Hillary: Tên tiếng anh của nó
GTNV: Candy: là người Việt nhưng sinh ra và lớn lên ở California nên có thể xem là “mất gốc Việt”
Erik: Du học sinh Việt Nam, học chung ngành quản lý kinh doanh chung với nó
Phương tiện để nó đi đến trường rất đơn giản! Một cái xe đạp địa hình.Mái tóc dài của nó được cắt quá vai một tí, trong ánh nắng sáng xen qua từng kẽ lá thấp thoáng thấy hình bóng của cô học trò nhỏ
- Cha cha…ngôi trường cũng đẹp thật đấy nha_nó cất xe vào khu vực dành riêng cho xe đạp, khóa lại cẩn thận giắt túi xách lên vai rồi đi tìm lớp
Nó nhẹ nhàng vuốt mái tóc ra phía sau gáy khiến cho nhiều người mê mẩn.Lục trong túi xách một mẩu giấy nó, nó lẩm nhẩm
- Xem nào…khoa quản lý kinh doanh…quản lý kinh doanh_nó
Nó vừa đi vừa chăm chăm vào tờ giấy, cúi gằm mặt xuống để tìm lớp
- Á…huỵch_nó vừa đụng trúng một vật thể nào đó rồi ngã nhào ra phía sau_cái túi xách của nó tuột ra khỏi vai, văng ra xa
Nó xuýt xoa, nhìn lên hai khủy tay của mình bị xước đỏ của mình…Người vừa đụng trúng nó là một người con trai: mái tóc đen ánh kim được cắt gọn gàng, cái áo sơ mi trắng làm lộ rõ cơ bắp phía trong lớp áo mỏng.Chiếc giày NIKE đen dưới chân làm tôn lên vẻ lạnh lùng huyền bí
Thấy im lặng, nó nghĩ cậu ta là người nước ngoài nên không biết tiếng Việt
- You collision me without knowing apologize (Bạn đụng trúng tôi mà không biết xin lỗi sao?)_nó
- Không cần phải nói tiếng Anh, tôi biết tiếng Việt mà_Erik
- Biết thì tốt, còn không mau kéo tôi đứng dậy_nó
- Tại sao chứ? cô là cái thá gì_Erik
Từ đằng xa, có hai cô gái chạy lại
- Erik …Erik (Erik à, Erik)_bạn gái đi đầu gọi lớn nhưng Erik vẫn lờ đi
- ERIK…do you hear me…Erik….(Erik, có nghe em nói không, Erik)_cô gái đó vẫn bám theo Erik
Erik đưa tay đỡ nó dậy, lấy luôn cả cái túi xách đang lăn lóc dưới nền rồi kéo tay chạy biến
- Who is she (Cô ta là ai vậy)_Candy
- Sure that that new student, all the boys of our class believed she is an angel down to Earth (Chắc là học sinh mới đấy mà, tụi lớp mình cứ đồn ầm lên vì thiên thần xuống hạ giới)_người đi bên cạnh Candy trả lời
Erik kéo tay nó chạy đến sân bóng rổ…chạy đến nơi, hai tụi nó thở hồng hộc
- Tại sao phải chạy cơ chứ_nó
- Tôi không muốn chạm mặt cô ta_Erik
- Bạn ấy là ai vậy_nó
- Vợ chưa cưới_Erik bây giờ vẫn cầm cổ tay của nó…hai người không hẹn nhau mà cùng nhìn vào cổ tay của nó.Nó kéo mạnh cổ tay mình ra khỏi tay Erik
- Giờ tôi phải đi học rồi_nó lấy lại cái túi xách trên tay Erik
- Cậu học khoa nào đấy_Erik
Nó đã đi được một đoạn khá xa nhưng nó vẫn nói vọng lại
- Quản lý kinh doanh_nó
[Con gái…mà học quản lý kinh doanh sao?...mình tưởng cô ấy học khoa thiết kế như Candy chứ_Erik nghĩ thầm]
Hình như đã vào lớp rồi hay sao ý, học sinh đi lại trong hành lang trường hiếm dần, nó tìm được lớp chuyên quản lý kinh doanh của thầy Smith
- Hillary, come in (Hillary, vào đi em)_thầy thấy nó thì ngừng giảng bài, quay đầu ra phía cửa chính của lớp học
Nó bẽn lẽn đi vào như học sinh tuổi đi mẫu giáo
- Class, today we will be adding new member. Her name is Hillary (từ ngày hôm nay tiết học của chúng ta sẽ có thành viên mới, bạn ấy tên Hillary)
- You come here, sit with Erik (em đến chỗ này, ngồi với Erik)_thầy đến gõ nhẹ vào bàn của Erik…người đã đụng trúng nó hồi sáng
[Lại ám mình nữa sao_nó]
- We are going to learn new lesson (chúng ta sẽ tìm hiểu bài học mới)_thầy cầm cái Ipad mini trên tay, điều khiển bài học trên bảng điện tử
Nó lại ngồi gần Erik, sử dụng cái Ipad đã được chuẩn bị từ trước để không bỏ lỡ bài học
- Cậu là du học sinh à_Erik
- Ừ thì sao_nó
- Mình cũng vậy, mà tên thật của cậu là gì vậy_Erik
- Bạch Thiên Hân_nó dùng cây bút viết gì gì đấy trên cái Ipad mới toanh
- Thiên Hân của tập đoàn B&T à_Erik
- Ừ_nó
Nó vừa dứt lời thì tiếng chuông báo hiệu giờ ra chơi reo lớn, nó cất cái máy vào cặp rồi bước ra khỏi bàn đi xuống canteen
Erik cũng lò mò đi theo, từ phía lớp đối diện Candy chạy đến ôm tay Erik
- Erik, I am going to canteen with you, might I do it (Erik, em sẽ đi ăn với anh, có thể cho em đi cùng không?)_Candy
- Stay away from me, I’m busy now (Tránh xa tôi ra, bây giờ tôi bận rồi)_Erik
Erik gỡ tay Candy ra khỏi tay mình rồi chạy theo nó
- Cho anh ăn với_Erik cầm phần cơm của mình ngồi chung bàn ăn với nó
- Bao nhiêu tuổi rồi_nó nói chuyện cộc lốc, lăm lăm cái dĩa trước mặt Erik
- Anh rồi, hơn em là cái chắc_Erik
- Ừ, đúng là hơn thật_nó hạ tay cầm cái nĩa xuống, tiếp tục ăn cơm
Cả tiết học sáng hôm nay Erik cứ lẽo đẽo theo nó làm nó cảm thấy bất tiện vô cùng…Erik cứ như cái vệ tinh ý, đi đến đâu cũng thu hút ánh nhìn đến đó khiến nó ngượng chín cả mặt khi ai cũng nhìn không chớp mắt nó với Erik
Cuối cùng nó cũng đã lết xác tới nhà, không thèm tắm rửa mà nằm vào giường ngủ say như chết…Khi Tú Linh về đến nhà thì nó vẫn chưa dậy.Tú Linh nhẹ nhàng đặt một cái túi giấy nho nhỏ vào bàn trong phòng nó
- Ui..ui…thơm quá, thơm quá
Mùi đồ ăn quyến rũ dưới bếp làm nó tỉnh ngủ…nó mở he hé mắt, hình ảnh đầu tiên đập vào mắt nó là một cái túi quà, bên ngoài túi có in hình có bốn lá to tướng
- Ha…haaaaa_nó vừa cười vừa mở túi quà.Bên trong là cái ốp điện thoại Oppo R hình Khải-Thiên (TFBOYS) cùng một tờ giấy kèm lời nhắn: “Coi như là quà ngày đầu tiên đi học cho mày.Trên thế giới chỉ có duy nhất một cái thôi đấy!”
Điện thoại của nó coi như đã được thay một cái áo hoàn toàn mới, cái ốp của Thiên Thiên đã sớm đi “bảo trì” rồi
Nó vớ đại bộ đồ trong tủ rồi vào thẳng luôn nhà tắm.Tắm xong nó phóng ngay xuống nhà bếp, nơi có những món ăn nóng hổi mới ra lò
- Dậy rồi đó hả_Tú Linh
- Tao thấy quà rồi, cảm ơn mày nhé, tao thích lắm…cực kì thích luôn ý_nó phấn khởi
- Chuyện nhỏ ấy mà, sao này có cơ hội tao kiếm cho mày mấy cái poster dán lên tường phòng chơi_Tú Linh nói nửa thật nửa đùa
Rồi! Nó lại nhớ hắn nữa rồi_thấy ní thẩn thờ ăn cơm khiến Tú Linh cũng đoán ra được phần nào
Muốn nó đổi tâm trạng, đổi gió…Tú Linh dụ dỗ
- Mày muốn đi coi ca nhạc không_Tú Linh
- Ừm để tao coi, theo nguồn tin chính xác của tao thì TFBOYS không có về California_nó
- TFBOYS cái đầu mày, hôm nay có buổi concert F(X) đó_Tú Linh hớn hở
- Haizzzz, tao biết mà, tao không đi đâu_nó
- Đi đi mà, năn nỉ mày đó, coi như mày làm ơn làm phước lần này đi với tao đi_Tú Linh
- Vậy cũng được tao cũng muốn ra ngoài.Mày đợi tao thay đồ
Nó chạy lên lầu thay đồ, còn Linh thì dọn dẹp dưới bếp coi như đã kết thúc bữa tối mặc dù chưa hột cơm nào vào bụng
Tại buổi concert, fans la hét ầm ĩ khiến nó phải dùng hai tay bịt lại nếu không sẽ lủng màng nhĩ mất.Nó đứng ở phía giữa trung tâm, cùng la hét để cho những u buồn theo những tiếng hét đó mà đi mất…Quả thật cách này rất công hiệu, vừa nở được nụ cười trên môi mấy giây thì đã bị dập tắt mất
- Người kia…người kia chẳng phải là Nam Bảo sao_nó lắp bắp, cố chen lên đám fans để gặp được người mà nó “ngộ nhận” là hắn
Một fans quá khích chen lấn khiến nó ngã nhào, nó vội đứng dậy thì dáng người quen thuộc đó đã biến mất…Thất vọng…nó ra khỏi khán phòng, đến tiệm Café sát đó
- Đặt máy bay về Việt Nam ngay cho tôi, toàn bộ công việc đã giải quyết xong rồi_hắn gọi điện cho thư kí riêng
Bóng người nó nhìn thấy đích thị là hắn, chính xác là hắn đã đến buổi concert đó, chính hắn đã làm nó phát điên trong cả buổi tối hôm đó…Tất cả là tại hắn, tại hắn hết!