Chương : Xác định tâm ý.
Công việc của Hạ Thiệu Nhiên xem như đã được sắp xếp xong, vốn dĩ năng lực làm việc của Hạ Thiệu Nhiên không tồi, quy mô của Nghiêm Thị lớn hơn rất nhiều so với Hạ Thị, làm cho nhân viên ở đây có được không gian phát triển rộng lớn hơn. Đừng nhìn trước đó Hạ Thiệu Nhiên ở Hạ Thị được Hạ lão gia chọn làm người thừa kế, nhưng trên thực tế Hạ thị đều hoàn toàn bị Hạ lão gia khống chế trong tay, Hạ Thiệu Nhiên căn bản là không có thực quyền. Hiện tại Hạ Thiệu Nhiên đi theo bên cạnh Nghiêm Cẩn, Nghiêm Cẩn làm lãnh đạo biết dùng người, lại còn trăm phần trăm tín nhiệm Hạ Thiệu Nhiên, rất nhiều hạng mục quan trọng của Nghiêm Thị đều giao cho Hạ Thiệu Nhiên làm chủ. Cách làm của Nghiêm Cẩn không chỉ khiến cho Hạ Thiệu Nhiêm cảm thấy làm việc ở Nghiêm Thị tốt hơn rất nhiều so với làm ở Hạ Thị, hơn nữa được Nghiêm Cẩn hoàn toàn tín nhiệm càng khiến cho Hạ Thiệu Nhiên cảm thấy tình cảm mà Nghiêm Cẩn dành cho mình quả nhiên không còn giống như thời cậu còn yêu thầm nữa.
Cuộc sống của hai người dần dần ổn định, tuy rằng cả hai đều bị cha mẹ đuổi ra khỏi cửa, tuy rằng những lời đồn đãi về quan hệ của hai người khiến cho dư luận xôn xao, tuy rằng ngoại trừ mấy người Cố Phong, Quan Long, đại đa số mọi người đều ở sau lưng chê cười họ, tuy rằng..... Nhưng tất cả những điều đó đối với Nghiêm Cẩn mà nói đều không quan trọng, chỉ cần Hạ Thiệu Nhiên có thể trở lại bên cạnh mình, cảm giác mất đi rồi tìm lại được sung sướng hơn bất cứ chuyện gì khác. Nghiêm Cẩn mỗi ngày đều sống cuộc sống trong mơ, thậm chí có chút không thể tin được chính mình cùng Hạ Thiệu Nhiên thật sự một lần nữa lại được ở bên nhau.
Điều duy nhất khiến cho Nghiêm Cẩn cảm thấy không được hoàn mỹ chính là thời gian mỗi đêm cùng Hạ Thiệu Nhiên ngủ chung chăn gối, theo lý mà nói đây phải là thời khắc hạnh phúc nhất mới đúng, nhưng đối với Nghiêm Cẩn lại là sự "dày vò" khổ sở nhất.
Từ sau cái lần Hạ Thiệu Nhiên bị Hạ Khả Tâm hạ dược, hai người gần như điên cuồng mà làm tình, nhưng sau đó thì không còn hành động nào đặc biệt thân mật nữa. Nghiêm Cẩn nhiều nhất cũng chỉ ôm Hạ Thiệu Nhiên một cái, hôn hôn lên mặt một cái, tuy rằng hai người mỗi ngày đều ở chung phòng, mỗi đêm đều ngủ cùng giường, nhưng trước khi sắp đi ngủ, Nghiêm Cẩn chỉ hôn nhẹ lên má Hạ Thiệu Nhiên một cái chúc ngủ ngon, sau đó mỗi người một ổ chăn tách ra ngủ. Nghiêm Cẩn không phải không có dục vọng, ngược lại là muốn Hạ Thiệu Nhiên muốn đến không chịu nổi, đặc biệt nhớ tới ngày đó hai người điên cuồng làm tình, Nghiêm Cẩn còn nửa đêm rời khỏi giường lén chạy vào nhà vệ sinh tự giải quyết.
Trước kia Nghiêm Cẩn từng đem Hạ Thiệu Nhiên trở thành Nghiêm Luân để phát tiết dục vọng, nhưng hiện tại sau khi đã biết rõ tâm ý của chính mình, biết người mình thích là Hạ Thiệu Nhiên, lại khó khăn lắm mới theo đuổi Hạ Thiệu Nhiên đem trở về, tự nhiên hắn cực kỳ trân trọng nâng nỉu Hạ Thiệu Nhiên. Hạ Thiệu Nhiên nếu không có ý gì, Nghiêm Cẩn cũng sẽ không dám vượt rào nửa bước.
"Nghiêm Cẩn, anh đi tắm đi." Hôm nay khi hai người làm xong chuyện ở công ty thì ra ngoài ăn bữa cơm tối rồi trở về khách sạn. Hạ Thiệu Nhiên tắm rửa xong từ trong phòng tắm đi ra, nói với Nghiêm Cẩn đang ngồi trước bàn thao tác máy tính bảo đi tắm rửa.
Tuy rằng Nghiêm Cẩn vốn có thói quen sạch sẽ không muốn dùng phòng tắm người khác đã dùng qua, nhưng hiện tại lúc nào cũng bảo Hạ Thiệu Nhiên đi tắm xong rồi mới tới lượt mình tắm.
Nghiêm Cẩn từ trên ghế đứng lên, đi đến bên cạnh Hạ Thiệu Nhiên nhẹ nhàng hôn lên gương mặt cậu sau đó mới đi vào phòng tắm.
Nghiêm Cẩn đi từ phòng tắm ra thì nhìn thấy Hạ Thiệu Nhiên đang ngồi ở chỗ mình vừa ngồi chuyên tâm nhìn chằm chằm lên màn hình máy tính, đương nhiên không cảm nhận được Nghiêm Cẩn đang đi đến ở đằng sau lưng cậu.
"Thiệu Nhiên, đang xem gì thế?" Nghiêm Cẩn cúi người xuống, đôi tay chống ở trên bàn, cơ hồ đem toàn bộ thân thể Hạ Thiệu Nhiên ôm vào trong lồng ngực mình. Nghiêm Cẩn cực kỳ hài lòng với tư thế như vậy, có thể cúi dầu nhẹ gửi được mùi thơm dầu gội đầu ở trên đỉnh đầu Hạ Thiệu Nhiên.
"Báo cáo tài chính của Nghiêm Thị, Nghiêm Cẩn, em có chỗ này còn chưa rõ" Hạ Thiệu Nhiên cũng không cảm thấy tư thế của hai người có cái gì đó không ổn, chỉ vào một chỗ trên màn hình máy tính hỏi Nghiêm Cẩn.
Tuy rằng cách thể hiện tình cảm mà Nghiêm Cẩn dành cho cậu có chút ngớ ngẩn, nhưng về phương diện công tác điều hành công ty quả thực là tài giỏi, Hạ Thiệu Nhiên đi theo Nghiêm Cẩn đã học được không ít bài học quý giá. Lúc này thân thể Nghiêm Cẩn càng áp càng sát, cằm tựa ở trên vai Hạ Thiệu Nhiên, gương mặt hai người cơ hồ dán sát vào nhau, Nghiêm Cẩn tỉ mỉ giải thích cho Hạ Thiệu Nhiên hiểu.
"Cảm ơn" Nghiêm Cẩn nói xong, trên mặt Hạ Thiệu Nhiên lộ ra tươi cười vui vẻ, nghiêng đầu cảm ơn Nghiêm Cẩn.
Trùng hợp lúc này Nghiêm Cẩn cũng xoay đầu lại, môi hai người không hề báo trước mà dán vào nhau.
Nghiêm Cẩn cùng Hạ Thiệu Nhiên đồng thời ngây ngẩn cả người, Nghiêm Cẩn là người có phản ứng trước tiên, bắt đầu thử hôn môi Hạ Thiệu Nhiên. Trong khoảng thời gia này Nghiêm Cẩn mỗi ngày đều phải trải nghiệm cảm giác chỉ được nhìn không được ăn, thật sự là bị nghẹn đến khó chịu. Hiện tại chạm phải làn môi mềm mại ấm áp của Hạ Thiệu Nhiên, Nghiêm Cẩn vô luận thế nào cũng không nhịn được, thầm nghĩ chính mình thử hôn một chút, nếu Hạ Thiệu Nhiên tỏ ra phản kháng thì sẽ lập tức buông cậu ra.
Mãi đến khi đầu lưỡi Nghiêm Cẩn khẽ liếm lên cánh môi của mình Hạ Thiệu Nhiên mới phản ứng lại, trong đầu đột nhiên nhớ đến cái hôn đầu tiên của hai người. Lần đó hai người cũng là vô tình chạm phải môi nhau, sau đó Nghiêm Cẩn cũng là người chủ động hôn môi Hạ Thiệu Nhiên, Hạ Thiệu Nhiên đã hiểu lầm Nghiêm Cẩn thích mình, lập tức vô cùng mừng rỡ đáp lại, rồi sau đó.... Hạ Thiệu Nhiên không dám tiếp tục nhớ đến nữa, bởi vì trong ký ức chỉ toàn là thống khổ và bi thương.
Bất quá hiện tại cùng quá khứ đã không còn giống nhau, Hạ Thiệu Nhiên còn nhớ rõ lúc ấy Nghiêm Cẩn đã say lúy túy, hai mắt nhắm lại hôn cậu loạn xạ, nhưng giờ phút này ý thức của Nghiêm Cẩn hoàn toàn thanh tỉnh, trong ánh mắt nhìn cậu chứa đầy tình cảm mãnh liệt, nhưng lại đan xen một chút thận trọng, nhẹ nhẹ nhàng nhàng hôn môi cậu nhưng lại do dự không dám tiến thêm một bước nữa.
Hạ Thiệu Nhiên nghĩ lúc này đây có thể hoàn toàn xác định Nghiêm Cẩn đã thực sự thích cậu, hai mắt Hạ Thiệu Nhiên khép lại, hai tay cậu ôm lấy cổ Nghiêm Cẩn, bắt đầu chủ động đáp lại cái hôn môi của hắn.
Nghiêm Cẩn kích động lập tức ôm Hạ Thiệu Nhiên mãnh liệt hôn môi, vốn dĩ tư thế của hai người đang rất chật vật, động tác của Nghiêm Cẩn lại quá lớn thiếu chút nữa đẩy ngã Hạ Thiệu Nhiên từ trên ghế xuống đất. Nghiêm Cẩn vội vàng ôm lấy Hạ Thiệu Nhiên từ trên ghế đứng lên, từ từ dịch chuyển về phía mép giường.
Chờ đến khi hai người hôn đến mức hô hấp không thuận mà tạm thời tách môi ra, áo choàng tắm dài của Hạ Thiệu Nhiên đã bị Nghiêm Cẩn kéo xuống, áo tắm bị trượt xuống dưới sàn lộ ra thân thể trần truồng ngay cả quần lót cũng không mặc, côn thịt cương cứng dựng thẳng ở giữa hai chân.