Đạo diễn Trương ho khan một tiếng, chẳng biết giải thích ra sao.
Đích thật là bọn họ nói lời nuốt lời, Nhan Ôn nổi giận cũng là điều dễ hiểu.
Thế nhưng không xảy ra cảnh như trong trí tưởng tượng của ông, từ đầu chí cuối Nhan Ôn vẫn duy trì phóng thái rộng lượng, sau khi cô nháy mắt với chị Hà và nói với đạo diễn Trương: "Nếu vậy thì tôi có thể tiếp nhận, nhưng tôi được ở lại quan sát cuộc ghi hình không?" "Ở lại?" Đạo diễn Trương nghi ngờ mình có phải nghe nhầm hay không.
Một khi thông tin đổi người bị tuồn ra, những người có mặt tại trường quay đều chờ xem trò cười của Nhan Ôn, trong tình huống như vậy, cô chẳng những đón nhận một cách bình thản, mà còn xin ở lại!
Nhưng chỉ cần cô đồng ý thì đạo diễn Trương có thể bàn giao rồi, nên chẳng nói thêm gì nhiều, đáp ứng yêu cầu của Nhan Ôn.
Ngoài cửa, Chương Nhĩ Hòe nhận được tin tức từ miệng trợ lý đạo diễn, nhếch môi bảo: “Làm người không nên quá ngông cuồng, một nghệ sĩ ngay cả công ty quản lý cũng chẳng có, thì nhảy nhót được mấy ngày kia chứ!"
Cô càng lúc càng vui mừng về quyết định ngăn cản Nhan Ôn gia nhập Áo Lai.
Không ai có khả năng đoán được suy nghĩ của Nhan Ôn, nhưng cô ấy lại cam tâm nhường suất ghi hình, và còn ở lại quan sát?
Phải chăng đầu óc có vấn đề rồi không?
Chị Hà đã kể toàn bộ sự việc với Tần Vũ nhân lúc Nhan Ôn đang trò chuyện cùng đạo diễn Trương, Tần Vũ biết chuyện cũng như Giang Tùy An nhận được thông tin.
Phông cảnh ghi hình được thay đổi nhanh chóng, để giảm thấp độ khó lúc biểu diễn, đạo diễn đã thay đổi kịch bản đôi chút, trang phục cũng được phối hợp riêng biệt.
Kiều Giai đắc ý soi gương, cô ta muốn quay thì chẳng khi nào thất bại cả!
Nhan Ôn thấp mọn kia là cái thá gì chứ?
Những nghệ sĩ khác đều đang bàn tán xôn xao, chờ xem trò cười của Nhan Ôn. "Chuẩn bị.."
Đạo diễn đang chuẩn bị ghi hình, vài bóng dáng nhanh chóng đi vào phim trường, người đi đằng trước là tổng giảm nghệ thuật của công ty Giải trí Đại Hoa.
Anh ta vừa lộ diện, đạo diễn Trương và tất cả nhân viên công tác tại hiện trường đều tạm dừng công việc trong tay. "Tổng giám Tần, sao anh đến đây vậy!"
Các nghệ sĩ khác đều nhận ra anh ta, lập tức chỉnh đốn trang phục và gương mặt, định sang đó làm quen. “Đây chính là Tần Vũ! Người được chủ tịch Giang xem trọng nhất trong công ty
Giải trí Đại Hoa!" “Biết bao nhiêu người xếp hàng mong được làm quen với anh ta!"
Quen biết anh đồng nghĩa được chạm ngõ đến Đại Hoa, đối với rất nhiều nghệ sĩ mà nói đều là cơ hội quý giá.
Thế nhưng Tần Vũ không thèm đếm xỉa đến sự tâng bốc của bọn họ, mà đi thắng đến cạnh Nhan Ôn, lịch sự lên tiếng: “Cô Nhan, không biết vụ hợp tác lần trước cô có ý định gì không, Đại Hoa đã sắp xếp ổn thỏa mọi thứ, chỉ chờ cô Nhan gật đầu đồng ý."
Rốt cuộc Nhan Ôn có gốc gác gì, mà Tần Vũ lại khách sáo với cô như vậy!
Chỉ dựa vào cảm giác theo dõi cuộc giao lưu giữa bọn họ, liền biết Đại Hoa đang đeo bám Nhan Ôn.
Đương nhiên sau lưng Tần Vũ chính là Giang Tùy An, chẳng lẽ mối quan hệ giữa Nhan Ôn và Giang Tùy An thật sự mật thiết đến vậy ư!
Nhan Ôn biết Giang Tùy An cố tình làm vậy, bất chợt nhìn sang chị Hà, sau đó mỉm cười đáp lại Tần Vũ: “Tôi sẽ suy nghĩ thật kĩ, phiền anh thay tôi gửi lời cám ơn đến chủ tịch Giang.”
Tần Vũ gật đầu, quay người tiến về phía đạo diễn Trương, cười điềm nhiên bảo rằng: “Cô Nhan chịu quay phim quảng cáo này là niềm vinh hạnh của các anh."
Dứt lời liền dẫn theo người của Đại Hoa rời khỏi.
Theo tiếng bước chân càng lúc càng xa, phim trường bắt đầu vang lên tiếng bàn tán xôn xao. "Có nhầm lẫn hay không? Anh ta đến đây vì Nhan Ôn ư!" "Trông bộ dạng trò chuyện vừa rồi của bọn họ, Nhan Ôn cũng thật lợi hại quá đi!"
Kiều Giai siết chặt nắm tay, lườm nguýt Nhan Ôn.bg-ssp-{height:px}
Trong lòng cô ta đang tức giận nhưng chẳng thể nào bộc phát, người quản lý của cô ta đứng cạnh níu tay: “Bây giờ hoàn trả vai diễn cho Nhan Ôn vẫn còn kip!"
Nhan Ôn thật sự có qua lại với Đại Hoa, bọn họ có thể tùy ý hà hiếp Nhan Ôn, nhưng không thể chống đối Đại Hoa, nếu không xem như tự đào hố chôn mình.
Nghệ sĩ lọt vào tầm ngắm của Đại Hoa chưa hề có ai sống sót nổi.
Kiều Giai khó chịu giẫm chân: "Em không muốn.."
Nhưng giây kế tiếp, cô ta bị người quản lý đẩy đến trước mặt Nhan Ôn, người quản lý của cô ta nở nụ cười tươi tắn: “Cô Nhan, thật tình xin lỗi, tất cả chỉ là sự hiểu lầm, chúng tôi xin rút lui lần ghi hình này! Trả suất diễn cho cô."
Lúc nãy vênh váo hung hăng cướp mất suất diễn của Nhan Ôn, bây giờ thấy người của Đại Hoa xuất hiện, liền bị dọa phát khiếp đến nỗi xin rút lui.
Kiều Giai là người đoạt giải thưởng nghệ sĩ mới xuất sắc nhất của năm nay, lại có Hoàng Triều chống lưng, tương lai vô cùng sáng sủa.
Nhưng cô ta vẫn phải cúi đầu trước Nhan Ôn.
Kiều Giai nghẹn một bụng tức, chẳng qua chỉ là một ảnh hậu hết thời mà còn có mối quan hệ đó với Đại Hoa ư? Thật không biết xấu hổ.
Người quản lý đẩy cô ta một phen: "Giai Giai, mau xin lỗi cô Nhan, chẳng phải khi nãy em rất hâm mộ cô Nhan sao? Nhiều khi sau này còn chạm mặt ở phim trường nữa.”
Nhan Ôn dần ngẩng lên nhìn bọn họ. "Không cần xin lỗi, các người chẳng làm sai gì cả... Trong ngành này thì tình huống thay người đột xuất là chuyện thường gặp."
Nhan Ôn chỉ ngồi yên ở đó, không tiếp lời của bọn họ.
Cô ta muốn cướp thì cướp, không cướp được thì lo sợ phải hoàn trả sao?
Trên đời này làm gì có việc tự do như thế!
Nhan Ôn phải để bọn họ biết rằng, cô chưa bao giờ là con người để mặc người khác vặn bóp một cách dễ dàng.
Giang Tùy An cố tình phái người đến giải vây cho cô, cô sẽ không lãng phí lòng tốt và sự quan tâm của anh, cần phải để những kẻ cậy vào mối quan hệ lách luật biết mùi lợi hại!
Bọn họ thấy Nhan Ôn tỏ thái độ cứng rắn, cũng không thể mãi ngượng ngùng đứng yên tại chỗ, chỉ có thể lui về.
Vốn dĩ Chương Nhĩ Hòe tưởng Nhan Ôn sẽ mượn thế ghi hình lại, nhưng không ngờ phản ứng của cô ấy lại bình lặng đến vậy, điều Chương Nhĩ Hòe không biết được chính là, Nhan Ôn là Nhan Ôn vì thực lực của cô ấy được phơi bày rõ rệt, bất kì người nào cũng chẳng thể vượt mặt.
Nếu Kiều Giai muốn quay thì cứ để cô ta quay, nhưng kết quả ra sao thì kẻ đứng sau chẳng thể nào thao túng được!
Vì sự xuất hiện đột ngột của tổng giám Đại Hoa vừa rồi, tất cả mọi người đều nhìn Nhan Ôn bằng ánh mắt khác trước, bầu không khí ở phim trường cũng chuyển biến một trăm tám mươi độ.
Nhan Ôn ngồi ở vị trí khuất mắt, yên lặng theo dõi tiến độ ghi hình, thì ra tổng giảm của Đại Hoa khiến người ta e dè đến thế, khi nào cô mới sở hữu sức ảnh hưởng như vậy.
Không nhờ vào bất kì ai, chỉ cậy vào hai chữ Nhan Ôn!
Một bên khác Kiều Giai đang chuẩn bị ghi hình đã hừ lạnh một tiếng: “Cô ta quay tốt thế ư? Tôi không tin đấy, chúng ta nhiều người như vậy lại không bằng cô ta!"
Người quản lý thở dài một hơi, lúc nãy cô ta đã xem đoạn phim từ phía đạo diễn, Nhan Ôn chỉ quay một lần đã đạt được mức độ mong muốn của đạo diễn, kĩ năng diễn xuất và cảnh quay tuyệt đối chấn động, nhưng những người khác thì kém sắc hơn nhiều.
Dù như vậy nhưng cô ta vẫn cố gắng an ủi Kiều Giai. “Thực lực của em cũng không tệ, chỉ cần quay cho tốt.” “Lập tức gọi điện cho chú của tôi! Tôi phải để ông biết chuyện hôm nay Nhan Ôn ức hiếp tôi, sau này tôi phải giương mắt lên xem cô ta làm sao kiếm ăn trong giới giải trí!"
Kiều Giai tức giận ném lại một câu, sau đó đạp giày cao gót đi vào bên trong.