Hai năm sau trên một chiếc ga tàu Lous, lúc này anh đang chuẩn bị tới thăm nước láng giềng với mục đích hoà hoãn với các đế quốc. Anh ở khoang VIP, chăm chú đọc tờ báo trên tay. Ở khoang thường, mọi người náo loạn hết cả lên vì sự xuất hiện của một quả bom nguyên tử được buộc ở nhà vệ sinh. Dù chưa biết là bom thật hay bom giả nhưng cũng đủ để các vị khách trong khoang hoảng sợ tột cùng.
" Linh Lan, anh đã nghe ngóng được tin Lous Tristan đang ở khoang VIP " A Thất khe khẽ nói nhỏ vào tai cô. Hai năm qua dân làng Đông tuy đã thoát chết một cách thần kỳ nhưng mối thù với đế quốc Tristan vẫn đi theo năm tháng.
" Em biết rồi " Nếu ko giết chết Lous thì bố mẹ sẽ ko yên lòng.
Sau khi bẻ khoá thành công Linh Lan trốn vào một góc bị che khuất, cô thấy Lous đang đọc báo. Có lẽ vì quá khẩn trương mà thời gian cấp bách cô liền ngay lập tức ra tay. Kết quả bị anh phát hiện, anh bẻ cổ tay cổ ra đằng sau. Khi chuẩn bị tung đòn quyết định, bàn tay anh bỗng ngừng lại vì nhìn thấy mặt cô. Anh thẫn thờ lên tiếng: " Linh.....Lan......em vẫn còn sống? " Lần đầu tiên cô thấy anh khóc, khóc vì xúc động.
Cảm thấy ko ổn cô tính bỏ trốn thì cơn đau ngực tràn tới, ko thể chịu nổi đau đớn Linh Lan ngất xỉu trong vòng tay rộng lớn của anh. Lúc thức giấc cô thấy mình nằm trên giường, sợ A Thất lo lắng, cô liền mò mẫm đóng giả người lau dọn để bỏ trốn và cô đã thành công