Toàn Năng Khí Thiếu

chương 142: không có gì thay đổi

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tuy giật mình, toàn thân run lên nhưng Liễu Hàn Yên không hề phản kháng, mặc kệ hắn tùy ý hôn hít nồng nhiệt.

Nói là hôn nồng nhiệt nhưng chỉ có Tần Xuyên như thế, Liễu Hàn Yên không biết làm cách nào đáp lại sự cuồng nhiệt này.

Tần Xuyên hôn bừa lên môi cô gái, thấy cô không phản kháng thì càng lớn gan làm tới.

Đầu lưỡi luồn vào trong miệng cô gái bắt đầu tấn công cuồng nhiệt.

Liễu Hàn Yên “ư” lên một tiếng, không phải là do cô thích thú đến mức nào mà là do cô bị hắn hôn đến mức không thể thở nổi.

Nhưng chỉ cần một âm thanh đó cũng khiến da đầu Tần Xuyên tê rần, hormon tuyến thượng thận muốn nổ tung!

Khi một mỹ nhân vốn lạnh giá như băng phát ra âm thanh thập phần gợi cảm như thế còn gì kích thích hơn?

Một tay của Tần Xuyên bắt đầu di chuyển, chầm chậm lướt từ eo xuống, luồn vào trong khăn tắm, chạm lên phần đùi trắng nõn của Liễu Hàn Yên.

Cảm giác này giống như đang sờ lên tơ lụa, mềm mại mịn màng không tả xiết.

Đang lúc Tần Xuyên định tiến thêm một bước vào “thánh địa”, đôi mắt vốn đang mơ màng của Liễu Hàn Yên bỗng lóe lên cảnh giác.

- Không!

Liễu Hàn Yên đẩy một cái làm Tần Xuyên suýt ngã ngửa, dừng ngay màn thân mật lại.

Cô thở hổn hển, nắm chặt khăn tắm trong vô thức, ánh mắt phức tạp nhìn Tần Xuyên.

Cuối cùng cô đã hiểu “lần đầu tiên” mà Tần Xuyên nói đến là gì.

Toàn thân Tần Xuyên đang hừng hực như có lửa đốt lại bị đẩy ra, đúng là muốn giết hắn đây, hắn nhăn nhó đau khổ hỏi:

- Vợ à sao đột nhiên lại không được thế?

- Em tưởng là anh chỉ muốn hôn môi – Liễu Hàn Yên đã bình tĩnh trở lại.

Tần Xuyên cười khổ:

- Phải có màn dạo đầu trước rồi mới vào phần chính chứ… Đến khi em sẵn sàng rồi anh mới làm tiếp bước tiếp theo được.

Liễu Hàn Yên quay người sang chỗ khác, cô không chịu được câu nói trắng trợn này của hắn, khuôn mặt hơi nóng lên.

- Chuyện khác không sao, nhưng tạm thời em không được đánh mất tấm thân xử nữ, cho nên… chuyện giao phối để sau hãy nói – Cô yếu ớt nói.

Tần Xuyên suýt nữa ngất xỉu:

- Giao… giao phối? Vợ dùng từ cũng mạnh thật đấy!

Liễu Hàn Yên nhìn hắn vẻ nghi hoặc:

- Không đúng à, để sinh sản đời sau thì động vật cần phải giao phối còn gì?

Tần Xuyên đã hiểu rồi, cô nàng này chắc chắn chưa được học hành gì về vấn đề giáo dục giới tính, hơn nữa còn là con ngoan, cũng không có chuyện xem phim sex.

Nhưng hắn càng băn khoăn việc Liễu Hàn Yên muốn giữ lại tấm thân xử nữ.

- Vì sao em muốn giữ lại thân xử nữ? Để luyện công à?

Liễu Hàn Yên nhẹ gật đầu:

- Thiên Huyễn Băng Nguyên em đã luyện đến tầng tám là Băng Tâm Ngọc Hồ, sư phụ nói nếu mất đi tấm thân xử nữ sẽ rất khó đột phá được tầng chín.

Chỉ khi đạt đến tầng chín, môn công pháp này mới không cần dựa vào tiên thiên âm nguyên nữa, cho nên tạm thời em không thể giao… đại loại là như vậy.

Nghe xong Tần Xuyên hiểu ra vấn đề, thông thường những môn công pháp có thuộc tính băng hoặc lấy nữ làm chính đều có yêu cầu nghiêm khắc về tiên thiên âm nguyên.

Tần Xuyên vô cùng phiền não, trề môi nói:

- Thế mà lần trước em còn thề thốt muốn kết hôn sinh con với anh, anh tưởng em đã chuẩn bị sẵn sàng rồi cơ đấy!

Liễu Hàn Yên xoay người lại, chớp chớp mắt:

- Em không thể làm chuyện đó với anh, nhưng không ảnh hưởng gì đến sinh con cả.

- Sao lại không ảnh hưởng… Anh không được động đến em, theo em nói thì thụ tinh thế nào được? – Tần Xuyên hỏi.

Liễu Hàn Yên nói:

- Không phải bây giờ đã có phương pháp thụ tinh trong ống nghiệm sao? Nếu anh muốn có con, em có thể phối hợp cùng.

Tần Xuyên xanh mặt, bản thân không phải có vấn đề sinh lý gì, làm sao lại phải dùng phương pháp thụ tinh trong ống nghiệm, để một người phụ nữ khác sinh con của mình ra, không phải rất vớ vẩn sao?

- Làm sao giống nhau được? Những người không sinh được con mới phải dùng đến phương pháp đó – Tần Xuyên thở dài hỏi – Vậy bao lâu nữa em mới đột phá được tầng thứ chín?

Liễu Hàn Yên trả lời ngay:

- Ít thì một năm, nhiều thì mười năm.

- Nếu sau mười năm em vẫn không đột phá được? – Tần Xuyên hỏi.

Liễu Hàn Yên đáp:

- Em đã cam đoan với gia đình, nếu sau mười năm em vẫn không đột phá được thì sẽ sinh con cho hai nhà trước, nói thế nào em vẫn là phụ nữ, phải gánh vác trách nhiệm sinh người nối dõi. Chuyện này trưởng bối hai nhà chúng ta đều đồng ý rồi.

Tất nhiên nếu anh đồng ý dùng phương pháp thụ tinh nhân tạo, em sẽ đồng ý bất cứ lúc nào.

Tần Xuyên cau mày rất không thoải mái, lửa vừa bùng lên ban nãy đã tắt lịm.

- Anh thừa nhận anh muốn có được em, nhưng nếu em coi tất cả chỉ là quá trình để sinh con, coi mình là một công cụ sinh dục thì anh nguyện cả đời này không có con với em còn hơn.

Liễu Hàn Yên giật mình ngạc nhiên.

Tần Xuyên buồn bực lắc đầu vừa đi vào nhà tắm vừa nói:

- Anh tưởng rằng em đồng ý để anh gọi là vợ, đồng ý để anh hôn em có nghĩa là em đang dần dần đón nhận anh.

Hóa ra em coi tất cả là một phần của quy trình sản xuất. Liễu Hàn Yên… em vẫn là Liễu Hàn Yên lần đầu anh gặp… không có gì thay đổi.

Nói rồi Tần Xuyên đóng cửa lại đi tắm.

Hắn cần một người phụ nữ sống động chứ không phải một cỗ máy sinh dục được phái đến, quan trọng hơn là “cái máy” đó không hề cảm thấy việc đó có gì sai trái! Đây mới là điều khiến Tần Xuyên tức giận nhất.

Đây khác nào kết hôn với một cỗ máy lạnh như băng?

Trong phòng thoáng yên lặng.

Liễu Hàn Yên trầm mặc một lúc lâu, rồi bình thản đi thay áo ngủ.

Sau đó cô lấy một con gấu bông ra khỏi tủ đầu giường.

Con gấu màu nâu đã rất cũ kỹ, lông xù tơi tả, quan trọng hơn là một cánh tay đã mất đâu từ bao giờ, bên đó dùng kim chỉ khâu lại để khỏi lòi bông bên trong ra.

Liễu Hàn Yên ôm con gấu vào lòng rồi nằm xuống.

Mấy phút sau Tần Xuyên cũng đi ra, tuy người đàn ông lõa thể nhìn thấy người con gái thân hình kiều mỵ nằm trên giường nhưng hắn không cảm thấy gì cả.

Trong mắt Tần Xuyên, cô gái không tỳ vết này đã mất đi tất cả nét hấp dẫn của phụ nữ.

Điều khiến hắn cảm thấy quái lạ là, Liễu Hàn Yên ôm một con gấu bông đứt tay cũ kỹ, ôm gấu bông đi ngủ không phù hợp với tính cách lạnh lùng của cô.

Nhưng vì cuộc đối thoại vừa rồi, hắn không muốn hỏi nữa, nằm xuống bên kia giường, quay lưng lại với vợ, tắt hết đèn đầu giường đi.

Không biết bao nhiêu lâu sau, Liễu Hàn Yên nói vọng qua:

- Trước kia em nói nếu anh có ra ngoài tìm người khác em cũng không ngăn cản, bởi vì em không thể hoàn thành nghĩa vụ của một người vợ, thậm chí trong vòng mười năm em cũng không thể sinh con cho anh.

Tần Xuyên không lên tiếng, hắn cũng chẳng biết phải nói gì.

Liều Hàn Yên cho rằng hắn đã hoàn toàn thất vọng với mình, không nói gì thêm, ôm chặt con gấu bông vào lòng, nhắm mắt lại.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio