Chương : Chứng minh tình yêu
Hai người đã có nhà của chính mình, cuộc sống bây giờ cực kỳ hạnh phúc ngọt ngào. Cùng nhau đi làm, tan tầm cùng nhau về nhà, cùng nhau nấu cơm, cùng nhau rửa chén, cùng nhau lên giường.... một cuộc sống gia đình tràn ngập đường mật ngọt ngào.
Cuộc sống sinh hoạt hạnh phúc, trong công tác Hạ Thiệu Nhiên cũng dần dần trở thành trợ ý đắc lực của Nghiêm Cẩn, tuy rằng hai người là quan hệ người yêu, nhưng Nghiêm Cẩn vẫn phát lương cho Hạ Thiệu Nhiên như những nhân viên bình thường khác. Thật ra Nghiêm Cẩn muốn phát lương cho cậu nhiều hơn, nhưng Hạ Thiệu Nhiên sống chết không đồng ý, dù thế nào cũng phải dựa theo tiêu chuẩn bình thường của Nghiêm Thị, nếu không cậu sẽ lập tức từ chức đi xin việc chỗ khác, Nghiêm Cẩn vừa nghe tới cái này đành lập tức thỏa hiệp.
Hạ Thiệu Nhiên ở Nghiêm Thị làm việc được hai, ba tháng thì vừa lúc gần tới thời điểm cuối năm, hàng năm vào cuối năm Nghiêm Thị đều sẽ phát cho nhân viên một khoản tiền thưởng cuối năm hậu hĩnh.
"Thiệu Nhiên, tiền thưởng cuối năm của em đây!" Hạ Thiệu Nhiên đang cúi đầu làm việc, Nghiêm Cẩn gõ của đi vào. Nghiêm Cẩn vì để thuận tiện cho công việc nên sắp xếp cho Hạ Thiệu Nhiên làm ở phòng bên cạnh phòng làm việc của mình. Được nhiên Nghiêm Cẩn cũng là vì để thuận tiện cho chính bản thân mình, suốt ngày không có việc gì là chạy đến văn phòng của Hạ Thiệu Nhiên, thư ký nhiều khi còn phải sang phòng Hạ Thiệu Nhiên để tìm Nghiêm Cẩn.
"Cái gì đó?" Nghiêm Thị phát thưởng cuối năm cho nhân viên đều là bao lì xì giống nhau, nhưng Nghiêm Cẩn lại đưa cho Hạ Thiệu Nhiên một túi hồ sơ. Hạ Thiệu Nhiên nhận lấy tò mò hỏi.
"Em mở ra xem sẽ biết" Nghiêm Cẩn vẻ mặt thần bí cười cười.
Hạ Thiệu Nhiên mở túi hồ sơ ra, bên trong lòng một chồng văn kiện. Hạ Thiệu Nhiên rút văn kiện ra cúi đầu lật xem qua.
"Nghiêm Cẩn, anh bị điên rồi sao?" Hạ Thiệu Nhiên đột nhiên thay đổi sắc mặt, văn kiện trong tay rơi xuống trên mặt đất, trên giấy hiện rõ mấy chữ "Giấy chuyển nhượng cổ phần" hết sức bắt mắt.
"Thiệu Nhiên, anh nghiêm túc đấy." Ánh mắt Nghiêm Cẩn cực kỳ nghiêm túc nhìn Hạ Thiệu Nhiên. Nghiêm Cẩn chuẩn bị chuyển nhượng vô điều kiện hết toàn bộ % cổ phần của mình ở Nghiêm thị sang cho Hạ Thiệu Nhiên, hơn nữa đã chuẩn bị xong tất cả hồ sơ giấy tờ, chỉ cần Hạ Thiệu Nhiên ký tên lập tức sẽ trở thành cổ đông lớn nhất ở Nghiêm Thị, thậm chí có thể tùy tiện bãi chức của Nghiêm Cẩn để bản thân trở thành chủ tịch.
"Bá phụ sẽ tức chết mất!" Đối với thái độ ngang bướng của Nghiêm Cẩn, Hạ Thiệu Nhiên chỉ có thể lấy Nghiêm phụ ra dọa hắn.
"Nếu ông ấy không đồng ý thì cứ để ông ấy tự mình đến quản lý Nghiêm thị đi. Thiệu Nhiên, chúng ta sẽ một lần nữa gây dựng sự nghiệp, phu phu đồng tâm, tuyệt đối sẽ tạo được sự nghiệp không kém gì Nghiêm thị" Nghiêm Cẩn lại chẳng hề để ý cười cười.
"Nghiêm Cẩn, tuyệt đối không được, em không thể nhận!" Hạ Thiệu Nhiên kiên quyết lắc đầu,
"Thiệu Nhiên, em đã vì anh mà từ bỏ Hạ Thị...." Nghiêm Cẩn áy náy nói.
"Nghiêm Cẩn, không phải như vậy đâu! Em vì cảm thấy Hạ thị nhân tình bạc bẽo quá nên mới rời đi." Hạ Thiệu Nhiên lập tức phủ định nói, không nghĩ tới đã khiến cho Nghiêm Cẩn đến giờ vẫn còn áy náy mà đòi đem hết toàn bộ cổ phần chuyển nhượng sang để bồi thường cho mình. % cổ phần kia của Nghiêm Cẩn mua hết cả Hạ thị vẫn còn dư dả.
"Thiệu Nhiên, cho anh một cơ hội để bồi thường cho em đi." Nghiêm Cẩn vẫn cố chấp kiên trì theo ý của mình.
"Vậy anh cho em % cổ phần là được rồi" Hai người đã cùng lớn lên bên nhau từ nhỏ, Hạ Thiệu Nhiên biết một khi Nghiêm Cẩn đã quyết định điều gì đó thì người khác sẽ không có cách nào thay đổi được, đành phải bất đắc dĩ thỏa hiệp, nhưng cũng chỉ đồng ý với % cố phần của Nghiêm thị.
"Được, %, cứ quyết định như vậy đi! Anh lập tức giao cho luật sư chuẩn bị giấy tờ" Nghiêm Cẩn cố ý nghe sai lời Hạ Thiệu Nhiên nói, cầm lấy văn kiện nhanh chóng rời đi.
"Nghiêm Cẩn, Nghiêm Cẩn...." Hạ Thiệu Nhiên lập tức chạy đuổi theo, nhưng Nghiêm Cẩn đã đi thang máy xuống lầu, chờ khi Hạ Thiệu Nhiên đuổi tới đến dưới lầu thì Nghiêm Cẩn đã sớm không thấy bóng dáng đâu. Hạ Thiệu Nhiên gọi điện thoại qua, Nghiêm Cẩn cũng không tiếp máy.
Chờ Nghiêm Cẩn lại một lần nữa đặt văn kiện đã chỉnh sửa xong đến trước mặt Hạ Thiệu Nhiên, Hạ Thiệu Nhiên vừa nhìn thấy quả nhiên là chuyển nhượng % cổ phần, cậu ngang nganh nhất quyết không chịu ký tên. Nghiêm Cẩn kiên định hết lời khuyên bảo, thậm chí còn dùng đến cả khổ nhục kế. Nghiêm Cẩn tội nghiệp nhìn Hạ Thiệu Nhiên, trong ánh mắt có thâm tình, có hổ thẹn, có cầu xin.... Giống như nếu Hạ Thiệu Nhiên không chịu tiếp nhận cổ phần Nghiêm Thị thì không có cách nào chứng minh tình yêu của cậu dành cho hắn....
Hạ Thiệu Nhiên bị ép buộc đến không còn cách nào khác, nhìn không nổi bộ dạng đáng thương tội nghiệp của Nghiêm Cẩn, tâm mềm nhũn đặt bút ký xuống.
Trên thế giới không có chuyện gì có thể giữ kín được được lâu. Chuyện Nghiêm Cẩn chuyển nhượng % cổ phần Nghiêm Thị sang cho Hạ Thiệu Nhiên rất mau đã lan truyền đi trong xã hội thượng lưu, thậm chí ngay cả tin Nghiêm phụ cũng bế tắc hết cách cũng bị đồn ra ngoài. Nghiêm phụ nổi giận đùng đùng chạy tới công ty chất vấn Nghiêm Cẩn hỏi Nghiêm Cẩn có bị điên không tại sao lại chắp tay dâng Nghiêm Thị cho người khác. Nghiêm Cẩn nghiêm túc nói, Thiệu Nhiên không phải là người khác mà là người yêu của hắn, nếu dựa trên pháp luật về quan hệ hôn nhân mà nói thì Thiệu Nhiên được quyền sở hữu một nửa tài sản của hắn. Nghiêm phụ vừa nghe những lời này lại càng thêm tức giận, náo loạn ồn ào bảo dù sao Nghiêm Thị cũng tuyệt đối không thể chia cho người khác. Nghiêm Cẩn lại nói nếu ông không đồng ý, hắn sẽ chuyển nhượng hết toàn bộ cổ phần lại cho ông, ông tự mình tới quản lý Nghiêm Thị, hắn và Hạ Thiệu Nhiên sẽ lập một công ty khác để làm. Nghiêm phụ còn đang khí thế kiêu ngạo lập tức xìu xuống, trong lòng cũng tự biết khả năng của mình tới đâu, nếu Nghiêm thị giao cho mình chắc chưa tới hai ngày đã phá sản. Nghiêm phụ bị Nghiêm Cẩn làm cho á khẩu không nói được gì, đành phải tức tối rời đi.
Nghiêm Cẩn cũng không phải quá đáng muốn khiến cho cha mình tức tới nổi lửa như thế, sau khi Nghiêm Cẩn bị Nghiêm phụ đuổi ra khỏi nhà, hắn vẫn dặn dò bảo mẫu cẩn thận phải chăm sóc cha thật tốt. Chỉ là bởi vì đây là chuyện có liên quan đến Hạ Thiệu Nhiên, cho dù là ai thì Nghiêm Cẩn cũng tuyệt đối không thỏa hiệp.
Ở bên kia Hạ gia cũng đã biết chuyện này. Vốn dĩ sau khi Hạ Thiệu Nhiên bị Hạ lão gia đuổi ra khỏi Hạ Thị, bởi vì Hạ lão gia sẽ tiếp tục lựa chọn ra người khác làm người thừa kế nên đám người họ hàng thân thích Hạ gia đều cực kỳ cao hứng, cũng đều chờ thử xem Nghiêm Cẩn và Hạ Thiệu Nhiên bị thiên hạ chê cười, bởi vì căn bản chẳng ai tin rằng giữa hai người là tình yêu thực sự cả, họ đều cảm thấy khẳng định mai sau Nghiêm Cẩn sẽ kết hôn, sẽ không thể nào nghiêm túc đối với Hạ Thiệu Nhiên, đến lúc đó Hạ Thiệu Nhiên có muốn khóc cũng chẳng có chỗ mà khóc. Nhưng Nghiêm Cẩn lại đem % cổ phần Nghiêm Thị chuyển nhượng sang cho Hạ Thiệu Nhiên, cũng xem như là vàng thật bạc trắng, nếu bây giờ Hạ Thiệu Nhiên bán đi số cổ phần đó là có thể trực tiếp mua lại Hạ Thị. Hiện tại còn ai dám nói Nghiêm Cẩn đối với Hạ Thiệu Nhiên không phải thật lòng nghiêm túc.
Hạ Thiệu Nhiên đột nhiên trở thành miếng bánh ngon trong mắt đám họ hàng thân thích Hạ gia. Bởi vì Nghiêm Cẩn đối với Hạ Thiệu Nhiên tốt như vậy, Hạ Thiệu Nhiên dĩ nhiên không có chuyện sẽ trở về tranh đoạt Hạ Thị. Đám người họ hàng thân thích Hạ gia liền nghĩ tới chuyện mượn sức Hạ Thiệu Nhiên giúp mình tranh đoạt Hạ Thị, bọn họ hiện tại đều cảm thấy Hạ Thiệu Nhiên là người một nhà, chẳng ai nghĩ tới lúc trước khi Hạ Thiệu Nhiên bị bắt cóc, Hạ gia từ trên xuống dưới chẳng ai thèm quản cậu sống chết như thế nào.
Dĩ nhiên Hạ Thiệu Nhiên chẳng phải là kẻ ngu ngốc, cậu đối với toàn bộ đều lạnh băng từ chối. Những đám người họ hàng thân thích đó vừa nhìn thấy không thể lôi kéo được Hạ Thiệu Nhiên, liền đến cầu xin cha mẹ cậu. Vốn dĩ cha mẹ Hạ Thiệu Nhiên vẫn còn tức giận chuyện của Hạ Thiệu Nhiên với Nghiêm Cẩn, đám người họ hàng thân thích đó bắt đầu khuyên bảo hai ông bà gia, nói các người xem Nghiêm Cẩn vừa đẹp trai vừa có tiền lại đối với Hạ Thiệu Nhiên tốt như vậy, hai người sắp hưởng phước tới nơi, còn để ý tới giới tính làm gì. Cha mẹ Hạ Thiệu Nhiên suốt ngày bị rỉ tai khuyên bảo như thế bắt đầu cảm thấy động tâm, cuối cùng đã đến Nghiêm Thị tìm Hạ Thiệu Nhiên. Hai người không phải là muốn bảo Hạ Thiệu Nhiên giúp đỡ ai tranh đoạt Hạ Thị, mà chỉ lo cho con trai mình nên mới đến xem một chút xem rốt cuộc bây giờ Hạ Thiệu Nhiên sống ra sao.
Hạ Thiệu Nhiên nhìn thấy cha mẹ tới tìm mình thì cực kỳ vui mừng, lập tức mang cha mẹ mình tới nhà của Nghiêm Cẩn, còn giữ cha mẹ ở lại ăn bữa cơm. Cha mẹ Hạ Thiệu Nhiên nhìn thấy căn nhà được hai người dọn dẹp gọn gàng sạch sẽ, không gian lại ấm áp thoải mái, họ biết Hạ Thiệu Nhiên trước nay vốn là thiếu gia chưa từng vào nhà bếp bây giờ còn học cả nấu cơm, tuy rằng sắc mặt hai người họ vẫn lạnh băng như cũ, nhưng tâm lý thật ra đã được giải tỏa không ít. Lúc cha mẹ rời đi, chỉ vỗ vai Hạ Thiệu Nhiên nói một câu, chỉ cần con sống tốt thì ba mẹ cũng yên tâm rồi.
Sau khi tiễn cha mẹ đi, Hạ Thiệu Nhiên ôm lấy Nghiêm Cẩn mà khóc. Trước kia khi Hạ Thiệu Nhiên yêu thầm Nghiêm Cẩn, cậu không dám hy vọng xa vời sẽ có kết quả với Nghiêm Cẩn, về sau thực sự lại được ở bên cạnh Nghiêm Cẩn. Lại không dám hy vọng được cha mẹ thông cảm, giờ phút này những hy vọng khó đạt được đó đều đã trở thành sự thật. Hạ Thiệu Nhiên chân thành nói một câu cảm ơn với Nghiêm Cẩn, không phải cảm ơn % cổ phần kia của Nghiêm Thị, mà là cảm ơn Nghiêm Cẩn đã đối với cậu tốt đến như vậy.