Vì lệch múi giờ nên trong nước đã gần nửa đêm nhưng Tần Xuyên biết rõ Nạp Lan Thấm không thể nghỉ ngơi sớm như vậy.
Quả nhiên, khi hắn liên lạc với Nạp Lan Thấm, cô đang cười ngây ngô xem phim hoạt hình, ăn đồ ăn vặt.
Bị quấy rầy trong lúc đang thực hiện hoạt động quan trọng như vậy, giọng nghe điện thoại của Nạp Lan Thấm hiển nhiên có chút không kiên nhẫn.
- Nghe đây, tốt nhất là anh tìm tôi có việc gì quan trọng, nếu không tôi sẽ đến nhà anh đốt phòng của anh đấy!
Tần Xuyên im lặng:
- Yên tâm, chuyện này rất quan trọng, liên quan đến việc liệu tôi có tự nhiên lại chết vì trúng độc không.
- Quá tuyệt vời! Có ai muốn độc chết anh sao?
Nạp Lan Thấm lập tức thấy hứng thú, tinh thần tràn đầy.
Tần Xuyên thở dài, thiếu chút nữa đã quên rồi, người phụ nữ này từng có ý đồ giết chết hắn, thật không biết hỏi cô ta có ích gì không.
- Cô từng nghe nói đến một sát thủ tên là người trong suốt chưa? Hình như tôi trở thành mục tiêu tiếp theo của người này. Hình như tên này có kỹ xảo hạ độc đặc biệt…
- Cyanide đúng không?
Nạp Lan Thấm đột nhiên ngắt lời:
- Kiểm tra thực phẩm, kiểm tra không khí, kiểm tra vật tiếp xúc nhưng cũng không thể đề phòng được sát thủ thứ hai thế giới đúng không?
Tần Xuyên cổ quái mà nhíu mày hỏi:
- Cô biết rõ những thứ này? Cô rất hiểu về sát thủ này à?
Nạp Lan Thấm đã trầm mặc một lát, dường như ở đầu bên kia suy nghĩ điều gì đó, một lúc sau, cô đột nhiên nói:
- Nếu tôi giúp anh giải quyết phiền toái này, anh cho tôi lợi ích gì?
- Cô nói đùa gì vậy, cô có thể ngăn cản hắn? Hay là giết chết hắn? Chẳng lẽ cô chính là sát thủ số một thế giới?
Tần Xuyên mỉm cười.
Nạp Lan Thấm ở đầu bên kia điện thoại trợn mắt:
- Tôi hỏi anh, anh muốn chết hay muốn sống.
- Người đẹp Nạp Lan thân yêu, chẳng phải chúng ta là bạn hợp tác sao.
Tần Xuyên lôi kéo làm quen.
- Đi chết, chúng ta đây là lợi dụng lẫn nhau! Mau ra quyết định đi!
Thấy người phụ nữ này không giống nói đùa, Tần Xuyên mới do dự một lát, nói:
- Cô muốn được lợi ích gì?
- Tạm thời tôi chưa nghĩ ra, anh nợ tôi một nhân tình trước, sau này tôi bảo anh làm gì thì anh phải làm cái đó. Tôi đảm bảo sẽ không phải liên quan đến Thanh Liên môn hoặc chuyện phản nhân đạo.
Tần Xuyên cắn răng:
- Không vấn đề, một mạng đổi một nhân tình, giá trị.
- Còn nữa, sau này anh không được đánh tôi, ức hiếp tôi, tôi là nữ sinh!
- Chuyện này… trước đây là cô đánh tôi trước, đâu phải tôi muốn đánh cô!
Tần Xuyên vô tội nói.
Nạp Lan Thấm kêu to:
- Tôi đánh anh, anh có thể chịu đựng hoặc trốn mà! Dựa vào cái gì mà đánh lại!
Tần Xuyên hoàn toàn hết cách với người phụ nữ này, hắn từng gặp người không biết xấu hổ nhưng chưa từng gặp người còn không biết xấu hổ hơn mình!
- Được… Tôi đồng ý với cô, sau này nâng cô trong lòng bàn tay như bông hoa nhỏ, che chở cẩn thận.
Tần Xuyên cười khổ:
- Bây giờ có thể nói cho tôi biết người trong suốt đó là thế nào rồi chứ?
Nạp Lan Thấm cười khanh khách, hiển nhiên là vì cảm thấy đắc ý trước thắng lợi của mình:
- Anh đừng hoảng hốt, chắc người trong suốt còn đang ở trên máy bay đến St. Petersburg, anh tạm thời vẫn an toàn.
Theo những gì tôi nói, đến chợ đồ cũ ở gần đó cũng được, cửa hàng ngũ kim hàng tạp hóa cũng xong, nói chung là đến nơi có thể mua được linh kiện điện tử, tôi dạy anh cách lắp một chiếc máy có thể bắt được người trong suốt!
- Máy?
Tần Xuyên không hiểu gì:
- Chẳng lẽ cô nói người trong suốt đó là người máy?
Nạp Lan Thấm cũng không giải thích nhiều, bắt đầu nói ra một đống tên của các linh kiện điện tử.
May mà để chế tạo hệ thống siêu cấp, Tần Xuyên đã đọc rất nhiều sách về công trình điện tử, vô cùng dễ dàng tiếp nhận những từ chuyên ngành này.
Chỉ có điều Tần Xuyên cũng lại lần nữa cảm nhận được “trạch nữ dân kỹ thuật” Nạp Lan Thấm này đúng là có chỗ hơn người. Một cô gái mà không chỉ thông Hacker, ngay cả điện tử, cơ giới cũng tinh thông, nhất định là bỏ ra không ít công sức, dù sao thì không phải ai cũng vừa nhìn là không quên như hắn.
Đợi sau khi một tờ danh sách được liệt kê hết ra ngoài, Tần Xuyên tìm kiếm thị trường nguyên liệu ở gần đó, may mà St. Petersburg cũng được coi là thành phố lớn, những thứ này đều có thể mua được.
Sáng sớm mai hắn còn phải đi tìm Mikhail tiếp tục luận võ nên định cả đêm nay hoàn thành cái máy này.
Sau khi chạy một vòng lớn, mua đủ nguyên liệu, Tần Xuyên liền ở trong phòng của khách sạn.
Bật đèn bàn, cầm tô vít… làm theo chỉ thị Nạp Lan Thấm đưa ra, bắt đầu bận rộn.
Đợi khi mô hình chiếc máy được hình thành, mắt nhìn thứ hơi giống chiếc ti vi đen trắng trước mặt này, Tần Xuyên gần như đã hiểu rốt cục người trong suốt là thế nào…
- Đây là thiết bị cảm ứng và quấy nhiễu sóng điện? Chẳng lẽ người trong suốt tiến hành hạ độc ám sát thông qua điều khiển từ xa người máy bỏ túi?
Tần Xuyên hỏi.
Lúc này cuộc nói chuyện của hai người đã chuyển thành video máy tính. Trong video, Nạp Lan Thấm mặc đồ ngủ nằm trên giường xem tạp chí hơi có vẻ qua loa trả lời:
- Nói một cách chuẩn xác thì là người máy bỏ túi không thể làm đến xuất quỷ nhập thần được, tên kia dùng kỹ thuật chính phủ cả thế giới đều thèm thuồng, người máy Nano.
Tần Xuyên ngạc nhiên, khó trách thằng này có thể giết người vô hình, nên biết là dù người máy Nano vào cuối những năm năm mươi của thế kỷ trước đã được tiến sĩ Ferman, người đạt giải thưởng Nobel đưa ra nhưng cho đến nay, các loại nguyên nhân khách quan chủ quan và hạn chế vẫn khiến người máy Nano chỉ tồn tại trong một số phạm trù vận dụng cơ bản.
- Sao cô hiểu rõ thế?
Tần Xuyên nhịn không được lại hỏi.
Nạp Lan Thấm buông tạp chí, tiện tay cầm lấy một túi hoa quả khô ở bên cạnh gối, vừa ăn vừa nói:
- Anh cho rằng các nguyên thủ quốc gia sẽ không để tâm một chút nào đến những sát thủ siêu cấp của thế giới dưới lòng đất sao?
Những người như Dạ Vương, Tà Kiếm là bản thân xuất hiện tiến hành ám sát còn đỡ, kiểu ám sát như của người trong suốt này là điều các nguyên thủ sợ nhất vì điều đó có nghĩa là dù có cao thủ mạnh đến đâu bảo vệ cũng vô ích.
Toàn bộ công việc của tôi ở Cục an ninh quốc gia, có một tầng chức trách là thay bọn họ làm rõ những sát thủ như người trong suốt này giết người bằng cách nào, chỉ có làm rõ nguyên lý thì mới đề phòng được.
Tần Xuyên nghĩ cũng thấy đúng, các nước lớn đều không cho phép tổng thống, chủ tịch nước mình dễ dàng bị một tên sát thủ ám sát, cho dù không ai thuê cũng phải đề phòng trước.
- Người trong suốt này vô cùng bí mật, hắn có thể chế tạo ra người máy Nano tiên tiến hơn phòng thí nghiệm của bất cứ quốc gia nào, không chỉ là thiên tài về mặt này, đồng thời hắn còn giỏi kỹ thuật thông tin, tôi mất hơn nửa năm mới tìm được hắn.
Bây giờ coi như tôi và hắn cũng quen biết, nhưng cũng chỉ là quen biết. Anh cũng biết đấy, thường là quái nhân khoa học kiểu này đều là những tên chẳng thích nói chuyện uống trà gì hết.
Nạp Lan Thấm chậc chậc cái miệng nhỏ nhắn.
Tần Xuyên dở khóc dở cười:
- Cô quen hắn hả? Thế sao cô không trực tiếp nói với hắn, đừng đến ám sát tôi rồi tôi cho hắn tiền chẳng phải là xong ư?
- Người ta đã nhận nhiệm vụ rồi, cũng phải thực hiện mới được chứ, nếu không sẽ vi phạm quy định của hiệp hội sát thủ. Anh ngăn hắn ám sát, sau đó nhiệm vụ của hắn thất bại, coi như là một câu trả lời thỏa đáng.
Với hắn mà nói, chẳng phải chỉ là xác suất ám sát thành công thấp hơn một chút sao, anh đến đi ăn với hắn bữa cơm, làm quen một chút, nói là “Thủy Tinh giới thiệu”, người ta cũng sẽ nhận thua!
Nạp Lan Thấm nói.
Tần Xuyên nghe đến đó, hồ nghi nói:
- Cô nói cô sớm đã biết hắn giết người thế nào mà sao hắn vẫn giữ được % xác suất thành công, chẳng lẽ cô không nói thông tin này cho người của Cục an ninh quốc gia?
Nạp Lan Thấm trực tiếp gật đầu:
- Đương nhiên, tôi biết hắn làm thế nào là được, Cục an ninh quốc gia đâu có cho tôi bao nhiêu lợi lộc, dựa vào đâu mà tôi phải nói không công cho họ? Tôi lừa họ mãi không tìm được người trong suốt, họ làm được gì chứ?
Tần Xuyên phát hiện mình thật sự đã coi thường tâm cơ của người phụ nữ này rồi. Nhưng may mà mình vẫn còn có không ít tác dụng đối với cô ta nên cô ta còn chịu nói chân tướng của người trong suốt cho mình.
Thật ra nếu cho Tần Xuyên thời gian thì cũng không khó để tìm được bí mật của người trong suốt, nhưng quan trọng là thời gian cấp bách, nếu không hắn cũng sẽ không nhờ cậy Nạp Lan Thấm.
Đợi sau khi làm xong cả chiếc máy, trời cũng dần sáng, Tần Xuyên trực tiếp mang theo chiếc “Ti vi đen trắng” cỡ nhỏ này đến bờ biển loạn thế.
Hắn cũng không biết người máy Nano của người trong suốt khi nào sẽ xuất hiện, vì thế cẩn thận vẫn hơn, đi đâu cũng mang theo thiết bị này.
Khi đến bờ biển toàn đá, thầy trò Mikhail cùng Ivan đã chờ ở đó.
Mikhail nhìn thiết bị Tần Xuyên để ở phía xa, buồn bực nói:
- Người trẻ tuổi, sao cậu lại mang một chiếc TV đến?
- Cái này phải hỏi một số người nào đó của gia tộc Romanov các ông rồi. Họ thuê một sát thủ lợi hại, tôi không thể không đề phòng.
Tần Xuyên nhún vai.
Mikhail nhíu mày:
- Cái gì, bọn họ lại thuê sát thủ sao?
- Đại sư ông không biết à?
Tần Xuyên bày ra dáng vẻ rất kinh ngạc.
Sau khi bất đắc dĩ cảm hoài thở dài, Mikhail lắc đầu:
- Người trẻ tuổi, ít nhất khi cậu đấu võ với tôi, tôi sẽ không để bất cứ sát thủ nào tiếp cận cậu, ra chiêu đi.