đơn độc gặp cậu mà còn dám như vậy, cậu sẽ không dễ dàng cho qua như hôm nay đâu, Tạ Tinh đi xung quanh tìm tên cướp lúc nãy, nhưng không có tung tích gì. Ở Côn thành cao thủ như mây, cậu không dám dùng đếm thần thức
Còn người thiếu nữ áo đỏ, Tạ Tinh khẳng định cô đã phát hiện ra thứ gì đó trên người cậu nên mới chú ý vậy. nhưng cô với Lý Thiếu Nghiệp rất giông nhau, nếu như bản thân có gì đặc biệt thì chắc chắn là Lý Thiếu Nghiệp để lại
Nhưng Lý Thiếu Nghiệp vốn không hề đụng vào cậu... Không đúng, ngọc bài của y ở trên người mình. Không lẽ là miếng ngọc bài? Tạ Tinh vì muốn thử nghiên cứu miếng ngọc bài nên mới không nhét vào nhẫn không gian
Ngọc bài quả nhiên có tinh lực đang dao động nhẹ, Tạ Tinh cười thầm, quả nhiên là nó, nhét lại ngọc bài vào nhẫn không gian, giờ thì thiếu nữ y phục đỏ đừng mong cảm ứng được nữa
Tạ Tinh lập tức đi về hướng Côn Tân học viện, cậu muốn đi xem thử buổi đấu giá, xem xem coi có thu hoạch được gì không
“Á … sao lại không cảm thấy gì nữa” cách xa Tạ Tinh khoảng mười mấy mét người thiếu nữ y phục đỏ kinh ngạc nói, vừa đúng lúc Tạ Tinh cất ngọc bài vào nhẫn không gian