Bấm dãy số hiện trên màn hình,h ắn cố gắng kìm chế cảm xúc để nói chuyện với cậu nhưng... Đầu dây bên kia liên tục vang lên giọng nói dịu dàng êm tai của chị tổng đài... Thuê bao quý khách vừa gọi... Rất nhiều cuộc gọi đi nhưng hiển nhiên vẫn chỉ là “ thuê bao “.
... Bốp...
Chiếc điện thoại trong tay nhanh chóng cập bến tại mặt đất,v ỡ tan tành. Có lẽ hắn đã hiểu được nguyên nhân mà vị bác sĩ kia nói. Nó tự sát chắc chắn có liên quan đến cậu- Phan Anh.
Sau một hồi giằng co quyết liệt với cảm xúc không ổn định, hắn đã điềm tĩnh trở lại và nhẹ đẩy cánh cửa phòng bệnh của nó bước vào.
Bên trong, nằm trên chiếc giường trắng tinh đó đang có thiên thần ngon giấc. Nhớ khi yêu nó nó đã từng nói với hắn nó rất thích màu trắng vì màu trắng tượng trưng cho đôi cánh của thiên thần. Hiện tại nó cũng đang được bao bọc bởi màu trắng nhưng lại là một thiên thần gãy cánh. Đôi mắt kia vẫn nhắm nghiền,đôi môi nhợt nhạt thiếu sức sống, lòng hắn quặn thắt lại,trái tim kia dường như có ngàn vạn mũi kiếm đâm vào. Đôi mắt nhòa đi vì nước mắt,đôi môi lại vô thức mà nhếch lên thành nụ cười chế rễu bản thân.
- Nếu trước kia a biết trân trọng tình cảm của em và cũng yêu em như hiện tại thì bây giờ cả anh và em không phải chịu những đau khổ này. Nhưng thời gian qua đi không thể quay lại,có cố níu kéo cũng vô ích. Tất cả những gì anh làm cũng chỉ khiến em tổn thương thêm mà thôi.
Nước mắt vẫn không ngừng rơi,con tim như vỡ vụn. Trong cuộc chiến giành tình yêu này chắc hẵn vốn đã định trước một kết quả-cậu sẽ thắng. Dẫu biết rằng khi tồn tại sự giả dối trong tình yêu nó sẽ chẳng có một kết quả tốt đẹp. Người giả dối là hắn,người đánh mất nó cũng là hắn,cho nên hắn sẽ tự mình gánh vác tất cả hậu quả của sự lừa dối này.
Cùng một nỗi đau nhưng cậu lại khác,trong thế giới náo động đầy màu sắc của quán bar,cậu dường như là một người hoàn toàn khác,cậu sẽ dùng cách khác để xóa đi vết thương lòng này. Rượu và sắc, anh chàng hotboy từ khi bước chân vào quán đã thu hút vô số ánh mắt của các nàng thì việc bên cạnh có vài cô âu yếm là chuyện thường. Nhưng nó chỉ “thường” với người khác còn với cậu nó lại quá “ không bình thường“. Nơi đây rượu có người đẹp có,trên mặt bàn bày la liệt những chai và chai nhưng người muốn say lại không say được,càng uống càng tỉnh,càng uống càng đau khổ. Vốn dĩ chuyện khi sáng cậu không hề nghĩ đến sẽ có kết quả thảm hại như vậy,điều cậu đang bận tâm chính là trái tim kia đến giờ này vẫn chưa có hình bóng cậu. Đau khổ rằn vặt cậu gạt phăng tất cả.... Xoang.... Tiếng vỡ như cỏi lòng cậu,cậu bước ra khỏi quán,bước,cứ bước trong vô thức nhưng trớ trêu đôi chân lại dẫn cậu đến trước cổng bệnh viện. Do dự giữa bước vào và quay đi. Nếu cậu bước vào cậu sẽ không chịu đựng được mà tha thứ cho nó nhưng nếu không vào cậu sẽ...
Cậu không hề hay biết quyêt định này của mình lại rất nghiêm trọng. Nếu bước vào cậu sẽ hiểu hết mọi chuyện,nếu không lần này cậu sẽ là người đánh mất nó nhường lại cho một người khác...
Cuối cùng cậu cũng đưa ra quyết định cho mình,cậu sẽ...không gặp nó. Nhìn lại bộ dạng của mình hiện tại cậu bỗng cười nhạt. Tất cả những gì cậu làm cho nó bất kể là quá khứ,hiện tại hay tương lai liệu đến khi nào cậu mới nhận được sự đền đáp đây. Dẫu biết rằng bên cạnh nó đang có một người yêu nó không kém cậu có thể mang lại hạnh phúc cho nó nhiều hơn cậu nhưng cậu vẫn ích kỉ muốn nó của riêng mình. Dẫu biết rằng khi yêu người ta có thể không cần được đền đáp nhưng cậu vẫn muốn trong tim nó có một vị trí nào đó giành cho cậu. Cậu nghĩ quá nhiều nhưng không hề hay biết trong tim người kia cậu đã là tất cả, cậu không thể biết được cậu đã vô tình làm tổn thương nó và đẩy khoảng cách của hai người đi xa hơn.
Chung một số phận với cậu và hắn,người chung gian của cuộc chiến giành tình yêu này,nó trong vô thức vẫn mờ nhạt và cố tình gạt bỏ đi số phận của mình. Bên tai vẫn văng vẳng tiếng nói yêu thương của ai kia nhưng sự thật không hề giúp nó tìm về với sự sống mà ngược lại ước muốn từ bỏ càng mảnh liệt. Chìm đắm trong giấc mộng của chính mình,ở đó nó lại gặp ác mộng,nó thấy bóng hình quen thuộc của hắn ngập trong vũng máu,bên cạnh là cậu và nó,hắn nhìn hai người nhưng ánh mắt của người gần lìa đời kia tại sao lại lấp lánh niềm vui như vậy. Trong vô thức nó gào thét tên hắn,nước mắt trào khóe mi. Hành động vốn là bình thường nhưng đối với người ngồi cạnh nó lại là cảm xúc khó diễn tả,vui sướng có,lo lắng bất an cũng có.
- Ngọc Nhi,Ngọc Nhi e tỉnh lại đi.
Gạt đi giọt nước long lanh kia hắn gọi nó. Đôi mắt nó dần mở ra đón nhận ánh sáng,trước mắt nó là hình bóng mờ nhạt của hắn tưởng chừng như ảo giác chỉ cần chạm vào lập tức tan biến. Cánh tay vươn tới có ý định chạm vào khuôn mặt đó nhưng lập tức bị dập tắt bởi một ý nghĩ khác. Rằng nó không thể lần nữa tổn thương đến bất kì ai.
Hắn nhìn cánh tay đang vươn tới của nó trong lòng còn thầm hạnh phúc nhưng khi nó bất chợt hạ xuống bao nhiêu cảm xúc lại bị rớt xuống vực sâu. Lại tự cười khẩy bản thân,vốn đã biết rằng tình cảm của nó đã không dành cho mình mà vẫn cố chấp ngộ nhận để khiến cho mình từ trên cao rơi hẳn xuống vực thẳm.
Nó nhìn ánh mắt tuyệt vọng của người kia giành cho mình mà thầm oán trách. Cớ sao ông trời không để cho nó chết đi,cớ sao lại cứu nó,phải chăng muốn nó nhìn thấy bộ dạng đau khổ của người khác, muốn nó cũng phải chịu nỗi đau giống họ mới vừa lòng. Kho ánh mắt hai người chạm nhau,một người cố tình xoáy sâu vào người kia để tìm kiếm hi vọng cuối cùng,còn một người lại cố gắng chốn tránh. Hiển nhiên kết quả kiếm tìm kia vẫn là số không.
.... Bang Devil.....
Nơi đây cậu đang là bang chủ,làm bá chủ của một bang hội lớn. Nơi đây dường như chẳng hề tồn tại tình cảm hay tình yêu,tất cả mọi người trong bang đều là những gương mặt lạnh như băng,được xem là sát thủ. Trong thế giới chỉ có bạo lực và súng đạn này, cậu là người đứng đầu,điều đầu tiên đặt ra là không cho tình cảm chen lấn vào công việc nội bộ của bang nhưng lần này quy tắc đó đã bị phá bỏ bởi chính cậu. Cậu đang tiến hành việc giải quyết mụ đàn bà xấu xa kia- Hồng Anh. Chuyện này vốn tưởng đã cho vào quên lãng nhưng với cậu sao có thể cho qua dễ dàng như vậy chứ,cậu sẽ cho cô ta biết hậu quả của việc làm nó tổn thương.
Nhìn xung quanh một lượt,âm điệu băng lãnh cậu nói một câu.
- Tiến hành.
Chỉ một câu nói như một hiệu lệnh ,lập tức việc trả thù giúp nó được thực hiện.
Nhưng cậu hoàn toàn không biết tình trạng bệnh tình của nó,cậu đã quá vô tâm, liệu việc âm thầm trả thù giúp nó có thể giúp cậu được gì không hay việc đó chỉ là một sai lầm...