Ngày hôm sau, ở căn tin trường....
- Sao rồi, bài nào đây mọi người??? _ Phong hỏi
- Không biết _ Quỳnh ểu oải trả lời
- Chịu _ Long, Thư, Thiên bình thản đồng thanh đáp.
- Ơ hay, mấy người này, còn tuần nữa thôi đấy!!! _ Phong chán truờng cảm thán
- Superheroes đi!
Thư bỗng dưng lên tiếng, gây sự chú ý của người còn lại. Quỳnh lên tiếng:
- Ờ hớ, hôm qua về mới nghe, bài này được, nhưng lại tiếng anh, khó nhớ lắm. Hay hát “Nếm trọn từng khoảnh khắc đi”? Thế nào??? _ Quỳnh quay ra hỏi bọn anh
- Chưa nghe _ Thiên, Long cùng nhau lắc đầu, trả lời.
- Ây xầy, chán mấy người _ Nó chán nản cảm thán.
- Máy đâu rồi, bật nghe thử coi được không???? _ Phong quay ra Thiên bảo
- Máy mày đâu kêu tao _ Thiên nhíu mày hỏi
- Quên rồi _ Phong nhún vai, bình thản trả lời.
Thiên bó tay đành phải lôi điện thoại mình ra, lên Zing mp tìm. Máy để giữa bàn cho đứa cùng nghe, tiếng nhạc ngân nga vang lên:
” Ở nơi tuổi trẻ hôm nay chỉ đến một lần, đừng chần chờ gì hãy sống hết mình...... “
- Thế nào _ Nó hỏi bọn anh
- Ừ được đấy, bài này đi _ Phong nhanh nhảu trả lời, gật đầu
- Còn hai người? _ Thư thờ ơ nhìn Thiên và Long hỏi
- Ờ/ Ừ được _ Thiên và Long đáp.
Quỳnh hứng khởi, vui vẻ không thôi, thế là xong màn chọn bài, giờ chỉ còn tập luyện cho tiết mục nữa là xong. Nó lên tiếng phân công:
- Ừm, coi như xong bài nhé, giờ phân đoạn hát và tập nữa là ok. Thế này nhé, tôi và Thư sẽ hát phần của ca sĩ nữ, các anh thì phần rapper và chốt cuối được không?
- Ờ ờ, tôi không ý kiến _ Thiên nói
- Giống Thiên _ Long bình ổn nói
- Tôi thì ok _ Phong cười, không phản ối.
- Ok, À mà trong nhóm mấy người ai nhảy hip hop tốt ấy?_ Quỳnh lại hỏi tiếp
Cả Long và Thiên không ai hẹn ai cùng chỉ tay về phía Phong. Trái lại, Phong lại trỏ tay về phía hai người họ. Điều này làm Quỳnh buồn cười, ra người nọ đùn đẩy người kia. Suy nghĩ một lúc, Thư đưa ra ý kiến của mình:
- Nhảy các người tự liệu. Lên lớp thôi.
Nói xong cô nắm tay nó kéo đi ra khỏi căn tin. Đến lúc này bọn anh mới ngớ ra, ai cũng lắc đầu ngao ngán. Thiên cáu kỉnh nói:
- Asssss, dạo này làm sao cứ để nhỏ Thư ra lệnh thế nhỉ? Bực ghê cơ.
- Haizzz, chịu, tao quen tính cổ ấy rồi. À mà tụi mày này, thấy Quỳnh thế nào? _ Phong hí hửng hỏi Thiên và Long
- Không ý kiến _ Long thờ ơ trả lời
- Mày sao, Thiên? _ Phong quay ra hỏi Thiên
- Tao à, thấy nhỏ đó dễ gần, nhanh nhẹn, cũng xinh không kém nhỏ Thư, dáng dấp con nhà giàu, nói chung là ok. Mà mày hỏi làm gì? _ Thiên nhận xét
- Ờ ờ, tao định tán nhỏ đó, tao kết Quỳnh rồi _ Phong vui vẻ trả lời, anh không muốn giấu bạn thân về chuyện của mình.
- Ờ rồi, tán xong bảo tao, giờ lên lớp đi. _Long nói rồi cũng kéo hai thằng bạn lên lớp.
Ba người vừa đi thì trong căn tin vang lên tiếng đập bàn lớn từ bàn nhỏ Nhi, khiến mọi người còn trong can tin đều quay lại nhìn. Nhỏ Nhi mặt tức giận, giọng rít lên:
- Chết tiệt, hai con ả đã cướp ngôi hot girl của tao rồi còn muốn cướp hot boy của tao nữa chứ, ả nghĩ mình là ai chứ. Tao nhất định không để yên đâu. Hừ!!!!
Nghe thấy thế mấy đứa bạn Nhi cùng nhau gật gật đầu tỏ ý tán thành. Bọn họ cũng ghét hai đứa cô vì họ để ý bọn cô hay đi cùng ba hotboy, điều này làm họ ganh tỵ vì họ không được như vậy. Một nhỏ bạn Nhi đứng lên nói:
- Đúng vậy, phải cho hai ả biết lễ độ mà tránh xa ba hot boy của ta ra. Nhưng phải làm sao giờ????
- Thuê mấy đàn em đánh hai ả là xong. Con gái chân ướt tay mềm thì sao chọi được bọn đàn ông _ Một nhỏ khác lên tiếng, giọng chanh chua.
- Ừ, tao giao cho hai bọn bây đấy, đừng để sơ hở cho anh Thiên, Phong, Long điều tra ra, cẩn thận. _ Nhi ra lệnh cho hai nhỏ bạn làm việc, miệng cười khẩy.
Ra về.....
- Quỳnh ơi, Quỳnh!!! _ Phong từ xa hớt hải chạy đến phía Thư và nó.
Nghe thấy tiếng gọi, nó và cô cùng quay lại nhìn. Phong đi tới trước cô và nó, theo ngay sau là Thiên với Long đang bước tới.
- Thế tập ở đâu đây??? _ Phong hỏi
- Không biết nữa _ Nó nhún vai, lắc đầu. Xong nó quay ra nhìn Thư, ý muốn cô trả lời
- Nhà tụi tôi _ Thư bình thản nói
- Ờ, nhưng không biết nhà _ Phong nói tiếp
- Giờ theo về luôn đi, xong ăn cơm nhà tụi tôi cũng được, chiều tập cho tiện _ Quỳnh vui vẻ đề nghị
- Ok!!!!
Cả ba đều đồng ý, thế là họ cùng đi lấy xe. Thư và Quỳnh đứng đợi họ ở ngoài cổng trường. Như nhớ ra điều gì, Quỳnh lấy điện thoại trong cặp ra gọi điện xong rồi lại cất vào cặp. Thư tò mò hỏi:
- Gọi ai đấy?
- À, tôi gọi cho bác tài xế báo không phải đón tụi mình nữa í mà _ Quỳnh đáp.
Thư gật đầu đồng ý. Từ cổng trường đi ra ba chiếc xe môtô đi ra rồi dừng trước mặt họ. Phong bỏ mũ bảo hiểm ra, nói:
- Hai người lên xe đi. Quỳnh lên xe tôi đèo này.
- Ok! _ Quỳnh vui vẻ nhận lời, xong lại nói tiếp - Thế Thư thì sao???
- Tôi đi chung với Long _ Cô bình thản nói
- Xong, lên xe đi.
Thế rồi Thư leo lên xe Long ngồi, Quỳnh đi cùng Phong, Thiên đi riêng một mình. Ba chiếc xe môtô khởi máy rồi phóng đi......
Đi môtô chung gây ra bất tiện với bọn cô. Xe đi tốc độ nhanh hơn xe bình thường là không tránh khỏi, chuyện này vốn cũng chẳng phải vấn đè, vấn đề chính là tụi cô chỉ quen đi chứ không quen để ai lai, mà ngồi đằng sau chính là không bám không được.Quỳnh ngồi đằng sau dù rất sợ nhưng cũng chỉ dám bám lớp áo của Phong thôi chứ không dám ôm anh vì nó ngại. Quỳnh túm chặt áo Phong đằng sau làm anh buồn cười. Phong đi chậm lại, đi bằng một tay, tay kia vòng ra đằng sau gỡ tay nó ra khỏi áo mình, kéo tay nó vòng qua ôm eo mình, khoảng cách hai người ngồi cũng gần hơn lúc trước. Quỳnh bất ngờ, tay vội rút về nhưng lại bị tay Phong bắt lại, kéo tay nó ôm eo mình. Anh vẫn tập trung lái xe, giọng cố nói to cho Quỳnh nghe rõ:
- Quỳnh ôm eo tôi đi, không ôm tôi phóng nhanh ngã đừng kêu nhá!
Quỳnh nghe vậy vội vòng tay qua ôm eo anh, Phong trong lòng phấn khởi không thôi, anh bắt đầu phóng nhanh đuổi theo xe hai thằng bạn.