Chương : Cầu hôn
"Thiệu Nhiên, đây là phòng tập thể hình anh hay tới tập. Ông chủ họ Kỷ, cũng là một huấn luyện viên chuyên phụ trách hướng dẫn tập thể hình." Nghiêm Cẩn dẫn Hạ Thiệu Nhiên tới một phòng tập thể hình, vừa đi vừa giới thiệu cho cậu.
"Nghiêm đổng!" Hai người đang nói chuyện, một người đàn ông tướng mạo tuấn lãng đầy soái khí đi về phía bọn họ cười chào hỏi.
"Ông chủ Kỷ" Nghiêm Cẩn khách khí cười chào lại người vừa đi tới.
"Vị này là?" Ông chủ Kỷ chỉ vào Hạ Thiệu Nhiên bên cạnh Nghiêm Cẩn hỏi.
"Hạ Thiệu Nhiên, người yêu của tôi. Thiệu Nhiên, người này là huấn luyện viên thể hình cũng là ông chủ ở đây, Kỷ Phong." Nghiêm Cẩn thoải mái dắt tay Hạ Thiệu Nhiên đến trước mặt nam nhân, giúp hai người giới thiệu lẫn nhau.
"Hạ tiên sinh, chào cậu." Kỷ Phong vươn tay bắt lấy tay Hạ Thiệu Nhiên, không hề tỏ ra kinh ngạc trước lời giới thiệu của Nghiêm Cẩn, điều này khiến cho Hạ Thiệu Nhiên cảm thấy có chút kỳ quái, xã hội đối với đồng tính luyến ái vốn dĩ ít nhiều đều có tồn tại một ít ánh mắt khác thường, nhưng người này lại tỏ ra rất bình thường.
"Thiệu Nhiên muốn tập thể hình, làm phiền ông chủ Kỷ tự mình hỗ trợ hướng dẫn em ấy một chút." Nghiêm Cẩn nhìn hai người sau khi chào hỏi xong, liền nói mục đích mang Hạ Thiệu Nhiên đến đây.
"Được, mời hai người ra đây với tôi." Kỷ Phong dẫn Nghiêm Cẩn và Hạ Thiệu Nhiên đi đến trước thiết bị tập thể hình.
Kỷ Phong hướng dẫn Hạ Thiệu Nhiên tập thể hình, Nghiêm Cẩn liền đứng ở bên cạnh quan sát. Lúc mới bắt đầu Nghiêm Cẩn vẫn còn mang vẻ mặt mỉm cười, nhưng qua vài động tác, sắc mặt hắn liền thay đổi.
Nghiêm Cẩn nghĩ chắc trước đó có một sợi dây thần kinh nào của mình bị chạm mạch rồi, sao tự nhiên lại muốn để Kỷ Phong hướng dẫn cho Hạ Thiệu Nhiên chứ. Kỷ Phong nhìn trái nhìn phải thì cũng đều được xem như là một đại soái ca, hơn nữa bản thân là hướng dẫn viên thể hình, dáng người rất đẹp, lúc hướng dẫn cho Hạ Thiệu Nhiên, hai người thường trò chuyện trao đổi với nhau, thỉnh thoảng Hạ Thiệu Nhiên còn cong mắt cười nói tiếng cảm ơn với Kỷ Phong. Nghiêm Cẩn đứng bên cạnh nhìn mà nóng hết cả mặt, nếu lúc này xông tới ngăn chặn hai người thì quá bất lịch sự, người ta chỉ hướng dẫn tập thể hình bình thường thôi chứ có làm ra động tác gì xấu xa đâu, nhưng nếu không xông lên mà cứ đứng nhìn hình ảnh Kỷ Phong và Hạ Thiệu Nhiên kề cận bên nhau như thế, trong lòng Nghiêm Cẩn ghen tỵ tới muốn điên luôn....
"Ông xã!" Đang lúc trong lòng Nghiêm Cẩn vô cùng rối rắm thì một giọng nam thanh thúy vang dội từ xa truyền tới gần, ngay sau đó một nam nhân cao gầy chạy tới trước mặt ba người.
"Bà xã, sao hôm nay em tan làm sớm thế? À, giới thiệu cho mọi người quen biết một chút, đây là vợ kính yêu của tôi Hình Nghiệp. Bà xã, hai vị này là Nghiêm đổng và người yêu của anh ta, Hạ tiên sinh." Kỷ Phong đi đến trước mặt nam nhân kia, tay nâng lên sủng nịch nhéo xuống gương mặt cậu ta, sau đó giúp ba người giới thiệu lẫn nhau. (Jian: mấy phòng tập gym đúng là nơi hoa cúc nở rộ =)) )
Ba người sau đó chào hỏi lẫn nhau, lúc này Hạ Thiệu Nhiên trong lòng mới hiểu rõ, hóa ra trước đó Kỷ Phong không hề tỏ ra kinh ngạc với mối quan hệ của mình và Nghiêm Cẩn bởi vì anh ta cũng là...."
Lúc sau Kỷ Phong tiếp tục hướng dẫn Hạ Thiệu Nhiên tập thể hình, Nghiêm Cẩn cùng Hình Nghiệp nói chuyện phiếm. Hai người tập thể hình thì rất nghiêm túc, nhưng hai cái người nói chuyện phiếm kia miệng thì nói chuyện nhưng lại chú ý tới chỗ khác, Nghiêm Cẩn cẩn thận nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của Kỳ Phong đối với Hạ Thiệu Nhiên, còn Hình Nghiệp thì dựng lỗ tai lên nghe từng câu từng chữ mà Hạ Thiệu Nhiên nói với Kỷ Phong.
"Ông chủ kỷ, tập thể hình không phải là chuyện ngày một ngày hai, hôm nay tới đây thôi, cảm ơn anh nhiều." Hạ Thiệu Nhiên bị Nghiêm Cẩn và Hình Nghiệp đứng ở bên cạnh cứ nhìn chằm chằm đến phát ngại, vội vàng bảo Kỷ Phong dừng hướng dẫn tập thể hình cho mình lại.
"Được, vậy lần sau cậu đến thì báo trước cho tôi một tiếng, tôi sẽ tiếp tục hướng dẫn cậu." Kỷ Phong lịch sự đáp lại một câu.
"Không cần phiền tới ông chủ Kỷ đâu, lần sau Hạ Thiệu Nhiên tự mình tập cũng được, với lại tôi cũng thường xuyên tới đây tập thể hình, có cái gì không rõ cứ để tôi nói cho em ấy là được rồi." Nghiêm Cẩn vội vàng mở miệng từ chối Kỷ Phong.
"Cũng tốt, Hình Nghiệp, chúng ta về nhà thôi." Kỷ Phong vẫn chưa để ý đến lời Nghiêm Cẩn nói, cười gật gật đầu, sau đó vẫy vẫy tay với Hình Nghiệp đứng bên cạnh.
Hình Nghiệp nhanh chóng chạy tới bên cạnh Kỷ Phong.
"Bình dấm chua" Kỷ Phong vẻ mặt ôn nhu tươi cười mắng yêu nhéo cái mũi Hình Nghiệp, lúc sau liền nắm tay cậu cùng nhau rời đi.
"Nghiêm Cẩn....." Sau khi nhìn hai người rời đi, Hạ Thiệu Nhiên quay đầu nhìn về phía Nghiêm Cẩn.
"Thiệu Nhiên, chúng ta cũng về nhà" Nghiêm Cẩn liền ngắt ngang Hạ Thiệu Nhiên, cười hì hì nắm chặt lấy tay của cậu.
Bởi vì bãi đậu xe nằm ở phía đối diện phòng tập thể hình nên hai người phải đi băng ngang qua đường mới có thể lấy xe, lúc này đang vào giờ cao điểm tan tầm, trên đường phố xe chạy qua chạy lại rất đông, lúc đi qua đường, Nghiêm Cẩn nắm thật chặt lấy tay Hạ Thiệu Nhiên cẩn thận bảo hộ cậu đi ở bên cạnh mình.
Hạ Thiệu Nhiên cảm giác tay của mình bị Nghiêm Cẩn nắm chặt tới mức lòng bàn tay muốn đổ mồ hôi, nhưng lại luyến tiếc không muốn rút về, Hạ Thiệu Nhiên nghĩ nếu được có thể cầm tay Nghiêm Cẩn như vậy đi suốt cả cuộc đời.
Sau khi hai người trở về nhà thì cùng nhau vào bếp nấu cơm. Cho dù tay Hạ Thiệu Nhiên đã không đáng lo ngại nữa, nhưng Nghiêm Cẩn vẫn lo lắng không cho cậu làm việc nặng. Thật ra Nghiêm Cẩn vẫn để cho Hạ Thiệu Nhiên cùng nhau vào bếp dù không muốn cho cậu làm bất cứ cái gì, hắn thích cái bầu không khí ấm áp ngọt ngào khi hai người vừa chuẩn bị bữa cơm tối vừa cười cười nói nói, cảm giác giống như cuộc sống sinh hoạt tươi đẹp của một đôi vợ chồng bình thường vậy.
Cơm nước xong, xem TV một lát, quay về phòng ngủ tắm rửa sạch sẽ, sau đó Nghiêm Cẩn bắt đầu cọ cọ trên người Hạ Thiệu Nhiên.
Nghiêm Cẩn hôn nhẹ lên cánh môi Hạ Thiệu Nhiên, dùng đầu lưỡi dọc theo hình môi chậm rãi phác họa, lại tham nhập vào trong miệng Hạ Thiệu Nhiên, đầu lưỡi hai người gắt gao dây dưa quấn lấy nhau....
"Hô...." Sau khi kết thúc nụ hôn, gương mặt Hạ Thiệu Nhiên đỏ ửng, ngực vì hô hấp dồn dập mà kịch liệt phập phồng.
"Bà xã...." Nghiêm Cẩn nhìn hai mắt Hạ Thiệu Nhiên mông lung phiếm hơi nước, cực kỳ ôn nhu say mê gọi một tiếng. Hôm nay ở phòng tập thể hình nghe được Kỷ Phong và Hình Nghiệp xưng hô với nhau là "Ông xã, bà xã", trong lòng Nghiêm Cẩn cực kỳ hâm mộ, liền muốn thừa dịp bầu không khí tốt đẹp này dụ Hạ Thiệu Nhiên gọi mình một tiếng "Ông xã"
"Ông.... Xí! Em có kết hôn với anh đâu, gọi anh như thế làm gì!" Hạ Thiệu Nhiên mơ mơ màng màng suýt chút nữa bị Nghiêm Cẩn dụ gọi ra, nhưng đúng lúc đầu tỉnh táo lại, trong mắt hiện lên một tia cười tinh nghịch.
Có lẽ tình yêu thực sự có một loại sức mạnh thần kỳ, từ sau khi hai người ở bên cạnh nahu, mọi thứ đều dần dần thay đổi. Ở trước mặt Hạ Thiệu Nhiên, Nghiêm Cẩn đã dần bớt đi lạnh lùng lãnh đạm mà tăng thêm phần ôn nhu sủng ái, còn Hạ Thiệu Nhiên dưới sự chăm sóc yêu thương của Nghiêm Cẩn, không còn thận trọng lo lắng mọi thứ như khi còn yêu thầm, đối mặt với Nghiêm Cẩn ngày càng trở nên thoải mái vô tư, thậm chí còn thêm vài phần bướng bỉnh làm nũng.
"Thiệu Nhiên, gả cho anh đi!" Nghiêm Cẩn lập tức quỳ một gối xuống đất cầu hôn với Hạ Thiệu Nhiên.
"Không có hoa tươi cũng không có nhẫn, chẳng có tí thành ý nào hết!" Hạ Thiệu Nhiên bĩu môi, cố ý làm khó Nghiêm Cẩn. Bây giờ đã khuya rồi, Hạ Thiệu Nhiên biết Nghiêm Cẩn nhất định sẽ không mua được hoa tươi với nhẫn.
"Anh lập tức đi mua liền" Nghiêm Cẩn liền đứng lên, có điều cũng biết rõ bây giờ các quán xá cửa hàng đều đã đóng cửa, không có kích động trực tiếp chạy đi, Nghiêm Cẩn trước tiên gọi cho thư ký bảo cô nghĩ cách lập tức mang một bó hoa hồng lớn đến nhà của mình sau đó gọi cho một chủ cửa hàng trang sức bảo hắn mau mở cửa nói rằng mình muốn mang bà xã tới đó chọn nhẫn cưới.
"Anh bị điên hả! Đêm hôm khuya khoắt anh đòi đi mua nhẫn!" Hạ Thiệu Nhiên vội vàng chạy ra cửa ngăn cản Nghiêm Cẩn.
"Tại phải có nhẫn với hoa tươi em mới chịu đồng ý lời cầu hôn của anh...." Nghiêm Cẩn tỏ ra tội nghiệp nhìn Hạ Thiệu Nhiên.
"Ông xã." Hạ Thiệu Nhiên cong mắt nở nụ cười nói.
"A..... Hạ Thiệu Nhiên là vợ của anh! Hạ Thiệu Nhiên là bà xã của Nghiêm Cẩn! Hạ Thiệu Nhiên cả đời này đều là của Nghiêm Cẩn! Kiếp sau cũng vậy, kiếp sau nữa...." Nghiêm Cẩn ngơ ngẩn một hồi, sau đó mừng rỡ như điên ôm Hạ Thiệu Nhiên lên. Nghiêm Cẩn vừa hưng phấn hô to vừa điên cuồng ôm Hạ Thiệu Nhiên xoay tròn.