Ảnh chụp trên tin tức, cũng không rõ nét.
Thẩm Trường Hà và bóng dáng của người phụ nữ đó rất mơ hồ.
Bởi vì tất cả mọi người đều nói đó là một người phụ nữ rất xấu, Lộ Kiêu Dương lại đổi tóc giả, đương nhiên mọi người không nghĩ tới là cô.
Vì thế cho dù là Lương Thiến và Giang Hành, cũng không nhận ra được.
Nghĩ đến Thẩm Trường Hà ở cùng với một người phụ nữ xấu như vậy, cũng không liếc mắt nhìn mình một cái, trong lòng Lương Thiến còn rất không phục.
"..." Lộ Kiêu Dương ngồi trên ghế sofa: "Cậu gọi điện tới là để nói mấy chuyện này?"
"Tớ sợ cậu buồn." Lương Thiến nói: "Khi nào cậu muốn tìm người tán gẫu, nhớ tìm tớ nhé."
"Tìm cậu tán gẫu?" Lộ Kiêu Dương đang nói chuyện với cô ta, chợt có hứng thú, nhếch khóe miệng, nói: "Trong lòng cậu lúc này chắc là đang đắc ý lắm nhỉ! Cuối cùng tôi cũng bị vứt bỏ, đúng không?"
Lương Thiến nói với Lộ Kiêu Dương: "Tớ đâu có ý này? Đây là tớ quan tâm cậu, được không? Tớ đã sớm nói với cậu rồi, bảo cậu cách xa Thẩm Trường Hà chút đi.
Trước đó anh ta đối xử không tốt với cậu, sau này cũng sẽ không đối tốt với cậu đâu.
Nhưng cậu không nghe, luôn cảm thấy là tớ hại cậu! Bây giờ cậu biết rồi đấy, những gì tớ nói với cậu đều là thật!"
Ngay từ đầu, Lộ Kiêu Dương và Thẩm Trường Hà ở bên nhau, Lương Thiến cũng không tin Thẩm Trường Hà thật sự có thể không so đo tính toán chuyện trước kia.
Có người đàn ông nào có thể dễ dàng tha thứ cho việc vợ của mình cắm sừng mình không?
Hơn nữa còn là một người đàn ông có thân phận và địa vị vô cùng tôn quý.
Lộ Kiêu Dương nói: "Hôm nay Giang Hành mới nói với tôi chuyện này, bây giờ cậu lại tới nói! Hai người các cậu đúng thật là quan tâm chuyện của tôi."
Nhìn ra được Giang Hành ngược lại thật sự hy vọng cô và Thẩm Trường Hà chia tay.
Nhưng Lương Thiến này, Lộ Kiêu Dương thật sự là...
Vừa nghe thấy Giang Hành, Lương Thiến sửng sốt một chút, sốt ruột hỏi: "Cậu gặp Giang Hành?"
Cô ta không nghĩ tới, lại sẽ từ trong miệng Lộ Kiêu Dương nghe được tin này.
"Đúng vậy! Có gặp." Lộ Kiêu Dương nói: "Cũng giống như cậu, nói cái gì mà tôi không nên ở cùng với Thẩm Trường Hà.
Tôi thấy hai người còn rất quan tâm tôi đấy."
Lương Thiến nói: "Kiêu Dương, thực ra Giang Hành đối với cậu rất tốt.
Anh ấy tốt với cậu hơn Thẩm Trường Hà! Chỉ là bây giờ cậu cái gì cũng không nhớ rõ.
Tớ thấy anh ấy thật đáng thương."
Lộ Kiêu Dương thấy cô ta thuận thế bò lên, cái kiểu luôn chỉ mong sao mình và Thẩm Trường Hà ly hôn, thấy thật thú vị.
Thực ra cô cũng không hiểu, ai nấy đều thấy được, mình và Thẩm Trường Hà tốt lên rồi, Lương Thiến mới có thể tốt lên.
Nhưng tại sao, Lương Thiến cứ một mực nhìn không hiểu.
Thậm chí còn ước gì mình và Thẩm Trường Hà mau chóng ly hôn?
Khó trách Lam Tinh cả ngày ở đoàn làm phim gắt gao ăn cô ta.
Lộ Kiêu Dương nói: "Cảm ơn cậu đã nói với tôi những lời này! Cậu đúng là người tốt."
"Cậu có thể hiểu ý tốt của tớ là được rồi." Lương Thiến nói: "Ly hôn với anh ta mới là chuyện cậu nên làm.
Miễn cho sau này lại chịu thua thiệt nữa."
"Được." Lộ Kiêu Dương nói: "Lát nữa tôi sẽ ly hôn với anh ta."
Cúp máy, Lộ Kiêu Dương nhìn tên Lương Thiến trên điện thoại, thè lưỡi.
Cô đoán rằng lúc này Lương Thiến đang mơ về những năm tháng cô và Thẩm Trường Hà ly hôn.
Đáng tiếc, cô ta càng như vậy, bản thân càng sẽ không ly hôn với Thẩm Trường Hà.
Lộ Kiêu Dương đang đắc ý, phía sau bỗng vang lên thanh âm của người nào đó: "Em muốn ly hôn với ai?"
"..."
Lộ Kiêu Dương nhìn anh, ho khan một tiếng, nói: "Anh không nấu ăn cho xong đi, chạy ra đây làm gì?"
"Điện thoại của ai?" Thẩm Trường Hà hỏi, ánh mắt nhìn thoáng qua điện thoại di động của cô.
"Lương Thiến!" Lộ Kiêu Dương đưa tên cho anh nhìn, "Không phải cô ta thấy tin tức của anh sao? Cô ta gọi điện tới hỏi em có phải chia tay anh rồi không!"
"Sau đó em muốn ly hôn với anh?"
( Ngủ ngon.
Hôm nay cập nhật sớm! Hihi)
( Hết chương).