Đã nhiều ngày như vậy, cũng không biết bọn họ đang chuẩn bị làm gì, lại chưa có đưa ra quyết định.
Lộ Kiêu Dương biết Lương Thiến vẫn luôn ngấp nghé vị trí này.
Trước đó thì không sao, nhưng ngày hôm qua, Lương Thiến vẫn luôn hãm hại cô, bây giờ cô vẫn còn nhớ rõ, nên chẳng hề muốn Lương Thiến có được vị trí người đại diện này.
Thẩm Trường Hà trả lời: "Đã quyết định rồi."
Vừa nghe đến đó, Lộ Kiêu Dương lập tức hứng thú, "Là ai?"
"Em vừa mới gặp qua." Thẩm Trường Hà nói.
Lộ Kiêu Dương suy nghĩ một chút, "Sẽ không là Thịnh tổng chứ!"
"Bạn của cậu ta."
Thịnh Thịnh Hành không có tốt như thế!
Anh ta vô cùng lười, hơn nữa hiện tại cũng rất ít nhận hợp đồng quảng cáo.
Anh ta luôn rất trầm lặng, ngay cả mấy năm gần đây cũng ít phát hành các ca khúc mới.
Lộ Kiêu Dương nghe xong, cũng nhớ tới Trình Vũ Gia.
Trình Vũ Gia là một nghệ sĩ đàn dương cầm nổi tiếng, hơn nữa, còn là nghệ sĩ đàn dương cầm rất nổi tiếng ở trong nước.
Hai năm qua vẫn luôn ở nước ngoài và vừa mới trở về cách đây không lâu.
Cái vị trí người đại diện này là do Thẩm Trường Hà lựa chọn, anh và Trình Vũ Gia có quan hệ tốt, Trình Vũ Gia cũng đồng ý.
Rốt cuộc những nữ minh tinh đang giằng co với nhau kia, anh không chọn ai cả.
Lộ Kiêu Dương nói: "Rất tốt."
Thậm chí còn là một người khiến cô cảm thấy so với Lam Tinh thì còn tốt hơn.
Thẩm Trường Hà nhìn Lộ Kiêu Dương, phát hiện cô dường như rất hài lòng với kết quả này.
Anh nhìn cô, nhớ tới trước đây...
Ban đầu Dương Hà vẫn chưa phải là một thương hiệu lớn, khi đó anh muốn Lộ Kiêu Dương làm người đại diện.
Lúc ấy cô cũng không có nổi tiếng như bây giờ.
Sau đó cô trở nên nổi tiếng, Dương Hà cũng phát triển.
Xem như là thành quả của cô và thương hiệu hỗ trợ lẫn nhau.
Bây giờ vì lợi ích của công ty, không thể không đổi cô đi.
Vốn dĩ, muốn để cho Tống Dương tuyển vài người, Thẩm Trường Hà cũng không có ý định nhúng tay vào.
Nhưng sau đó, anh nghĩ như thế nào cũng cảm thấy không vui.
Thẩm Trường Hà vươn tay, nắm lấy tay cô.
Lộ Kiêu Dương sửng sốt một chút, nhìn anh, có thể là trước đây đã bị anh nắm tay một lần, đó là lý do vì sao lúc nãy, đối với hành động đột ngột của anh, cô cũng không có tránh né như lần đầu tiên.
Tay anh có chút lạnh, nắm lấy bàn tay tinh tế của cô.
Lộ Kiêu Dương cũng không biết vì sao, cho dù cô không quen biết anh, cho dù vẫn chưa quen thuộc với anh, nhưng cô đối với Thẩm Trường Hà cũng không thể chán ghét nổi.
Cô nhìn người đàn ông này, cảm thấy đúng là rất thần kỳ, dường như từ tận đáy lòng cô, đã thừa nhận thân phận này của anh.
Đã chấp nhận, anh là người thuộc về cô.
Tuy rằng cô cũng thích Quý Hải Dương, cũng thích Thịnh Thư Hành, nhưng loại thích này hoàn toàn khác với cảm giác của cô đối với anh.
Thẩm Trường Hà nói: "Khi nào em về nhà, tôi có thể trở về cùng em."
"Hả!" Anh đột nhiên nhắc tới vấn đề này, Lộ Kiêu Dương hơi sửng sốt, nhớ tới điều kiện anh đưa ra với cô trước đó.
Cô nói: "Nhưng tôi vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng ngủ với anh."
Thẩm Trường Hà nghe cô nói như vậy, sững sờ một chút, sau đó liền cười một tiếng.
Lộ Kiêu Dương nhìn anh, khi anh cười sẽ lộ ra hàm răng ngay ngắn, đều đặn, nụ cười này trông rất rực rỡ và ấm áp.
"Thì ra anh cũng sẽ cười!"
Cô còn tưởng rằng, trời sinh anh chính là không biết cười.
Bởi vì lúc cô nhìn thấy anh, mỗi ngày anh đều rất trầm tĩnh và luôn có một loại cô đơn.
Thẩm Trường Hà nhìn đôi tay đang nằm trong lòng bàn tay mình, "Em gầy quá, nên ăn nhiều một chút."
Lộ Kiêu Dương vô cùng tán thành với những lời này, "Tôi cũng nghĩ vậy."
Thẩm Trường Hà nghe cô trả lời, nâng khóe miệng lên.
Có một đoạn thời gian, vì để lên hình đẹp hơn khi làm việc, cô nhất quyết muốn giảm cân.
Thậm chí đã giảm đến mức thấp hơn tiêu chuẩn bình thường, nhưng vẫn muốn giảm.
Anh nói cái gì, cô cũng không nghe.
Cô như bây giờ, dường như lại trở về khoảng thời gian khi bọn họ biết nhau lúc ban đầu.
__Hết chương __.