Sáng sớm nay trời đẹp lạ, trong veo, không gợn chút mây, hôm qua mới mưa mà
Đâu đó bắt đầu rộn ràng tiếng ồn ào của những người đi làm sớm. Ở cái xóm ‘’Cầu đá’’ này có thể nói là tập trung đầy đủ những người nghèo nhất thế giới , cư dân ở đây đủ mọi thành phần, từ những ngươi` bán rong, bán dạo, bán vỉa hè, bán ngoài đường, bán bưng bê,…….. bán tùm lum hết ……, chắc còn nhìu mờ hem nhớ, đến những người làm thuê, đánh giày, bụi đời, vé số……...đủ cả. Hầu hết những người ở đây đều hok bit chữ, nhưng có chữ họ bit rất rõ la` ‘’tt’’ nghĩa là ‘’Túng tiền’’, ‘’Thiếu tiền’’, ‘’Thik tiền’’, ‘’Tham tiền’’, ‘’Thèm tiền’’, ‘’Theo tiền’’ và…………chắc cũng còn nhiều. Tóm lại, xóm này là nơi cư trú của những người bình dân nhất cái thành phố này,… xấu có, tốt có.
Nơi cuối xóm, một thằng nhok đang tà tà trên con đường toàn cát với sỏi, nó đội cái nón lưỡi trai nghiêng nghiêng một bên, áo sơmi chưa gài những nút trên cùng, cũng chẳng thèm bẻ cổ áo, quần jean đầy những vết cắt ngang dọc lên xuống. Hai tay đút túi quần, nó vừa đi vừa chu mỏ huýt sáo một bài tào lao ho lao j` đó nghe .……..dỡ ẹc. Chợt nhìn thấy trên cây ổi trước mặt có hai con chim đang tí ta tí tởn tỏ tình, ngứa mắt, nó cúi xuống lượm viên sỏi gần đó ném chơi cho bõ ghét, nó tự tin sẽ ‘’một lúc trúng chim’’. Nó nhắm thật chuẩn rồi.....ném cái thiệt mạnh
_ Leng beng
Nó ném còn dở hơn huýt sáo nữa, viên sỏi nó vừa ném bay cái vèo trúng một lúc……. gần cái lá ổi rồi bay tip lên mái ngôi nhà kế bên..
_ Chết mẹ, yếu nghề dữ zậy nè!
Nó lầm bầm rồi bỏ đi tiếp, bỗng nhiên nó không đi nữa mà..……….chạy, chạy thiệt nhanh, ông chủ ngôi nhà nạn nhân của nó nét mặt hầm hầm vừa xuyt con……. chó to wá xá ra dí cái thằng mới sáng mà phá hoại
Nhảy qua một cái hàng rào gần đó, nó quay lại dòm hai con chó đang gầm gừ hậm hực vì không qua được, nó chọi ỗi con một cục đá nữa rồi ……..chạy tip, vừa chạy nó vừa lẩm bẩm
_ Đồ ……cầy, sáng nào cũng thể dục kiểu này chắc có ngày teng beng cái quần quá
Nó dừng lại trước căn nhà gỗ tầng cũ kỹ có cây ổi sim trước sân, nó đứng trước cổng gọi to vào nhà.
_ Đi làm Nguyên ơi
Bên cửa sổ xuất hiên liền một cái ổ quạ, thằng nhok trong nhà vừa đưa tay gãi gãi ổ quạ vừa nhăn răng cười
_ Sớm zậy mày!
_ Sớm kon khỉ, h rồi mày, tính ở nhà hả - nó bực
_ Dữ zậy, đợi tao một chút
_ Lẹ lẹ coi, hái mấy trái ổi ra ăn……..sáng luôn nghen!
Cái một chút của thằng Nguyên hết đúng phút, tới phút thằng Nguyên mới khoác áo lò dò bước ra, vừa đi vừa bô bô
_ Good morning buổi sáng!
_ Dẹp đi mày, lượm câu đó đâu ra zậy, morning còn bày đặt buổi sáng.
_ Kệ tao mày, thời buổi @ rồi, ra đường phải xài chút tiếng anh chớ
Nó phản đối.
_ Tao thèm, tiếng Anh là của tụi kon gái, tao chỉ xài tiếng…. Em thôi
Nguyên nhăn mặt.
_ Xài j` kệ mày, thằng ba zớ, mà bữa nay thằng Phong đâu, hem đi làm hở
Nó xịu mặt
_ Qua giờ nó sốt nằm đống ở nhà, hành tao cả đêm hem dám chợp mắt
Nguyên lo lắng
_ J` ghê zậy, bộ nó sốt nặng lắm sao phải canh .
_ Hem có, nó sốt nhẹ hều hà còn tao nằm suốt cả đêm mờ mắt ….cá cứ mở thao láo buồn ghê. - nó nhăn răng cười
Nguyên bựx mình, mới sáng mà đã ‘’dính đòn’’
_ Tội quá ha, giỡn mặt hả mày, sao dạo này nhìn cái mặt mày là tao thấy …..ghét tè luôn
_ Thôi mòa, đừng ghét mà – nó giả bộ năn nỉ - giờ tao bao mày ăn xôi được chưa
_ Uh, zậy thì còn biết điều
_ Mờ đang ngoài đường mày có mắc quá thì cũng ráng kiếm chỗ nào chớ đừng chơi ‘’’tè luôn’’’ kì chết
Nói rồi nó cười nhăn răng chạy thẳng zô gánh xôi để mặc thằng Nguyên đứng quê tập .
_ Chaj`, ăn j` khiêm tốn zậy - nó trợn mắt khi thấy thằng Nguyên xử lý tới gói xôi thứ – ăn….. bù ngày mai luôn hở mày
_ Kệ tao, mày bao mà - Nguyên vừa ăn vừa nói - phạt cái tội chọc tao, ày cháy túi.
_ Tha tao đi, túng quá tao cắm mày lại…. gói xôi giờ
_ Uh thì tạm tha mày đó, tính tiền đi rồi đi làm.
Nguyên hả hê làm miếng nước trà rồi đứng dậy bỏ đi, còn nó thì ngồi đó, ‘’rầu rầu’’ móc bóp trả tiền.
Hiện giờ nó đang làm sơn nước ột ngôi trường gần xóm, còn trước đó nó làm đủ mọi thứ nghề, việc lớn việc nhỏ, bất cứ cái gì kiếm ra tiền là chơi hết, nó là thằng mồ côi mà, cuộc sống đường phố buộc nó phải như vậy nếu muốn tồn tại, tuổi thơ đã dạy cho nó biết đời là như thế nào, không yên lành như những điều mà lúc bé nó hằng mơ, không thần tiên như những câu chuyện cổ tích mà nó biết, không bình đẳng như cái mà người ta gọi là luật pháp. Nó nhận ra tất cả những điều này khi nhiều lần vấp ngã trên đường đời, khi đối mặt với những thực tế của cuộc sống, khi phải lớn lên trong cái luật giang hồ ‘’mạnh sống, mống chết’’…….. Nhưng dù có thế nào đi nữa cũng phải ráng sống, nó nghĩ vậy, và nó đã làm được. Bằng chứng là nó đã có mặt trong cuộc đời này được năm rồi, nó vẫn mạnh khỏe đó thôi, nó yêu đời, đầy sức sống và cực kỳ thik cười, hoặc nhìn người khác cười. Bình thường mà, tuổi thơ thiếu tình thương không cho nó nụ cười thì bây giờ nó phải cười …….bù chứ.
h chiều, trên đường phố hơi vắng người, thằng nhok đi làm về đang cười nói vui vẻ, một thằng nhok đội cái nón lưỡi trai nghiêng nghiêng, một thằng đầu tóc rối bù. Đang đi bỗng thằng nhok đội nón im lặng, nó vừa thấy thằng cỡ tuổi nó đi phía trước, thằng đi bên phải đầu tóc đỏ hoe chải dựng ngược, thằng bên trái đầu đinh tóc vàng để đuôi chuột, cả hai thằng nhìn… màu mè hết sức, đã vậy mặt mũi thằng nào thằng nấy cứ nhơn nhơn, thấy đứa kon trai nào đi ngang qua là cố ý gạt chân, hoặc tục gây sự, còn kon gái thì tụi nó chặn đường trêu chọc toàn những câu bố láo bố lếu.
_ Tụi nào đây mà láo quá xá zậy - nó ngứa mắt hỏi Nguyên
_ Kon trai nhà Thanh Long và Trung Lân - Nguyên.
Cả phố này ai cũng biết Thanh Long, Trung lân, Kim Phụng là tập đoàn đại gia giàu nhất vùng, nhà nào cũng - căn biệt thự ở Xì Gòn, Nha Trang. Cửa hàng, shop đồ đạc của cả khu phố này hơn nửa là của nhà đó rồi
_ Té ra là tụi công tử [mất.dạy] hả, nhìn gai mắt thiệt - nó nổi máu
_ Uh, tụi nó ỷ có tiền là có quyền nên "" coi ai ra gì hết, mà mày đừng có đụng zô tụi nó nghe.
_ Mắc gì chứ.
_ Mày ngu quá, xác xơ như tụi mình mà ‘’khều’’ trúng nó phát là tiu liền, ông pà jà nó vác đống tiền zô đốt lun cái cầu đá của mình cũng được nữa là - Nguyên cảnh cáo
_ Tao "" sợ, mày coi nè - nó bướng bỉnh.
Nói rồi nó cứ lò dò đi sau lưng thằng công tử, đến ngang qua cửa hàng ông Tư cọp - nổi tiếng dữ nhất khu phố - nó chợt mỉm cười rồi cúi xuống hai tay lượm hai cục đá, nó cầm một cục chọi cái độp zô chân thằng tóc đỏ, thằng nhà giàu ré lên tiếng rồi quay phắt lại, bắt gặp ở phía sau, một thằng nhóc đội nón nghiêng nghiêng, tay kia còn đang cầm cuc đá, đứng cười cười.
_ Sao mày dám chọi tao, thằng bố láo - thằng tóc đỏ gầm gừ
_ Chết - nó… đóng phim buồn - xin lỗi nghen, có sao hem, trúng anh hả, kì vậy, tui tính chọi anh kia mờ.
Nói rồi nó toét miệng cười hề hề, thằng công tử giận sôi gan
_ Thằng này…....thằng này hết muốn sống rồi.
Tụi nhà giàu cúi xuống lượm mỗi đứa cục đá, hăm hở tính tiêu diệt thằng nhok hỗn xược trước mặt. Đâu được, nó là dân có nghề mờ, thằng đầu vàng đầu đỏ chưa kịp làm gì thì nó đã vung tay ném mạnh cục đá còn lại, lần này nó nhắm thiệt chuẩn, cục đá bay cái vèo zô… cửa kính hàng ông Tư cọp nghe cái ‘’choeng’’, kính thi nhau vỡ.
_ Ngon lành - nó cười khoái chí, rồi nhanh như sóc kéo thằng Nguyên đang hoảng hồn bỏ chạy thiệt nhanh
Tụi công tử nghe tiếng vỡ cũng hoảng hồn, quay lại đứng chết trân dòm cái cửa kính bể teng beng. Ngay lập tức từ trong nhà, con cọp chạy ra, con cọp cái thì nhìn cái cửa bể nát bét mà kêu trời kêu đất, còn con cọp đực thì giận tím mày tím mặt dòm ra thấy thằng tóc vàng tóc đỏ đang đứng ngu người trước cửa, thằng nào cũng có cục đá trên tay.
_ thằng ôn con, dám phá nhà ông hở, mày tới số rồi - ông Tư chụp áo thằng nhok đang ngu cái mặt ra
_ Đâ..u có…..! Đ…âu phải….. tụi tui, tại….tại cái thằng kia kìa.
Vừa nói thằng tóc đỏ vừa chỉ tay qua chổ nó. Ông Tư nhìn theo hướng thằng tóc đỏ vừa chỉ để xem thử, Nhưng nó và thằng Nguyên đã biến từ lúc nào, thay vào đó là một……. ông già đang chống gậy đi ngang qua. Ông Tư nhìn ‘’cái thằng kia kìa’’ mà ngao ngán, ông lão hóm hém hết ‘’xí wách’’ tới nơi, cầm cây gậy hem muốn nổi nữa là cục đá tổ bố này, ông cáu tiết quay qua thằng ngu.
_ Cha bây, tụi mất dậy, đã phá phách mà còn đổ thừa tầm bậy hả, đền cái kính cho tao ngay.
_ Nhưng mà…. tụi tui đâu có làm bể - thằng nhăn nhó
_ Ah, hai thằng mất dậy này, còn cãi cố hả - ông Tư giận tím ruột - không đền… nè, không đền …nè.
Mỗi cái ‘’ nè ‘’ là ông sút ổi thằng một cái trời giáng zô …mông
_ Ui ..da, đềnnnn…, đềnnnnnnn…
Tụi công tử ‘’đầu hàng’’ ngay mấy chiêu đầu tiên, Nhìn mặt ông chủ nhà dữ quá, ngoan cố là ổng cho …‘’đi về nơi xa lắm’’ liền, hai thằng vội vàng móc bóp đền tiền rồi cong "" chạy về để mặc ông Tư vừa lầu bầu rủa xả vừa…..đếm tiền.