Nó bị mẹ anh kéo ngay vào tháng máy rồi nhấn xuống tầng số , lúc này anh mới nhận thức được rằng tại sao mình còn đúng đây cơ chứ. Anh vội vàng bỏ cánh tay của Kim Thư ra cô ko hiểu chuyện gì hết. Anh dặn dò thư kh Trần bảo đưa cô ta về cẩn thận cô ta muốn mua gì thì cứ trọn xong rồi đưa tận về khách sạn. Nói rồi anh chạy ra thang máy nhấn nút gọi nhưng ca thang máy đều phải đợi, anh tức mình chạy luôn xuống cầu thang bộ, phi thẳng vào nhà xe thì lúc này mẹ cô đứng ngoài nói với cô: con lên taxi đến công viên XX mẹ sẽ gọi ngay Tâm đến với con, và nhớ cho kĩ rằng mẹ biết chồng con sẽ đuổi theo nhưng con tuyệt ko được nghe giải thích nhớ chưa? Tối muộn hãy về xong rồi chúng ta nói chuyện này sau. Nói xong bà ôm cô rồi đẩy cô vào taxi giục tài xế đi thật nhanh còn bà thì ngồi vào chiếc xe của anh chuẩn bị phóng trước. Taxi của nó rẽ vào đường khác, cô ngồi trên xe cảm thấy trong người rất bực bội và khó chịu, trong đầu thì chỉ nghỉ đến cái lúc anh và người phụ nữ lạ mặt tay trong tay là cẩn giác khó chịu dâng càng cao lên. Nó đập tay nhẹ lên ngực và cố hít thở đều đặn. Chuông điện thoại của cô rung lên chỉ hiện một cái tên mà hôn qua cô cảm thấy rất hận vì phải là vợ anh ta hôm nay thì cảm thấy khó chịu vì anh trong tay với một người phụ nữ khác. Cô ( vân) tự hỏi mình là mình làm sao vậy ta?
Lúc này ở nhà thì mẹ anh đã về đến nhà bà nhanh chóng chạy vào căn biệt thự với chồng bà nói cho rõ hết sự việc. Anh lúc này cũng vừa về trong nhà có đủ người chỉ thiếu cô, anh chạy vào hỏi em gái mình:
Chị dâu em đâu?
( Bây giờ đổi cách xưng hô nha, Tâm là nó ; Vân là cô ; Kim Thư là cô ta)
Tâm thản nhiên nhìn anh mình nói:
Sao em biết được, vợ anh, anh phải giữ sao hỏi em
Câu nói của Tâm hình như đang thêm dầu vào lửa , áo sơ mi trắng của anh đã ướt đẫm mồ hôi, anh nhìn thẳng vào mẹ mình nói:
Chuyện ko như mẹ nghĩ, mẹ đừng có nói gì với vợ con
Mẹ anh nói:
Ko như mẹ nghĩ, được, vậy thì vợ con sẽ nghĩ gì nếu thấy con trog tay với người đàn bà khác hoặc ngược lại còn nhìn thấy vợ mình trong tay người đàn ông khác.
Anh nhất thời cứng họng
Bà nói tiếp:
Cái vân về đây chỉ mới ngày, đứa chỉ mới trò chuyện được tháng rồi đi đến đám cưới,con bé đq phải từ bỏ ước mơ của mình, từ bỏ cuộc sống của tụi trẻ để lấy chồng nhưng người làm chồng như con thì sao tay trong tay với người phụ nữ khác. Con có biết là nó rất khổ sở ko?
Câu cuối bà gầm lên.
Anh mất hết bình tĩnh nói lớn:
Nếu con yêu Kim Thư thì con sẽ ko về đây để giải thích cho cô ấy hiểu. Con cùng đã nói rồi con chỉ giúp cô ta sống sót thôi con ko hề thích cô ta đâu.
Rồi anh chốt lại một câu:
Con ko muốn nghe gì nữa, con chỉ muốn biết vợ con đang ở đâu?
Bố anh từ nãy ko lên tiếng bây giờ mới nói:
Con phải để thời gian cho con bé bình tĩnh lại, tối nay bố sẽ nói chuyện với đứa.
Nói xong, ông lên thư phòng của mình đọc sách.
Mẹ anh thì thầm vào tai Tâm, Tâm nghe xong liền chạy thẳng ra ngoài, ngồi lên xe riêng của mình rồi đi thẳng đến nơi chị dâu đang chờ đợi.
Anh lên phòng gọi điện cho cô khiến máy anh nóng đến nỗi như muốn nổ tung ra nhưng cô ko nghe điện. Một lúc sau, tại công viên XX, Tâm từ xa nhìn thấy cô đang ngồi trên ghế đá mắt cứ nhìn thẳng ra bồn hoa ko buồn chớp. Cô đang cảm thấy rất cô đơn thì Tâm chạy đến, ôm chặt cô nói: Chị dâu của em, mạnh mẽ lên nào anh hai bảo chuyện ko phải như vậy đâu. Chắc là do hiểu lầm...
Cô cứ để Tâm nói mắt nhìn bỗng nhòe đi thì ra nước cô đã rơi từ bao giờ từng giọt rơi lên bao chiếc áo mỏng của Tâm làm nó cảm nhận được, nó im lặng ko nói nữa rồi thả cô ra ko ôm chặt nữa. Khi nó ( tâm) đã ko ôm cô nữa cô thu chân mình lại gối tay khóc . Cô tự hỏi ko hiểu tại sao bản thân lại thành ra như vậy chính hôm qua cô còn khuyên anh cứ cặp mấy cô chân dài cô,cũng ko quan tâm như,g hôm nay thấy anh mới cần tay một người phụ nữ khác đã khóc như thế này rồi, phần cìn lại cô hận anh.
Nó ( ttâm) đứng ra xa gọi điện cho mẹ mình. Đầu giây này bà bắt máy, anh cũng từ cầu thang đi xuống. Nó ( tâm) nói với mẹ mình: Mẹ ơi, chị dâu khóc rồi rất to.
Bà nghe qua điện thoại, lòng rất lo lắng hỏi lại:
Chị dâu con khóc rồi sao?
Anh nghe thấy câu nói đó mắt anh hiện lên nhửng tia đỏ, anh cướp điện thoại hỏi:
Chị dâu em đang ở đâu?
Nó ( tâm) nghe thấy giọng anh mình liền tắt máy. Chạy đến chỗ cô đang khóc nói:
Chị ơi, chạy thôi anh hai đang tìm đấy anh ấy sẽ mở định vị ngày thôi chúng ta nên đi chỗ khác thì hơn.
Cô ngừng khóc, bây giờ cô rất sợ anh sẽ tìm ra cô trong bộ dạng này, cô đứng dậy nó kéo cô ra taxi dặn chú tài xế đến khách sạn. Xong rồi,nó ( tâm) tắt nguồn để đảm bảo định vị tắt rồi nó tắt luôn cho cô.
Anh ở nhà lúc này mở định vị thấy đã tắt nên bực mình đấm một phát tay vào tường. Mẹ anh ôn tồn nói:
Tối nó sẽ về hai đứa tự nói chuyện với nhau đi
Anh trả lời:
Con ko đợi được
Mẹ anh:
Kơ đợi được cũng phải đợi
Cô và nó đến đặt phòng tqị khách sạn ngồi đến tận giờ tối mà cô ko nói một câu, khi xe đưa về đến tện biệt thự cô thực sự ko muốn bước vào nhưng ko muốn thì có thể sao dù ko muốn nhưng cũng phải bước vào thôi.
Cô và nó bước vào khẽ chào ba mẹ thì anh lập tức kéo cô lên trên phòng, cô mặc để cho anh kéo lên đến phòng anh khóa trái cửa, anh cầm cổ tay cô hỏi:
Em đi đâu về?
Cô ko đáp quay mặt đi chỗ khác anh nói cố giữ bình tĩnh:
Chuyện ko như em nghĩ đâu
Anh định nói tiếp nhưng bị cô chặn họng nói:
Anh giải thích làm gì. Tôi ko quan tâm đâu