Tình Yêu Không Thể Cự Tuyệt

chương 208

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Giang Tùy An đi tới chỗ thợ quay phim và nhân viên: “Trên hợp đồng đã ghi rõ ràng thời gian làm việc của Nhan Ôn, bây giờ đã vượt qua hơn bốn tiếng đồng hồ rồi, cách làm của các anh đã vi phạm hợp đồng”

Thợ quay phim sững sờ.

Thực sự là do họ muốn bắt kịp tiến độ, cưỡng chế yêu cầu diễn viên và người mẫu phải ghi hình quá sức…

Nhưng những người Khác cũng Không đó ÿ kiến phản đối gì!

Vì vậy, thợ quay phim hoàn toàn không sợ những lời nói của Giang Tùy An: “Mọi người đều đang ghi hình, đâu phải chỉ một mình cô ta tăng cai”

“Những người nghệ sĩ khác tôi mặc kệ, nhưng Nhan Ôn không thể làm việc như vậy, tôi yêu cầu thực hiện theo.

hợp đồng” Giang Tùy An quay lại đi tới chỗ Nhan Ôn và đỡ nhẹ cô lên: “Đi thôi.”

Nhan Ôn gật đầu, nhưng vừa chuẩn bị di chuyển thì cơn đau trên mắt cá chân khiến cô đứng không vững, cô đành dựa vào sức mạnh của Giang Tùy An miễn cưỡng đứng lên.

Xem ra phải nghỉ ngơi một chút mới có thể…

Giang Tùy An trực tiếp bế cô lên, đẩy cánh cửa trường quay ra và bước ra ngoài.

Chỉ còn lại thợ quay phim ở phía sau truy hỏi: “Anh rốt cuộc là ai mà chạy đến trường quay dẫn người rời khỏi!”

Buổi sáng khi ghi hình Nhan Ôn chỉ dẫn theo một trợ lý và vài tên vệ sĩ, họ chưa từng gặp qua người đàn ông này.

“Người quản lý của cô ấy!”

Chị Hà ở phía sau xách ly nước và quần áo, cô bật cười một cách hả hê. Lúc này thì hay rồi, Nhan Ôn có người bảo vệ rồi!

Ức hiếp vợ của Giang Tùy An còn bị anh tận mắt chứng.

kiến, anh không nổi sùng tại trận là đã nể mặt lắm rồi, xem ra Giang Tùy An quả thật theo dõi tình hình bên này mọi lúc mọi nơi. Mặc dù khi ký hợp đồng anh không ở hiện trường, nhưng bất kỳ chỉ tiết nào cũng không thoát khỏi đôi mắt anh.

Nhan Ôn bị anh bế vào trong xe, thấy anh vẫn giữ khuôn mặt lạnh lùng, cô liền đưa tay ra túm lấy áo khoác ngoài của anh: “Người quản lý?”

Giang Tùy An thấy cô mệt rã rời thì không tài nào giận cô được nhưng vẫn trầm giọng đáp lại: “Phải, cô Nhan Ôn”

Khi ở nhà, anh chưa bao giờ xưng hô với cô như vậy.

Xem ra, bây giờ là thời gian làm việc của anh, tất nhiên phải công tư phân minh.

“Bây giờ đã kết thúc ghi hình rồi, quản lý Giang tan ca đi!”

Cho dù Giang Tùy An tức giận đến mấy, sau khi nghe.

được những lời này của cô, sắc mặt anh cũng dịu lại. Bởi vì anh thực sự không cách nào phát cáu với cô được, anh xót cho cô hơn bất kỳ ai khác.

Sau khi về đến khách sạn, Giang Tùy An đưa Nhan Ôn vào thẳng phòng, ép sát cô vào tường và hôn say đắm…

Sau khi cả hai thỏa thích tận hưởng sự tồn tại và ấm áp.

của nhau, anh mới buông tay ra.

Anh bế Nhan Ôn lên giường, cởi áo khoác và cởi giày giúp cô, động tác dịu dàng mà cẩn thận. Anh thở dài khi thấy Nhan Ôn ốm đi rất nhiều bởi sự bôn ba và đau bao tử trong khoảng thời gian này.

“Em luôn không chăm sóc tốt cho bản thân!”

Nhan Ôn mỉm cười dịu dàng, dựa đầu lên vai anh: “Em…”

“Rõ ràng biết anh không ở bên em, tại sao còn phải bị ràng buộc bởi yêu cầu công việc quá đáng này!”

“Bọn họ thật quá đáng!”

Nụ cười của Nhan Ôn càng sâu hơn, cô đưa tay ôm lấy eo anh: “Em thực sự xém chút không kiên trì được nữa, chóng mặt và bao tử cũng rất khó chịu”

“Nhưng em biết anh sẽ đến cứu em, giống như thần hộ mệnh của em vậy”

Bất kể là chân trời góc bể, bất kể cô ở đâu, chỉ cần cô gặp khó khăn thì anh sẽ đột nhiên xuất hiện.

Giang Tùy An thực sự hết cách với cô, anh im lặng ôm chặt người phụ nữ trong lòng.bg-ssp-{height:px}

Anh sẽ dùng hành động thực tế để chứng minh, anh sẽ không để bất kỳ ai ức hiếp cô.

“Nếu em lên tiếng trước mặt mọi người, không những thợ quay phim đó khó xử và cũng sẽ ảnh hưởng đến mối quan hệ với UNIC. Hơn nữa không ai dự đoán được rong công việc sau này, những người mẫu và thợ quay phim đó sẽ làm gì em”

“Anh không ở đây, em đành chịu đựng trước”

“Người quản lý Giang này vừa tới đã lạnh mặt nổi giận rồi, khiến em rất không quen, có thể để anh ấy tan ca trước và trả lại ông xã cho em được không!”

Giang Tùy An khẽ thở dài: “Chê anh nổi giận à? Ngoài em ra, anh còn nổi giận với ai được nữa?”

Tất nhiên là không!

Nhan Ôn mỉm cười ngọt ngào, ngả đầu vào lòng anh: “Em muốn ăn chút đồ.”

Tùy An biết cô rất mệt, sau khi đưa cô đi ăn chút ¡ thì tắm rửa với cô.

“Được rồi, em hãy nghỉ ngơi đi, anh ở phòng kế bên, nếu có chuyện gì thì gọi cho anh” Anh vừa đắp chăn cho.

Nhan Ôn vừa căn dặn.

Nhan Ôn nghe vậy liền túm lấy tay anh: “Anh không ở chung phòng với em à?”

“Bây giờ đang làm việc đấy, cô Nhan” Giang Tùy An mỉm cười tắt đèn đi, sau đó ra khỏi phòng Nhan Ôn.

Nhan Ôn nghe thấy tiếng bước chân anh ra khỏi phòng, cô nhếch mép lên, chìm vào trong giấc mộng đầy ngọt ngào.

Giờ làm việc của sáng hôm sau là chín giờ sáng, nhưng cô sáu giờ hơn đã thức dậy và bảo chị Hà chuẩn bị thức ăn sáng.

Cô lặng lẽ bước bào phòng kế bên của Giang Tùy An, thấy chiếc áo sơ mi và bộ âu phục để trên ghế sofa, cô thương anh phải bôn ba suốt chặng đường. Cô khẽ khàng thu dọn quần áo rồi bưng thức ăn sáng vào.

Sau khi chuẩn bị xong, cô mới chui vào giường.

Giang Tùy An quay người lại ôm chầm lấy cô và nắm lấy bàn tay đang làm càn của cô.

Nhan Ôn bật cười hôn lên trán anh: “Bữa sáng đã để ở ngoài, anh thức dậy thì ăn một chút. Hôm nay anh hãy nghỉ ngơi trong phòng đi, có chị Hà đến trường quay với em là được”

“Không được…” Giang Tùy An khế hé môi và nhẹ nhàng thốt ra hai chữ.

Nhan Ôn nằm trong lòng anh, không nói gì cả.

“Không hỏi anh tại sao à?”

“Em tin tưởng quyết định của anh, chỉ cần là anh nói, em đều đồng ý” Nhan Ôn sẵn lòng trở thành một người vợ ngoan ngoãn ở trước mặt anh và cũng sẵn lòng làm một nghệ sĩ biết phối hợp.

Chỉ cần anh ở đây, cô sẽ không sợ bất kỳ sóng gió trên thế giới này nữa.

“Trong giới giải trí này, không người quản lý nào xuất chúng hơn anh nữa nên… Em sẽ không nghi ngờ quyết định của anh. Bởi vì anh sẽ làm em trở nên tự tin hơn, giúp em đi tới ngày hôm nay, em sẵn sàng nắm tay với anh và hạnh phúc bước tiếp cùng anh”

Giang Tùy An mở mắt ra, anh nắm lấy tay cô và hôn nhẹ lên tay cô.

Đôi khi, sự tin tưởng giữa vợ chồng quan trọng hơn bất cứ điều gì.

Họ cùng nhau thức dậy, Nhan Ôn lại hơi xấu hổ khi nhìn anh thức dậy thay quần áo, bởi vì Giang Tùy An luôn có.

thói quen ngủ khỏa thân… Khi anh đi ra ngoài vẫn như: mọi thường.

Anh nhìn Nhan Ôn đang thẹn thùng bên cạnh: “Đã xem nhiều lần như vậy vẫn chưa quen à?”

“E rằng suốt đời này sẽ không quen nổi, bởi vì quá hoàn hảo rồi” Nhan Ôn đứng dậy mở nước cho anh đi tắm, những lời cô nói đều là sự thật.

Giang Tùy An nở nụ cười rồi bước vào phòng tắm.

Theo lịch làm việc, họ bước vào trường quay trước chín giờ, sau đó Nhan Ôn vào phòng trang điểm bắt đầu trang điểm thay quần áo.

So với hôm qua, bầu không khí hôm nay rõ ràng đã khác đi, có lẽ là do có Giang Tùy An án ngữ bên cạnh cô…

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio