Kỳ thật lớn lên cũng coi như không tệ, tốt hơn so với người bình thường một chút, nhưng! Lộ Kiêu Dương đối với anh ta rất xa lạ, lại nghĩ tới! những chuyện bê bối kia, luôn cảm thấy người này hiện tại xuất hiện, nhất định là có ý đồ xấu.
Thấy anh ta đi tới, cô lùi về phía sau, kéo giãn khoảng cách với anh ta, nói: "Tôi không biết anh.
"
Lương Thiến đi tới, tốt bụng nói với Lộ Kiêu Dương: "Kiêu Dương, đây là Giang Hành, cậu quên rồi sao? Không phải là trước đây cậu luôn muốn gặp anh ấy sao?"
Lộ Kiêu Dương: "!.
"
Cô đúng là muốn tìm cách gặp Giang Hành.
Dù sao cô cũng muốn biết rõ ràng từ chỗ Giang Hành, rốt cuộc mình và Giang Hành có quan hệ hay không.
Nhưng, cô chưa từng nói những lời này với Lương Thiến!
Làm sao Lương Thiến biết được?
Người phụ nữ này!.
Lộ Kiêu Dương liếc nhìn bộ dáng hiền lành của Lương Thiến, lập tức hiểu ra: Lương Thiến đã từng nói những lời này cho Tần Phong nghe.
Bởi vì Tần Phong nghe xong, sẽ chuyển lời cho Thẩm Trường Hà.
Cô nhìn lướt qua Giang Hành, bừng tỉnh đại ngộ mà nói: "À, tôi nhớ ra rồi!"
Lương Thiến nghe xong, hai mắt sáng ngời.
Gianh Hành cũng là mặt tràn đầy mong chờ nhìn cô.
Tần Phong đứng ở một bên, lại cảm thấy tâm mình như bị treo lên, rất sợ Lộ Kiêu Dương sẽ nhớ ra Giang Hành, sau đó lại đi cùng với người đàn ông này.
Gần đây quan hệ giữa cô và Thẩm tiên sinh mới dịu đi một chút, ngày hôm qua sau khi gặp A Ly, Thẩm tiên sinh còn muốn dẫn Lộ Kiêu Dương trở về!
Nếu như bây giờ cô thật sự đột nhiên nhớ tới những chuyện trước kia, trở mặt lần nữa với Thẩm tiên sinh, như vậy, Thẩm tiên sinh sẽ vô cùng vô cùng khổ sở.
Thẩm Trường Hà quan tâm cô, bây giờ vừa mới nguyện ý không tính toán những chuyện trước đây, giữ cô ở bên người, nếu như cô lại giống như trước kia nữa, Thẩm tiên sinh có bao nhiêu thê thảm đây?
Còn có tiểu A Ly!.
Lộ Kiêu Dương cười, nói với Lương Thiến: "Chính là do cậu nói đấy, ngay cả mình đều nuôi không xong, mua nhà còn muốn lấy tiền từ chỗ tôi, đúng không?"
"Cái gì?"
"Cậu còn bảo tôi tránh xa anh ta một chút, nói anh ta không có tiền đồ, không nên vì anh ta mà ly hôn với chồng tôi.
"
Lương Thiến bối rối, "Không phải! "
Lộ Kiêu Dương vỗ vỗ vai cô ta, thân thiện nói: "Không phải cái gì, lời cậu nói tôi đều nhớ kỹ mà! Quan hệ của chúng ta tốt như vậy, nếu là cậu nói, làm sao tôi có thể không nghe?"
Giang Hành đứng ở một bên, cả khuôn mặt đều trở nên vô cùng khó coi.
Anh ta nhìn về phía Lương Thiến, căn bản không nghĩ tới, Lương Thiến lại nói anh ta như vậy ở trước mặt Lộ Kiêu Dương!
Lương Thiến vươn tay muốn hất tay Lộ Kiêu Dương ra, tức giận run rẩy mà nói: "Tớ nói cái gì, tớ nói những lời như vậy lúc nào?"
Cô ta căn bản không nói gì cả, được không!
"Chưa từng nói sao?" Lộ Kiêu Dương hất cằm, nhìn về phía Tần Phong, "Ngày đó anh Phong có ở đó, nếu không thì chúng ta hỏi anh ấy một chút?"
Tần Phong đứng ở một bên, nghe Lộ Kiêu Dương nói xong, gật đầu, "Lương tiểu thư quả thực là có nói qua.
"
Lúc này dĩ nhiên là anh đứng về phía Lộ Kiêu Dương.
Hơn nữa, Lương Thiến đúng là cũng có nói như vậy.
Chỉ là, anh không không nghĩ tới, Lộ Kiêu Dương cũng biết những lời này.
Lương Thiến nghe Tần Phong mở miệng nói như thế, đột nhiên nhớ tới ngày đó Lộ Kiêu Dương xuất viện!.
Cô ta nhìn về phía Lộ Kiêu Dương, "Cậu! "
Vậy mà lúc đó Lộ Kiêu Dương lại nghe được!
Rõ ràng nghe thấy, lại còn giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, vẫn giấu giếm đến bây giờ.
Tâm cơ người phụ nữ này cũng quá sâu!
Lộ Kiêu Dương lười tranh cãi với cô ta, ngáp một cái, nói với Tần Phong: "Anh Phong, Thẩm tiên sinh cần phải tĩnh dưỡng, đừng để những người không quan trọng tiến vào, anh giúp một tay đuổi đi hết đi!"
Lương Thiến nóng lòng thò tay muốn túm cô, "Lộ Kiêu Dương! "
Tần Phong trực tiếp ngăn cô ta, "Lương tiểu thư, xin tự trọng!"
( Bấm ngón tay tính toán, ta phát hiện nhiều bạn nhỏ không bỏ phiếu đề cử.
Khóc chít chít! Ngủ ngon.
)
__Hết chương __.