[ Tại quầy bán vé]
Minh Nguyêt: “ Cô ơi lấy cho cháu tấm vé xem “ Yêu em từ cái nhìn đầu tiên đi ạ”
“ Đây của cháu … chúc các cháu xem film vui vẻ ” _ Cô bán vé ân cần bảo
“ Dạ chúng cháu cảm ơn cô!”
“ Để tớ với Ngân Ngân đi mua ít đồ ăn” _ Minh Quân nói rồi cùng Thanh Ngân chạy tuốt
Minh Nguyệt: “ Nay sao hiểu ý thế nhờ?”
Diễm My: “…”
Vừa đi vừa trò chuyện: “ Ngân Ngân cậu biết gì không?”
Thanh Ngân: “ Hửm? Biết gì thế?”
Minh Quân: “ Haizz …. Mỗi lần đi xem film là tớ phải chạy đi mua đồ ăn vặt cho con điên đó như osin vậy đó”
Thanh Ngân bật cười vỗ vai Minh Quân: “ Haha thôi con trai mà … ga lăng với chị con gái tí đi”
Minh Quân: “ Hợ hợ đứa nó mà là con gái thì tớ cũng tình nguyện hi sinh làm osin free đấy”
Thanh Ngân: “ Ý cậu là?”
Minh Quân: “ Là tụi nó mang vẻ là con gái chứ tớ có thấy con gái tí nào đâu … nhất là Tiểu Nguyệt ấy… cậu ấy với My My song kiếm hợp bích đánh tớ đen mắt trái mà tím mắt phải … híc nhắc tới đau lòng dã man”
Thanh Ngân: “ Tớ thấy cậu ấy hiền mà … lại rất đáng yêu nữa …”
Minh Quân: “ Ngoài thôi ngoài thôi… cậu ấy mà hiền là tớ đi đầu xuống đất luôn ấy”
Từ đằng xa có vài ba tiếng bước chân đang đi đến và mang theo sát khí vô cùng nặng rồi lại đến nhéo tai cậu “ Này nhóc con … tranh thủ lúc chị không có ở đây mà nói xấu chị hả? Để xem lát nữa chị xử cưng ra làm sao nhé!”
Minh Quân bị nhéo bất thình lình thì từ mặt nham hiểm chuyển sang tái xanh: “ Á á … Tiểu Nguyệt đại nhân tha mạng … dạ là em lỡ lời … em không có nói xấu chị … không tin chị hỏi Ngân Ngân đi ạ?”
Thanh Ngân thấy tình cảnh bây giờ liền toát mồ hôi nghĩ thầm ( tội nghiệp) rồi quay sang nhìn Minh Nguyệt: “ À ờ Quân nói thật đấy Tiểu Nguyệt … nãy giờ cậu ấy không có một lời nào nói xấu cậu cả … hãy tin mình”
Minh Nguyệt thả tai Minh Quân ra, lườm hai người một cái: “ Liệu hồn mày với chị nhé nhóc!”
Minh Quân ôm xoa xoa cái tai đáng thương tội nghiệp của mình mới bị “ Bà Chằn” làm tổn thương, nhìn sang Thanh Ngân ám chỉ bằng mắt: “ Cậu thấy rồi đấy … cô gái hiền ngoan thục nữ mà cậu nói đấy”