Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Đứa nhỏ thật là đáng yêu!” Diễn viên nữ một bên khen ngợi Đình Trung, một bên có ý tứ khác muốn nhìn xuyên qua cửa sổ xe để nhìn xem bên trong.
Quả nhiên, cô ta thấy được bên trong có người đàn ông đang ngồi, trong xe có chút tối, nhìn dáng vẻ thì chắc là Lệ Đình Tuấn, không còn nghỉ ngờ gì nữa.
Đình Trung nhìn diễn viên nữ mấy lần, thấy cô ta cứ giương mắt ôm cổ nhìn ba mình, trong lòng có chút không vui.
Bà cô này bình thường rất thích tiếp cận ba cậu, hiện tại mẹ của cậu ngay tại bên cạnh cũng dám quang minh chính đại lại gần!
Cậu đảo đôi mắt nhỏ của mình, nhìn diễn viên nữ cười tủm tỉm kêu một tiếng: “Chào bà ạ!”
Diễn viên nữ sửng sốt một chút, dời mắt nhìn về phía Đình Trung, rồi lại chỉ vào mình, vừa rồi cô ta không nghe lâm chứ?
Kiều Phương Hạ ở bên cạnh bị sặc.
Cô lập tức nhìn Đình Trung thấp giọng nói: “Đây cũng là chị gái!
Phải nói là chào chị gái!”
“Nhưng mà.
.
” Đình Trung nghiêng nghiêng cái đầu nhỏ: “Nhìn bà ấy đã nhiều tuổi rồi mà! Ba nói, bạn nhỏ thì phải kính già yêu trẻ, không thể không lễ phép”
Đình Trung muốn cho đám bà cô không biết tự lượng sức mình này biết rằng rõ ràng bản thân so với mẹ thiếu nữ xinh đẹp của cậu cách biệt rất lớn!
Lệ Đình Tuấn đang ở trong xe, diễn viên nữ cũng không dám làm ầmTở đây, không thể để cho Lệ Đình Tuấn cảm thấy cô ta không có tấm lòng yêu thương, miễn cưỡng cười hì hì hùa theo nói: “Đúng đúng đúng, không thể không lễ phép”
Đình Trung suy nghĩ một chút, lại nhìn Kiều Phương Hạ hỏi: “Chị gái, đói bụng chưa?”
Một bên cậu nhiệt tình giải thích cho Kiều Phương Hạ: “Em với ba… chú vừa hay muốn đi ăn cơm! Cùng nhau ăn cơm đi!”
Kiều Phương Hạ nhìn Lệ Đình Tuấn, Đình Trung ở trước mặt mọi người gọi anh là chú, chắc cũng là do Lệ Đình Tuấn dạy.
Diễn viên nữ thấy Đình Trung chủ động mời, nhẹ nhàng lay lay phía dưới Kiều Phương Hạ, ý bảo cô đồng ý đi.
Kiều Phương Hạ do dự một lát, nhìn Đình Trung trả lời: “Chị Triệu này cũng chưa ăn cơm, có muốn mời chị ấy cùng đi ăn hay không?”
“Không được” Đình Trung dứt khoát nhanh chóng từ chối.
Sắc mặt diễn viên nữ có chút khó coi.
Đình Trung nói xong, mắt liếc nhìn diễn viên nữ, tiếp tục nghiêm giọng nói: “Hôm qua có chị gái kia cùng đi ăn cơm với chú, bị đánh mặt mũi bầm dập đấy, sau đó không thấy chị ấy nữa, lần trước chị kia cũng thế, có người cầm dây thừng trói chị ấy lại, lần trước nữa nữa cũng vậy”
“Tất cả các cô dì cùng đi ăn cơm với chú xong đều biến mất”
Ý Đình Trung muốn biểu đạt chính là một ngày Lệ Đình Tuấn thay một người bạn gái, hơn nữa tính khí cũng không tốt, hay đánh người, là người rất kỳ quái.
Diễn viên nữ nghe xong, sắc mặt dần dần trắng bệch.
“Tính khí Lệ Đình Tuấn không tốt cũng có tiếng rồi, tính khí Tô Minh Nguyệt không tốt cũng có tiếng, lời Đình Trung diễn tả càng làm cho cô ta có chút không rét mà run.
“Cái kia…” Cô ta lén lút nuốt ngụm nước miếng, nhìn về phía Kiều Phương Hạ ở bên cạnh.
Đối với lời nói ra vẻ dọa người này của Đình Trung, Kiều Phương Hạ cũng hơi kinh ngạc.
Diễn viên nữ thấy Kiều Phương Hạ cũng bày vẻ mặt kinh ngạc, cho là lời Đình Trung nói là sự thật.
“Chị gái thì khác, chị gái là bạn tốt của em, bọn họ sẽ không đánh chị” Đình Trung ở bên cạnh tiếp tục nghiêm nghị nói hưu nói vượn.
Tối hôm qua Kiêu Phương Hạ mới cãi nhau với Lệ Đình Tuấn, tạm thời không muốn cùng anh ở chung một phòng, suy nghĩ một chút, cô tiến lên trước hôn lên khuôn mặt nhỏ của Đình Trung một cái, nói: “Ngoan, chị gái sẽ trở về thăm em sau”.