Toàn Cầu Xâm Nhập

chương 28: 28: chương 30

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Quý Hủ có ấn tượng với khuôn mặt này, chính là sau hôm trở về gặp được nữ nhân trẻ tuổi trong thang máy.

Bọn hắn ở lầu trên, thường xuyên cãi nhau, có đôi khi ban đêm tranh cãi động tĩnh rất lớn, Quý Hủ không ít bị đánh thức, nguyên nhân khắc khẩu rất đơn giản, nữ nhân muốn mua nhà mới dời ra ngoài ở, không muốn ở chung với cha mẹ chồng.

Giá nhà trong Thanh Giang thị không rẻ, muốn mua nhà mới thì phải bán nhà cũ, nhưng cha mẹ không muốn, lo lắng bán nhà rồi sau này không có chỗ ở lại, mâu thuẫn gia đình cứ như vậy sản sinh.

Quý Hủ cũng không biết vì sao hai vợ chồng trẻ tuổi lại dính cùng một chỗ với người già trong nhà, nhìn mức độ dính vào nhau, là huyết nhục cùng khung xương đều tan ra dung hợp, sau này đừng nghĩ tiếp tục tách ra.

Nữ nhân đầu tóc rối tung, đồng tử nhọn như mũi kim, tròng trắng tràn ngập tơ máu, trong cổ họng phát ra vài tiếng ôi ôi, rốt cục bật ra thanh âm:

- Các người có đồ ăn không? Tôi thật đói.

.

Nam nhân bên trái đi theo mở miệng:

- Chúng tôi cũng đói.

.

- Mày câm miệng! Thực vật đều là của tao! Nam nhân vô dụng không cơm ăn!

Nữ nhân thê lương rít gào.

Đầu người già bên phải không nhịn được đứa con bị khi dễ, đi theo mở miệng:

- Nam nhân của mày ở bên ngoài công tác mệt chết đi đượ, cũng bởi vì mày muốn mua phòng ốc, mày không giúp hắn thì thôi, cả ngày mua một đống quần áo giày đồ trang điểm, không biết tiết kiệm, hiện tại ngay cả cơm cũng không cho ăn, tao chưa từng thấy qua ai làm vợ như mày!

Nữ nhân quơ cánh tay xám trắng sưng phù bắt người già:

- Bà là lão bất tử còn có mặt mũi nói, nếu bà đáp ứng bán nhà, chúng tôi cần gì phải vất vả như vậy!

Nam nhân không rên một tiếng, bà già bị cào cấu vài cái, cánh tay luôn giấu phía sau đột nhiên chém ra, một thanh thái đao chém lên khuôn mặt xám trắng sưng phù của nữ nhân, nước mủ thối rữa tanh tưởi phun đầy đất.

Trình Mạch bị mùi hôi thối vừa xông, run rẩy đưa tay muốn kéo Quý Hủ trở về, nhân lúc quái vật cãi nhau không chạy còn chờ cái gì?

- Quý Hủ! Mau trở lại nhà!

Trì Ánh nghẹn thở hô lên một tiếng.

Nguyên bản ba mặt người còn đang tự giết lẫn nhau đột nhiên dừng lại, sáu cái chân liền động, hướng ba người Quý Hủ vọt tới.

- Trình Mạch vào nhà! Đóng cửa đừng đi ra!

Hai tay Quý Hủ cầm chặt gậy bóng chày hướng tới quái vật ba mặt.

Nơi này là nhà của hắn, tuyệt đối không cho phép quái vật kia lớn lên!

Quý Hủ hung hăng đánh ra một gậy, khuôn mặt nữ nhân xoay tròn tại chỗ, bà già bị quay trúng, ngay mặt nghênh đón gậy bóng chày, lập tức giống như bị hòa tan, hốc mắt tối om thối rữa không có.

Quý Hủ khống chế gậy bóng chày đánh lên cổ bà già, giống như đánh vào trong bùn lầy, thịt thối máu đen vương vãi đầy đất, quái vật không chút sứt mẻ.

Quý Hủ không bị hù tới, ngược lại Trình Mạch không nghe theo lời Quý Hủ lại bị hù điên, sợ hãi nháy mắt bão lên cao nhất!

- Mỹ vị! Hương vị thật ngon!

- Ăn! Toàn bộ làm thịt!

- Thật đói a, nhanh lên làm thịt bọn hắn!

Quái vật bị cảm xúc sợ hãi kích thích, đồng thời lộ ra ba thanh thái đao, hướng Quý Hủ bổ tới, lối đi thang lầu bị quái vật ngăn chặn, Quý Hủ không thể dẫn đi quái vật, chỉ có thể ở trong này giải quyết.

Quý Hủ liên tiếp lui về phía sau, mạo hiểm né tránh thái đao, thiếu chút nữa đã bị cắt cổ, ngón cái hắn vân vê, trong tay nắm thạch anh, xoay người chạy vào trong nhà, quái vật đuổi theo không bỏ.

Quý Hủ nhanh chóng đóng cửa, thạch anh đã lưu bên ngoài, cửa chống trộm đột nhiên phồng lên, không nghe được thanh âm, chỉ có năng lượng vô hình ở ngoài cửa nổ tung, đem cửa chống trộm hai nhà đập vào biến dạng.

Trình Mạch ngã ngồi dưới đất, kinh hồn chưa định nhìn lên cửa chống trộm, thần sắc hoảng sợ.

Quý Hủ nói:

- Ở yên trong nhà đừng đi ra, chờ tôi trở lại.

"Cỗ máy hút quái" Trình Mạch, mang theo hắn phiền toái càng lớn hơn nữa, Quý Hủ không có ý định dẫn hắn đi ra ngoài, chỉ cần hắn không tự mình tìm đường chết chạy ra, nhà gia cố qua là có thể bảo hộ hắn an toàn.

Trình Mạch rất muốn đi theo, nhưng hắn biết cân lượng của mình, lúc này chân đều là mềm.

Mắt mèo đều là máu loãng, Quý Hủ nhẹ nhàng mở cửa, bên ngoài cửa đều là máu cùng dịch thể, quái vật hẳn là bị tiêu diệt.

Quý Hủ vừa muốn thở ra một hơi, một cánh tay xám trắng bám lên cửa, phanh một tiếng hất cửa văng ra.

- A a a a a kháo!

Thần kinh yếu ớt của Trình Mạch hoàn toàn chặt đứt!

Quý Hủ cũng cả kinh, quái vật còn chưa chết, nhưng chỉ còn nửa thân thể gánh vác lên hai cái đầu, dựa vào hai tay bò thật nhanh muốn cắn vào chân hắn.

Quý Hủ vung gậy bóng chày đem quái vật đánh văng ra ngoài.

Quý Hủ bước nhanh ra cửa, đóng cửa lại, liên tục đập mấy gậy đem quái vật hoàn toàn giết chết, xuất ra bao tay dùng một lần cầm lấy nửa phần thi thể kéo đi, một đường kéo xuống thang lầu.

Trì Ánh chứng kiến cửa chống trộm không đúng, thăm dò nhìn ra, chứng kiến Quý Hủ vung gậy bóng chày đánh chết quái vật, sau đó kéo nửa thi thể rời đi, cả người cũng không tốt.

Em trai Tần Nghiễn An hung tàn như vậy sao? Hắn giống như căn bản không biết cái gì là sợ hãi, động thủ vừa hung lại độc!

Quý Hủ đem nửa thi thể ném dưới lầu, lên xe rời đi, thuận tiện bao phủ lối ra vào tòa lầu, không cho cuồng thi tiếp tục đi vào, người bên trong cũng không thể đi ra.

Xe chạy về hướng bắc, gặp được tiệm vàng liền vào tìm xem, liên tiếp tìm ba tiệm cũng không tìm được thạch anh, ngược lại còn tiêu hao mấy viên.

Quý Hủ bực mình cũng không tiếp tục mù quáng tìm kiếm, lái xe đi tới một tiệm thạch anh từng đi qua.

.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio