Tình Yêu Của Vương Tuấn Khải

chương 70: rắc rối khép lại, chỉ còn hạnh phúc [ chương cuối]

Truyện Chữ
Trước
Sau
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

E hèm, trước khi vào chương thì Yên có thông báo nhỏThứ nhất: Vì

Thứ : Chương này là chương cuối cùng của truyện Tình Yêu Của Vương Tuấn Khải rồi! Tuy có chút buồn a nhưng không sao, vẫn còn tác phẩm Lỡ Yêu Em Rồi! Biết Phải Làm Sao? đang chờ đón các bạn. Yên đảm bảo truyện mới của Yên sẽ không khiến các bạn thất vọng đâu hihi

Giờ thì chúng ta vào truyện thôi nào!

năm sau

- Woa, chưa tới giờ mà Fans đã tới rồi, đông quá đi

Quỳnh diện trên người bộ quần áo sành điệu pha chút năng động và dễ thương đang từ cánh gà sân khấu ngó ngó nghiêng nghiêng

- Đương nhiên rồi, hôm nay là đại lễ mờ hô hô

Nó che miệng cười quỷ dị

- Thật hạnh phúc ghê_ Hiền trong bộ váy yếm màu nâu đang đứng quàng vai bá cổ con em

- Ai nha nha, các tiểu thư của chúng tôi vẫn còn đứng ở đây sao? Mau mà vào chuẩn bị cho các hoàng tử của các nàng đi kìa

Chị quản lí trang phục đứng đó nhìn chúng nó cười trêu

Hôm nay là ngày gì ư? Là ngày bình thường như thường ngày, chỉ là được chọn lựa làm ngày Fans Meeting thôi! Còn có nghĩa khác là Live Show. Nhưng ẩn chứa trong buổi Fans Meeting này là gì? Tí nữa sẽ biết ngay thôi.

Đúng, năm đã trôi qua. Vào thời điểm hiện tại thì chúng nó cũng khá trưởng thành rồi, Tuấn Khải đã tròn tuổi, Nguyên và Thiên cũng đã . Thật ra mà nói thì kể từ cái ngày đưa nó từ Hàn Quốc trở về. Nó và Khải suốt trong năm qua không còn sự thử thách nào nữa, sống yên bình lắm. Qua xét nhiệm ADN để khẳng định đúng là Hoàng Bảo Lan là mẹ ruột của nó, Devil là em trai nó. Vì sao ư? Devil là người có quyền lực cao lớn, mọi thông tin về anh ta đều được bảo mật không để lọt ra bên ngoài, về ngoài thì Devil rất chững chạc chứ thật ra Devil kém nó tuổi đấy chả qua chỉ là anh ta không bao giờ tiết lộ tuổi thật của mình, người ngoài nhìn vào thường thì sẽ nói hai đứa nó là anh em chứ không phải chị em. Cũng từ khi biết được cái bí mật kinh khủng ấy, Devil luôn né tránh nó mỗi khi nó chủ động đến tìm hắn an ủi. Thỉnh thoảng nó trở về gặp mẹ, cũng còn may là Quách Đình Vĩ thông cảm cho chứ không thì mẹ nó đã bị đuổi cổ ra khỏi nhà họ Quách rồi. Âu Dương Thiên Minh đương nhiên vẫn còn tình sâu ý cũ, lưu luyến Bảo Lan nhưng rồi cũng phải mỉm cười chấp nhận sự thật: Bảo Lan đã có gia đình riêng.

- Ây, sao bọn tôi lại không được vào

Hiền câu mày nhìn tên canh cửa cao to lực lưỡng đang đứng trước phòng trang điểm của anh

- TFBOYS có lệnh! ( hả! TFBOYS có lệnh á? ==") tuyệt đối không để cô vào

Hả? Tự dưng nổi cơn hay sao mà lại thành ra như vậy? Có chuyện gì mà lại cấm cửa cả người yêu vậy?

- Chắc họ có chuyện quan trọng cần bàn riêng, chúng ta cứ ra kia ngồi đi

Quỳnh khuyên nhủ rồi ra ghế ngồi chờ. Tốt cuộc thì có chuyện gì nhỉ? ( anh đang có âm mưu gì ế hố hố)

tiếng sau, TFBOYS nam thần của chúng ta cũng chịu bước. Ối giời ôi, thật là soái ca mà. Các anh khoác trên người bộ quần áo đen hoàng tử, mái tóc nấm truyền thống vẫn vậy, dáng người cao cao.......nói tóm lại là đẹp khó miêu tả. Cái đặc biệt là, các anh khi bước đi ngang qua đứa nó thì khuôn mặt lạnh băng, không thèm liếc lấy cái. Mặc dù chúng nó ở phía sau tha hồ gọi nhưng các anh vẫn không thèm trả lời cứ thế bước lên sân khấu trong sự hò reo điên loạn của Fans. Biểu cảm này là sao vậy? Giận cái gì à? Lúc ở nhà vẫn cười nói bình thường mà? Khuôn mặt đờ dẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra của đứa nó làm các chị phì cười

Sau giờ biểu diễn, cuối cùng cũng kết thúc live show. Tuấn Khải bất giác đứng dậy cầm chiếc mic nói

- Hôm nay chúng em có chuyện muốn nói với mọi người

Fans im lặng, nín thở, cố gắng nghe xem Khải sẽ nói gì tiếp theo mà có vẻ nghiêm trọng vậy? Khuôn mặt anh thoáng buồn trên sân khấu

Ớ? Chuyện gì? Chuyện gì lại sắp xảy ra? đứa nó trong cánh gà cũng nín thở theo dõi động tác, cử chỉ của Khải, Nguyên và Thiên

- Phương, Hiền, Quỳnh...... em ra cả đi_ giọng nói cao lãnh, lạnh lùng cất lên. Vẫn là sắc mặt đó, sắc mặt buồn đó. Rốt cuộc là có chuyện gì?

Nghe nhắc tới cái tên của người con gái may mắn nhất cái trần thế này. Tứ Diệp Thảo không chủ động mà hô ầm lên " aaaaaaa"

Chúng nó ngẩn ngơ bước từ cánh gà ra.

- Em xin lỗi mọi người vì phải để cho mọi người chứng kiến cảnh này, nhưng phải làm thế này thì các cô ấy mới hiểu được tâm nguyện của bọn em_ Vương Nguyên vẻ mặt đau khổ hiện rõ

Sau đó, anh lần lượt kéo đứa nó đứng đúng vị trí của mình. Nhẹ nhàng cùng động tác, anh cầm tay đứa nó lên

- Phương/Quỳnh/Hiền, anh xin lỗi.................

Giây phút nghẹt thở, rốt cuộc là cái quái gì đang xảy ra ở đây?

- Suốt những năm qua em đã luôn quan tâm anh........._ Nhìn thẳng vào đôi mắt của nó, Khải nói

-........lo lắng cho anh.......( Nguyên tiếp lời của Khải, biểu cảm không đổi)

-........chăm sóc cho anh từng li từng tí.........( Thiên tiếp lời Nguyên)

- Cũng đã được , năm chúng ta quen nhau rồi nhỉ?.............( Khải tiếp lời Thiên)

-.................trong khoảng thời gian này anh đã nhận ra được nhiều điều khi ở bên cạnh em..............( Nguyên tiếp lời Khải)

-.............đó chính là........anh cảm thấy chán khi làm người yêu em rồi.........( Thiên tiếp lời Nguyên)

Hở.....a......hả? Các anh.....đang nói cái gì vậy?

Sau khi nghe Thiên nói, cả hội trường náo loạn, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra thế này? Và đương nhiên không chỉ có Fans ngạc nhiên mà cô gái đang ở trên sân khấu kia kìa.

" Các anh ấy nói vậy là có ý tứ gì?"

đứa nó cùng suy nghĩ này, cùng biểu cảm ngạc nhiên đến tột độ. Mắt rưng rưng như sắp khóc. Tâm nguyện của các anh chính là muốn chia tay chúng nó sao?

Nhận thấy bàn tay của chúng nó đang run lên từng hồi, Khải, Nguyên và Thiên khá gấp rút

Nhưng bỗng dưng............

- Chán làm người yêu em rồi, chỉ muốn làm chồng em thôi

Câu nói của cả chàng trai đồng thanh lên lúc

" HẢAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAẢ"

Tiếng "Hả" ngạc nhiên cũng đồng thanh vang to khắp hội trường như muốn phá banh cái hội trường này ra. Quả thực bất ngờ. Cái kiểu cầu hôn này giống như tra tấn người ta ấy. Làm người ta từ trên núi đẩy xuống vực thẳm, rồi lại từ vực thẳm kéo lên trên trời

Chưa dừng lại ở đó, hành động tiếp theo của anh chính là chiếc hộp đỏ trong túi được lấy ra, từng động tác cả anh phối hợp cực kì ăn ý, cực kì đều.

" Cạch" nắp hộp đỏ đó được mở ra. chiếc nhẫn......đó là....... chiếc nhẫn

- Hiện tại các em đang có sự lựa chọn cho chính mình.... là làm vợ anh_ Tuấn Khải bá đạo nhìn nó, hiện giờ thì khuôn mặt buồn rầu lúc trước biến mất, thay vào đó là sự tinh ranh và khá là giảo hoạt hố hố

- là làm mẹ của các con anh_ Thiên cũng tiếp lời, đôi môi nhếch lên cười nửa miệng

- là làm con dâu của bố mẹ anh_ thành viên cuối cùng của nhóm cũng lên tiếng

Wao! Màn cầu hôn bất hủ! Chậc, có không đây mà. Cái gì mà sự lựa chọn. Các anh khôn thật ấy cơ, cái này gộp lại cũng là cùng ý nghĩa. Chọn cái nào cũng như nhau cả thôi

- Hờ, không có sự lựa chọn nào khác sao các Bảo Bối_ lửa giận trong nó đang tăng ngùn ngụt, vừa nãy các anh làm cho chúng nó suýt chút tim ngừng đập mà chết vì câu nói " không muốn làm người yêu nữa", giờ lại nói muốn làm chồng. Đùa hơi ác rồi.

Đúng, dụng ý trong buổi Live Show này chính là: cầu hôn. Các anh muốn đích thân Fans của mình có thể nhìn thấy các anh như vậy

" Hú hú, cả , cả , cả "

Tiếng Fans vang lên không ngớt. Thỉnh thoảng còn nghe được vài câu " Hiền, Phương, Quỳnh, nếu các em dám không nhận lời, làm tổn thương các bảo bối của chị thì các em chết chắc"

Hờ! Vậy các anh ấy làm tổn thương bọn em thì sao? Các Tỉ Đại Lục sao lại thiên vị như vậy a

- Vậy thì, chọn cả nhá

đứa nó nói đồng thanh. Sau câu nói là tràng vỗ tay dài hàng thế kỉ vang lên. Thật sự quá hạnh phúc rồi.

- Chúc mừng chị của em.....

Ở góc xa, Devil đứng dõi theo nó, cuối cùng thì hắn cũng đã chấp nhận được sự thật. Nó là chị của hắn

năm sau

- Vương Tuấn Hạo con đứng lại. Sao con dám phá đồ của bố chứ hả? Thằng con mất nết này......lại chạy đâu rồi

" ưm ưm", trong lùm cây đằng xa, có thằng nhóc khoảng chừng tuổi đang bịt miệng cô nhóc

- Vương Bối Bối, cậu chán sống rồi sao? Cậu mà hét lên bố tôi mà biết thì cậu cũng sẽ bị bố mẹ cậu phát hiện ra cậu thôi

- Ưm.....bỏ tay ra. Tôi có ngu đâu_ bé gái la lên

Hà há, chả là cậu nhóc Vương Tuấn Hạo này vừa bị bố Khải cầm roi rượt cho trận vì cái tội làm vỡ đồ ấy mà. Con cô nhóc Vương Bối Bối này á? Lấy son của mẹ bôi lên đầy mặt bố Vương Nguyên nên cũng đang bị truy lùng để lôi về giáo huấn cho trận cho chừa cái thói nghịch ngợm đi.

- À à, ra là các cậu trốn ở đây

Đang ngó nghiêng ẩn nấp thì hai đứa giật mình bởi giọng nói

- Dịch Dương Thiên Anh, cậu muốn dọa chết bọn tôi đấy a_ Vương Tuấn Hạo nhíu mày nhìn Thiên Anh

Dịch Dương Thiên Anh vốn thừa hưởng tính ngoan ngoãn, cao lãnh của bố Thiên Tỉ nên ít phá phách hơn cô nhóc Bối Bối và cậu nhóc Tuấn Hạo. Nhưng một khi đã lên cơn thì Thiên Anh sẽ quậy tung khiến cả nhà phen đau đầu

- Bố tôi nói gọi các cậu vào ăn cơm kìa, có vào không?

- Tiểu Hạo, hay chúng ta vào nhà thôi, tôi đói_ Tiểu Bối xoá bụng, mặt nhăn lại khiến Tuấn Hạo chịu thua

- Thôi thì vào, nghe bố giáo huấn trận chắc cũng chả chết

Vậy là cứ thế đứa trẻ con chạy vào nhà, vẫn là nụ cười hôn nhiên của trẻ nhỏ. Cuộc sống trong ngôi nhà chung này thật quá hạnh phúc rồi.

===============The End=============

Truyện Chữ
Trước
Sau
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio