Toàn Thế Giới Đều Vì Ta Mà Tranh Giành Tình Cảm

chương 75

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lễ trao giải liên hoan phim đêm đó tinh quang rạng rỡ, rất nhiều mục tìm kiếm liên quan đã được lên hot search, tỷ như:

xx dẫm góc váy

xxx với gu ăn mặc vượt trội

Dụ Ứng Giản một lần nữa giành được giải thưởng nam diễn viên xuất sắc nhất

Vân vân.

Fans đánh nhau trên mạng khiến cho thông báo bay đầy trời, nhưng điều khiến mọi người kinh ngạc chính là, hot search đứng thứ nhất thế nhưng chỉ có ba chữ —— sốt thịt bò.

Trên cùng là một bài viết tóm tắt của cư dân mạng.

Từ lúc bắt đầu sự kiện đua top, đến lúc xoay người lại vả mặt, rồi lại đến sự kiện điện thoại di động của Cảnh thiên vương, cuối cùng là một loạt bóng ma khiến mọi người kinh ngạc tại buổi lễ trao giải đêm nay, sau đó liền mang hình ảnh cùng tâm tình phức tạp để viết nên bài văn hàng ngàn từ để sắp xếp toàn bộ sự việc cho cư dân mạng, để cho những người chưa có thời gian hóng hớt hiểu rõ toàn bộ sự kiện.

Cuối cùng, chủ tus đã đánh ba chữ sốt thịt bò , cũng tỏ vẻ hiện tại cái gì cũng không muốn làm, chỉ muốn ăn sốt thịt bò mà thôi.

【 thật không dám dấu diếm, trong đầu tui giờ cũng ngập tràn sốt thịt bò. Không vì cái gì, chỉ muốn nếm thử xem hương vị của lọ sốt thịt bò khiến cho thiên vương ảnh đế vứt bỏ hình tượng như vậy 】

【 chẳng lẽ Lôi thiếu gia không xứng OOC sao? Sụp đổ đến rối tinh rối mù rồi ha ha ha ha ha con mẹ nó cười ầm lên! 】

【 liên hoan phim của Fruit TV thật thảm, dự kiến ban đầu sẽ là một hot search to bự hằng năm, kết quả năm nay thế nhưng bị thịt vụn của sốt thịt bò đoạt đi rồi hhh】

【 cho nên, sốt thịt bò rốt cuộc mua ở đâu thế? 】

【......】

Nói thật, hiện tại người muốn biết điều này nhất không phải là cư dân mạng, mà là Lôi Thắng Hổ.

Lôi Nguyên Hạo đúng là một thằng con trai bất hiếu!

Cái tên tiểu tử này phải cung cấp tin tức quan trọng cho lão ba của nó chứ!

Cuối cùng còn dám đánh lão tử!

Thật là muốn lật trời rồi!

Cũng may cái tên tiểu tử này cuối cùng cũng tìm thấy lương tâm, che lại đôi mắt gấu trúc do bị ba hắn tẩn cho một cái, cười khổ: "Ba, cái kia, nếu ba muốn nếm thử thì trực tiếp tìm nhóm người Quách đạo hỏi mua là được rồi? Điện hạ trạch tâm nhân hậu, những người trong đoàn phim đi liên hoan ngày hôm nay đều được ngài ấy tặng cho một lọ á."

Lôi Thắng Hổ trừng mắt hổ: "Cái gì! Mỗi, mỗi người đều được tặng???"

Đôi mắt hắn lay động, nhanh chóng lấy điện thoại ra, "Alo Quách đạo, là tôi lão Lôi nè! Cái kia, không có việc gì không có việc gì, nghe nói Tống Nghiên tặng cho ông một lọ sốt thịt bò đúng không, ông ra giá đi! Tùy tiện ra giá, tôi Lôi lão hổ có rất nhiều tiền!"

Quách đạo ở đầu kia điện thoại: "......"

Trên mặt hắn mang theo nụ cười nói, "Ai da Lôi tổng, ngài xem ngài nói cái gì đó! Giữa hai ta còn nói đến tiền bạc gì nữa, sốt thịt bò đúng không? Tôi trực tiếp đem cho ngài là dược rồi! Chỉ có điều là bà vợ nhà tôi mới vừa mở ra rồi nếm thử, bây giờ lại đưa cho ngài có chút không thích hợp lắm."

Lôi Thắng Hổ vội vàng: "Như thế nào mà không thích hợp! Không ngại không ngại, để cho tôi một muỗng cũng được!"

Nói xong, nhớ tới hương vị sốt thịt bò mà vương tự làm ở tiệm mì, không nhịn được nuốt nuốt nước miếng, phát ra một tiếng vang "Ùng ục" thật lớn.

Quách đạo tiếp tục: "............"

Cúp điện thoại, hắn đi vào nhà bếp, cầm lấy lọ sốt thịt bò bình thường không có gì lạ kia, cẩn thận nghiên cứu nửa ngày, lại lấy ra một cái muỗng nhỏ múc một cái bỏ vào trong miệng, nếm nếm.

Ăn rất ngon, không sai.

Nhưng mẹ nó có cần phải khoa trương vậy không???

Sự nghi hoặc không chỉ có mình Quách đạo, còn có tất cả nhân viên công tác trong đoàn phim được Tống Nghiên tặng sốt thịt bò tự làm vào đêm hôm đó.

Mọi người không hiểu ra sao mà nhìn Lôi tổng đại danh đỉnh cấp tự mình đăng tin, trên các trang mạng xã hội hiện giờ ngập tràn các dấu chấm hỏi.

Vì thế, cư dân mạng như cảm nhận được điều gì mà mở Weibo lên, phát hiện cái từ khóa sốt thịt bò trong một đêm mát mẻ này chẳng những không giảm nhiệt độ xuống, ngược lại...... Nổ tung!

Lại mở ra xem, phía dưới phần bình luận nóng hổi của chủ sở hữu Weibo xuất hiện đông đảo các nhà truyền thông giải trí.

Tiêu đề của mọi người đại khái giống nhau, nghìn bài như một:

—— đờ mờ! Tổng giám đốc ST Lôi Thắng Hổ thu mua sốt thịt bò Tống Nghiên làm với giá cao!! ——

Nội dung cũng rất nhất quán, sau một vài lời giới thiệu tùy tiện, trực tiếp tung ra ảnh chụp màn hình đoạn nói chuyện giữa Lôi Thắng Hổ với các đại minh tinh và đạo diễn, những lời cầu xin hèn mọn xin mua sốt thịt bò được đánh dấu bằng màu đỏ tươi.

...... Cách màn hình có thể cảm nhận được nội tâm chấn động của bên truyền thông.

Cư dân mạng: 【!!! 】

【 ta mẹ nó từ xưa tới nay chưa bao giờ khao khát muốn ăn một thứ gì đó như thế này......】

【 thật không dám dấu diếm, tôi hôm qua tui toàn nằm mơ thấy sốt thịt bò, thật vất vả mới từ trong mộng tỉnh dậy, kết quả lại nhìn thấy cái này? 】

【 rõ ràng là mới vừa ăn bữa sáng xong, vậy mà xem cái này xong lại đói bụng rồi 】

【 bỏ đi, đói bụng cũng không mua nổi, không thấy Lôi tổng "Không tiếc bất cứ giá nào để mua sốt thịt bò" sao? Chúng ta là dân đen vẫn nên tắm rửa ngủ nghỉ đi 】

【 này các chị em!! Tui tìm được sốt thịt bò cùng loại với Tống Nghiên làm rồi!! Còn nhớ tiệm mì mà cậu ấy quảng cáo trước đây không? Trên taobao có shop online của tiệm mì này đó!! Sốt thịt bò tự làm! một lọ! Đóng gói giống nhau luôn!! Không nói nữa, tui phải lên taobao đặt mua mười lọ cái đã. 】

【 OMG, thật trâu bò nha! Cùng loại sốt thịt bò luôn 】

【 Cảnh ca nhà tui +! Tui thiệt muốn xem cái thứ đĩ chó này ăn ngon tới mức nào, có thể khiến cho Cảnh ca nhà tui OOC ngay tại chỗ như vậy [ mỉm cười ]】

Nguyên văn: 小婊砸: là một từ tiếng lóng thô tục, đại loại như: bitch, chó cái, gái điếm.

【 phỏng chừng ăn ngon không phải sốt thịt bò, mà là......】

【 mẹ nó con kia, mày đây là cái ý nghĩ táo bón nào đó!! Câm miệng nha!! Nghiên Nghiên nhà tui vẫn còn là trẻ nhỏ đó!! 】

【 lồng gà cảnh cáo! 】

Nguyên văn: 鸡笼警告 Là một từ phổ biến trên internet, sử dụng từ này khi có những người nói năng quá láu cá thì sẽ bị nhốt trong chuồng gà.

【 mọi người không phát hiện ra sao, Tống Nghiên giống như có năng lực tiêu thụ á, quá tuyệt! Lần trước mặc áo thun của công ty MTS, trực tiếp cứu công ty khỏi ranh giới phá sản, hiện tại doanh số bán quần áo mùa đông của công ty bọn họ đã là trăm ngàn chiếc mỗi tháng! Bây giờ là sốt thịt bò, mới có một tiếng đồng hồ, doanh số đã là ...... Thật sự, con mẹ nó quá truất! 】

【 từ góc độ hiệu quả của việc tiêu thụ hàng hóa, đúng là người đầu tiên ở Trung Quốc, chính xác. 】

【......】

Bây giờ Viên Uy đang ở phòng sinh, ngây ngô nhìn vợ mình cùng với tên nhóc mũm mĩm nằm trong lồng nuôi dưỡng ở bên cạnh, khóe miệng lúc này vẫn luôn ngoác đến mang tai.

Tiểu Linh suy yếu liếc hắn một cái, nhịn không được cười cười: "Mau đi thông báo đi, đồ ngốc."

"Ờ ờ!" Lúc này Viên Uy mới nhớ tới việc phải thông báo tin tốt này cho bạn bè thân thích của mình mới được.

Mới vừa ngóc cái đầu dậy, hai tiếng ting ting trong điện thoại vang lên, ngay sau đó một trận "ting ting ting ting" dồn dập, là cái loại không thể dừng lại này!

Rồi lại sau đó, điện thoại đột nhiên vang lên, truyền đến thanh âm quãng tám của Triệu Hưng Nghiệp: "Uy ca, sốt thịt bò trên Taobao của chúng ta gần như bán hết sạch rồi!! Cậu mau xem đi!"

Viên Uy không thể nào tin được: "Nhanh vậy sao???"

Hắn lúc ấy vì muốn bớt việc, trực tiếp chuẩn bị một vạn lọ trong kho của mình?

Thông thường số lượng bán ra hàng tháng là một đến hai chữ số, làm sao có thể rút ngắn thời gian như vậy được!

Hắn bán tín bán nghi mở các đơn hàng ra, vừa thấy, tức khắc há to miệng.

Hơn nửa ngày đều không phát ra thanh âm.

-

Lúc này Tống Nghiên trang điểm chuẩn bị quay quảng cáo.

Quảng cáo này được Võ ca bắt lấy hồi trước ngày đầu năm mới, tối hôm qua sau khi lễ trao giải chấm dứt, Tống Nghiên không trở về Bình Thành mà trực tiếp tới khách sạn, cậu đến địa điểm này lúc giờ sáng, một bên trang điểm, một bên cùng Lục Trăn nhắn tin WeChat.

Lục Trăn: 【 khi nào thì quay xong? 】

Tống Nghiên suy nghĩ: 【 đạo diễn mới vừa nói nếu nhanh thì tới tối là xong, chậm thì phải qua nửa đầu ngày mai 】

Lục Trăn: 【 quay xong thì gọi điện thoại cho tôi 】

Ngay sau đó, gửi tới một tấm hình.

Xuyên qua cửa sổ xe, đối diện phía bên kia đường là một quán kem rất bắt mắt.

Lục Trăn: 【 chờ em trở về rồi mua cho em ăn. 】

Tống Nghiên yên lặng nhìn bản ghi chú của mình.

sự kiện phải làm khi yêu nhau, điều thứ hai: Cùng đi ăn kem (mình muốn ăn ly, nhưng dạ dày của Lục Trăn không tốt, chỉ có thể cho anh ấy ăn một muỗng thôi, không thể nhiều hơn)

Tống Nghiên che mặt lại: 【 anh nhìn trộm ghi chú của em! 】

Qua một lát, bên kia chậm rì rì gửi về mấy chữ: 【 của tôi cũng sẽ cho em xem, được chứ? 】

Tống Nghiên cúi đầu: 【 gạt người, anh căn bản sẽ không viết những thứ này! 】

Lục Trăn: 【 sẽ. 】

Tuy rằng biết rõ hắn nói như vậy là muốn dỗ dành mình, sự nhiệt tình trên mặt Tống Nghiên vẫn nhẹ hơn rất nhiều, cậu vẫn đắc ý cầm điện thoại, đang chuẩn bị trả lời gì đó cho Lục Trăn, liền nhận được tin nhắn của Viên Uy báo tin vui thì lực chú ý lập tức bị dời đi.

Wow! Chị dâu Tiểu Linh đã sinh một đứa nhóc béo ú bảy cân tám! (kg)

Mẹ con bình an!

Tống Nghiên ban đầu rất nghiêm túc với công việc của mình, sáng sớm liền nghe một tin tức tuyệt vời như vậy, trạng thái của cậu càng tốt hơn, chưa đến vài giờ đã hoàn thành việc quay chụp.

Lúc này chỉ mới giờ chiều, Tống Nghiên đang tẩy trang và thay quần áo, rồi đi xuống cầu thang gọi điện thoại cho Lục Trăn.

Thanh âm trầm thấp của nam nhân ở đầu kia điện thoại nhàn nhạt vang lên: "Kết thúc công việc sớm sao?"

"Ừm ừm!" Tống Nghiên liên tục gật đầu, vui vẻ cầm điện thoại nói, "Em lập tức đổi vé máy bay, như vậy tới tối là có thể nhìn thấy anh rồi!"

Trong giọng nói tràn ngập sự chờ mong, khiến cho Lục Trăn sung sướng cong cong môi: "Không cần, xuống lầu là được."

Tống Nghiên không rõ nguyên do: "Hả?"

Vừa dứt lời, thang máy đinh mà một tiếng, ngừng ở lầu một.

Cánh cửa kim loại thong thả mở ra, cậu vừa nhấc mắt liền nhìn thấy một người đàn ông cao lớn đứng ngoài cửa.

Tống Nghiên có chút không phản ứng kịp: "Lục Trăn?"

"Ừm." Lục Trăn rũ mắt, đưa tay cầm lấy cổ tay cậu, kéo cậu từ trong thang máy ra, xoay người đi tới gara: "May mà tới sớm, nếu không thì bỏ lỡ."

Tống Nghiên đi theo phía sau hắn, vài giây sau, rốt cuộc cũng phục hồi lại tinh thần, trong mắt mang theo chút kinh hỉ, theo bản năng hỏi: "Sao anh lại tới đây?"

Đôi giày da bóng lưỡng thong thả bước trên nền gạch men sáng bóng, Lục Trăn không trả lời, chỉ đạm cười đem điện thoại của mình đưa cho cậu.

"Cái gì vậy?"

Tống Nghiên cúi đầu nhìn xuống, màn hình sáng lên, giao diện rất quen thuộc, thế nhưng là một đoạn ghi chú tương tự như của mình.

Trên mảnh giấy ghi chú màu vàng cam, có mấy dòng chữ ——

sự kiện khi làm bạn trai Tống Nghiên:

Thứ nhất, đón em ấy tan tầm.

Tống Nghiên nhìn chằm chằm hai giây, ngẩng đầu, đôi mắt không chớp sáng lấp lánh mắt nhìn Lục Trăn, khuôn mặt nhỏ hơi hơi phiếm hồng.

Lục Trăn vươn bàn tay to, xoa xoa mái tóc hơi xõa tung của cậu, ngón tay theo sợi tóc không chút để ý vuốt xuống mấy tấc, nhẹ nhàng véo nhẹ lên đôi tai đỏ mềm mại của cậu: "Tôi nói rồi, tôi cũng sẽ viết."

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio