Nghe Tần Vũ nói vậy, trái tim chị Hà vốn đang buồn bực bỗng chốc bình tĩnh trở lại, cô thả lỏng giọng điệu đồng ý: "Vâng, em chuẩn bị một chút rồi ra ngoài tìm anh.”
"Dùng xong bữa thì về nhà anh..."
“Biết rồi." Chị Hà đỏ bừng mặt và cúp máy.
Nhan Ôn đứng cạnh mặc thử chiếc đầm công sở kia, nhìn thấy chị Hà ba hồi tức giận ba hồi cười mỉm thì lên tiếng rằng: “Mau qua đó đi, đừng để Tần Vũ chờ lâu"
Thân hình của Nhan Ôn xinh đẹp, da dẻ trắng trẻo, mặc trang phục gì cũng ưa nhìn, chỉ là chị Hà nhìn cô nghi ngờ hỏi: "Thật sự phải mặc như vậy đến đó sao?"
“Vâng, em rất thích." Nhan Ôn cười xòa.
“Vậy chúng ta đi theo kế hoạch ban đầu tiễn em đến Đại Hoa." Chị Hà thu gọn các vật dụng khác: “Đi thôi."Giang Tùy An không nói với Nhan Ôn rằng phải dùng phương thức khác để xuất hiện, cũng tức là cô sẽ mặc chiếc đầm công sở này để lộ diện... Đến lúc đó Tăng Giai Ninh chắc sẽ cười nhạo cô ấy chăng, Nhan Ôn cũng rất muốn nhìn bộ dạng cô ta ngông nghênh sau đó thật tha that thiều.
Sau khi Tăng Giai Ninh bị Nhan Ôn đảnh, thật tình không nuốt trôi cục tức này, từ luc cô ta sinh ra tới nay, ai dám đối xử với cô ta như vậy! Vừa lên xe, cô ta liền tát Hoa Tịnh hai bạt tai: "Cô không biết ngăn cản cô ta u?"
Hoa Tình bịt mặt và củi thấp dầu. Đây không phải là lần đầu tiên Tăng Giai Ninh đánh cô ta nữa, đóng phim gặp trắc trở hoặc sau khi uống say, Täng Giai Ninh luôn dùng đủ mọi cách để nhục mạ cô, trong lòng Hoa Tịnh đè nên con phần nộ và hận thù, ngang đầu hỏi: "Bây giờ phải làm sao?
Thời gian cách bữa tiệc tôi chỉ còn vài tiếng đồng hồ, van dề tạo hình cho Tăng Giai Ninh dễ giải quyet, chỉ là con tức giận trong lồng ngực không thể bìnhphục lại được, có thể sẽ đánh nhau với Nhan Ôn trong bữa tiệc tối.
"Cô gọi điện cho Giang Tùy An! Kể cho anh ấy nghe về vụ việc này, bảo anh ấy dẫn Nhan Ôn sang đây xin lỗi tôi!"
“Làm sao chủ tịch Giang tiếp cuộc gọi của nhân vật nhỏ bé như tôi chứ?" Hoa Tịnh cười khổ đáp.
Tăng Giai Ninh quan sát đánh giá cô ta một phen, cảm thấy cũng thật chí lý, dù Giang Tùy An nhận cuộc gọi của Hoa Tịnh, độ tin cậy cũng không cao, chẳng thà để cô tự gọi.
"Chủ tịch, Tăng Giai Ninh tìm anh, có bắt máy không?" Thụy Khắc vừa vặn ở phòng thư ký nhận được cuộc gọi này.
Giang Tùy An suy nghĩ trả lời: “Nghe."
Sau khi Tăng Giai Ninh nghe thấy âm thanh của Giang Tùy An, cảm thấy vô cùng mừng rỡ, giọng điệu lập tức trở nên dịu dàng: “Chủ tịch Giang.."
“Có chuyện gì?” Giọng nói của GiangTùy An cực kỳ trầm láng.
"Trưa nay đi tạo hình, Nhan Ôn đã ra tay đánh tôi! Tôi cảm thấy hiện tại anh là người quản lý của cô ta, đáng lẽ phải cho tôi một lời giải thích mới phải?"
Chỉ vậy thôi sao?" Giang Tùy An trả lời qua loa: "Học hỏi Thượng Quan Lệ kìa, độ lượng với người trong công ty một chut..."
Thụy Khắc nghe thấy lời này, cảm thấy trí thông minh của Tăng Giai Ninh hôm nay thật tình không được ổn cho lắm, dám cả gan gọi điện mắng vốn với chủ tịch Giang về điều này?
Nghe thấy tên của Thượng Quan Lệ, trái tim của Tăng Giai Ninh cũng thấp thỏm theo, lời nói của Giang Tùy An có hàm ý khác, cô ta bị Nhan Ôn tất một cái, liền chạy tới mách lẻo với Giang Tùy An, nhưng Thượng Quan Lệ bị đánh thương thành bộ dạng thể kia, cũng chưa tổ cáo cô ta.
Tăng Giai Ninh không trút được cơn giận, lại bị Giang Tùy An đáp lại như vậy,cơn lửa tức tối càng bùng cháy hơn, ném điện thoại sang một bên, hét với Hoa Tịnh: “Còn không lái xe, muốn thấy tôi tới trễ sao?"
Hoa Tịnh nhục nhã cúi thấp đầu, người quản lý như cô đứng trước mặt Tăng Giai Ninh còn thua kém một con chó, lúc này trong lòng cô ta lại có chút kỳ vọng Nhan Ôn sẽ đàn áp được sự nổi bật của Tăng Giai Ninh, như thế cô ta mới cảm hả dạ.
Giang Tùy An lâm thời nhận được lời mời làm khách mời đặc biệt cho giải thưởng Kim Phượng, Nhan Ôn không đến Đại Hoa, mà đi thăm nom Thượng Quan Lệ, sau đó Giang Tùy An sẽ đến đón cô, cùng nhau tham gia tiệc tối.
"Cậu đánh cô ta thật ư?”bg-ssp-{height:px}
Trong ngành này, những loại chuyện như vậy được truyền đi rất nhanh.
"Cô ta vừa mở miệng liền ép mình đánh cô ta." Nhan Ôn ngồi cạnh giường củaThượng Quan Lệ: “Lần này do cô ta ra tay trước, mình chỉ là tự vệ mà thôi."
Người quản lý của Thượng Quan Lệ đứng cạnh bổ sung một câu: “Lúc nãy cô ta còn làm thêm một chuyện, gọi điện vào phòng làm việc của chủ tịch Giang, muốn mách lẻo... Kết quả, chủ tịch Giang chẳng thèm đếm xỉa tới cô ta!"
Nhan Ôn và Thượng Quan Lệ nhìn nhau, đích thật Giang Tùy An sẽ làm như thế.
"Hiện tại trên khắp trang mạng đều là tin tức so sánh giữa cậu và Tăng Giai Ninh, bữa tiệc tối nay, cậu nhất định phải dè chừng cô ta."
“Mình đã quen chuyện bị đem ra so sảnh từ lâu rồi, cậu yên tâm mình sẽ chăm sóc cho bản thân thật tốt, vả lại, Tùy An sẽ bảo vệ mình mà.” Nhan Ôn mỉm cười nắm lấy bàn tay của Thượng Quan Lệ: “Bây giờ điều quan trọng nhất là cậu phải dưỡng tốt sức khỏe của mình."
Thượng Quan Lệ thấy Nhan Ôn hạnhphúc thế kia, đương nhiên cũng vui mừng thay cô, nhưng cô ấy luôn có một dự cảm, tối nay dường như Giang Tùy An còn chuẩn bị thêm một vài cử động gây chấn động cả ngành diễn xuất.
"Anh ấy yêu thương cậu thật lòng, khi anh ấy chụp ảnh chung với các nữ ngôi sao khác, đều giữ khoảng cách và tư thể lịch thiệp." Thượng Quan Lệ ngẩng đầu, nhìn lên màn hình đang phát sóng buổi lễ trao giải Kim Phượng.
Trong màn hình, sắc mặt của Giang Tùy An chỉ thâm trầm bình lặng, không thấy rõ đang vui hay đang buồn, chụp chung cũng rất phối hợp, nhưng trước sau đều giữ khoảng cách.
Nhan Ôn đã chủ ý từ sớm.
Hồi trước Thượng Quan Lệ cũng sẽ lo lång Giang Tùy An đổi xử không tốt với Nhan Ôn, bây giờ xem ra, do cô suy nghĩ quả nhiều rồi.
Bọn họ tiếp tục trò chuyện thêm một lát, Giang Tùy An liền rời khỏi hiện trường chạy đến đón Nhan Ôn.Nhan Ôn cúp máy, lại an ủi Thượng Quan Lệ vài câu, Thượng Quan Lệ bật cười đốc thúc cô ấy: "Mau đi đi, giành giật khẩu khí về đây!"
Giang Tùy An mặc bộ âu phục màu xanh đen, lái một chiếc siêu xe màu xám bạc, đứng dưới lầu chờ đợi Nhan Ôn, từ sau khi tuyên bố trở thành người quản lý của cô, anh đều lái xe nghênh ngang, tức là muốn gieo rắc cho bên ngoài một tin hiệu, để đảm người muốn giở trò sau lưng tránh xa Nhan Ôn một chút
Anh thấy Nhan Ôn đi ra, liền xuống xe đảo sang bên kia, giúp Nhan Ôn mở cửa.
Thoạt nhìn, màu sắc trang phục của bọn họ không hề tương xứng, nhưng hoa văn tối màu trên nền y phục đều giống nhau, tâm tư của anh luôn rất tỉ mi...
"Hôm nay, có muốn cùng nhau đeo nhắn cưới không?" Anh vừa lái xe, vừa lên tiếng.
"Được sao?" Nhan Ôn nghiêng đầu nhìnanh, lại cúi xuống xoay tròn chiếc nhẫn đang đeo trong tay: "Từ sớm người hâm mộ đã biết em có chiếc nhẫn kiểu này do phía thương hiệu tài trợ, nhưng em chưa đeo nó chụp ảnh cùng anh.”
"Kiểu nhẫn này được chế tác rất tinh tế, không gỡ ra để xem chiếc vòng bên trong, sẽ không thấu ra gì đâu.”
Nhan Ôn nở nụ cười tươi tắn, mắt tràn đầy sự ngọt ngào: “Vậy thì cùng nhau đeo.”
Lúc Giang Tùy An dừng xe chờ đèn đỏ, nghiêng người hôn nhẹ vào Nhan Ôn: "Lúc nãy trong buổi lễ trao giải, anh luôn nhớ về em, sau này anh hi vọng khi tham gia bất cứ lễ trao giải nào cũng sẽ có bóng dáng của em.”
“Vậy em có cần phải ra đĩa hát hay gì không?" Nhan Ôn tinh nghịch hỏi.
"Có thể suy xét."
Chỉ cần Nhan Ôn muốn làm, anh sẽ dốc hết tất cả tài nguyên để hỗ trợ cô.Nhan Ôn không nói gì thêm, công việc cô muốn làm còn rất nhiều, tiền đề là cô có đủ năng lực để sẵn sàng nghênh chiến.
"Giờ này có phải tiệc tối đã bắt đầu rồi không?"