Tổ Thần Chí Tôn

chương 152

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tịch Lệ nhắm mắt lại cảm giác một chút, mới vừa rồi chiến đấu kịch liệt, hắn không có chú ý, bây giờ vừa nhắm mắt lại cảm giác, nhất thời liền phát hiện không đúng, bỗng dưng mở mắt nói:

- Thiên khôi chỉ dẫn thuật bị phá rồi!

Tịch Dương cùng Tịch Phong sửng sốt một chút:

- Làm sao sẽ như vậy, tiểu tử kia tối đa cũng mới mười cấp, không phải là Thiên tôn cấp cường giả hoặc là Thiên sư cấp yêu thú Huyền thú mới có thể phá vỡ Thiên khôi chỉ dẫn thuật sao?

- Quả thật bị phá vỡ!

Tịch Lệ ảo não vạn phần.

- Tiểu tử kia hẳn là một con Huyền thú học xong biến hóa, mới vừa rồi chúng ta nói những lời đó, khẳng định bị hồn niệm của hắn nghe được rồi!

- Theo lý thuyết hồn niệm thập giai Huyền thú trộm nghe chúng ta nói chuyện, chúng ta có thể cảm giác được mới đúng, tiểu tử này có chút cổ quái!

Tịch Dương dị thường tức giận, nhưng cũng không thể tránh được, chỉ có thể rất nhanh phát đan dược giải độc cho một đám môn nhân trúng ngàn năm thi độc, mấy người cùng nhau hướng phương hướng Diệp Thần chạy đuổi theo.

Hạ Địa Quỳnh Lâu ánh sáng vô cùng mờ mờ, Diệp Thần bị hai con thập giai yêu thú mang theo bay lên bầu trời đêm, bọn họ căn bản không nhìn thấy, chỉ có thể như con ruồi không đầu không ngừng đuổi theo.

Tốc độ phi hành của Hắc Ưng cùng Hỏa Linh Điêu cực nhanh, trong chớp mắt đã bay vài chục dặm, những người Thiên Khôi Tinh Tông kia không thể nào đuổi theo tới nữa.

Trong Hạ Địa Quỳnh Lâu thu hoạch thật lớn vượt ra khỏi Diệp Thần dự trù, Diệp Thần thử nghĩ xem, cũng là lúc về Diệp gia bảo! Sau này có cơ hội lại đến Hạ Địa Quỳnh Lâu a.

Chẳng qua là trải qua hỗn chiến mới vừa rồi, Diệp Thần đã phân không rõ phương hướng rồi, lại không thể theo khí tức thần hồn đi trở về, đi trở về mà nói khó tránh khỏi đụng phải người Thiên Khôi Tinh Tông, chỉ có thể từ từ tìm lối ra, Hắc Ưng cùng Hỏa Linh Điêu hiển nhiên so sánh với Diệp Thần càng thêm hiểu rõ tầng 2 Hạ Địa Quỳnh Lâu.

Diệp gia bảo.

Quân đội Đông Lâm Quận Vương phủ đem Diệp gia bảo vây khốn mười hai ngày, Lưu Kham cùng Lưu Huân vẫn không thấy có siêu cấp cường giả ra mặt vì Diệp gia bảo giải vây, chỉ có Ân Mông Điền mang theo ba ngàn kỵ binh tới đây, cố gắng giải cứu người Diệp gia bảo, bị Lưu Kham cùng Lưu Huân đánh lui trở về, Ân Mông Điền là quan to chủ chính nhất phương, Lưu Kham cùng Lưu Huân cũng không dám ở trước mặt mọi người đem Ân Mông Điền giết chết, chỉ có thể đuổi đi.

- Ân lão đầu này rất không thú vị, cho dù hắn nhận nhân tình của tiểu tử Diệp Thần kia thì thế nào, tiểu tử Diệp Thần kia đã chết ở bên trong Hạ Địa Quỳnh Lâu, lại còn không thuận theo không buông tha như vậy.

Lưu Kham cả giận nói, nếu không phải kiêng kỵ sau lưng Ân Mông Điền có Minh Võ đại đế ủng hộ, bọn họ đã sớm đem Ân Mông Điền chém giết.

Ngân Bắc Ân gia một môn trung liệt, tổ tiên có bảy thập giai cường giả vì Tây Vũ Đế Quốc chết trận sa trường, cho nên Ân Mông Điền là một trong những triều thần Minh Võ đại đế tín nhiệm nhất. Trong Hạ Địa Quỳnh Lâu đem Ân Mông Điền giết chết cũng không có gì, dù sao không ai biết được, nhưng mà ở bên ngoài nếu như giết Ân Mông Điền, Minh Võ đại đế truy xét lên, Đông Lâm Quận Vương phủ phải chết không thể nghi ngờ.

- Mười hai ngày rồi, Diệp gia bảo chậm chạp không thấy động tĩnh, xem ra chúng ta hẳn là nếu tiến thêm một bước, phụ thân, cùng với ta đi Diệp gia bảo một chuyến a!

Lưu Huân trầm ngâm chốc lát, trải qua nhiều ngày suy xét, hắn rốt cục quyết định động thủ.

- Ngươi quyết định?

Lưu Kham nhìn về phía Lưu Huân, Lưu Kham còn có chút chần chờ.

Mấy ngày qua người Diệp gia bảo muốn ra bảo mua mễ lương, cũng bị Hắc giáp vệ cản trở về, song phương xảy ra một ít ma sát, có ba Diệp gia tộc nhân bị đánh trọng thương, mười một người bị thương nhẹ, hơn nữa tường thành Diệp gia bảo cũng đã bị Hắc giáp vệ tiếp quản, tình huống như thế, vẫn không có cường giả giúp Diệp gia bảo giải vây, Lưu Huân suy đoán cho dù Diệp gia bảo thật có thể liên lạc đến siêu cấp cường giả kia, siêu cấp cường giả kia cũng chưa chắc chịu vì Diệp gia bảo ra mặt điều đình!

Nếu tùy ý Diệp gia bảo phát triển đi xuống nữa, hẳn là nuôi hổ gây họa, trong lòng có ý nghĩ như vậy, Lưu Huân có chút kiềm nén không được, xuẩn xuẩn dục động.

- Chưa trừ diệt bọn họ, ta cuộc sống hàng ngày khó an!

Lưu Huân oán hận cắn răng nói, nếu như không phải là Diệp gia bảo đột nhiên quật khởi, Vân gia bảo đã sớm thống nhất Liên Vân Thập Bát Bảo, Đông Lâm Quận Vương phủ khẳng định đã áp đảo tất cả gia tộc bên trong Đông Lâm quận, lúc này bọn họ đã trù tính việc lớn rồi, nhưng mà bây giờ, bên trong Đông Lâm quận hỏng, mấy đại gia tộc liên thủ chống lại Đông Lâm Quận Vương phủ, ván cục này để cho hắn bất ngờ.

- Nhưng mà, nếu như đem Diệp gia bảo diệt tộc, vạn nhất thật có siêu cấp cường giả vì Diệp gia bảo ra mặt, thù oán này, sợ rằng làm sao cũng hóa giải không được.

Lưu Kham sầu lo nói, cái thế giới này võ lực chí thượng, chuyện tình một ít võ đạo gia tộc bị một siêu cấp cường giả diệt tộc cũng không hiếm thấy, nếu bọn họ chọc giận siêu cấp cường giả nào đó, siêu cấp cường giả kia vọt vào Đông Lâm Quận Vương phủ vì Diệp gia bảo báo thù, hậu quả kia cũng dễ dàng nghĩ được!

- Yên tâm đi, hài nhi tự có chừng mực!

Lưu Huân nói, hắn dầu gì cũng là đứng đầu một quận, chuyện gì chưa gặp, hắn biết được tình huống nên xử lý như thế nào.

- Vậy cũng tốt.

Lưu Kham bất đắt dĩ đáp ứng.

Đang lúc Lưu Huân cùng Lưu Kham mang các cao thủ từ Đông Lâm Quận Vương phủ đến ngoài cửa lớn Diệp gia bảo, Lưu Huân đột nhiên dữ dội lên, một cước hướng đại môn Diệp gia bảo đá vào, đại môn Diệp gia bảo ầm ầm sụp đổ, Lưu Huân sải bước tiến vào bên trong Diệp gia bảo.

Lưu Kham gặp tình hình này, lông mày nhảy lên, thở dài một hơi, đi theo.

Bên trong phủ gia chủ Diệp gia bảo, đám người Diệp Chiến Thiên, Diệp Thương Huyền đang gia tăng tu luyện, Diệp Thương Huyền trải qua thời gian dài như vậy vững chắc, ở dưới tác dụng của dược lực ngàn năm Viêm Xà Quả, dành dụm huyền khí rốt cục phá tan tầng gông cùm xiềng xích kia, tiến vào thập giai, Diệp Chiến Thiên cũng đang ở vào lúc đột phá.

Đột nhiên trong lúc đó, đại môn Diệp gia bảo phát ra oanh một tiếng nổ, sắc mặt đám người Diệp Thương Huyền kịch biến, nên tới vẫn là phải tới.

Tất cả cao thủ Diệp gia bắn nhanh ra, hướng phương hướng đại môn Diệp gia bảo chạy đi.

Tất cả Diệp gia tộc nhân đều tụ tập ở trên quảng trường Diệp gia bảo, cùng chung mối thù nhìn phương hướng cửa bảo, chỉ thấy đám người Lưu Huân, Lưu Kham chậm rãi đi đến, phía sau nhóm lớn Hắc Giáp Quân phần phật lao qua, đem mọi người Diệp gia tộc vây quanh ở chính giữa.

Diệp Thương Huyền nắm chặc quả đấm, hắn biết được, Lưu Huân đã sớm gấp khó dằn nổi.

Đám người Diệp Chiến Thiên mặt trầm như nước, hôm nay là thời khắc sinh tử của Diệp gia bảo, đáng tiếc không có thể trước đó đạt tới thập giai, nếu chạy không khỏi, cho dù chết, cũng phải chết đường đường chánh chánh, chết cũng phải chết có cốt khí, không thể đọa uy danh Diệp gia!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio