Chương CÔ ĐIÊN RỒI À
Lần này ông ấy đến là có sự chuẩn bị Sau khi Hi Thần nói tình hình với ông ấy, ông ãy đã dùng tốc độ nhanh nhất mang đến những thức thuốc mà ông ấy nghĩ là có thể dùng đến đến Gương mặt bác sĩ Vương trước nay đều rất ôn hòa, nhưng hiện tại thì lại nghiêm túc hơn bao giờ hết, Hi Thần không nói một lời, lập tức quay người đi lấy thùng thuốc.
Anh ấy rất tin tưởng bác sĩ Vương, bác sĩ Vương nghiêm túc như thế, thì bệnh tình A Cẩn lúc này nhất định rất nghiêm trọng.
Cũng may chưa xuất hiện tình trạng co giật.
Bác sĩ Vương làm xong mọi việc rôi quệt một vệt mồ hôi lạnh trên trán Hi Thần nhìn đống chăn gối trên sàn nhà, rồi lại nhìn lên Giản Đồng một lúc, nhưng không nói gì.
Mặc dù không trách móc câu nào, nhưng Giản Đồng lại như biết lôi nên quay đầu đi.
Vật lộn một hồi, Hi Thân và bác sĩ Vương dù sao cũng không thê ở lại đây quá lâu, hai người rời đi, nhiệt độ cơ thế Trâm Tu Cẩn cũng giảm đi ít nhiều, bác sĩ Vương nói, nếu nhiệt độ cơ thể vân không giảm xuống thì bắt buộc phải đưa đến bệnh viện.
Hi Thần và cô đều trở nên hoảng loạn.
Trầm Tu Cẩn như thế này, không thích hợp xuất hiện tại thành phố S, cũng may, người này trước nay đều mạnh mẽ hơn người bình thường, đến thể chất cũng khỏe mạnh hơn người thường.
Nhiệt độ cơ thể giảm xuống còn độ , khi mặt trời đã khuảt núi, Giản Đồng ngồi ở một bên xem báo cáo công việc Vi Vi An gửi đến, việc hợp tác với bên Kane tuần sau mới chính thức bắt đầu.
Đang nghĩ tới Kane thì chuồng điện thoại đột nhiên vang lên, là một số lạ.
“Đồng Đồng, khát”
Cô giật mình, ngón tay đã ấn xuống nhận Cuộc gọi “Đồng…u”
Giản Đồng vội vàng đưa tay bịt lấy môm anh.
Là Kane!
“Tiểu Đồng, bên em có tiếng gì thế?”
“Không có gì, tôi đang xem tivi, tôi tăt bây giờ đây. Anh Kane, có chuyện gì à?”
Giờ này, trời đã tối rôi, cô không thể nghĩ ra được là có chuyện gì đặc biệt gấp gáp đến mức người này phải đích thân gọi điện cho cô vào giờ này.
“Thì ra là đang xem tivi à, anh có đến Giản Thị tìm em, cô Vĩ Vị An trợ lí của em nói em ốm. Hiện tại đã đỡ chút nào chưa?”
“Cảm ơn anh Kane đã quan tâm, tôi khỏe hơn nhiều rồi”
Cô cúi mất suy nghĩ, nói một cách không phải thực sự để ý: “Anh Kane lấy số liên lạc của tôi từ chỗ Vi Vị An à?”
“Phải, nghe nói em ốm rồi, anh rât lo lắng cho em” Thang thản như thể, không một chút vòng vo.
Đúng là rất giống tính cách của con người này, trước nay đều rất tháng thăn. Giống như sự việc năm đó, mặc dù cỏ không vui, nhưng không thể không nói, không cân biết người này xuất phát từ mục đích gì, nhưng đều đã bày hết mục đích ra trước mặt Thực ra, cô suy nghĩ cũng không quá lâu, thì liên quyết định nói: “Nếu anh Kane cảm thấy tiện, thì có thể nói cho tôi biết, về việc nội tình của Giản Thị, chính làm việc anh Kane nhäc đến trong lần hai bên gặp mặt vừa rồi, là anh nghe được từ đâu không?”
Nội bộ Giản Thị còn rất nhiêu người đều không biết, cô đã cố gảng giấu thông tin này thật chặt chẽ, cuối cùng lại bị công ty đôi phương biết được, việc này, nhất định có vấn đề, nếu không điều tra ra kết quả thì cô sẽ không thể yên tâm được.
“Chỉ là suy đoán mà thỏi”
Giản Đồng nghe vậy thì trở nên trầm mặc, rõ ràng đổi phương không muốn nói ra nguồn gốc của tin tức ấy, Suy đoán Môi cô lộ ra nụ cười mỉa mai, suy đoán thì cùng lãm chỉ có thể đoán ra Giản Thị xảy ra vấn đề, nhưng có thể suy đoán một cách chính xác Giản Thị đã xảy ra vấn đề gì Vậy thì không phải một câu suy đoán có thể giải thích được sự việc này, Nhưng dù sao đổi phương cũng đã không muốn nói, vậy thì cô cũng nhất định không thể có được thông tin có ích nào từ phía đối phương Trước đó cô từ chỗ đổi phương bàn chuyện hợp tác về thì đổ bệnh, nên chuyện này cũng gác lại, hiện tại cũng là thời gian để xử lý việc này.
“Tiểu Đông, nước bọn em có một câu là, thương nhân coi lợi ích là trên hết, tôi cũng là thương nhân, dù toàn thân đều là mùi tiên hôi, mặc dù thương nhân không từ thủ đoạn, nhưng làm một thương nhân, cũng có giới hạn tiêu chuẩn của người làm thương nhân”
“Tôi hiểu, là tôi mạo phạm rồi, hỏi điều không nên hỏi.” Cô không hề oán giận Kane nhãt quyết không để lộ chân tướng, nếu từ mồm Kane nói ra chân tướng sự việc thì cô mới phải suy nghĩ lại việc hợp tác với con người này.
“Tiểu Đồng, em hiểu cho anh thì tốt. Điều duy nhất anh có thế nói cho em, đó là tìm nguyên nhần từ trong nội bộ.”
Đồng tử của Giản Đồng co lại!
Tìm nguyên nhân từ trong nội bội €ó nội gián!
Chắc chăn là ý này.
“Cảm ơn anh…”
“Nếu em muốn cảm ơn tôi thì không băng làm điều gì đó thực tế một chút”
Đối phương nói đùa Giản Đồng không trả lời.
Đầu bên kia điện thoại cũng trở nên trầm mặc, một lúc sau: “Mời tôi ăn bữa cơm là được rôi”
Cô giãn ra nụ cười nhẹ nhàng, khách sáo nói: “Đương nhiên.”
“Ây da”, Kane nhẹ giọng ây da một tiếng, “nói nhiêu chuyện ngoài lê quá, suýt chút nữa thì quên mất chuyện chính.”
“Anh nói đi”
“Tiểu Đồng, mai em cùng anh bay một chuyến đi Pháp” Kane nói: “Daemen Pháp, nghe qua chưa?”
Daemenl!
Trái tim Giản Đồng thót lên: “Tôi biết, Daemen là biểu tượng của ngành, là nơi hội tụ nhân tài kiệt xuất của thế giới”
“Phải, nếu Giản Thị có thể kết giao với Daemen thì Giản Thị có thể hoàn toàn vượt qua được quãng thời gian nguy hiểm này. Tôi và Miffel của Daemen có kết giao, Miffel, con người này, nếu em hiểu Daemen thì chắc cũng rõ, Miffel rất khó có thể gặp được”
Là nhân vật lớn nổi tiếng trong thương giới.
Vị thế muốn gặp được người này, trừ khi có mối quan hệ hoặc là người này đồng ý gặp em.
Hôm nay tôi và Miffel đã liên lạc qua mail, ngày kia anh ta sẽ quay lại Pháp sau kì nghỉ mát, chúng tôi đã hẹn xong một cuộc gặp riêng.” Giọng Kane trâm mặc, mặc dù không thể nhìn thấy bộ dạng anh ta, nhưng lúc này, những lời này, giông như mê hoặc, không ngừng hấp dân trái tim Giản Đồng.
Pháp, Daemen, Miffel!
Tim cô như bị gõ vào!
Thình thịch, thình thịch, thình thịch…càng ngày đập càng nhanh!
“Tiểu Đồng, em phải biết, đây là một cơ hội ngàn năm có một.” Kane nói.
Cô đương nhiên biết, đây là một cơ hội ngàn năm có một!
Trong lòng sớm đã kích động đến mức không biết làm thế nào cho tốt, Giản Thị chỉ cần một cơ hội của Miffel thôi thì có thể hoàn toàn thoát khỏi tình hình nguy hiểm hiện tại!
Nếu có thể lấy được Daemen…Trên hai má trang bệch của người con gái ây, bát đầu đỏ lên “Được..” một từ được, chỉ kịp nói được nửa chữ Thì tay cô đột nhiên bị người nào đó năm lấy, cô giật mình cúi nhìn, nhìn lên gương mặt anh tuấn đang rất khó chịu nhưng vân cố chịu đựng, người đó chớp chớp đôi mät trong veo sạch sẽ nhìn cô, đôi mät ấy, giống như một xoáy nước, không phải sự sâu sa lúc anh tỉnh táo, đầu bên đó tràn đầy quyến luyến, lại khiến cô trong chớp mät quên đi cả việc hô hấp.
Quyến luyến, quyến luyến cô Sự quyến luyến của Trâm Tu Cẩn, hoàn toàn là quyến luyến Giản Đồng cô.
Cô nhìn đến ngây ngẩn, cũng quên mất răng trên tay mình vần đang cầm điện thoại, trên màn hình điện thoại hiển thị, cuộc gọi vân đang được diễn ra Lúc cô còn đang đờ đần, thì đôi tay của người đó đã nam lấy bàn tay cô, đặt lên hai má của chính mình, rồi, rồi…quyến luyến nhẹ nhàng cọ cọ.
Bàn tay cô, chớp mät, nóng như lửa đốt!
Bị đốt nóng đến giật lại “Tiểu Đông?” Đầu bền kia truyền tới tiếng nhãc nhở của Kane: “Em còn…ở đấy không?”
“Cảm ơn ý tốt của anh Kane” Giản Đồng nhăm mắt, tay còn lại siết thật chặt, giấu ở bên người, trong lòng có tiếng nói: Điên rồi! Cô quá là điên rồi!
Giản Đồng giơ điện thoại, trầm giọng nói ra “Sợ răng tôi không có duyên gặp mặt anh Miffel rồi”
Cạch…điện thoại rơi xuống đất, Giản Đồng run rấy như quả cà bị gà trống mổ, toàn thân mêm nhữn ngồi thụp xuống giường.
Đấy là Daemen đó! Miffel của Daemen đó! Là biểu tượng của ngành! Cô điên rồi! Cô chúng độc rồi àI… Trái tin cô, run rẩy nhỏ máu, từ từ cúi mät xuống, tâm mắt rơi xuống gương mặt träng bệch không có sắc máu của người đó, người đó đang dùng chính đôi môi trăng bệch căt không còn giọt máu nào, nở nụ cười an tâm với cô, Cạch…Cỏ dường như nghe thấy tiếng nghiến răng của chính mình.
Giản Đồng, cô điên rồi!
Cô đột ngột đứng lên, gương mặt lạnh lùng trầm mặc, đi rồi lúc quay lại, trên tay là một cốc nước, mặt không chút cảm xúc đưa cốc nước đến trước mặt người kia: “Uống đi”