Sau khi ăn sáng, anh thay một cái áo phông đen rồi mặc một chiếc quần bó đi đôi giày Nike thể thao trông, tay đeo đồng hồ, chắc ko ai nghĩ anh tuổi đâu, thì đúng vậy thôi, anh có chiều cao gương mặt lại tuấn tú làm chủ tịch công ty lớn hàng đầu đất nước thì cuộc sống của anh là quá sung sướng. ( Bạn nào thắc mắc về tuổi của nam chính và nữ chính thì phải đọc mấy chương sau mình sẽ giải thích rõ nha).
Cô hôm nay quần áo thì vẫn thế nhưng chỉ khác là hôm nay cô mặc một cái áo phông màu đen và tay cũng đeo thêm đồng hồ dây nhỏ màu đen nha . Anh lúc này đang tựa người vào ô tô của mình đứng đợi mẹ con. Khi cô vừa ra nhìn thấy anh cũng mặc chiếc áo phông cũng màu thì cô quay sang nói với mẹ mình:
Con lên thay áo đã.
Anh đã nghe thấy cô nói liền đi đến nắm lấy cổ tay nói:
Ko cần thay đâu, chúng ta đang mặc áo đôi mà.
Anh nói ý rất trêu cô, cô trợn mắt nhìn anh nói:
Anh
Nhưng vì có mẹ ở đây nên cô ko dám cũng anh trang cãi mà chỉ nhìn anh, tâm trạng của anh trở lên vui hơn.
Mở cửa xe ô tô cô đang định ngồi bên dưới cùng mẹ thì anh đẩy cô ngồi lên trên cùng anh, Tâm và mẹ ngồi dưới thì thầm với nhau:
Anh hai hôm qua mới làm chỉ dâu giận thế mà hôm nay đã thân mật mặc cả áo đôi rồi.
Câu nói này vô tình đến tai của cô và anh, anh mỉm cười. Cô nhìn thấy nụ cười của anh thì quay xuống nói với Tâm:
Ko phải là áo đôi đâu, chỉ là chị và anh em cùng mặc áo phông màu đen thôi.
Anh vừa cười vừa nói:
Tại sao em phải chối nhị, chúng ta mặc áo đôi thì cứ nhận thôi.
Cô quay sang lườm cho anh một cái tóe lửa rồi quay sang ngoài nhìn cảnh vật trong đầu thì cứ nghĩ tại sao lại có chuyện trùng hợp như vậy.
Anh một tay quay vôlăng, một tay giật chiếc điện thoại trên tay cô nói:
Hình như anh để quên điện thoại rồi cho anh mượn nhé.
Thật ra anh có quên điện thoại đâu anh chỉ kiểm tra vợ mình lưu số điện thoại của mình ở số mấy thôi.
Sau khi kiểm tra xong thì anh mới nói:
À, anh nhớ ở đâu rồi.
Rồi trả điện thoại lại cho cô.
Một lúc sau, đã đến siêu thị, tâm khoác khủy tay cô đi vào trong nói:
Tí chị chọn quần áo cho em nha
Cô gật đầu nói:
Chị sẽ chọn cho em.
Cô, mẹ và tâm mải nói chuyện với nhau mà ko để ý đến anh vẫn đi đằng sau. Tay anh đút vào túi quần, khi anh vào siêu thị thì ko có ít phụ nữ đi sau anh nhưng anh lại ko để ý đến mà chỉ chú ý đến người phụ nữ trước mắt.
Đến tầng , sau khi mua xong ít hoa quả thì mẹ anh nói:
Hôm qua, mẹ quyên mua sữa cho con dâu mẹ.
Nói rồi bà đi đến chọn những hộp sữa cô thích thì cô lại đứng đơ ra vì cô đang nghĩ lại chuyện hôm qua mà. Lúc bà đang cầm sữa trên tay thì cô đi đến và nói:
Con nghĩ con nên đổi hàng sữa khác thôi, con cũng muốn uống thử những hãng sữa khác xem như thế nào.
Anh đang nghĩ trong đầu là " cô và Kim Thư thích cùng hãng sữa sao",
Bà nghe cô nói thì biết được cô đang có tâm trạng như thế nào.
Tâm lên tiếng:
Vậy chị thử uống cùng hãng sữa của em đi.
Cô gật đầu:
Đâu?
Lúc quay người lại đi qua chỗ anh, anh cầm lại khủy tay cô:
Tại sao phải đđổi hãng sữa.
Cô giựt ra nói:
Ko thích thì đổi...
Tầng
Cô chọn cho em và mẹ chồng mình những bô đầm váy hợp nhất rồi hai người họ cứ muốn cô phải mua đồ mới chịu thôi. Cô đành phải mua, cô phục vụ hỏi:
Dáng người chỉ nhỏ thế này ko biết chị bao nhiêu cân?
Cô nói:
Tôi cần cách đây lâu lắm là cân
Nghe đến,cân nặng của cô thì Tâm ngạc nhiên đến nỗi hỏi:
Chị còn ít hơn cả cân em.
Cô xoa đầu nó nói:
Em thấp hơn chị mà.
Cô phục vụ nói:
Vậg chị có thể qua bên kia cân ạ
Nói rồi có một phục nam đi đến chỉ cho cô đi hướng nào, trên đường người phục vụ đó hói:
Trông cô còn rất trẻ ko biết cô có bạn trai chưa?
Mẹ anh thầm mừng " Câu hỏi này xem thái độ chồng nó như thế nào "
Anh nghe thấy câu đấy thì cất điện thoại vào túi, trong lúc cô chưa trả lời thì nhanh chân đến chỗ cô đấy người phục vụ ra, đan ngón tay mình vào cô nói với người phục vụ:
Tôi là chồng cô ấy.
Người phục vụ nam vội vàng xin lỗi anh. Cô nhìn xuống bàn tay anh đang nắm có một hơi âm truyền vào khiến cô muốn đan tay mình vào tay anh nhưng nghĩ đến chuyện anh và cô ta tay trong tay thì cô định rút tay ra nhưng anh đã sớm đoán được sau đó càng đan chặt hơn vào tay cô khiến cho người khác nghĩ rằng: Họ rất yêu nhau.
Lúc cô lên cân thì anh vẫn ko bỏ tqy cô ra và cân của cô bây giờ chỉ còn kí. Mẹ và tâm nhìn cô bằng anh thán phục sau đó nhìn anh bằng ánh mắt tóe lửa nói:
Dao anh có thể để chị ấy gầy như thế, đồ vô tâm.
Anh cũng ko ngờ cô lại gầy đến thế. Anh nhìn mẹ nói:
Con sẽ bồi bổ cho vợ mình, hai người ko cần phải lo lắng nhiều đâu.
Cô grêu anh lấy giấy trong túi quần mình kiễng chân lau mồ hôi trán cho anh.