Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tin tức Tăng Nhĩ Ngọc về nước luôn được bảo mật với bên ngoài, sáng hôm sau, gia đình ba người xuống lầu dùng bữa sáng, Tăng Nhĩ Ngọc lập tức mở lời đòi công đạo cho chàng rể của mình. “Con đó, phải quan tâm Tùy An nhiều hơn, làm một người vợ chu đáo, nhìn thử hôm qua Tùy An vì gọi điện mà bận rộn tới đêm khuya xem.”
Nhan Ôn chớp mắt, mỉm cười. “Mẹ, con không sao." Giang Tùy An nằm lấy bàn tay của Nhan Ôn trên mặt bàn, sau đó nói: “Giám đốc của Tập đoàn DK sẽ tới sân bay vào mười giờ sáng, và hội nghị của Tập đoàn Nhan Thị sẽ mở vào lúc ba giờ chiều, thời gian vẫn còn kịp “Con bảo là, giữ vững vị giám đốc đó trước, lấy được hợp đồng, mới sang Nhan Thị ư!” “Đúng vậy, trưa nay thư ký của anh sẽ thay em ra mặt" “Em biết rồi.” Nhan Ôn gật đầu, nhưng sự c nhớ ra chuyện gì đó, nắm tay anh nói: “Tối qua em không để ý tới thời gian khuya thế kia, lần sau, anh nhất định phải nhắc nhở em, em không muốn anh vì em mà cực nhọc thế này.” “Nếu có chuyện gì nhất định phải liên hệ với anh.
Rõ ràng anh đang lo lắng cho mình, khỏe miệng Nhan Ôn khẽ nhếch: “Yên tâm đi, bà xã của anh có thể ứng phó.
Vốn dĩ Tập đoàn DK đã trả về phương án hợp tác cho Nhan Thị, chuẩn bị từ chối cuộc hợp tác lần này, nếu chẳng phải Giang Tùy An và Nhan Ôn kiên trì, bọn họ vốn không cần chạy đi một chuyến.
Ngoại trừ giám đốc của Tập đoàn DK, còn có bốn nhân viên đồng hành, chỉ là bọn họ vô cùng bất mãn đối với lịch trình công tác này. “Bản phương án hợp tác đã trả về rồi, tại sao còn phải chạy một chuyến? Công ty của bọn họ vốn không xem trọng cuộc hợp tác lần này!” “Người phụ trách của công ty họ gặp bất trắc ở nước ngoài, tung tích chưa rõ, bây giờ gọi chúng ta tới bàn bạc thương vụ hợp tác, bàn với ai?” “Thôi bỏ đi, nhịn xíu, gặp mặt với đại diện của bọn họ, chúng ta cũng dễ bàn giao.
Chỉ là bọn họ không gặp được người phụ trách Nhan Thị ở sân bay, cũng không gặp được Giang Tùy An và Nhan Ôn, mấy người đó hơi không vui, sau đó được đón tới khách sạn, cũng không thấy ai nghênh đón bọn họ dưới đại sảnh. “Vậy là sao đây?” “Bọn họ thật không xem trọng chúng ta! Tôi thấy không cần thiết phải bàn bạc hợp tác nữa!” “Bọn họ thất hẹn hết lần này tới lần khác, tưởng người của công ty chúng ta dễ ức hiếp u?"
Mấy người vốn dĩ đang bực bội, bây giờ càng tức giận hơn, hận không thể lập tức đáp máy bay rời khỏi.
Nhưng bọn họ vừa lên lầu, đi vào căn phòng thư thả mà Giang Tùy An sắp xếp sẵn, đã thấy quản lý khách sạn dẫn Nhan Ôn đi vào căn phòng, cô mặc một chiếc áo khoác màu đen tươm tất, dùng tiếng Anh chào hỏi lịch sự với họ.
Nhưng trong bọn họ, chỉ có hai người gật đầu đáp trả Nhan Ôn, những người khác đều trưng bộ dạng cao ngạo. “Thái độ của công ty các bạn như vậy, phương thức hợp tác thế này, chúng tôi đều không thể chấp nhận!” “Việc hợp tác tạm gác sang một bên, các vị tới đây mệt mỏi cả quãng đường rồi, mời dùng bữa trước” Nhan Ôn gật đầu với quản lý khách sạn, ra dấu lên món.
Giám đốc DK ho nhẹ một tiếng, các nhân viên công tác đồng hành cũng lập tức đứng dậy bước tới bàn ăn.
bg-ssp-{height:px}
Thấy từng món ăn được bưng lên, sắc mặt lạnh giá của bọn họ có sự thay đổi.
Món ăn trên bàn tuy không quý lạ gì, nhưng đều là món yêu thích của bọn họ, ngay cả thức uống cũng rất phù hợp với dạ dày của bọn họ! Xem ra vị Nhan tiểu thư này quả thật đã có tâm tìm hiểu.
Nếu không cũng chẳng dùng cách thức như vậy để kéo gần khoảng cách với bọn họ. “Các vị, xin mời.
Sắc mặt của giám đốc DK dần chuyển tốt, ngồi vào vị trí: “Xem ra, cô đã cố gắng rất nhiều, tài liệu về mấy người chúng tôi không dễ dàng điều tra được đầu.” “Trên đời không có việc gì khó, chỉ sợ không có lòng, vả lại tôi tin tưởng, con mắt chuyên nghiệp của các vị chẳng liên quan gì tới thực đơn mà tôi chuẩn bị, đây chỉ là lời xin lỗi mà tôi đại diện cho công ty gửi tới quý vị, mời thưởng thức.”
Từ đầu chỉ cuối Nhan Ôn không hề nhắc tới chuyện hợp tác, mà để các vị khách đến từ nơi xa yên tịnh hưởng thụ bữa ăn ngon miệng, họ đi đường đã mệt rồi, cũng cần thời gian để thư giãn.
Thời gian một bữa cơm, Nhan Ôn chỉ ngồi yên quan sát bọn họ, trước mặt cũng chỉ có một ly nước lọc.
Sau khi giám đốc DK dùng bữa xong xuôi, lễ phép đặt dao nĩa xuống, nói với Nhan Ôn rằng: “Chúng tôi có thể cảm nhận được tấm lòng của cô, nhưng Tập đoàn DK không định chuẩn bị tiếp tục hợp tác với công ty của quý vị, chúng tôi cất công đến đây vì nể mặt mũi của Đại Hoa. “Nếu giám đốc nhắc tới việc này, vậy tôi cũng cần đưa ra ý kiến, quả thật do chúng tôi không chu đáo, mấy lần dời ngày ký kết hợp đồng, một lần nữa tôi bày tỏ lời xin lỗi, nhưng trước khi Tập đoàn DK chính thức từ chối hợp tác, tôi có bảng thống kê số liệu, muốn gửi đến các vị xem xét thử.
Anh Muội đằng sau Nhan Ôn lập tức phát tài liệu được chuẩn bị sẵn cho họ. “Bảng số liệu thống kê này là số liệu ba năm gần đây về sản phẩm trang sức bán chạy và địa điểm kinh doanh của Tập đoàn Nhan Thị, có thể thấy rõ sự hợp tác giữa chúng tôi và khu vực châu Âu có rất nhiều không gian phát triển, và bắt đầu từ năm ngoái, thị trường châu Âu cũng yêu cầu nâng cao chất lượng sản phẩm đá quý trang sức đối với nhà thiết kế châu Á. Tập đoàn Nhan Thị là nhà sản xuất trang sức đẳng cấp trong nước, tuyệt đối là người hợp tác lý tưởng nhất. “Nếu DK lựa chọn hợp tác với Nhan Thị, tương lai địa vị của hai công ty tại thị trường trang sức châu Âu nhất định sẽ được nâng tầm rõ rệt, hai bên cùng thắng lợi.
Giám đốc DK xem bảng thống kê số liệu, trao đổi đơn giản với các nhân viên công ty, vẫn lắc đầu và buông bảng số liệu xuống. “Cô Nhan, e rằng bảng số liệu này chẳng đủ sức chứng minh được điều gì, dù sao bây giờ sản phẩm trang sức thật sự có thể thu hút người tiêu dùng quá ít ỏi, chúng tôi làm sao dám khẳng định các sản phẩm trang sức này nhất định bán chạy tại thị trường châu Âu?” “Đúng vậy, tôi chỉ có thể nói, nếu vì sản phẩm trang sức mà tìm kiếm một người phát ngôn thích hợp, chắc có lẽ sẽ góp phần đạt hiệu quả cao, nếu các vị đồng ý hợp tác với Tập đoàn Nhan Thị, tôi đồng ý trở thành người phát ngôn miễn phí cho DK
Nhan Ôn mỉm cười nói: “Là nữ diễn viên châu Á, tôi vẫn có chút ít danh tiếng.
Nghe cô nói như vậy, một trong các nhân viên công tác sực nhớ ra điều gì đó: “Cô là nữ diễn viên hợp tác với Danny! Từng tỏa sáng trong show thời trang tại làng mốt châu Âu... “Bộ lễ phục cô từng mặc đã trở thành phiên bản tàng trữ của đại sư sàn diễn thời trang rồi.” “Không ngờ cô là người phụ trách Tập đoàn Nhan Thị, thật không thể tin được.
Trước lời ca thán của bọn họ, biểu hiện của Nhan Ôn vô cùng khiêm tốn: “Cám ơn lời khen ngợi của quý vị. “Nếu cô là người phụ trách Tập đoàn Nhan Thị, cô hiểu biết về kim cương không?” “Nói thật lòng, không hiểu lắm, nhưng điều duy nhất tôi có thể làm chính là đứng vào