Tình Yêu Bụi Đời

chương 11: chương 11:

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Buổi tối, trời lạnh quá. Nhà Trúc bữa nay đang cúng bái j` đó không bán càfê, nên cô bé sang nhà chơi với Phong rồi. Nó đứng thu mình bên góc đường chờ nhỏ.

’ rồi mà vẫn chưa thấy bóng dáng đâu, nhỏ này lề mề quá. Lạnh ghê, nó đốt thêm điếu thuốc nữa chống lạnh. Đúng lúc đó thì nhỏ đến, bữa nay cô bé đi xe đạp, quần jean, áo thun trắng, đội thêm cái nón lưỡi trai nữa, nhí nhảnh ghê.

_ Anh chờ lâu chưa - nhỏ nhoẻn miệng cười

_ Mới àh, mà sao nhỏ lại đi xe đạp.

_ Em tập thể dục lun mà.

_ Uh, thui vô nhà đi, lạnh quá hà.

Nó đạp xe chở nhỏ đi. Cô bé ngồi sau lưng hỏi han tíu tít, nó thì lo lạng lách tránh ổ gà, đường xá j` xấu xí quá. - Cạch - nó tung trúng cục đá to đùng khiến xe chao đảo, nhỏ hết hồn vội ôm lấy nó. Nó sững người… cảm giác thật lạ, cứ thế nào ấy. Nhưng rồi nhỏ lại bỏ tay ra ngay làm nó tiếc hùi hụi. Cái mặt bắt đầu…. gian gian, nó giả bộ né ổ gà lạng qua lạng lại vèo vèo, nhỏ sợ quá ôm cứng lấy nó hét inh ỏi.

_ Từ từ thôi, anh chạy ghê quá.

_ Tại cái đường dở quá chứ bộ.

_ Zậy để em xuống đi bộ đi cho chắc.

_ Ấy bậy, cứ ngồi đó đi hem sao đâu.

_ Nhưng mờ…..

_ Hem có nhưng j` hết, ngồi yên đó.

Nhỏ chẳng bit làm sao, đành phải ngồi im… ôm chặt nó để khỏi bay xuống xe. Còn nó thì khoái chí, thay vì chạy thẳng về nhà thì lại chạy một vòng xóm rồi mới đến nhà… đểu tè lun.

_ Nhà tui nà - nó nói rồi dắt xe vào sân.

_ Sao nhìn xấu hoắc zậy.

_ Kệ, nhìn ngoài xấu xấu zậy thôi chứ vào trong thấy còn….. xấu hơn nữa ah’ - nó cười mím chi cọp

_ Xí… zậy mà cũng khoe.

Nhỏ liếc xéo cái rồi theo nó vào nhà.

­_ Có khách nè tụi bây - nó bước vào

Hổ, Phong, Nguyên, Trúc đang oánh bài, cả bọn hăng quá chẳng thèm ngẩng mặt lên.

_ Huế đến rồi hả, zô làm tay lun nè em - Nguyên vừa đánh vừa nói

Nó càm ràm

_ Thôi mày, người ta mới tới chưa nước non j` mà tính dụ rồi hả.

_ Uh, cho em chơi zới, nước non j` nữa

Nhỏ cười cười rồi ngồi xuống, để nó đứng đó há mỏ nhìn theo. Chèng ơi, nhỏ này nhìn hiền hiền zậy mà cũng máu cờ bạc ghê. Thôi thì…. chơi lun chứ ngu sao đứng dòm.

_ Đánh sao đây - nó ngồi xuống cạnh nhỏ

_ Đánh bài sai vặt đi - Phong lên tiếng

Nhỏ ngạc nhiên.

_ Là sao.

_ Là nhà thắng đầu được quyền bắt nhà sau làm việc j` đó - Phong

_ Coi bộ zui quá hen. Uh, chơi zậy đi - nhỏ có vẻ khoái

Nguyên bắt đầu phân chia.

_ Rồi ‘’tiến lên’’ tính điểm… thằng Phong với Trúc một cửa, tao một cửa, thằng Hổ cửa, còn lại hai đứa bây cửa. Nhào zô kiếm ăn.

Hổ bắt đầu chẻ bài, xào xào mấy cái rồi chia, tay cứ thoăn thoắt, ghê quá, thằng này nhìn chuyên nghiệp quá đi. Nó đưa tay chưa kịp gom bài thì nhỏ đã lấy hết trơn.

Nó hok an tâm

_ Oánh được hem zậy.

_ Sao hem, em là thần bài ah.

_ Nhưng mà mấy đứa này toàn thứ dữ hết đó.

_ Em cũng đâu hiền chứ - nhỏ chun mũi

Nhưng mà kì wa’ ha`, ‘’thần bài’’ oánh dở tè lun, toàn thua. Nó bưx mình.

_ Thui đưa đây y, oánh ẹ wa’.

_ Im coi, để im gỡ coi - Nhỏ đang hăng

_ Nhưng mờ có gỡ được đâu.

_ Im…

Dữ wa’ ha`, nó im ru, đã đánh dỡ còn hung hăng.

Rốt cuộc sau một hồi gỡ, nhỏ ‘’thắng’’…. chót, Phong zới Trúc ‘’thắng’’ kế chót, Nguyên trùm, Hổ nhì.

_ Mua tao gói thuốc jet coi - Hổ khoái chí

Phong chạy đi mua mà mặt bùn hiu. Còn lại nó với nhỏ hồi hộp chờ thằng Nguyên ‘’định đoạt’’ số phận.

_ Bit xử tụi này sao tụi bây - Nguyên lên tiếng chờ góp ý

_ Bắt tụi nó nộp xị xài đi - Hổ ‘’bày bậy’’

_ Thôi bắt tụi nó đi dọn dẹp nhà đi - Phong vừa về

_ Hay là nói hai người… hun nhau cái đi - Trúc bày còn ‘’bậy’’ hơn.

Nó zới nhỏ hết hồn.

_ Ấy, zụ này hem được đâu.

_ Sao hok được, tao thấy hay đó - Nguyên gật gù

_ Hem được… - nó zới nhỏ la chí chóe

_ Được - tụi bạn bắt đầu ồn ào

_ Nhưng… - nó bối rối

_ Nhưng khỉ j`, lẹ lên - Hổ

Bí quá nó dòm nhỏ, thấy nhỏ mắc cỡ cúi mặt, nó chơi ‘’liều’’ lun.

Cúi xuống sát mặt nhỏ, nó hơi ‘’tiến lên’’ thì - Bốp

_ ‘’Dê’’ nè…

Nhỏ tát nó cái đau thấu trời.

_ Ui da… tui đã làm j` đâu.

_ Nhưng mà tính làm - nhỏ cười cười

_ Haha, được đó - Nguyên khoái chí - zậy Huế tát nó cái nữa đi là được.

_ Bốp….

Nó chưa kịp phản ứng đã dính thêm tát nữa. Mẹ ơi… nhỏ này bạo lực quá, đau chết luôn. Cả đám cười khoái trá, nhỏ cũng vậy. Nó nhìn nhỏ mà bưx tè, nhỏ oánh thua chứ bộ, tự nhiên nó… lỗ zốn.

Bưx quá từ lúc đó tới cuối nó im lun. Đến khi đưa nhỏ về nó cũng vậy, hem thèm chở mờ chỉ lẳng lặng dắt xe ra tới đầu đường. Nhỏ cũng im lặng bước theo rồi đột ngột lên tiếng.

_ Anh giận Huế hả.

_ Hem.

_ Vậy là anh giận chứ gì nữa.

_ Hem phải.

_ Vậy chứ sao…

_ Hem sao.

_ Thui mờ, em xin l…

Bất chợt nó cúi xuống ôm nhỏ thật chặt rồi đặt một nụ hôn lên môi. Cô bé hết hồn, lặng im mất s rồi vội đẩy nó ra.

_ Anh… anh… em ghét anh!

Leo lên xe đạp, nhỏ đạp vụt đi thật nhanh. Để lại nó bối rối trông theo, với cảm giác thật lạ trên môi. Nụ hôn đầu đời của thằng bé cô đơn.

Đã mấy ngày liền, tối nào nó cũng đến trước cổng ngôi nhà to lớn đứng mấy giờ đồng hồ mong gặp nhỏ để được một lần nói tiếng xin lỗi, nhưng bóng dáng cô bé cứ biệt tăm. Đến hôm nay nó đinh ninh là cô bé giận nó ghê lắm thì cô bé lại xuất hiện.

Nhỏ đến trong lúc nó đang đăm chiêu bên ly càfê và khói thuốc nơi quán Trúc.

_ Uống mình thôi hả - nhỏ lên tiếng trước

Nó ngước lên, thấy nhỏ nó giật mình đánh rơi điếu thuốc.

_ Oh`…. Uh một mình.

_ Cho em uống zới được hem.

_ Oh`… được chứ.

Nhỏ ngồi xuống chiếc ghế gần nó rồi kêu ly cam sữa.

Nó lặng nhìn lúc rồi ấp úng.

_ Nhỏ…. hem còn giận tui chứ.

_ Còn…

Thật ra những đêm nó đứng trước cổng nhỏ thấy hết, nhưng cô bé hok thèm ra mà chỉ im lặng ngồi trên lầu nhìn nó. Đến hôm nay nó hem đến nữa thì cô bé lại tự động đi tìm nó. Nhỏ cũng hem hỉu sao mình lại làm vậy, hình như khi hem thấy nó nhỏ có cảm giác trống vắng thế nào ấy.

_ Vậy bây giờ cho tui xin lỗi nghen - nó bối rối

_ Hem cho….

_ Vậy tui phải làm sao nhỏ mới bỏ qua.

Cô bé hơi nháy mắt.

_ Vậy bây giờ anh về làm cho nhà em đi.

Nó ngạc nhiên

_ Làm j`….

_ Làm vệ sĩ cho em - nhỏ mỉm cười

_ Là làm …. ‘’bảo kê’’ ah hả.

_ Hem phải - nhỏ nhăn mặt - là mỗi khi em đi đâu thì anh đi theo bảo vệ em zậy đó.

_ Chaj`, nhỏ làm j` như chủ tịch nước zậy.

_ Bình thường mờ, thường ngày ba em vẫn cho ông vệ sĩ theo em đó thui.

_ Đâu, zậy ông đó đâu - nó tò mò

Nhỏ chỉ tay về phía quán càfê kế bên. Nó liếc qua dòm thử. Chèng ơi, bên quán đó có ông ‘’kẹ’’ mặc vét đen đang lom lom dòm nó, ông nào ông nấy bự như ông thần đèn vậy. Hèn gì hôm đầu nhỏ đến vá xe nó đã thấy cha nội này thập thò bên kia đường, nhưng nó hem thèm quan tâm.

_ Nhưng mờ tui đâu bit làm vệ sĩ - nó ngập ngừng

_ Thì dần dần sẽ wen mờ.

_ Nhưng…

_ Em giận tip ah’ - nhỏ dọa

_ Uh… thì làm. Nhưng….

_ Nhưng sao…

Nó cười điểu điểu

_ Mỗi lần nhỏ đi… tắm tui có phải theo hem

_ Nói bậy nà…. - Nhỏ véo nó cái đau thấu trời.

Vậy là từ giờ nó bắt đầu làm vệ sĩ. Ngày đầu tiên lúc nó đến nhà nhỏ nhận việc, cô bé đưa cho nó bộ vét đen bắt mặc vào. Nó hok chịu.

_ Thui, mặc mấy cái này tui hem wen.

_ Hem wen cũng phải mặc, anh mặc bộ đồ kia nhìn ‘’cô hồn’’ thấy mồ.

_ Kệ chứ…. Sao đâu.

_ Có sao chứ, nhìn hok lịch sự chút nào, bỏ cái nón ra luôn.

_ Thui, hem mặc đâu…

_ Đi zô trong thay nhanh lên, hem nói nhìu - Nhỏ trừng mắt

Hung dữ tè, nó nghĩ thầm, ngày đầu tiên mà đã bắt nạt người ta zậy rồi. Lủi thủi đi thay đồ mà mặt mũi bùn thiu.

Thay xong bộ đồ. Liếc thấy có chai xịt tóc gần đó, nó cầm xịt xịt chải chơi cho zui. Xong xuôi nó bước ra.

_ Rồi nà, rắc rối quá.

Nhỏ đang ăn kem quay qua nhìn nó. Giật mình cô bé đánh rơi hộp kem xuống sàn nhà.

_ Trời…. trời đất - nhỏ tròn mắt

Nó nhăn mặt.

_ J` zậy, bộ tui mặc….. ngược hả.

_ Hem… hem cóa…. Nhưng mà nhìn anh lạ quá, đẹp trai ghê.

_ Đẹp trai mà còn ‘’ghê’’ hả.

Để coi coi, nó bước tới tấm gương cuối phòng. Chèng ơi, nhìn cũng được đó chớ, tóc chải ngược, trán cao, vài cái sẹo và ánh mắt hơi lạnh, tay áo xắn cao. Ok, nhìn nó cũng ‘’hot’’ lắm chớ bộ, giờ nó mà đi chung với nhỏ cũng đâu kém j` chứ. Nó cười mình, chắc mai phải đi làm ca sĩ quá, khi nào nổi tiếng thì thuê lại nhỏ làm….. nô tì cho bỏ ghét.

_ Nhìn anh ‘’dễ xương’’ thiệt - nhỏ khen

_ Còn phải nói.. - nó khoái chí chảnh chẹ liền

_ Hj`, thui chở em đi học đi, sắp trễ rồi.

Nhỏ kéo áo nó dắt đi. Cô bé đưa nó chùm chìa khóa xe khi dừng lại trước chiếc innova láng cóong. Nó há mỏ đứng dòm chiếc xe.

_ Sao vậy, sắp trễ rồi, đưa em đi học lẹ lên - nhỏ hối

_ Đưa làm sao.

_ Thì chở em đi chứ sao.

_ Giỡn hoài… ai mà biết chạy mấy chiếc này.

_ Chứ anh biết chạy xe j`?

_ Tui hả…. xe đạp.

_ Chaj`, còn xe j` hem !

_ Ah`… oh`… xe… điện đụng.

Nhỏ nhăn mặt.

_ Thui, anh dõm quá đi… bít chạy xe máy hem.

_ Mai mốt chắc bít - nó cười

Nhỏ nhìn nó cười mà bun` dễ sợ, sắp tới giờ học rồi mà vệ sĩ hem bit chay xe, xui tè. Chẳng lẽ đi xe đạp, tụi bạn thấy cười chết. Bưx quá… sao đây chaj`.

Cuối cùng thì nhỏ đành phải ngồi taxi với nó. Nó ngồi im re hem dám nói chiện, hình như nhỏ đang giận, nhìn mặt…. ngầu quá.

Xe đến trường. Nó bắt chước…. trong phim, nhảy xuống xe mở cửa cho nhỏ. Cô bé bước xuống mà hem thèm nhìn nó cái nào, chắc còn đang giận. Nhỏ đi một mạch vào trong, đến khj quay lại thì thấy nó đang dựa lưng vào cổng đứng hút thuốc.

_ Nè… đi zô, đứng đó chi - Nhỏ gọi lớn

_ Zô chi, tui đâu có… đi học đâu.

_ Thì anh là vệ sĩ mà, phải đi theo em chứ.

_ Rắc rối quá zậy - nó quăng điếu thuốc, bước theo nhỏ

Đến lớp, nhỏ bắt nó đứng ngoài cửa chờ. Nó bùn thiu.

_ J` mà sai người ta như kon zậy.

_ Vệ sĩ thj` phải vậy chứ - nhỏ mỉm cười - anh đứng ngoài đó hem được đi đâu hết nghe chưa. Hôm nay em học có tiết hà.

Nó nhăn mặt, tự nhiên dính zô zụ này, mệt tè.

Nhỏ ngồi trong lớp lâu lâu liếc ra nhìn nó. Liếc đến lần thứ tư thì nó… biến đâu mất tiêu. Cô bé hết hồn, chẳng học hành j` được, giờ ra chơi vội vả chạy đi tìm nó…

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio