Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

chương 160: lang quân đoàn đổ bộ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Tê tê tê tê ~~~~~~”

Vong Linh Đại Địa bắt đầu muốn chuyển động rồi, hai bên nham cốt cánh tay khổng lồ như một hai dãy đèo Hoành Sơn nghiêng nghiêng dốc xuống mặt đất. Mà tại trong quá trình đó, hai lòng bàn tay Nham Thần tương tự chậm rãi xòe ra hai lớp cực lớn thổ nhưỡng sa mạc, bao quát mấy ngàn đầu lang tộc chen chúc nhau.

“Rú rú rú rú u u u ~~~~~~~”

Hoàng Văn Thương Lang tru rú lên một tiếng thật dài, triệt để dẫn dắt hết thảy ngọn lửa thôi thúc chiến ý tinh thần của hết thảy tất cả các nhánh lang quân đoàn.

Hai cánh tay Vong Linh Đại Địa còn chưa có chạm xuống đất làm giáp tuyến đổ binh, nhưng rất nhanh từ giữa bầu trời đã xuất hiện một cơn mưa cầu vồng dải sắc. Mà bên trong cơn mưa liền thấy vô số đạo thương lang, chiến lang, tinh lang đủ hết các loại đáng gào hống; những cự thú này thoát ly toàn bộ xung phong đội ngũ dĩ nhiên là đón đánh không màng nhảy từ trăm mét độ cao xuống.

“Grào grào grào grào grào grào grào ~~~~~”

Bạo tác lang quân rải xuống, từ tòa Vong Linh Đại Địa bay khắp đến mặt đất, để ngoại thành Cố Đô trong khoảnh khắc hóa thành một mảnh phù sa kim tuyến lướt ngang tồn tại, không có một bụi cây, mảnh rừng nào có thể may mắn thoát khỏi.

Một màn bầu trời đổ sập như vậy vật thể, kèm theo âm thanh tru hú vang vọng của đại quân sói thực sự tác động ảnh hưởng không nhỏ. Chúng nó Hải Hàn Chu bên dưới kinh hãi đến hoảng loạn, ngược lại với lúc bọn nó mới vừa nhìn nhận thực lực; liền tận mắt nhìn ba, bốn đầu đồng loại ưu tú đang treo mình trên mớ tơ nhện lơ lửng bị cái kia trăm mõm răng nanh cắn xé cho thành thịt vụn, một cái kháng cự đều không có sử dụng được liền chết thảm, hoàn toàn tan nát đến chết!!!

Tại nhào về phía đại địa trong nháy mắt đó, Phệ nguyệt thương lang cùng với Bạch khải chiến lang có tính hiếu chiến đứng đầu, chúng nó nhưng thèm thịt hơn cả, hùng hổ đại lực, cả người điên loạn lao vào, đem tất cả tránh né phương hướng của đàn Hải Hàn Chu đều cho toàn bộ phong kín. Mấy đầu Hải Hàn Chu hoặc là bị những chiến lang này cho cuốn lấy, hoặc là bị tốp phía sau Phệ nguyệt ám lang to lớn nuốt vào trong bụng.

Không có để chết oan tiếp tục, Hải Hàn Chu cũng là tinh xảo theo tơ nhện di chuyển đến địa phương giữ cự ly an toàn, tốc độ của chúng hoàn toàn nhanh hơn hầu hết lang chủng các loại.

Bất quá, Ma cốt tinh lang liền là một tồn tại khác, đàn Ma cốt tinh lang đây là được Apase dẫn dắt chó nhà thu phục. Nàng thời gian rãnh rỗi, không ngủ thì lại thường hay du hồn chui vào bên trong Triệu Hoán Thứ Nguyên vị diện mở rộng lãnh thổ quân đoàn, xâm chiếm không ít địa phương tài nguyên. Đến Ma cốt tinh lang vốn dĩ ở bên trong Vong Quốc Thú ẩn mình theo bụi rậm, chúng cả ngày mượn thảo nguyên làm sân chạy, mượn không ít đại ma vương cuồng sát kia làm động lực tránh né cũng là bị nàng đặt bẫy thu hoạch thành chiến lợi phẩm.

Ma cốt tinh lang thiên sinh phong nguyên tố linh chủng, di chuyển đạt được một cái thần tốc muốn vượt trước cảnh giới bản thân một ít, chúng cũng là nhánh lang đoàn mạnh nhất của Mạc Phàm thời điểm. Trên thực tế toàn bộ tộc có tận 10 đầu tiểu quân chủ, vừa vặn vai trò trưởng lão, thủ lĩnh trong tộc. Nhưng là so với số Hải Hàn Chu, dù một con thống lĩnh liền tốc độ vẫn nhanh hơn một ít, đủ để tầng tầng lớp lớp đem phong trảo cắt nhấn chìm nhện yêu trong vô số vết cắt.

“Ngao ngao ngao ngao ~~~~”

Nội trong tích tắc chưa kịp thích nghi chiến trường, Hải Hàn Chu lần thứ hai vỡ trận, bắt đầu hoảng loạn lùi về phía sau, mất cả trận hình đội ngũ. Một bên tận mắt thấy đồng đội như cổ thụ bị mấy trăm đàn trâu húc kéo sập xuống.

3000 đầu lang kia số lượng chưa đạt tới 15 đầu quân chủ, chúng đại đa số đều là thống lĩnh cấp các loại, thậm chí lẻ bóng vài mớ chiến tướng đỉnh phong chưa đột phá. Đây tất nhiên đều có thể tính là một cường đại tộc giả, tại bất cứ nơi nào nếu không gặp Đế Vương thì vẫn miễn cưỡng xưng bá được. Nhưng trước mặt Hải Hàn Chu, nhánh quân vừa nhiều hơn số lượng, vừa hết thảy quân chủ cấp là một câu chuyện khác, làm thế nào bọn thống lĩnh, chiến tướng đang uy hiếp quân chủ đây?

Băng Bích Hạt Chu ở ngoài nhìn vào đánh giá, nàng ánh mắt lập tức nghiêm trọng liếc tới Bạch Nhi Chi Đế trên thân, miệng không khỏi co giật vài cái, thầm muốn chửi rủa.

Phải, Bạch Nhi Chi Đế, nhân gian bạch tinh linh thiên sứ, nàng lộng lẫy trên người một cái, đang xoè ra hai bạch linh chi vũ đập đập, đem thánh linh lực lượng một mực nhuộm quang mang cầu vồng buông xuống bầy lang quân đoàn kia.

Vậy cũng là đế vương chúc phúc, càng là đứng đầu bạch tinh linh nữ nhi chúc phúc. Mỗi một con chiến lang, phệ lang, vẫn là bất cứ thương lang hay ma cốt tinh lang nào được tắm trong cầu vòng bạch sắc của nàng đều muốn gân cốt được gột rửa. Triệt để tăng lên 10 thành lực lượng, tương đương gấp đôi năng lực bản thân đấy!!!

Tất nhiên, kể cả đỉnh phong thống lĩnh bất ngờ mạnh gấp đôi đi chăng nữa vẫn chưa đủ đối đầu với quân chủ cấp bậc. Hải Hàn Chu là đang bị sức ép tinh thần làm nhục chí trước, bọn chúng ban nãy bao nhiêu xem thường lang tộc quân đoàn thì đều một màn này làm cho chấn chỉnh lại.

“Tóa~” Băng Bích Hạt Chu hét lên một tiếng.

Nàng đem thanh âm mình tiến vào Hải Hàn Chu trước nhất kịp thời ổn định tinh thần. Thứ hai chính là lấy oai chấn Đế Vương trùng kích toàn bộ lang uy quân đoàn kia, để toàn bộ bọn chúng biết chênh lệch lực lượng mà lùi.

Tuy bị đánh giết không nhỏ số lượng, bầy Hải Hàn Chu vẫn là còn nhiều hơn lang quân đoàn khoảng vài trăm con. Quy đổi đánh giá, vẫn không có khả năng thất bại!

“Mỗi một các ngươi dư sức đánh chết một tiểu đội 20, 30 đầu bọn chúng, sợ cái gì? Lập tức tiêu diệt hết cho ta!!” Băng Bích Hạt Chu truyền lời lẽ đến Hải Hàn Chu bộ phận.

Mạc Phàm trên cao nghe được lời lẽ nàng, hắn bất quá cũng lắc đầu cười khổ, miệng vẫn hết sức châm chọc: “Nói ngươi ngu liền là ngu không sai. Tưởng đây là lôi đài tỉ võ sao mà hơn chút cấp bậc đã tính là dễ ăn?”

“Ngậm miệng lại, ta chưa từng thấy một tên tiểu súc sinh nào nói nhiều như ngươi. Chỉ là một mớ đàn chó hỗn tạp!” Băng Bích Hạt Chu hơi thở tức giận mắng.

Nghe được câu chửi mắng này, Mạc Phàm càng là nụ cười càng thêm phần niềm nở, nhiều nhiều thâm hiểm hơn một ít: “Ngươi vũ nhục ta thì không sao, lại đi mắng vào đàn lang của ta, thực sự không biết hậu quả sao?”

“Chó vốn dĩ là hạ đẳng nhất, trong nguyên thủy sinh tồn đều không xứng làm yêu tộc. Ta chửi đấy thì sao, đích thị là bọn chó rẻ, chó rách!” Băng Bích Hạt Chu không ngừng mắng.

“Lão lang, các ngươi nghe rõ chưa, là bọn chúng khinh bỉ các ngươi đấy!” Mạc Phàm hô giọng đem thanh âm truyền xuống Hoàng Văn Thương Lang.

“Ru rú rú rú u u u u ~~~~~~~~~”

Hoàng Văn Thương Lang mẫn chi thương văn đều sần sùi nổi hết cả lên gào rống, tựa hồ một trận tru đầy thịnh nộ.

Cơn thịnh nộ này, dễ dàng lan ra theo từng đầu, từng đầu lang quân tộc, để hết thảy bọn chúng tôn nghiêm nhất đều hận muốn đặt lên người Hải Hàn Chu trước mặt.

“Ngươi nói đúng, chó rẻ, chó rách gì đó ta đều không phủ nhận. Bất quá chung quy chúng có một cái uy danh đáng sợ hơn ta cần phải nhắc nhở ngươi… là chó điên!" Mạc Phàm cười cợt nhìn Băng Bích Hạt Chu nói.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio