Kể từ lần đầu tiên chân chính nếm trải hương vị tình ái, hai người đều cực kỳ hoài niệm.
Đặc biệt là Tưởng Hải Dương, khoái cảm chiếm lấy Đông Bảo Nhi làm cho hắn thỏa mãn cả tâm lẫn thân! Thế nhưng lúc đi học không có cách nào ăn được, chỉ hôn nhẹ sờ nhẹ thôi cũng đã rất lao lực, hắn thật sự nhịn sắp hỏng rồi!
Kỳ thực trước lúc được nghỉ hắn đã tính sẵn, lên thành phố sớm một ngày, đi thuê phòng ở ngoài thân thiết với Đông Bảo Nhi một phen, lại ôm người ta ngủ một đêm, giải hết nỗi đau tương tư những ngày tháng trước đó!
Vì vậy Tưởng Hải Dương nhanh chóng xách theo Lâm Đông Đông đón xe đò lên thành phố, dọc đường Lâm Đông Đông đều cảm nhận được đôi mắt lập lòe nóng bỏng của hắn!
Cậu lo lắng ngày hôm nay mình không biết có giữ nổi cái mạng nhỏ này không, nhưng bên cạnh đó cũng rất hưng phấn, cậu cũng muốn Tưởng Hải Dương lắm!
Hai người kết hợp với nhau rất thoải mái, khoái cảm mãnh liệt, tính chiếm hữu cuồng nhiệt của Tưởng Hải Dương vây chặt lấy cậu, khiến cho cậu chỉ có thể lún sâu vào trong đó.
Hai người lên đến thành phố cũng vừa đến buổi trưa, Tưởng Hải Dương nhanh chóng kéo Lâm Đông Đông đi tìm một nhà nghỉ trông không tệ, bình tĩnh trả tiền thuê phòng, khoảnh khắc đẩy mạnh người vào cửa, sự kiềm chế của hắn cũng chạm đáy!
"Đông Bảo Nhi ~" Tưởng Hải Dương nâng Lâm Đông Đông lên ôm người đặt lên cửa.
"Anh nhớ em muốn chết..."
Lâm Đông Đông ôm chặt lấy hắn, cũng kích động nói, "Em cũng nhớ anh..."
Hai người dán chặt vào nhau, môi lưỡi tương giao! Đầu lưỡi thăm dò trườn vào trong miệng đối phương, dùng sức liếm láp quấn lấy.
Hai cái lưỡi mềm mại thay phiên truy đuổi, một khi bắt được lại liều mạng mút như muốn hút khô bọt nước trơn trượt trên đó!
Hai chân Lâm Đông Đông vốn buông thõng trên không, bởi vì nụ hôn cuồng nhiệt mà không kìm được quặp chặt lấy hông Tưởng Hải Dương.
Hành động này triệt để đốt cháy Tưởng Hải Dương, hôn môi biến thành gặm cắn.
Hắn mút lấy môi Lâm Đông Đông, dùng răng mài, rõ ràng muốn cắn mạnh xuống nhưng lại sợ người kia đau, vì vậy không thể làm gì khác hơn chỉ đành gặm nhấm, dùng lưỡi liếm ngay khi hàm răng nhọn mài mòn lớp biểu bì, dù là nước bọt hay máu đều bị hắn nuốt hết vào miệng.
Đôi môi đã sưng tấy, Tưởng Hải Dương lại chuyển xuống gặm cắn cổ Lâm Đông Đông.
Làn da nơi đó vừa trắng vừa mỏng, khiến cho hắn không kìm được mà muốn lưu lại dấu vết của mình.
Lâm Đông Đông bị gặm có chút đau, cậu lo lắng để lại dấu lúc về trường sẽ bị người ta nhận ra, lập tức nghiêng đầu né tránh, nhỏ giọng nói, "Anh nhẹ chút, có dấu sẽ bị người ta thấy đấy..."
"Em là của anh!" Tưởng Hải Dương nghiêng đầu dùng sức liếm cắn môi dưới của cậu, đôi mắt đen láy ngập tràn dục vọng chiếm hữu, "Đông Bảo Nhi là của anh!"
Lâm Đông Đông bị Tưởng Hải Dương làm cho gần như run rẩy, hô hấp không kìm được mà trở nên gấp gáp, "Em là của anh, Đông Bảo Nhi của anh, mãi mãi chỉ của một mình anh..."
Khóe mắt Tưởng Hải Dương thoáng chốc trở nên đỏ bừng, ngậm lấy môi Lâm Đông Đông liều mạng liếm mút, nuốt xuống từng ngụm từng ngụm nước bọt, tựa hồ như vậy sẽ ăn được Lâm Đông Đông vào trong bụng!
"Em đúng là muốn giết anh mà Đông Bảo Nhi!" Hắn nhìn Lâm Đông Đông ánh mặt nặng nề như muốn nhỏ nước, dục vọng bên trong giống như cuồng phong bão táp ngoài khơi, cuồn cuộn từng cột sóng, "Em muốn giết anh mà!"
Tưởng Hải Dương bế Lâm Đông Đông nhanh chân đi vào trong phòng tắm, hai người vừa hôn liếm vừa cởi quần áo nhau, sàn phòng tắm ngổn ngang quần áo mà hai người ném xuống.
Tưởng Hải Dương mở vòi sen điều chỉnh nhiệt độ nước, Lâm Đông Đông quỳ phía dưới ôm lấy hông hắn liếm mút thứ căng cứng nóng bỏng ở thân dưới.
Hắn thở hổn hển xoa đỉnh cầu Lâm Đông Đông, thúc mạnh về phía trước, "Ngậm vào đi, Đông Bảo Nhi, ngậm hết vào đi."
Lâm Đông Đông hít sâu một hơi, sau đó há miệng, ngậm lấy cây hàng to dài từng chút một.
cậu đã có kinh nghiệm đâm sâu cổ họng, lúc dương vt thúc tới, lập tức thả lỏng lưỡi, ngửa đầu tiếp tục nuốt vào.
Nhưng dương vt Tưởng Hải Dương vừa to vừa dài, cũng có thể là do miệng cậu quá nhỏ, nếu như nuốt hết cả cây phỏng chừng phải đâm xuống tận cuống họng.
Thế nhưng ngày hôm nay cậu quyết chí, nhất định phải nuốt hết toàn bộ.
Cậu muốn cho Tưởng Hải Dương thoải mái nhất, trao trọn mình cho hắn.
Khoảnh khắc nuốt đến tận gốc rễ, Lâm Đông Đông thật sự không ăn được nữa, cậu gần như không thở nổi.
Mà Tưởng Hải Dương nhìn hình ảnh Lâm Đông Đông liều mạng nuốt lấy dương vt mình, cả người nóng như thiêu như đốt!
"Đông Bảo Nhi..." Tưởng Hải Dương dùng sức xoa mặt Lâm Đông Đông, không kìm được mà ưỡn thẳng thắt lưng đâm vào rút ra trong miệng cậu, "Anh sắp bị em giết chết..."
dương vt đâm sâu vào cuống họng, mỗi lần Tưởng Hải Dương động đậy là cuống họng sẽ co rút, Lâm Đông Đông phút chốc đã bị đâm đến chảy nước mắt.
Tưởng Hải Dương được cuống họng bao bọc sướng đến tê người, thế nhưng lúc nghe thấy tiếng nôn khan khó chịu của Lâm Đông Đông, hắn lập tức hoàn hồn rút gậy tht ra, kéo Lâm Đông Đông đứng dậy thương tiếc mà hôn lên môi cậu.
Lâm Đông Đông ho khan mấy cái, sau đó lại ngoan ngoãn cười, nói: "Em không sao ~"
Trái tim Tưởng Hải Dương hóa mềm nhũn, hung hăng hôn cậu một cái, lại đẩy cậu lên tường, ngửa ngồi nửa quỳ cầm lấy thứ thanh tú phấn nộn bên dưới nuốt vào trong miệng.
Tưởng Hải Dương cẩn thận liếm dọc thân gậy, âu yếm đầu khấc mềm yếu, sau đó lại ngậm sâu vào trong miệng phun ra nuốt vào, thậm chí ngay cả hai quả trứng phía dưới cũng không bỏ sót, dịu dàng mà an ủi Đông Bảo Nhi của hắn.
Lâm Đông Đông không chịu nổi Tưởng Hải Dương như vậy, chưa tới một lúc đã rên rỉ bắn vào trong miệng hắn.
Tưởng Hải Dương đứng dậy ôm lấy mặt cậu dịu dàng hôn một cái, sau đó kéo cậu đứng dưới vòi sen rửa ráy, chuẩn xác mà nói là mở rộng giúp Lâm Đông Đông.
Đã có kinh nghiệm làm một lần, hơn nữa Tưởng Hải Dương thường xuyên dành thời gian suy nghĩ tổng kết nên đã nắm rõ quá trình, trước tiên phải thả lỏng mắt nhỏ, làm trơn tuồn tuột, như vậy mới có thể thuận lợi đi vào.
Tưởng Hải Dương ôm Lâm Đông Đông vào lòng, trên tay đổ một đống sữa tắm, sau đó chen một ngón vào bên trong lỗ nhỏ, vừa đâm rút vừa mở rộng.
Lâm Đông Đông ôm cổ hắn, chôn mặt vào hõm cổ hắn, chịu đựng ngón tay ra vào trong cơ thể mình.
Lúc cảm nhận được ngón tay thứ ba tiến vào, cậu cắn môi không kìm được mà rên rỉ một tiếng.
Tưởng Hải Dương vội vàng hỏi: "Đau sao?"
Lâm Đông Đông lắc đầu, nhỏ giọng nói, "Có hơi trướng."
"Vậy cũng phải làm ~" Tưởng Hải Dương nghiêm túc nói, "Nếu không lát nữa dương vt anh vào sẽ càng trướng càng đau hơn."
Lâm Đông Đông ngẩng đầu lườm hắn một cái, sau đó lại nhớ tới tình cảnh lần trước, cậu ghé sát vào tai hắn nhỏ giọng nói, "Anh tìm nơi đó xem,...!chính là cái nơi lần trước, nơi rất thoải mái ấy..."
Tưởng Hải Dương cũng nhớ tới cái này, hắn chuyển động ngón tay bên trong lỗ nhỏ, lần mò khắp nơi tìm kiếm.
Đang lúc hắn ấn xuống một chỗ, người trong ngực đột nhiên run lên, giọng nói trở nên ướt át, "...Nơi đó, mới lúc nãy..."
Tưởng Hải Dương thử men theo chỗ lúc này xuống tay lần nữa, quả nhiên Lâm Đông Đông lập tức run rẩy, cũng rên rỉ thành tiếng.
"Là chỗ này sao bé cưng?" Tưởng Hải Dương hưng phấn hỏi: "Làm chỗ này em sẽ thoải mái sao?"
Lâm Đông Đông cắn môi gật đầu, mềm giọng nói: "Ừm...!Đừng, đừng ấn mãi vậy..."
Tưởng Hải Dương vui vẻ hôn cậu một cái, kéo khăn tắm bọc cậu lại bế về giường, "Hai ta lên giường đi ~"
Giường vừa lớn vừa mềm, đệm giường trắng như tuyết lõm xuống, Tưởng Hải Dương đè lên người Lâm Đông Đông, dùng tay ve vuốt trên dưới, vùi đầu trước ngực Lâm Đông Đông, ngậm lấy đầu v hồng hào đứng thẳng.
Hai chân Lâm Đông Đông đạp trên ga trải giường, ưỡn người thừa nhận khoái cảm tê ngứa tra tấn.
Chờ Tưởng Hải Dương cuối cùng cũng chơi hai đầu v nhỏ đủ rồi, hắn lật người Lâm Đông Đông lại, nắm lấy eo cậu để cậu quỳ trên giường.
Tư thế vểnh mông này khiến cho Lâm Đông Đông có chút thẹn thùng, cậu chôn mặt vào trong gối, nhắm mắt chịu đựng ánh nhìn nóng bỏng của Tưởng Hải Dương lên lỗ nhỏ phía sau.
Lâm Đông Đông không mập, nhưng mông lại nung núc thịt, vỗ một cái là sẽ run rẩy, làn da trắng nõn mịn màng, hai cánh mông vểnh lên cao căng mẩy, Tưởng Hải Dương nắm lấy yêu thích không nỡ rời tay.
Hắn quỳ gối phía sau Lâm Đông Đông, hai tay bóp lấy mông thịt cậu, sau đó nhẹ nhàng vạch ra hai bên, lộ ra lỗ nhỏ mềm mại ẩn núp bên trong.
Cảm giác vừa chặt vừa nóng mà lỗ nhỏ mang đến hắn vẫn nhớ như in, cho dù qua rất lâu hắn vẫn sẽ không quên.
Giờ khắc này lỗ nhỏ vừa mới được làm sạch mở rộng, nếp gấp đỏ tươi ướt át, thỉnh thoảng lại co rút, tựa hồ cũng thẹn thùng như chủ của nó.
Tưởng Hải Dương thích vô cùng, không kìm lòng được, hạ xuống một nụ hôn như lúc hôn Lâm Đông Đông, duỗi đầu lưỡi ra khẽ liếm.
"A—" Lâm Đông Đông như bị điện giật rên lên thành tiếng, rụt mông lại bò về phía trước.
Phía sau truyền đến cảm giác ấm áp, khác hoàn toàn lúc dùng ngón tay.
Xúc cảm trơn trượt mềm mại chạm lên miệng lỗ khiến da đầu cậu tê dại!
Chờ khi né ra cậu mới nhận ra đó là cái gì, là đầu lưỡi Tưởng Hải Dương, Tưởng Hải Dương vậy mà liếm hậu môn cậu!
Trong khoảnh khắc, Lâm Đông Đông không không biết mình chịu kích thích về tâm lý hay sinh lý cái nào lớn hơn, nháy mắt đó, hình kích thích sinh lý hình như lớn hơn!
"Sao thế Đông Bảo Nhi?" Tưởng Hải Dương ngay lập tức tóm lấy mông cậu kéo về, "Anh sẽ không làm em bị thương, sao em phải trốn?"
"Đừng liếm chỗ đó..." Lâm Đông Đông lắc đầu nhỏ giọng nói, "Bẩn lắm..."
"Không bẩn, không phải mới rửa sạch rồi sao ~" Tưởng Hải Dương nắm chặt lấy hai cánh mông, bẻ ra hai bên, vùi mặt liếm lỗ nhỏ co rúm.
Tưởng Hải Dương thích thì sẽ hôn, toàn thân Lâm Đông Đông từ trên xuống dưới chỗ nào hắn cũng thích, cho nên chỗ nào hắn cũng muốn hôn.
Nhưng miệng huyệt thật sự quá nhạy cảm, khoái cảm được liếm khiến Lâm Đông Đông chảy nước mắt.
Cậu liều mạng lắc mông, vừa mở miệng lại thốt ra những tiếng nỉ non, quả thực là bị Tưởng Hải Dương liếm đến phát điên!
Tưởng Hải Dương nghe được tiếng rên rỉ sung sướng của cậu, nằm sấp trên lưng cậu, phấn khởi hỏi: "Đông Bảo Nhi có phải thoải mái lắm không? Em thích anh liếm đúng chứ?"
Lâm Đông Đông chôn mặt vào trong chăn, xấu hổ lắc đầu.
Cậu không dám thừa nhận được Tưởng Hải Dương liếm mặt sau thì sướng đến run rẩy, dù là sinh lý hay tâm lý, cậu đều gần như phát điên!
Thế nhưng Tưởng Hải Dương cũng không cần câu trả lời của cậu, phản ứng cơ thể lúc nãy đã là câu trả lời rõ ràng nhất rồi.
Tưởng Hải Dương hôn một cái lên vành tai đỏ bừng của cậu, quỳ về phía sau, hai tay tách mông ra duỗi đầu lưỡi nặng nề liếm xuống.
Đầu lưỡi nóng ẩm qua lại nơi nếp gấp nhăn nheo, thỉnh thoảng còn há miệng ngậm lấy lỗ nhỏ mút một cái, phát ra tiếng nước nhớp nháp, khiến người ta nghe phải đỏ bừng cả mặt.
Lâm Đông Đông bị Tưởng Hải Dương liếm thành một vũng nước, cậu hạ thấp eo vểnh cao mông, tiếng rên rỉ tràn ra khỏi miệng như được tẩm thêm đường, khiến dương vt Tưởng Hải Dương cương cứng rỉ nước.
Tưởng Hải Dương càng thêm ra sức, duỗi đầu lưỡi chui vào bên trong thăm dò, để Đông Bảo Nhi của hắn kêu càng ngọt hơn!
Lỗ nhỏ mềm mại bị liếm mút trở nên đỏ tươi, nếp uốn bên ngoài không chịu nổi kích thích liên tục mở ra đóng vào, lỗ nhỏ vốn được khuếch trương từ trước e ấp mở ra một khe nhỏ.
"Đông Bảo Nhi, em bị anh liếm mở rồi..."Tưởng Hải Dương nằm úp sấp trên lưng Lâm Đông Đông, liếm cắn xương vai cậu, khàn giọng nói, "Anh muốn đi vào, chịch em...".