Mọi người đều nói trẻ con nên phát triển toàn diện.
Đúng, nhưng con tôi mới sáu tuổi bỗng nhiên bị lệch đối với các môn khoa học.
Ngữ văn và tiếng Anh giỏi một cách đáng kinh ngạc, nhưng về mặt số học, thằng bé thậm chí còn không đếm được bằng ngón tay.
Cư dân mạng hóng dưa không quan tâm chút nào, từng người chỉ đợi có cơ hội liền hỏi: “Bố thằng bé đâu?”
Bố của nó đã bị tôi vứt lên chín tầng mây từ tám kiếp rồi.
“Mami, đáp án là đúng không ạ?”
Tôi ôm tim: “Con trai, đồng ý với mami, nếu mami té xỉu nhất định phải gọi cấp cứu .”
Liếc thấy bão bình luận có người quăng hỏa tiễn chúc mừng.
Đúng là…thái quá!
“Con trai, bà ngoại có quả táo, bà cho mẹ quả, còn lại cho con, vậy con được bao nhiêu quả táo?”
Con trai nhíu mày, suy nghĩ một lát: “Không còn quả nào.”
“Sao lại không còn?”
“Mami ngốc, bởi vì con ăn hết rồi ạ!”
Không được rồi, tôi phải uống một viên thuốc trợ tim khẩn cấp đây, không thì trái tim nhỏ bé của tôi sẽ không chịu nổi mất.
Ở phương diện toán học này, bộ não thông minh thường ngày của con trai như bị lỗi hệ thống, làm cách nào cũng không sửa được.
“Ha ha cục cưng nói đúng, đúng là hết rồi!”
Chậc, cư dân mạng hóng dưa không xem chuyện này là một vấn đề lớn.
Cuối cùng bây giờ tôi mới nhận ra, khi còn nhỏ mẹ tôi đã đau đầu như thế nào khi dạy tôi làm bài tập về nhà.
“Bảo bố nó dạy kèm đi!”
“Đúng rồi!”
“Bố của thằng bé đâu?”
Tôi dở khóc dở cười đọc bình luận.
Khóc là vì bất lực trong việc dày kèm con học toán.
Cười vì số bình luận ở dưới mỗi video lên đến hàng nghìn lượt, điều đó cho thấy mức độ phổ biến của những video này.
Thấy con sắp vào tiểu học nên môn toán vẫn giới hạn trong phạm vi các phép cộng trừ cơ bản.
Dựa vào tình cảnh hỗn loạn khi làm bài tập mà nói, tương lai con trai chắc chắn sẽ là một đứa học dốt toán.
Dù sao cũng không thể đổ hết lên đầu một mình tôi được, còn do một người khác nữa mà!