- Tuyết Kỳ á hả? Ngoài cửa kia kìa, cơ mà nhóc tìm Tuyết Kỳ làm gì?-Gia Linh nhéo tai Minh Khôi sau đó kéo cái ghế bên cạnh ngồi xuống. Vừa đặt mông xuống thì cô thấy có cái gì đó lướt qua mặt như một ngọn gió. Nhìn sang nơi mà ngọn gió đó lướt qua thì cô đã thấy Minh Khôi đang nói chuyện với Tuyết Kỳ mặc dù Tuyết Kỳ vẫn chẳng nói câu nào. Cô lại phải tự lấy rượu cho bản thân, cái thằng nhóc này, chị nó tháng không gặp thì nó chả quan tâm, cứ mỗi làn đến là nó chỉ biết đến Tuyết Kỳ cô thầm nghĩ: “Haizz, rốt cuộc mình là chị nó hay Tuyết Kỳ mới là chị nó đây”
Bên Tuyết Kỳ thì khi Gia Linh vừa đi cô cũng tìm bàn ngồi xuống, ngồi được một lúc thì thấy Minh Khôi chạy đến
- Chị Tuyết Kỳ, em có thông tin về vụ đó rồi!-Minh Khôi nói nhỏ, Tuyết Kỳ nghe xong thì đứng dậy, đi thẳng về hướng phòng vip, Minh Khôi thấy vậy thì cũng đi theo. Tuyết Kỳ thì cũng đi thẳng mà không hề biết, cô vừa đi qua một người-Lãnh Hàn Phong
- Hàn Phong, mày nhìn gì vậy?-Một chàng trai tóc xanh rêu hỏi Hàn Phong, cậy đang nói chuyện với Hàn Phong thì thấy Hàn Phong cứ nhìn vào cô gái vừa mới đi qua. Còn Hàn Phong, nghe thấy bạn mình nói vậy thì quay sang trả lởi gọn lỏn
- Không!-Hàn Phong nói đông thời uống tiếp ly rượu còn dở trên tay, đầu thầm nghĩ: “Sao cô ấy lại ở đây, cô ấy tên là Âu Tuyết Kỳ, Tuyết Kỳ đó liệu có phải là cậu không, Sarah-Ngạo Tuyết Kỳ”
---------------------------------------------------------
Phòng Vip
Tuyết Kỳ còn đang ngồi yên vị trên ghế, còn Minh Khôi thì kiểm tra xem có ai không thì Tuyết Kỳ lên tiếng
- Nói đi!-Tuyết Kỳ nói sau đó thì uống ly rượu Gin đã gọi sẵn trên bàn. Minh Khôi thấy vậy thì cũng nói luôn
- Chủ tịch tập đoàn Kenbishi – Kenbishi Kota-Minh Khôi nói và xem phản ứng của Tuyết Kỳ thì thấy mặt cô vẫn chẳng có gì thay đổi làm cậu hơi thất vọng nói tiếp-Là chủ mưu của các vụ suy sụp kinh tế gần đây và vụ buôn lậu vũ khí nổi ầm ầm tại Nhật. Cơ mà cái tên Kota này cũng hay thật vừa mấy năm trước còn tốt này tốt nọ tài trợ cho mấy công ty nhỏ ở Nhật thế mà giờ lại thế này
- Mác-Tuyết Kỳ nói với cái giọng điệu “âm hồn” vốn có của mình làm cho Minh Khôi thấy hơn lành lạnh. Sau đó, cô định đứng dậy thì Minh Khôi nói tiếp
- Em còn biết một chuyện nữa về lão ta-Minh Khôi quay chùm chìa khóa trên tay nói làm Tuyết Kỳ đứng dậy thì lại ngồi xuống, thấy thế cậu nói tiếp-Chị muốn biết tại sao ông ta làm chủ tịch không?-Minh Khôi nói xong một câu đó dừng lại đợi chờ xem phản ứng của Tuyết Kỳ (T/g: Trời đất ơi, cái anh Minh Khôi này sao cứ xem phản ứng của chị Tuyết Kỳ là thế nào? Cơ mà anh ý có đợi chờ thế nào cũng thế thôi bởi vì kết quả vẫn là con số , Tuyết Kỳ vẫn không có phản ứng)
Tuyết Kỳ thấy Minh Khôi không định nói tiếp thì toan đứng dậy bỏ đi. Ra mở của thì cô mới biết của đã khóa. Quay sang nhìn Minh Khôi thì cô thấy mặt cậu quay ra hướng khác mặc dù mắt vẫn liếc trộm về phía cô, miệng huýt sáo còn tay thì lắc chùm chìa khóa. Tuyết Kỳ nhếch môi nghĩ: “Thằng nhóc này, dám trêu chị mày à? Haizz…, nhàm” Cái nhếch môi của Tuyết Kỳ làm thằng nhóc có cái bản mặt đang “phởn” thì bỗng dưng lạnh sống lưng. Tuyết Kỳ thu lại cái nhếch mép đồng thời quay ra đối diện với cái cánh cửa và giơ nhẹ chân phải lên
- Ấy, chị Tuyết Kỳ để em mở, làm gì mà nóng thế!-Minh Khôi vội chạy ra khi Tuyết Kỳ giơ chân lên. Nhà cậu giàu không có nghĩa thừa tiền nha, tiền đâu mà thay cửa mãi được. Cũng may là cậu ra nhanh nếu không “Ực” một cánh của nữa tàn trận dưới chân Tuyết Kỳ. Chính vì vậy cái tình trạng hiện tại của cậu là vừa rón rén nuốt trộm một ngụm nước bọt vừa mở cửa
Họ vừa mở cửa ra thì tiếng nhạc DJ đập ngay vào tai. Mà cái bài nhạc này quen quen, haizz…Tuyết Kỳ thở dài còn Minh Khôi vò đầu bứt tóc, tuy người có hành động khác nhau nhưng thực chất trong đầu đều chung một suy nghĩ: “Gia Linh lại làm loạn rồi”
Bước ra đại sảnh cảu bar Dark Night thì đã thấy Gia Linh nhảy không biết trời trăng mây gió gì luôn trên sàn nhảy, Minh Khôi trở lại với quầy rượu còn Tuyết Kỳ thì chọn ngay bàn gần sàn nhảy nhất. Hình như là do trời định hay sao ý (T/g: Thực ra là tác giả định) người ngồi đàng sau Tuyết Kỳ chính là Hàn Phong. Cả hai người úp lưng vào nhau nhưng đều không hay biết
- Ủa Hàn Phong, cô gái lúc nãy mày tia kìa-Duy lâm nói cũng chính là cậu bạn tóc xạnh rêu cảu Hàn Phong. Nghe Duy Lâm nói, Hàn Phong quay ra hướng Duy Lâm nhìn thấy Tuyết Kỳ ngồi ngay sau anh, nhìn phía sau của Tuyết Kỳ thì anh thấy hơi giật mình, hình dáng phía sau của một cô bé tuổi hiện ra trong đầu anh. Sau đó anh quay ra uống ly rượu Duy Lâm vừa rót như chưa hề thấy Tuyết Kỳ nhưng thực sự trong đầu anh đang có hàng vạn suy nghĩ: “Sao cô ấy lại giống cậu như vậy chứ Sarah?”
Cả hai người à không là ba người đang uống bình thường không ai động chạm đến ai thì nghe thấy tiếng hét chói tai như lợn bị chọc tiết của Gia Linh. Tuyết Kỳ nghe thấy vậy thì đập bàn đứng dậy xem có chuyện gì xảy ra, Hàn Phong và Duy Lâm cũng đứng dậy. Cả ba người thấy Gia Linh trên sàn nhảy bị bao vây bởi một tụi đàn ông đầu trộm đuôi cướp, ánh mắt nhìn Gia Linh như con sói bị bỏ đói
- Các người tránh ra!-Gia Linh hét lên, tay đẩy bọn đàn ông đó ra, mặt hơi vênh vênh trông rất đầu gấu nhưng thật sự cô đang rất sợ
- Ồ, em gái, sao mà dữ thế? Đi với bọn anh đem nay đi-Tên đầu sỏ của nhóm người đó nói tay vuốt mặt Gia Linh. Bọn đần em thấy vậy thì hớn hở tiến tới “sờ mó” Gia Linh, cái bàn tay bẩn thỉu của chúng dám động vào cô, cô thề cô sẽ không bao giờ tha cho bọn chúng, đang mải suy nghĩ và chống cự thì cô bị một tên đàng sau khóa tay làm cô càng dãy mạnh hơn, trợn mắt nhìn tên đầy sỏ, cái tên khốn nạn đó đang nhắm ngực cô mà động “ Khốn khiếp, cái lũ đó, tao thề sẽ giết hết bọn chó chúng mày” Gia Linh không thể làm gì đành nhắm mắt chịu đựng. Một phút trôi qua sao cô không cảm thấy gì vậy nè “dũng cảm” mở mắt ra thì cô thấy “tấm lưng rộng lớn và ấm áp” của Tuyết Kỳ. Hiện tại Tuyết Kỳ đang giữ cánh tay của tên đầu xỏ
- Ồ, một cô em nữa lại tự hiến thân cho tụi anh à?-Tên đầu xỏ hỏi, mắt sáng hơn cả đèn ô tô, hôm nay là ngày gì mà gặp nhiều gái đẹp quá. Con bé kia đã hiếm có trên đời rồi mà con nhỏ mới xuất hiện này thực sự đẹp hơn nhiều lần (GL: Con tác giả kia, dám nói ta xấu hơn Tuyết Kỳ à?) Gia Linh hôm nay đậm chất trẻ trâu, mặc áo phông tay cộc, còn mặc một cái áo khoác da ba lỗ màu lâu. Trên áo dây xích đinh gai đủ cả. Còn quần thì cô mặc quần short. Chân thì đi đôi bốt cao cũng màu nâu nốt, ngoài ra cổ bốt còn gắn một vòng lông tơ màu trắng. Còn Tuyết Kỳ thì vẫn phong cánh cũ đen toàn tập, cô mặc váy ôm sát chân và chỉ dài đến nửa đùi, phía trên có một tay áo dài bên phải còn bên trái thì không có tay áo. Chân thì đi đôi guốc cao cổ gót nhọn và cũng đen nốt, tóc thì thả tự do (T/g: Gia Linh thì cột lệch tóc)
- Tuyết Kỳ!-Gia Linh nói
-----------------------------------------------------------------
Gtnv
Hoàng Minh Khôi (t): em họ của Gia Linh, tuy bên ngoài cậu và Gia Linh hay khắc khẩu nhưng thực chất rất yêu thương chị. Đẹp trai kiểu trẻ con thế nên tính cũng rất là trẻ trâu
Vương Duy Lâm (t): Con trai của một nhà chính trị gia lớn ở Thụy Điển. Tính cách rất phóng khoáng và “lãng tử”. Đẹp trai theo kiểu ấm áp và lịch lãm