Nó giật mình thức dậy bởi tiếng chuông báo thức trên điện thoại của Yun, ngồi thẳng dậy vươn vai rồi quay sang nhìn đồng hồ! Mới có giờ thôi mà, nó nhăn mặt, đưa tay dụi mắt rồi ngáp dài ==’! Nó đứng lên rồi bẻ cổ qua phải rồi tới trái, quay sang nhìn vào cái thứ phát lên tiếng chuông kinh hoàng đó. Nó bước tới, cầm điện thoại Yun lên tắt đi tiếng chuông ồn ào đó rồi để lại chỗ cũ. Quay sang nhìn người con trai đang nằm trên giường, như bức tượng được tạc hoàn hảo. Đến bây giờ nó mới có thể nhìn kĩ Yun hơn, sóng mũi cao, đôi môi mỏng, nước da trắng hồng mịn như con nít -.-, khuôn mặt hoàn hảo không tì vết hơn cả mấy chàng người mẫu trên tv. Nó suy nghĩ đánh giá Yun, ở Yun có gì đó thu hút người khác. Nó ngẩn người đứng nhìn Yun rồi lắc đầu ” sao lại nhìn tên này vậy trời, đẹp trai cái nỗi gì! ” Nó suy nghĩ:)). Nó lấy túi chườm trên trán Yun xuống, đưa tay áp lên trán, thân nhiệt đã trở lại bình thường. Môi nó thoáng nở nụ cười, cảm thấy trong lòng nhẹ nhõm được phần nào đó. Nó cầm túi chườm và ly sữa rỗng hôm qua bước đi, nó mở cửa rồi bước ra khỏi phòng cố gắng không tạo tiếng động!
Nó trở về phòng, đặt thứ trên tay rồi tiến lại phía tủ quần áo, mở ra bên trong có khá nhiều loại, nó nhìn loạt rồi ngẫm nghĩ. Nó quyết định lấy cái áo tank top unisex, loại này không khoét quá sâu nhưng nó vẫn quyết định mặc thêm áo ống vì nhà này toàn lũ biến thái:v. Nó chọn loại này vì giống như G-Dragon mặc và cả chất! Nó chọn thêm quần short ngắn jeans nữa rồi đi vào nhà tắm làm VSCN và thay đồ. Một chút sau nó bước ra khỏi nhà tắm rồi đứng trước gương, nó hợp với phong cách này! Nó lấy lược chải mái tóc dài rồi cột cao lên kể cả phần mái. Cột xong nó cầm túi đá và cái ly xuống lầu, căn nhà lúc này khá yên tĩnh. Lầu là phòng nó và Yun, lầu là Ken và Key, có lẽ lầu là người còn lại. Nó xuống phòng khách, căn phòng được trang trí rất đẹp không quá rườm rà, có cả cây thông không quá to ở giữa nhà. Nó hài lòng với thành quả của Ken và Cen, bước xuống nhà bếp. Đống dĩa đêm hôm qua đã được rửa sạch và cả không gian bếp rộng cũng được lau dọn sạch sẽ. Nó quyết định hôm nay sẽ làm trứng cuộn cơm! Nó dọn dẹp thứ trên tay rồi mở tủ lạnh ra coi có thứ gì làm bữa sáng được không, đang loay hoay với cái tủ lạnh thì nó nghe tiếng bước chân liền ngẩng đầu lên:
– Sao em dậy sớm thế? – Là Yun
– Không phải Anh đang ngủ à? – Nó quay qua nhìn
– Quen giấc thôi! – Yun nói
– Anh xuống đây làm gì?
– Chẳng lẽ xuống đây tập thể dục? Mà em tính làm bữa sáng đấy à?
– Ùm
– Món gì vậy?
– Trứng cuộn cơm
Nghe xong câu đó Yun bỗng trở nên im bật, kimpap chẳng phải hôm qua họ đã ăn nhiều rồi sao? Yun nhìn sang nó đang loay hoay tìm gì đó!
– Em tìm gì thế? – Yun bước tới
– Gạo! – Nó nói
– Gạo ai lại để trong tủ lạnh, bị ngốc à?
Nó đứng lên suy nghĩ một hồi rồi mới nhớ, đúng là gạo không ai bỏ trong tủ lạnh cả! Yun nhìn nó rồi thở dài:
– Có thật là em biết làm không vậy? – Yun hỏi nó
– Lần trước thì Ngọc làm trứng và nấu cơm. Còn lại tôi làm – Nó nhìn Yun
Yun nhìn nó, con nhóc này đúng là bị ngốc mà!
– Thật là, nhưng nghe nói em biết làm bánh đúng không? – Yun nói
– Ùm! Đồ ngọt thì biết làm hết, đồ mặn thì mỳ gói!! – Nó nói
– Em ăn bánh thay cơm à?
– Dù gì cũng có tinh bột
Yun thở dài, không gì là nó không nói được:v! Nếu để nó làm bữa sáng thì thà nhịn đói còn hơn ==’
– Em ra đi, tôi sẽ làm! – Yun nói
– Anh biết nấu không
– Hơn em là được
Nó bĩu môi nhìn Yun rồi bước ra khỏi tủ lạnh, Yun với tay lấy hộp trứng, xúc xích, cà rốt, kim chi và thanh cua. Nó đứng kế bên nhìn cách Yun làm, cử chỉ đều nhanh nhẹn và dứt khoát.
– Em định đứng nhìn tôi làm đến chừng nào?
– Anh biết nấu thật á?
– Ăn không chết là được! Em có thể đi gọi đám kia được không? Hôm nay còn phải đi chơi mà! – Yun vừa nói vừa cắt cà rốt
– Sao các anh rảnh rỗi nhỡ? Thấy lúc nào cũng đi chơi với mua sắm cả? Không học à?
– Học xong cả đại học rồi thưa cô! Chẳng phải việc em và đứa kia đi học lớp Black là để đào tạo sao? Và chẳng phải em cũng đã có bằng rồi sao? – Yun nhìn nó
– Sao anh biết? – Nó nhìn Yun
– Em nghĩ tôi là ai? Em đã được ba mẹ cho học hơn người khác từ nhỏ cho đến khi gặp ông anh của mình thì em đã thành thiên tài. Em nhận Ken và Key làm anh trai, Ken là người đã giúp em có bằng, Key là người giúp em trong việc thi lấy bằng. Và nhìn cách em đánh máy hôm qua thì cũng đủ biết em thông minh đến đâu – Yun nói
– Stop here:v! Tôi sẽ đi gọi mọi người, anh đừng nói nữa – Nó nói
Nó chạy ùa lên lầu, nó cứ tưởng việc đó chẳng ai biết chứ, việc đi học cấp chỉ là vẻ bề ngoài, nếu nó không đi học mà có bằng thì hơi kì nên nó bị bắt đi học. Ken và Key đều có quan hệ với ba mẹ nó nên đã giúp nó. Có điều nó vẫn chưa gặp ba mẹ của người đó bao giờ cả vì họ định cư ở nước ngoài. Cũng không lấy gì làm lạ điều đó! Nó vừa đi vừa suy nghĩ lúc này đã đến phòng Ken, nó chần chừ rồi mở cửa bước vào. Căn phòng bật điều hoà vừa mới vào nó đã cảm nhận được cái lạnh, ánh sáng từ cửa sổ rọi vào nên nó có thể thấy anh đang ngủ trên giường. Nó bước lại phía cửa sổ mở tung cái màn ra khiến ánh sáng toả hết căn phòng, anh nằm trên giường bị ánh sáng chiếu vào mặt khó chịu.
– dậy đi ! – Nó leo lên giường
– Mới giờ mấy mà – Ken cầm điện thoại lên coi
– Dậy đi~~~~ – Nó nhảy trên giường
– Hôm qua anh thức tới gần sáng lận, để anh ngủ đi – Ken khó chịu
Nó nghe anh nói vậy đành thấy hơi có lỗi, người hôm qua bắt Ken trang trí là nó:v! Nó ngưng nhảy rồi ngồi kế bên anh! Anh vẫn nhắm mắt ngủ say sưa không quan tâm có chuyện gì xảy ra xung quanh mình! Nó đưa tay vén mái tóc hơi nâu của anh sang bên, khuôn mặt đẹp trai hiện ngay trước mặt. Ở anh nó cảm thấy có gì đó ấm áp dịu dàng. Anh nhăn mặt lại khiến nó giật mình rút tay về! Nó ngồi một hồi lâu nhưng anh chẳng chịu dậy, căn phòng có một mùi hương gì đó khiến người khác cảm thấy dễ chịu. Nó cũng bắt đầu cảm thấy buồn ngủ và giờ thì phải đấu tranh tư tưởng:))!
– Nhóc con! Em không định đi ngủ tiếp à? Đừng đấu tranh tư tưởng nữa – Bỗng anh lên tiếng
– không định dậy à! – Nó bắt đầu lung lay
– Hôm nay ngày nghỉ mà, lâu rồi mới được ngủ thì tận dụng đi! – Anh lẩm bẩm
– Nhưng mà không phải anh nói hôm nay đi chơi sao? – Nó nói
– Không sao đâu, ngủ đến giờ mấy rồi đi cũng chẳng trễ! – Ken lầm bầm
– nói cũng đúng nhưng mà lỡ không kịp giờ thì sao, với lại em cũng thay đồ đánh răng hết rồi – Nó đấu tranh tư tưởng
Ken kéo tay nó khiến nó nằm xuống giường, anh đưa tay ôm ngang bụng nó kéo nó sát vào người.
– Một lát đánh lại cũng được, giờ thì ngủ đi! – Ken ôm nó chặt lại
– Buông em ra! – Nó vùng vẫy
– không làm gì em đâu, đừng lo. Để như vầy đi, một chút thôi! – Ken lầm bầm
Nó bị kéo xuống rồi ôm lại bất ngờ nên chẳng kịp phản ứng, giờ thì cứ như gối ôm chẳng thể thoát ra được. Không khí lạnh cộng thêm mùi hương nhè nhẹ khiến nó buồn ngủ, rồi bắt đầu mắt nhắm từ từ và ngủ luôn =))))). Nó cùng Ken, anh em ngủ say sưa …