Lúc trước đã nhắc qua, ta là vạn dương chi dương, tiểu dương vương.
Cho nên, chỉ số thông minh của ta là một dãy số không xác định, cứ hình dung nó như một đám số nguyên nào đó cùng một dãy số đằng sau đua nhau chạy dài dài về phía cuối đường chân trời. Vì vậy khi mỗi lần tiểu lang giở trò nước mắt cá “xấu” —— được rồi, ta phải công nhận là nó dùng đôi mắt dương non đó cũng không đến nỗi xấu —— à, khi cái con tiểu phá lang, tiểu thí lang, miệng còn hôi sữa, màu lông đẹp đến kì cục, vân vân… giở trò nước mắt cá “xấu”, thì ta đều cưỡng lại được ngay. Và cho dù nó là con ghẻ, nhưng tiểu gia ta đây vẫn có thể cõng nó chạy nhanh thiệt nhanh. Nước sôi đây, tránh ra cho người già và trẻ con nào. (tiểu thí lang = sói nhỏ hôi hám)
Sau đó ta tìm được một sơn động, cuối cùng cũng buông đứa con ghẻ kia ra được rồi. Cái miệng nhỏ nhắn phấn hồng đáng yêu của ta đau đến lột da, thế là ta bắt chước mấy ông lão, ngồi khoanh hai chân sau trong sơn động, giơ móng trước nhẹ nhàng chạm chạm lên miệng mình. Tiểu phá lang liếc mắt nhìn thấy, lon ton chạy đến, đứng yên trước mặt ta thật lâu, hai mắt lấp lánh xanh. Sau đó con tiểu sắc lang đó, con tiểu tiểu tiểu sắc lang đó, vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm lên vùng da môi bị thương của ta, rồi đem luôn cái miệng lang sói dán vào miệng ta.
Ngày trước, lúc ta còn đang trong hai tháng giáo dục bắt buộc, Ngưu đại thẩm nhà sát vách có nói qua cho ta, cái này gọi là nụ hôn đầu đời.
Tuy ta rất hoài nghi nó chỉ là cắn một ngụm, đã vậy còn cắn nhầm chỗ, thế nhưng Ngưu đại thẩm cũng nói rằng, làm dương, đặc biệt là làm thanh niên dương dưới chế độ tân chủ nghĩa phong kiến của ông chủ, thì phải năng học hỏi để biết các phong tục tập quán khác của thiên nhiên.
Ta bất mãn dùng chân đánh nó một bạt tai, thấm thía nói với nó: “Be be! Be be… Be!” Phiên dịch ra là: “Tiểu lang đồng chí, tội của ngươi rất nghiêm trọng, quốc gia và nhân dân sẽ không khoan dung trước hành động này của ngươi, đừng tưởng rằng ngươi vị thành niên thì ta không dám dùng luật pháp trừng trị ngươi nhé.”
Nói xong ta rất hoài nghi, không biết tiểu gia hỏa kia có nghe hiểu được cái gì không, bất quá rất nhanh, tiểu lang vô cùng tích cực và nhiệt tình đáp trả ta vài tiếng: “Oa oa ngao! Ngao!!” Dịch là:… Ách, ân… Ách?
Không được, không thể để mọi người xem được đoạn này, tiểu lang cư nhiên trích dẫn 《 Luật bảo vệ trẻ vị thành niên 》. Cơ mà phải thanh minh trước đã, con tiểu sắc lang đó đã phạm tội lăng nhục ta, còn tiểu dương ta thuần khiết vô tội mà…
Sơn động hơi nhỏ, vì vậy bọn ta không thể làm gì khác hơn là ôm nhau ngủ. Do chạy trốn quá mệt mỏi, ta ngủ mê man liên tù tì, khi tỉnh lại thì bắt gặp tiểu lang như đang hấp hối, vội vàng dùng chân lay nó, ta nói: “Be… Be be ”, ý là: “Này, tỉnh lại mau, ngươi còn một tương lai tươi sáng trước mặt và một sứ mệnh lịch sử cần phải hoàn thành, tổ quốc nhân dân cần ngươi a”.
Tiểu lang miệng sùi bọt mép, gần như sắp chết, ta gấp đến độ xoay vòng vòng. Cuối cùng tiểu lang cũng thở ra được một hơi, xông lên, áp đảo ta, khiến ta trở mình, lộ ra cái bụng hồng hồng. Tiểu lang … tiểu lang cư nhiên hung hăng cắn vào đầu ti của ta, mặc dù nó không dùng răng để cắn mà là liều mạng hút hấp vào miệng, thế nhưng thực sự rất đau, rất đau, ta thực sự chịu không nổi loại khuất nhục này. Ta vươn hai móng dương che mặt lại mà khóc. Ông trời ơi, là một con dương đực như ta làm sao mà chịu nổi loại nhục nhã như vậy được, thà ông cho ta một đao thống khoái chết đi, cùng lắm thì ta chỉ là một con dương sống được có nửa năm. Ta cư nhiên, ta cư nhiên bị một con tiểu lang —— biến thành mẫu dương sao? Lão tử làm gì có sữa đâu, ô ô ô ô ô ô… (>.