Tô Thanh Hàn,Đừng Làm Loạn! bởi Jolie Ahna.
Sáng hôm sau
Tô Thanh Hàn thành công che dấu ba mẹ về sự xuất hiện của Yên Như vào tối qua,sáng sớm hôm nay nó đợi ba mẹ rời khỏi nhà thì mới dám để Yên Như ra khỏi phòng.
- Mày ngồi đó đi,tao tìm chút gì đó làm đồ ăn sáng_nó kéo Yên Như ngồi xuống ghế rồi một mình vào bếp nấu bữa sáng.
Lúc này Yên Như ngồi thừ người ra nhớ về chuyện hôm qua và cảm thấy mình thật có lỗi với nó.
- Thanh Hàn.. _Yên Như nhìn nó với vẻ mặt buồn rười rượi.
- Hả?_nó đang bận làm đồ ăn trong bếp nên không để ý đến khuôn mặt buồn rầu của Yên Như lúc này.
- Chuyện hôm qua tao xin lỗi,nếu không phải vì cứu tao mà mày phải đáp ứng điều kiệu của tên Tần Dương đó.
Nghe Yên Như nói đến đây nó liền cảm nhận được Yên Như đang tự trách bản thân mình vì đã khiến cho nó rơi vào cảnh nguy hiểm đã vậy còn bị tên Tống Tần Dương đó khống chế,Yên Như cảm thấy mình thật sự có lỗi.Nó bỏ dở việc nấu ăn chạy đến bên Yên Như và ôm chặt cô vào lòng và nói:
- Mày là người bạn tốt nhất của tao,tao không cứu mày thì cứu ai đây_nó đưa tay xoa đầu Yên Như_Đừng tự trách bản thân nữa.
Nghe những lời này Yên Như cảm thấy trong lòng dịu nhẹ thêm một chút,buổi sáng hôm nay sau khi thức dậy Yên Như đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện này và cảm thấy vô cùng có lỗi.Tuy Thanh Hàn đã nói không sao rồi nhưng đối với Yên Như thì cô nợ Thanh Hàn một ân tình.
Thanh Hàn và Yên Như ăn sáng xong thì cùng nhau đến trường,Yên Như không mang đồng phục đành phải mượn đồng phục của Thanh Hàn mặc đỡ.
Cả hai vừa đến trường đã nhìn thấy Lý Triết Nam,Cao Thiên Hương đi cùng nhau,cười cười nói nói trông vô cùng tình tứ.Cũng vừa lúc đó Thanh Hàn nhận được tin nhắn từ Tống Tần Dương gửi đến.
- " Hãy biến Lý Triết Nam một lòng một dạ yêu cô"
Thanh Hàn nhíu mày khó chịu với dòng tin nhắn đó liền trả lời lại hỏi:
- " Ngươi muốn làm gì?"
- " Để hắn ta yêu cô sâu đậm rồi sau đó sẽ làm cho hắn ta đau khổ rồi từ từ dằn vặt hắn ta"
- " Tôi không đồng ý"
- " Cô không làm hay không nỡ đây?"
- " Hừ.Đợi đó,tự tôi sẽ khiến hắn ta phải chịu vạn nghìn lần đau khổ,ngươi cứ chờ đó mà xem kịch hay đi "
Tống Tần Dương nghe được khí phách hùng hồn của Thanh Hàn thì cũng phải bậc cười vì quá hài lòng.
- "Cô thật là thú vị a! Được... tôi sẽ chờ xem"
Yên Như quay sang thì nhìn thấy vẻ mặt Thanh Hàn có chút kì lạ, Yên Như lo lắng hỏi thăm cô.
- Thanh Hàn, mày không được khỏe sao?
Tô Thanh Hàn nghe thấy Yên Như hỏi mình như vậy thì giật mình ngưng suy nghĩ, Yên Như chắc là đang lo lắng khi Thanh Hàn tỏ ra vô cùng căng thẳng. Thanh Hàn không nên để Yên Như lo lắng cho mình cũng như không thể để cho Yên Như dính dáng đến việc mà mình làm để tránh sau này làm liên lụy đến Yên Như.
- Tao không sao! Chúng ta nhanh lên lớp thôi.
Tiết đầu hôm nay có tiết kiểm tra toán và tiết sau có thêm một bài kiểm tra tiếng anh với chỉ số IQ lên đến của Tô Thanh Hàn thì những bài kiểm tra nhỏ nhặt này chỉ lả chuyện nhỏ nhặt, chỉ tội cho Yên Như cô ấy đã phải vò đầu bức tóc suốt buổi kiểm tra trông vô cùng khổ sở.
Sau hai tiết kiểm tra...
- Huhuhu... chắc tao lại bị điểm thấp rồi... ước gì tao học giỏi như mày thì hay biết mấy...
Nhìn vẻ mặt buồn rười rượi của Yên Như, Tô Thanh Hàn cũng cảm thấy buồn lây, cô đưa tay lên xoa đầu Yên Như an ủi.
- Đừng buồn nữa, sau này tao giúp mày học nhé!
- Ôi! Cảm ơn bạn tốt_ Yên Như thay đổi quay sang ôm nó cười tinh nghịch.
Đang lúc Thanh Hàn và Yên Như có những khoảnh khắc vui vẻ cùng nhau thì bỗng dưng lại chạm mặt Lý Triết Nam ở căn tin,bên cạnh hắn luôn là hình dáng của Cao Thiên Hương cô ta vẫn bám lấy hắn chẳng bao giờ chịu rời và một nhân vật không thể thiếu đó chính là Diệp Gia.
- Yo! Lại chạm mặt nữa rồi!_ Cao Thiên Hương tỏ vẻ ngạo mạn khi đứng nói chuyện với Thanh Hàn bằng điệu bộ khoanh tay trước ngực như vậy.
Tô Thanh Hàn mặc dù biết cô ta đang cố tình gây chuyện nên không thèm để ý đến cô ta, chỉ mất công hao hơi tốn sức mà thay vào đó Thanh Hàn lại bắt chuyện với Lý Triết Nam.
- Cậu... đi theo tôi_ Tô Thanh Hàn nhìn Lý Triết Nam bằng đôi mắt lãnh huyết vô cảm.
Lý Triết Nam nhìn Thanh Hàn cười nửa miệng rồi sau đó thì kéo tay Cao Thiên Hương quay người đi.
- Tôi không có chuyện gì để nói với cô. Chúng ta đi không cần quan tâm đến cô ta.
Hôm nay Lý Triết Nam lại quay lưng với Tô Thanh Hàn quẳng cho cô mặt cục bơ vào mặt,mấy ngày trước hễ đụng mặt nhau thì Lý Triết Nam không ngừng làm phiền Thanh Hàn vậy mà hôm nay lại quay lưng với cô, không lẽ là vì trận đấu hôm qua sao? Con người hắn không ngờ cũng nhỏ nhen quá a!
- Lý Triết Nam đi rồi? Mày muốn nói chuyện gì với cậu ấy? _ Yên Như thắc mắc hỏi vì ngạc nhiên khi Thanh Hàn bắt chuyện với hắ. ta trước.
- Chỉ là chuyện vặt thôi mày không biết thì sẽ tốt hơn.
Yên Như nghe Thanh Hàn nói như vậy cảm thấy có chút buồn vì trước giờ Tô Thanh Hàn vốn dĩ là cô gái đơn thuần không lo không nghĩ ấy vậy mà mấy ngày nay Yên Như cảm thấy bạn thân của mình ngày càng có nhiều bí mật không muốn nói cho Yên Như biết, Yên Như tự hỏi "nếu đã là bạn thân vậy tại sao không nói ra để cùng nhau giải quyết kia chứ" sâu thẳm trong ánh mắt của Tô Thanh Hàn dường như có rất nhiều suy tư phiền muộn. Yên Như lại tự hỏi thêm một lần nữa "Từ lúc nào đôi mắt ngây thơ trong sáng đó lại có nhiều suy tư như thế? Rốt cuộc là điều gì đã khiến mày trở nên như vậy? ". Yên Như rất muốn nghe một lời giải thích từ Thanh Hàn.
- Yên Như... sao vậy? Tự nhiên đứng đó người ta làm gì vậy, đi ăn thôi_ Thanh Hàn thúc.
- À... đi thôi_ Tạm thời Yên Như sẽ không tra cứu thêm, Yên Như sẽ đợi đến lúc Thanh Hàn chịu mở miệng nói với mình.
Sau khi dùng bữa trưa xong Yên Như một mình về lớp trước còn Thanh Hàn thì đang ở trong nhà vệ sinh, không biết hôm nay đồ ăn ở căn tin làm thế nào mà khiến Thanh Hàn đau bụng không ngừng làm cô bị tào tháo ghé thăm rồi.
" ọt ọt ọt"_ tiếng bao tử kêu
- Quái lạ! Sao vẫn chưa chịu xong đi hả?
Phải mất một lúc sao Tô Thanh Hàn mới xong, rời khỏi nhà vệ sinh Tô Thanh Hàn giống như cái xác không hồn đi loạng choạng như người đang say rượu... nếu cô cứ tiếp tục đi như thế thì ắt hẳn sẽ đụng trúng người cho mà xem.
Quả nhiên không sai, Tô Thanh Hàn đụng trúng người ta rồi, không những vậy mà còn là mỹ nam a!
- Tô Thanh Hàn cô bị làm sao vậy?
Giọng nói ấm áp này quen thuộc quá vừa làm cô ấm lòng nhưng cũng khiến trái tim cô đau đớn khôn nguôi.
- Lý Triết Nam là anh sao?
- Đừng nói nữa tôi đưa cô đến phòng y tế.
Lý Triết Nam không ngại bồng Thanh Hàn đến phòng y tế dưới sự chứng kiến của biết bao nhiêu ánh nhìn của mọi người. Bây giờ Lý Triết Nam đâu còn quan tâm đến hình tượng nữa, tâm trí của hắn đã hoàn toàn đổ hết về Tô Thanh Hàn mất rồi, hắn lo lắng cho cô muốn chăm sóc cô nên ngại gì bị mọi người bàn tán.
- Cô... giúp em xem cô ấy bị gì? _ Lý Triết Nam đặt Thanh Hàn nằm xuống giường rồi quay sang khẳng giọng với cô y tá.
- Lại là hai người các em sao? _ cô y tá vội vã đến xem tình trạng của Tô Thanh Hàn.
Sau khi xem xét tình trạng của Tô Thanh Hàn xong thì cô y tá liền lấy thuốc đưa cho Thanh Hàn uống.
- Để em làm.
Lý Triết Nam bước đến ngồi trên đầu giường đỡ Thanh Hàn ngồi dậy tựa lưng vào người của hắn rồi lấy thuốc và nước từ tay của cô y tá đưa cho Thanh Hàn dùng.
- Uống thuốc này một chút sẽ khỏi_ Lý Triết Nam nói vậy như một lời động lực dành cho cô.
- Cảm ơn.
Tô Thanh Hàn uống thuốc xong Lý Triết Nam liền đặt cô nằm xuống giường để cô nghỉ ngơi, tình trạng bây giờ của Tô Thanh Hàn ắt sẽ không thể ngồi học được nên hắn đã gọi điện cho Diệp Gia bảo cậu ta giải quyết giúp rồi sau đó hắn mới yên tâm ngồi bên cạnh trông chừng cho Thanh Hàn ngủ.
- Con mèo hoang bướng bỉnh này chắc chắn sẽ có ngày bị ta thuần phục_ Lý Triết Nam khẽ cười rồi đưa tay vuốt nhẹ mái tóc của cô.