Edit: Kidoisme
Reset chấp nhận lời mời kết bạn của cậu!
Reset còn mời cậu chơi game cùng!!
A!!!
Trong lòng Tiết Lan kích động đến mức nhảy tưng tưng khắp phòng nhưng trên mặt lại không có biểu cảm dư thừa nắm lấy con chuột di xuống lời mời, ấn nhẹ dấu tích xanh trên đó.
Cậu định làm vẻ lạnh lùng chờ Mập Mạp và Lão Thất lên tiếng...lại phát hiện cả đội chỉ có mình cậu và Đoàn Văn Tranh.
Hô hấp của Tiết Lan hơi cứng lại.
BabyCandy: Bạn anh đâu?
Tiết Lan nhìn đồng hồ, bây giờ là rạng sáng, có lẽ Đoàn Văn Tranh không ngồi bên ngoài mà ở phòng riêng, Tiết Lan có thể nghe thấy tiếng bàn phím và tiếng chửi bậy rất xa, thậm chí cậu còn có thể nghe thấy tiếng hô hấp của Đoàn Văn Tranh cùng với tiếng quần áo của anh đang ma sát vào nhau.
Không ổn rồi, Tiết Lan nín thở theo nhịp điệu của anh.
"Không ở đây." Đoàn Văn Tranh không đánh chữ, nói thẳng qua MicTeam: "Bên em còn người?"
Tiết Lan nhớ ra Đoàn Văn Tranh trong thời gian này mới bỏ nhà ra đi ở tạm trong quán net, thẳng cho đến lúc Ôn Diễn nhờ người đến chiêu mộ anh.
Đoạn này trong tiểu thuyết cũng không miêu tả nhiều, chỉ vài dòng cho có rồi vội vàng chuyển đến kết quả mà ban giám đốc LGW mang đến, kể cả Ôn Diễn làm sao gặp được Đoàn Văn Tranh cũng bỏ qua hết.
Vậy là trong khoảng thời gian này...!
Đoàn Văn Tranh vẫn luôn ở quán net?
Tự nhiên Tiết Lan cảm thấy hơi cáu, Đoàn Văn Tranh tốt như vậy, anh vẫn luôn đứng ở vị trí cao hơn người khác, tại sao lại để cậu nhìn thấy điểm bắt đầu của anh chứ, đau lòng muốn chết!
Thấy Tiết Lan không nói gì, Đoàn Văn Tranh tưởng cậu không nghe rõ mình nói, mở khung chat nhắn tin qua:
Reset: Bên đó còn người?
Tiết Lan vội vàng lấy lại tinh thần trả lời anh.
BabyCandy: Không còn.
Đoàn Văn Tranh tùy tiện ấn chế độ xếp hạng.
Rank của anh rất cao, ghép xong chờ vào trận có vẻ hơi buồn tẻ.
BabyCandy: Em chơi vị trí này không tốt, có ảnh hưởng anh không?
"Ừ." Đoàn Văn Tranh không khách khí cười cười hưởng ứng cậu: "Tuy nhiên ý thức tạm được, phán đoán cũng không tồi, cho em đi theo không ảnh hưởng."
Đoàn Văn Tranh mang theo ý châm biếm trong lời nói nhưng khi vào trong đầu Tiết Lan tự động bỏ qua hết, chỉ còn đọng lại Ý thức tạm được với lại Phán đoán không tồi.
Từ bé đến lớn Tiết Lan chưa từng được ai khen nhiều như vậy, chưa kể đó còn là người mà cậu sùng bái.
Hai tai Tiết Lan đỏ bừng, mặc dù nhìn vào mặt cậu không có cảm xúc gì mấy nhưng bàn tay cầm con chuột theo bản năng run lên cầm cập tiết lộ tâm trạng hưng phấn của cậu.
"Hai lần em ném bom rất chuẩn, nếu lần đầu tiên em giải thích là trùng hợp, vậy thì lần thứ hai em còn có thể dùng dao giết chết địch...có lẽ em đã tính được trước phạm vi bom sẽ nổ rồi phải không?"
Mặt Tiết Lan đỏ thêm một tông nữa, cậu cảm thấy mình bây giờ hệt như một bạn học sinh được giáo viên yêu quý khen thưởng, lập tức ngồi ngay ngắn đánh chữ trả lời anh.
BabyCandy: Không tính được chuẩn, chỉ tính được chút chút thôi.
Đoàn Văn Tranh cười: "Thì chút chút."
MicTeam chỉ còn vang lại tiếng cười của anh, Tiết Lan muốn vùi đầu vào tay cho đỡ xấu hổ, cũng may lúc này giao diện game biến đổi, Tiết Lan nhẹ nhàng thở ra bắt đầu chỉnh đốn lại tâm trạng tập trung đánh xếp hạng.
Y tá là một ví trí cực kỳ bị động khi đánh xếp hạng, thông thường khi bắt đầu vào trận phải dựa vào đồng đội có mang não theo không nếu không sẽ chết rất thảm.
Vì thế nên cậu không hi vọng gì nhiều đối với vị trí này...!
Nhưng mà đồng đội là Đoàn Văn Tranh...!
Tiết Lan tự sa ngã cảm thấy vị trí này chơi rất vui!
Hai người cứ như vậy sát cánh nhau từ ván này qua ván khác.
Được một lúc thì hai mắt Tiết Lan dính vào nhau, nhưng cậu tiếc không muốn đi ngủ.
Cậu mơ màng theo đuôi anh đánh xếp hạng, mơ màng theo đuôi anh nhìn bản đồ, mơ màng theo đuôi anh nhìn tin nhắn All phía dưới bị địch spam---
Yeran: BabyCandy?? Reset?? Hai người hôm qua mới diệt Wind? Reset này là thằng vô danh nào? Qua đây nộp mạng cho baba mày à?
Đối phương liên tục paste nhiều lần, cậu không muốn nhìn thấy cũng khó.
Ban đầu Tiết Lan cũng không thèm quan tâm hắn ta nhưng chửi ai chứ đừng có mà động vào idol nhà người khác ok? Cậu tỉnh cả ngủ, lông mày cũng xoắn lại với nhau.
BabyCandy: Tự biết sẽ thành đồ ăn cho người khác nên tìm lý do trước hả?
Tiết Lan không muốn cãi nhau với fan não tàn của Ôn Diễn, chửi cậu thì thôi lại còn dám lái sang cả Đoàn Văn Tranh, anh có làm cái gì đâu mà để bị mắng thế kia?
Yeran: Ồ? Ôm được cái đùi mới nên không yêu Wind nữa? Mấy người nói người khác là đồ ăn, nói người khác kém cỏi, hờ sao không đi đánh chuyên nghiệp đi!
Cơn buồn ngủ của Tiết Lan bay hết, từ trước đến giờ cậu ít khi có cơ hội giao lưu với người khác chứ nói gì đến cãi nhau.
Nhưng cậu không nhịn, được gõ bàn phím đùng đùng, dùng luôn mấy câu sáng hôm trước có người bình luận trên livesteam.
BabyCandy: Nếu bọn tôi đi đánh chuyên nghiệp thì sao? Cậu phát trực tiếp ăn bàn phím nhé?
Tiết Lan đang đánh xếp hạng bằng tài khoản của nguyên chủ, Đoàn Văn Tranh bình thường cũng mang Mập Mạp và Lão Thất cày rank, ít nhất cũng nằm trong top .
Cộng thêm vừa nãy hai người bắn rất hăng, khéo khi đã vào được đến top chứ không ít, đối thủ của cậu có lẽ xếp hạng cũng rất cao.
Tiết Lan vừa dứt lời đã thấy đồng đội qua đường nói một câu rằng tên địch kia đang phát sóng trực tiếp.
MicTeam truyền ra tiếng cười nhẹ của Đoàn Văn Tranh, bàn tay đang gõ phím của Tiết Lan lập tức cứng đờ, lúc này mới ý thức được học sinh tiểu học ra ngoài gân cổ cãi nhau bị thầy giáo bắt.
Mặt Tiết Lan nghẹn đến đỏ bừng, đầu ngón tay đóng đinh trên bàn phím, khí thế mấy giây trước hoàn toàn không còn.
Mà cái thằng địch này thì cứ không biết sống chết trào phúng---
Yeran: Chơi chuyên nghiệp, bằng mấy người? Nếu cô có thể cùng thằng vô danh kia chơi chuyên nghiệp, tôi sẽ live ăn bàn phím ok?
MicTeam vẫn còn đọng lại tiếng thao tác của Đoàn Văn Tranh, mặt Tiết Lan đỏ bừng bừng đánh chữ rồi lại xóa, cuối cùng cũng không gửi đi.
Yeran: Còn kêu đi đánh chuyên nghiệp? Hờ, cô tưởng đi đánh chuyên nghiệp là việc cô ôm đùi là đi được hả? Người đánh chuyên nghiệp không gà như cô đâu.
Yeran: Hay là vậy đi, cô không cần ăn bàn phím.
Tôi là người biết thương hoa tiếc ngọc, hai người các cô nếu không đi đánh chuyên nghiệp thì cô mặc váy ngắn nhảy cho bọn này xem nhé, thế nào?
Yeran: Sao không nói nữa? Sợ rồi?
Tuy Tiết Lan đã xóa sạch lịch sử livestream trên kênh của cậu nhưng video Đoàn Văn Tranh bắn rụng đầu Ôn Diễn thì vẫn còn đang hot.
Cậu cùng Đoàn Văn Tranh không có ý muốn nổi tiếng cơ mà anti - fan với fans của Ôn Diễn thì vẫn đang xé nhau ầm ầm.
Yeran thấy cơ hội nổi tiếng của mình đã đến, lập tức mở livestream để lộ ID của Tiết Lan khiến cho phòng live của hắn ta lập tức xếp đầu bảng tìm kiếm.
Hắn ta nhìn mình ngày càng nổi, hưng phấn tiếp tục trào phúng Tiết Lan.
Nhưng câu chửi còn chưa gõ xong màn hình của Yeran lập tức chuyển thành màu đen.
Hệ thống: Reset đã hạ Yeran.
Hắn ta thầm chửi đệt mẹ, vội vàng tắt tab tử vong, mở bình luận trên livestream nhìn ngó rồi nói: "Khẳng định là may mắn! Hai người kia căn bản là không có khả năng chơi chuyên nghiệp, hề hề các anh em ở đó mà đợi BabyCandy nhảy đi! Đến lúc đó đừng bảo tôi không tốt với các anh em."
Tiết Lan cũng nhìn thấy thông báo của hệ thống, theo bản năng liếc sang người đang thu súng bên cạnh.
Đoàn Văn Tranh coi như không có gì xảy ra, thuận miệng hỏi cậu: "Đồng ý dễ dàng như thế? Anh còn chưa nói là muốn đi chơi chuyên nghiệp đâu."
Mặt Tiết Lan đỏ như mông khỉ, bướng bỉnh mở ra khung chat, không nghĩ ngợi ngõ một hàng chữ.
BabyCandy: Em không vào được LGW nhưng anh thì khẳng định được.
Đoàn Văn Tranh không trả lời cậu, vẫn cứ ngâm nga ý cười trong giọng nói, anh đứng trên nóc nhà ngắm xuống, tầm mắt đảo qua một loạt các con đường mà quân địch nhất định phải đi qua.
Đột nhiên Tiết Lan có cảm giác, lúc anh bắn chết tên chủ kênh kia đồng đội của hắn vẫn còn đang che cho hắn.
Vậy nên theo lý Yeran không phải là người nên ngã xuống mới phải?
Cậu đang điên cuồng nghĩ ngợi nguyên nhân anh bắn có phải vì mình hay không thì tên chủ kênh kia đã hồi sinh lại từ căn cứ quân địch.
Đoàn Văn Tranh nâng súng, một viên vỡ đầu.
Hệ thống: Reset đã hạ Yeran.
"...."
Vì vậy cho nên là...Đoàn Văn Tranh thực sự muốn cùng cậu đứng đây dí chết tên kia khi hắn vừa hồi sinh?! Không khoa học, trận game mới bắt đầu nếu như hai bọn họ vẫn chờ ở đây...!
"Đờ người ra đó làm gì, đi thôi."
Đoàn Văn Tranh vừa nói xong liền thu súng, mang theo y tá chạy lên đồi cao rút về căn cứ bên mình.
Đây là bản đồ Tiết Lan yêu thích nhất, tên là rừng xanh hoang dã.
Tiếng mãnh thú ngủ đông vang vọng khắp khu rừng, trên bầu trời trong xanh thỉnh thoảng lại điểm thêm vài sợi mây bụi mù như mộng, phía xa xa là cột năng lượng đâm thủng chân trời, cột ánh sáng như dẫn lối cho người chơi đến được chiến thắng.
Hai người nhân lúc quân địch chưa rút lui nhanh chóng trèo lên một khối đá cách đấy không xa.
Mà vị trí của khối đá này...!
Tiết Lan bình tĩnh đi phía sau anh, thỉnh thoảng buff thêm cho Đoàn Văn Tranh vài kỹ năng nâng máu.
Đoàn Văn Tranh không hoang mang mở phòng livestream của tên địch, tiếng chửi của hắn thông qua MicTeam nháy mắt truyền đến tai của Tiết Lan.
"Mấy người qua đó làm gì? Không thấy người đã đến tận cửa rồi à?"
"Đồ ngu! Sao không bắt hai đứa gà mờ kia?"
"Sao mấy người cày rank được hay vậy? Không viết chi viện cho đồng đội hay sao? Người ta đã chạy đến tận nhà mấy người nhặt đồ rồi đấy!"
MicTeam vẫn còn vang vọng tiếng cãi nhau ầm ĩ, Tiết Lan hơi nhăn mày chuyển qua góc nhìn thứ ba, quả nhiên đã thấy tên chủ kênh mang theo hai đồng đội của hắn đến gần phiến đá họ đang đứng.
Đoàn Văn Tranh nghe tiếng chân rồi nâng súng, bụp một tiếng, người ở trung tâm đội bạn một lần nữa ngã xuống.
Hệ thống: Reset đã hạ Yeran.
"...." Bảo sao nãy Tiết Lan cảm thấy vị trí hòn đá này hơi lạ, hóa ra là chỗ núp tốt nhất để bóp dái team địch.
Thực ra cậu muốn nói mình không phải là kiểu hay để ý mấy tên lâu la không quan trọng, nhưng bây giờ ngắm động tác thu súng dứt khoát của Đoàn Văn Tranh, Tiết Lan chỉ cảm thấy máu nóng sôi trào, tim đập nhanh hơn cả lúc trùm chăn trộm đọc những dòng chữ miêu tả anh.
Tiết Lan muốn cầm súng xông thẳng lên hú hét mở đường máu của Đoàn Văn Tranh, mỗi tội cậu đang chơi vị trí y tá, đành ngậm ngùi lùi về sau để anh bảo vệ.
Chủ kênh liên tục bị hạ ba lần đã sớm chửi ầm ầm trên live, Đoàn Văn Tranh tắt âm, quay sang nói với Tiết Lan: "Đi thôi."
Xuyên suốt trận game Đoàn Văn Tranh cũng không dí hắn ta lần nào nữa, anh dẫn Tiết Lan chạy xuyên qua khu rừng phóng xạ đội bạn, xác định được chỗ quái đang núp, thông qua đó kiếm vàng lên đồ.
Còn tên chủ kênh kia sau ba lần bị bắn sớm đã nhìn gà hóa cuốc, thấy quái ở khu phóng xạ nhà mình đã bị người khác dọn sạch liền mang theo đồng đội nhào tới.
Nhưng đợi đến lúc bọn chúng tới nơi, Đoàn Văn Tranh và Tiết Lan đã cao chạy xa bay đến khu phóng xạ tiếp theo từ thuở nào rồi.
Sau khi anh bắn sạch quái ở khu phóng xạ thứ ba, nâng cấp được đầy đủ súng ống đạn dược, cười nói với cái đuôi đằng sau: "Đi, đưa em đi săn người."
- ---Kidoisme: Hồi trước cũng mong ny mình chơi game giỏi như thế rồi mới phát hiện ra mình làm gì có ny....