Ty Hoàng Nam đã sớm nói với Kiều Phương Hạ anh ta quen biết cô, làm sao cô lại không nhớ ra, anh ta như vậy cũng không tính là nói dối cô.
Anh ta yên lặng nhìn Kiều Phương Hạ một cái, vốn dĩ còn muốn che chở cho Kiều Phương Hạ, nhưng giờ phút này cũng chỉ thường mà không giúp được gì.
Hôm nay anh ta đã cố gắng đang quấy rầy hành trình của Từ Đình Vinh và Kiều Phương Hạ, nhưng tiến độ của Từ Đình Vinh thật sự quá nhanh.
Anh ta yếu ớt thở dài, lúc đi đến bên cạnh Kiều Phương Hạ, chỉ bất đắc dĩ nhìn cô.
Thẳng đến khi bên trong căn phòng chỉ còn lại hai người Kiều Phương Hạ và Lệ Đình Tuấn, Lệ Đình Tuấn mới nhấc chân chậm rãi đi tới trước mặt cô.
Bây giờ Kiều Phương Hạ mới hiểu được, vì sao lần trước cô lại nhìn thấy Lệ Đình Tuấn trong đài truyền hình, rất hiển nhiên, Lệ Đình Tuấn là một trong những nhà đầu tư của chương trình này.
Mà anh có thể đồng ý để cô tới tham gia chương trình này là bởi vì Ty Hoàng Nam cũng ở đó.
Bỗng nhiên tối hôm qua Hà Vận để có chọn Ty Hoàng Nam, chỉ sợ cũng là bởi vì ý của Lệ Đình Tuấn.
“Cố ý chọc giận anh?” Lệ Đình Tuấn nhìn cô nhẹ giọng mở miệng hỏi.
Sau mấy giây, sắc mặt của Kiều Phương Hạ nhẹ nhàng trả lời: “Anh Lệ nói hay thật đấy, em cũng không biết anh là một trong những nhà đầu tư, làm sao lại cố ý chọc giận anh hả?”
Lệ Đình Tuấn nhìn chằm chằm vào cô nói: “Hẳn là chính em cũng nhìn ra được, Từ Đình Vinh không đơn giản chỉ vì hiệu quả chương trình mới thổ lộ với em.
Mà chuyện của Đường Nguyên Khiết Đan, anh tự nhiên.”
Lệ Đình Tuấn không nhắc đến Đường Nguyên Khiết Đan còn tốt, vừa nhắc tới, sắc
mặt của Kiều Phương Hạ càng thêm lãnh đạm: “Đây là công việc của em, công việc và chuyện riêng tư em có thể phân biệt rõ ràng”
Lệ Đình Tuấn không nhịn được khẽ nhíu mày.
Bởi vì anh điều Đường Nguyên Khiết Đan đi mà cô khó chịu với anh như thế? Còn cố ý thân cận với khách mời trong chương trình?
“Kiều Phương Hạ, rốt cuộc trong lòng em anh quan trọng hay là Đường Nguyễn Khiết Đan quan trọng?” Anh nhíu mày, trầm giọng hỏi cô.
Khuôn mặt Kiều Phương Hạ không biểu cảm ngước mắt nhìn về phía anh: “Chuyện của Khiết Đan em đã nói rồi, nếu tất cả đều là lỗi của cô ấy, em sẽ không so đo với anh cái gì.”
“Huống chi, em chỉ đang quay một chương trình tạp kỹ, vì hiệu quả của chương trình và nắm tay khách mời nam một chút thôi mà, anh Lệ tự mình làm cái gì, trong lòng em rõ ràng”
Kiều Phương Hạ dứt lời lại lạnh lùng nói: “Em còn phải tiếp tục quay chương trình, khách mời còn đang chờ em ở trên tầng, anh Lệ cứ tự nhiên”
Nói xong liền quay người đi ra ngoài.
Vừa đi được hai bước, Lệ Đình Tuấn đã kéo cô trở về đè lên tường.
Hai người nhìn nhau một cái, đáy mắt Lệ Đình Tuấn có tức giận phun trào, hạ giọng nói: “Vậy ngược lại em nói xem, anh đã làm cái gì? Hửm?”.