Dưới lầu các phóng viên đều dần dần giải tán, không dám xông lên vào lúc này để gây bực bội cho Giang Tùy An.
Nhan Ôn gõ cửa nhà, nghe thấy người quản lý của Thượng Quan Lệ dò hỏi thì trả lời rằng: “Tôi là Nhan Ôn."
Người quản lý lập tức mở cửa, khi bắt gặp Giang Tùy An cũng có mặt thì rõ ràng rùng mình một phen, chị Hà nhìn thấy đôi mắt đỏ hoen của cô ấy, rõ ràng vừa mới khóc lóc, liền nháy mắt với Nhan Ôn dẫn cô ấy vào nhà vệ sinh trước.
Thượng Quan Lệ ở trong phòng ngủ, Giang Tùy An và Tần Vũ ngồi tại phòng khách, để một mình Nhan Ôn vào trong.
Nhan Ôn vừa đẩy cửa, liền bắt gặp trên mặt cô ấy tràn đầy vết thương, từ vầng trán đến bên trái của khuôn mặt, không chỉ bầm tím, mà còn có vệt máu. Bọn họ muốn đánh cho cô ấy hủy hoại dung nhan!
Thế nhưng trong tình huống này, Thượng Quan Lệ vẫn còn nở nụ cười."Cậu..." Hốc mắt Nhan Ôn đỏ bừng, vội vàng chạy tới và nhìn cô ấy với bộ dạng lo lắng, giọng điệu cũng đang run rẩy: "Mình đã nói với cậu từ sớm, đừng có hành động bồng bột, cậu không chịu nghe!”
"Mình còn chưa chết, cậu khóc cái gì chứ!"
Thượng Quan Lệ yếu đuối giơ tay ôm chặt Nhan Ôn.
Nghe thấy tiếng khóc vang ra từ trong phòng, Giang Tùy An và Tần Vũ cùng đi vào, đứng ngay ngoài cửa, anh nói với Nhan Ôn rằng: "Em hãy bình tĩnh đôi chút, anh có lời muốn nói với Thượng Quan Lệ."
Nhan Ôn không hiểu rõ ý anh, nhưng khi quay người bắt gặp ánh mắt an ủi của Giang Tùy An, liền đứng dậy rời khỏi phòng ngủ.
Thượng Quan Lệ thấy Giang Tùy An đi vào, hơi căng thẳng né tránh, muốn đứng dậy nhưng bị Giang Tùy An kiềm lại."Cậu..." Hốc mắt Nhan Ôn đỏ bừng, vội vàng chạy tới và nhìn cô ấy với bộ dạng lo lắng, giọng điệu cũng đang run rẩy: "Mình đã nói với cậu từ sớm, đừng có hành động bồng bột, cậu không chịu nghe!”
"Mình còn chưa chết, cậu khóc cái gì chứ!"
Thượng Quan Lệ yếu đuối giơ tay ôm chặt Nhan Ôn.
Nghe thấy tiếng khóc vang ra từ trong phòng, Giang Tùy An và Tần Vũ cùng đi vào, đứng ngay ngoài cửa, anh nói với Nhan Ôn rằng: "Em hãy bình tĩnh đôi chút, anh có lời muốn nói với Thượng Quan Lệ."
Nhan Ôn không hiểu rõ ý anh, nhưng khi quay người bắt gặp ánh mắt an ủi của Giang Tùy An, liền đứng dậy rời khỏi phòng ngủ.
Thượng Quan Lệ thấy Giang Tùy An đi vào, hơi căng thẳng né tránh, muốn đứng dậy nhưng bị Giang Tùy An kiềm lại."Nhan Ôn thật lòng xem cô là bạn bè, xin cô hãy đoi đãi với bản thân thật tử tế, như vậy mới thật sự tốt cho cô ấy
Giang Tùy An đứng dậy, đi vào phòng khách, nhìn thấy hoen mát của Nhan Ôn đỏ chót: "Được rồi, không sao nữa."
"Tùy An, em muốn tranh giành khẩu khí này" Nhan Ôn có thể đoán ra anh ấy sẽ nói gì với Thượng Quan Lệ, nhưng cô không ngăn cản, điều cô cần làm nhất không phải thề thốt hửa hẹn với bất kỳ ai, mà phải đi tốt con đường của mình.
"Được."
Giang Tùy An chậm rãi thốt ra hai chử, dẫn Nhan Ôn rời khỏi căn hộ của Thượng Quan Lệ.
Trên đường về nhà, Nhan Ôn ngàm nhìn cảnh sắc bên đường hỏi: Thụy Khắc kết hôn từ lúc nào vậy?"
Giang Tùy An dùng một tay ôm cô và trả lời: "Anh ấy không có kết hôn, tài liệu nhân sự công ty điền chưa kết hôn, còn việc anh ấy có con thì anh không biết rõcho làm, em muốn tác hợp anh ấy và Thượng Quan Lệ ư?”
Nhan Ôn lắc đầu, cô chỉ sực nhớ ra và hỏi thăm mà thôi.
"Em đó, tổn nhiều thời gian chăm sóc cho bản thân, đừng mãi bận tâm về chuyện của người khác!" Giang Tùy An thật tình không biết nên xử lý cô ra sao.
"Em đâu bận tâm nhiều như anh." Nhan Ôn cựa quậy trong lòng anh, từ lúc anh làm người quản lý của cô, tất cả mọi việc về cô đều không thoát khỏi sự quản lý của Giang Tùy An, thậm chí việc nhỏ như một ngày uống mấy ly nước cũng cần có sự cho phép của người quản lý Giang.
Cô lại không cảm thấy chản ghét, mà thật lòng cảm nhận được người đàn ông này đang đối xử tốt với cô, người đàn ông xuất sắc như vậy dám vì cô làm những chuyện nhỏ nhặt, là sự may mắn của cô.bg-ssp-{height:px}
"Trưa mai để chị Hà dẫn em đi tạo hình, váy dạ hội mới sẽ được gửi đến tận nhàđùng giờ."
Sau khi Giang Tùy An xem qua váy dạ hội do chị Hà lựa chọn cho Nhan Ôn, phù quyết, sau đó đặc biệt gọi người may gấp một chiếc mới toanh, anh thể hiện rõ bộ dạng khinh bỉ phẩm vị của chị Hà.
Nhưng chị Hà chẳng thèm để bụng, Giang Tùy An càng quan tâm Nhan Ôn, cô càng vui mừng.
Nghệ sĩ được Giang Tùy An xem trọng như vậy có mấy mong kia chứ?
Dù cô ta Tăng Giai Ninh thể hiện thể nào, chỉ cần Giang Tùy An thừa nhận ai, thì người đó mới là kẻ chiến thắng.
Tối hôm đó, trước tiên Thượng Quan Lệ nhận được cuộc gọi của Tăng Giai Ninh.
"Nghe nói cô gặp phiền toài, cỏ cần tôi giúp đỡ không?"
"Tăng Giai Ninh, đừng diễn trò nữa."Thượng Quan Lệ cười nhẹ một tiếng, thuận theo cơn đau len lỏi từ gò má: "Tôi còn chưa chết, có không cần vội vàng mua vòng hoa phúng điếu tôi đâu."
"Ồ, cô biết tỏng rồi à, tôi cũng làm biếng che giấu lâm, đúng vậy, là tôi tìm người ra tay đó, mong rằng sau khi nhận được bài học lần này, cô sẽ làm tốt vai trò ngôi sao của cô, đừng để đến sau cùng bị đánh đến nỗi hủy hoại nhan sắc nhé."
Thượng Quan Lệ hit một hơi sâu: “Ai cho cô niềm tin đó, để cô đác ý như vậy!"
"Tôi tự nhiên có lá bài chủ chốt của tôi, vị trí của cô và tôi trong Đại Hoa ai cao hơn, trong lòng cô chắc có lẽ đã có sự tính toán. Chỉ cần tôi gặp mặt thêm vài lần với người của Long Đăng, Giang Tùy An sẽ tự tìm tôi kéo phe thôi."
Thượng Quan Lệ hừ lạnh một tiếng: “Đừng nằm mơ nữa."
"Là tôi đang nằm mơ, hay là cô và Nhan Ôn đang nằm mơ! Chờ xem đi, tôi sẽ khiến cô ta thua một cách triệt để trong bữa tiệc tối!”Thượng Quan Lệ cúp máy, chuyện đã đến nước này, cô và Tăng Giai Ninh nói thêm nửa chữ cũng chỉ phí nước bọt.
Cô hiểu rõ hơn ai hết rốt cuộc Đại Hoa là công ty như thế nào, tất cả mọi người đều trân trọng đại gia đình thần thánh này, nhưng lại có kẻ tham lam...
Cô đang chuẩn bị nằm xuống nghỉ ngơi, điện thoại liền reo vang, là Thụy Khắc gọi tới.
Thượng Quan Lệ hơi thất thần, từ khi tin tức được nổ ra, chắc có lẽ đã gây nhiều phiền phức cho Thụy Khắc, anh ấy đã có con cái, thì không nên ảnh hưởng đến cuộc sống của anh ấy nữa.
Thượng Quan Lệ suy ngẫm, không hề bắt máy.
Tiếp theo, một tin tức được gửi vào: "Sức khỏe sao rồi?"
Sau khi Thượng Quan Lệ nhìn ngó một phen, trái tim càng loạn nhịp hơn, cưỡng ép bản thân phải nhắm mắt, người theo đuổi cô ấy nhiều như vậy, vẫn sẽ có mộtngười phù hợp..
Bữa tiệc tối kỉ niệm hàng năm của Đại Hoa sắp xếp vào lúc mười giờ tối hôm đó, trước bữa tiệc tối, được đặt tên là buổi lễ trao giải Kim Phượng.
Đây cũng được xem là buổi lễ trao giải hoành tráng trong năm, tuy Nhan Ôn không là khách mời trao giải, nhưng vì cận kề với bữa tiệc tối kỉ niệm hàng năm, nên cô vẫn phải chuẩn bị long trọng một chút.
Dựa theo sự sắp xếp của Giang Tùy An, chị Hà tiễn cô đến một phòng công tác thiết kế tạo hình ElegantSalon, đây là một cửa tiệm cực kỳ có tiếng, tạo nhiều mẫu hình chuyên thuộc cho rất nhiều nghệ sĩ đang nổi, Nhan Ôn và chị Hà vừa vào cửa, liền bắt gặp trong tiệm đang ngồi đầy người, nếu không phải là khách đặt hẹn trước, người ta vốn không thèm tiếp đãi.
"Hai vị, xin hỏi đã đặt hẹn với nhà tạo mẫu nào chưa?"Chị Hà nhìn sang Nhan Ôn, Nhan Ôn mới sực nhớ ra tối qua Giang Tùy An đưa cho cô một tấm thẻ, lấy từ trong túi ra, đưa cho nhân viên tiếp đãi bọn họ.
Sau khi xem tẩm thẻ đó, nhân viên cửa tiệm lập tức thay đổi thái độ cực kỳ nhiệt tình.
"Mời hai vị đến khu VIP chờ một lát, Linda, chuẩn bị cà phê!"