GTNV: Thiều Thu Hương: bạn gái của anh trai nó, hẹn ước với anh trai nó sau khi chị ấy đi du học về sẽ ra mắt ba mẹ nó, tiến tới chuyện xa hơn
- Anh Tuấn_Kim Ngân gọi lớn
Tuấn quay đầu lại, Kim Ngân chạy đến ôm chầm lấy Tuấn.Do quá bất ngờ, Tuấn đẩy Kim Ngân ra xa
- Cô làm cái quái gì vậy_Ngân
- Ôm anh chứ làm gì_Ngân cười
- Chẳng phải chuyện giữa cô và tôi đã kết thúc rồi hay sao_Tuấn lạnh lùng
Kim Ngân khóc nức nở
- Em xin lỗi…lúc đó em còn nhỏ, suy nghĩ chưa chín chắn với làm như vậy với anh_Kim Ngân
- Tôi không cần biết lúc đó như thế nào, nhưng bây giờ tôi đã thích người khác rồi_Tuấn
- Em biết, nhưng anh hãy cho em một cơ hội đi mà, em có gì không bằng cô ta chứ, em sẽ thay đổi thay đổi hết mà!_Kim Ngân
- Cô ấy không hơn em cái gì cả nhưng anh vẫn yêu cô ấy_Tuấn
Nói xong, tuấn bỏ đi, bỏ Kim Ngân lại bơ vơ một mình
- Em xin lỗi…em xin lỗi mà_Kim Ngân ngã quỵ, nói trong tiếng nấc dài
năm trước
- Yeah…cuối cùng thì con nhỏ đó cũng không bám lấy Hoàng Tử nữa rồi_Kim Ngân
- Mày kinh thật nha, làm cách nào hay vậy_Nguyệt Ánh
Kim Ngân vỗ ngực tự hào
- Nhờ thằng bồ của tao lo hết đấy_ Ngân
- Bồ mày…là anh Tuấn ấy hả_Ánh
- Chứ còn gì nữa, tao phục tao quá_Kim Ngân
- Mày có yêu anh ấy thật không đấy, hay chỉ quen để lợi dụng cho kế hoạch của mày hả_Nguyệt Ánh
- Mày lại hỏi ngu rồi, tất nhiên là quen để lợi dụng rồi.Trong mắt tao, chỉ có Hoàng Nam Bảo thôi_Kim Ngân
Hai đứa vui vẻ ngồi vừa ăn vừa nói chuyện nhưng đâu biết rằng…cách vài bàn, Tuấn đã nghe hết toàn bộ cuộc trò chuyện.Tuấn suy sụp tinh thần..người mà anh yêu bao lâu nay chỉ quen với anh để lợi dụng, phục vụ cho mục đích theo đuổi người khác của cô ta…không những thế, cô ta còn nói chuyện với bạn bằng một giọng điệu tự hào, không chút ân hận.Ngày hôm sau, điện thoại của Tuấn có tin nhắn
- Mình chia tay anh nha_Kim Ngân
- Lý do_Tuấn nhắn lại cụt ngủn
- Em đã thích người khác rồi.Cảm ơn anh trong thời gian qua đã giúp đỡ em_Kim Ngân
- Được rồi…chúc em hạnh phúc bên người ấy!_Tuấn
Ngay ngày hôm sau, Tuấn đặt vé máy bay qua nước ngoài du học.Anh đăng kí học vào cùng trường với nó.Từ khi gặp nó, Tuấn từ một con người không cảm xúc trở nên thân thiện hơn, chứng trầm cảm cũng ngày một biến mất.Nó đã lấp đầy khoảng trống trong tim hắn.Lúc đó, trong tim Tuấn nó đã chiếm một vị trí vô cùng quan trọng
Bỏ Kim Ngân ở lại một mình, Tuấn thấy có chút vô tình nhưng lương tâm không cho phép anh đến bên cô ấy.Quên Hân là một điều rất khó đối với anh.Từ khi biết nó có bạn trai, hắn và nó sống cùng nhau, có những cử chỉ thân mật, lo lắng cho nhau thì Tuấn đã nhận rằng: Khi yêu, đôi lúc cũng cần buông tay, đó là điều tốt nhất để khiến cho đối phương hạnh phúc
Tuấn đã tự hứa với bản thân mình rằng sẽ khóa chặt con tim mình lại để không một người phụ nữ nào có thể xen vào trái tim tổn thương một lầ nữa
Tại căn biệt thự sang trọng
- Đi học mau_hắn
- Từ từ, còn sớm chán_nó
- Sắp trễ học rồi đây này, sớm gì nữa_hắn
Nó bật người dậy, vuốt mái tóc rối ra phía sau
- Hôm qua đứa nào không chịu làm bài tập nhờ đây làm giùm thế hả, biết bài tập nhiều nên phải thức khuya, giờ thấy buồn ngủ lắm biết không?_nó nhăn mặt
- Ừ ừ là tớ, là tớ đã sai_hắn
Hắn nhấc nó ra khỏi giường, bế vào nhà vệ sinh
- Nhanh lên rồi đi học nhá_hắn nhẹ nhàng
- Hứ…cái giọng nói này là sao chứ_nó liếc hắn bằng nửa con mắt
Thay đồ xong, nó bước ra ngoài, chưa kịp ngước đầu lên thì hắn bế nó tập , đưa xuống cầu thang, vào nhà bếp ăn sáng
- Thả xuống mau, ba mẹ thấy bây giờ, cái thằng điên này_nó
Nó cầu trời khấn phật cho ba mẹ hắn chưa xuống nhà,nhưng lời cầu nguyện của nó đã không được linh nghiệm….ba mẹ nó đang điềm tĩnh ăn điểm tâm sáng một cách ngon lành
- Chào hai đứa_mẹ nó
Đợi mẹ hắn nói xong hắn mới thả nó xuống, cho nó ngồi ghế cạnh hắn
- Ăn sáng đi mấy đứa_ba hắn
- Ba mẹ có phá tan bầu không khí lãng mạn của hai đứa không vậy_mẹ hắn
- Ơ đừng hiểu lầm mà "mẹ", tại cậu ấy không chịu thả con xuống chứ bộ_nó
- Ai bảo có đứa nào đấy lề mề quá, ai chịu nổi?_hắn
Ba mẹ hắn nhìn nhau cười…ở chung với hai đứa này chắc chắn ông bà sẽ sống rất dai, cười nhiều thế nào cơ mà…
- Bảo nè, mẹ và ba có công chuyện đột xuất bên Pháp nên sẽ đi công tác tháng, cả ba mẹ Thiên Hân cũng đi luôn nên hai đứa ở nhà cẩn thận!_mẹ hắn
Hắn và nó không ai nói gì, chuyện ba mẹ hắn và ba mẹ nó đi công tác cùng nhau bình thường như cơm bữa
Trên đường đi học…hắn đang chuẩn bị chạy xe vào cổng trường
- DỪNG LẠI_nó hét
Kíttttttttt_hắn phanh xe đột ngột làm cả người ngả về phía trước
- Có chuyện gì vậy_hắn
- Đợi tớ một chút_nó tháo dây an toàn, mở cửa xuống xe
Nó chạy ra phía sau xe, dừng lại nói chuyện với một người phụ nữ.Thấy lạ, hắn cũng chạy ra theo nó
- Chị dâu mới về nước à_nó
- Ủa..Thiên Hân đấy à, lâu rồi không gặp em xinh ra nhiều đấy nhỉ, chứ đâu còn đen nhẻm như hồi còn nhỏ ấy nhỉ_Thu Hương trêu
Hắn bên cạnh cười khúc khích
- Hồi nhỏ cậu xấu lắm hả, người ta nói sinh rầy ý_hắn
- Cậu dám!….._nó
Thu Hương giờ mới để ý đến sự hiện diện của hắn, Hương thấy hắn có vẻ khá lãng tử
- Đây là….?_Thu Hương hỏi nó
- À…giới thiệu với chị dâu, đây là……._nó
Chưa kịp nói hết câu thì hắn đã ngắt lời nó
- Em là chồng của Hân_hắn
Thu Hương trợn mắt nhìn hắn và nó.Hương lấy lại bình tĩnh:
- Em lấy chồng hồi nào sao không đưa chị thiệp hồng_Thu Hương
Cái thằng bệnh hoạn này, hết chuyện để đùa rồi hay sao
- Không phải đâu chị dâu, hắn ta là bạn trai của em đấy_nó
- Sớm muộn gì cũng như vậy thôi, phải không chị dâu?_hắn
- Hớ…chị ấy là chị dâu mà tớ cơ mà…không phải chị dâu của cậu_nó
- Thôi thôi, hai cái đứa này, già đầu mà cứ cư xử như con nít là thế nào_Thu Hương cười
Hắn nhìn kĩ lại Thu Hương một lượt.Người con gái với nước da trắng ngần, ăn mặc giản dị, không hở hang nhưng vẫn tôn lên vẻ đẹp quyến rũ, mái tóc cắt ngang vai…
Hắn chở nó về tận nhà, vì ba mẹ nó đi công tác nên hắn ở lại nhà nó.Còn ông anh hai yêu vấu thì từ khi biết Thu Hương về nước, rất ít khi ở nhà.Suốt ngày đi chơi với chị Thu Hương thôi.Nhà nào cũng như nhà nào, cũng chỉ có mình nó và hắn ở trong căn biệt thự rộng như công viên giải trí
- Giờ sao đây, đồ ăn ngon quá nhưng nó mất rồi_hắn buông đũa
- Không ăn hết thì để đó_nó
Nó mất đến ’ để dọn đồ ăn nhờ sự lèo nhèo của hắn
- Còn sớm lắm…đi coi phim đi vợ_hắn
- Ờ được đó_nó
Nó cười ma mãnh
Rạp chiếu phim D
- Chị bán cho em hai vé phim…_hắn
- Phim kinh dị nha chị_nó ngắt lời hắn
Hắn cũng chẳng biết nói gì, chỉ bình thường trả tiền vé rồi đi mua ít đồ ăn nhẹ
- Wow, anh kia đẹp trai quá
- Trời ơi, người đâu mà đẹp giữ vậy
Hắn tiến lại quầy đồ, người xếp hàng mua rất dài.Hắn đang tính đứng cuối hàng thì mọi người rẽ hướng nhường đường cho hắn
- Cậu cứ đi trước_một cô nhóc nói với hắn
- Cảm ơn_hắn nhếch mép cười nhẹ khiến cô gái đó suýt té xỉu
Nó đứng từ xa, thấy hết tất cả mọi chuyện.nó lại gần chỗ hắn, khoác tay, cố ý nói to
- Cậu làm gì mà lâu thế?_nó nhẹ nhàng
- Xong rồi nè_hắn bẹo má nó, nắm tay nó kéo vào rạp phim
Mọi người nhìn nó cho đến khi nó bước vào rạp
- Nhỏ đó may mắn quá
- Hai người đẹp đôi ghê
Hắn và nó ngồi vào ghế, đặt thức ăn lên chiếc bàn nhỏ gần đó, hắn nhìn thẳng vào mắt nó
- Cậu ghen à_hắn cười
- Ai mà thèm ghen chứ, thấy cậu lâu quá thôi_nó đỏ mặt
- Thật không?_hắn
- Không nói nữa, phim chiếu rồi kìa_nó
Tưởng đâu hắn sẽ sợ khiếp vía vì bộ phim kinh dị nó chọn nhưng không hề, hắn rất tỉnh, coi phim ma mà cứ như là coi phim hoạt hình ấy.Nó cũng vậy, không thấy sợ chút nào, có đoạn nó và hắn còn ôm bụng mà cười nữa kìa!