Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương : Là không thể cho 'Alpha khác' chạm vào.
Từ khi thực tập đến nay đây là lần đầu Triệu Dã Tức tan ca đúng giờ, lúc ra khỏi viện nghiên cứu thì mặt trời mới vừa xuống núi, anh vẫn hơi không quen.
Mua một đống đồ ăn đóng hộp về nhà, Triệu Dã Tức chuẩn bị vượt qua một buổi tối nhàn nhã, đã đến lúc bật chế độ bạn bè tốt.
Triệu Dã Tức vốn muốn hỏi Đào Kiều Sanh hỏi thăm tình hình giới gay của họ, kết quả không đợi anh mở miệng, Đào Kiều Sanh đã bắt đầu kêu gào.
【 Tiểu Cường phải nỗ lực trở thành Kiều: Hôm nay tớ đến bệnh viện kiểm tra đo lường!!! 】
【 Là mãnh nam nhá: Khi nào có kết quả? 】
【 Tiểu Cường phải nỗ lực trở thành Kiều: Một tuần sau! Làm sao bây giờ đây bé con, tớ lo lắng khẩn trương quá đi mất! Đêm qua tớ gặp ác mộng, mơ thấy tớ phân hoá thành Alpha, sau đó bắt đầu cao và lực lưỡng một cách chóng mặt, chân còn lớn thêm một vòng! Huhuhu tớ đã m rồi, nếu lại cao thêm tớ sẽ không muốn sống, không muốn sống đâu! QAQ】
【 Là mãnh nam nhá: Nói nữa tớ block. (Mỉm cười) 】
Đào Kiều Sanh làm lơ uy hiếp của Triệu Dã Tức: 【 Trời đất chứng kiến, tôi tình nguyện cùng Triệu Dã Tức độc thân cả đời, đổi lại tôi phải phân hóa thành Omega. (Cầm ba nén hương bái phật.jpg ) 】
【 Là mãnh nam nhá: Nếu cậu nói thế, vậy cậu nhất định tiêu rồi. 】
Vì giúp Đào Kiều Sanh dời đi lực chú ý, Triệu Dã Tức kéo hắn đi ăn gà. Chơi một ván game Đào Kiều Sanh vẫn còn lải nhải không ngừng, ảnh hưởng nghiêm trọng đến Triệu Dã Tức phát huy, làm anh chơi chẳng bao lâu đã chán.
"Có gì đâu" Triệu Dã Tức quan sát các đồng đội khác, thả lỏng hai tay, bắt đầu lột quả bưởi nho mới mua về "Kết quả của cậu vẫn chưa có mà, có gì phải lo."
Đào Kiều Sanh khóc lóc kể lể: "Tớ cảm thấy tớ mắc chứng lo âu rồi. Bé con, không phải cậu có một anh họ làm bác sĩ tâm lý sao? Cậu giúp tớ hẹn anh ấy nhé?"
"... Cậu nghiêm túc?"
"Ừm ừm, tớ thật sự rất khó chịu, nhất định là tới mắc bệnh rồi!"
"Được, cậu đợi lát."
Năm phút sau, Triệu Dã Tức nói với Đào Kiều Sanh: "Một giờ , còn muốn hẹn không?"
Đào Kiều Sanh trầm mặc hai giây, nói: "Tớ đột nhiên cảm thấy khỏe hơn nhiều."
Triệu Dã Tức khẽ nói: "Tiền đồ."
Đào Kiều Sanh oan ức: "Mấy đứa nghèo chúng tớ là như thế đấy."
Triệu Dã Tức trò chuyện với anh họ vài câu. Anh họ nói gần đây anh rất bận, thời gian hẹn trước gần như kín lịch.
【 Là mãnh nam nhá: Bởi vì chuyện giới tính thứ hai? 】
【 Anh họ: Đúng, rất nhiều người phân hóa không thể tiếp nhận bản thân đột nhiên thêm một giới tính. Đặc biệt là nữ Alpha và nam Omega, phần lớn bọn họ vẫn còn đi học, học sinh cấp ba chiếm đa số. Mấy đứa nhóc tuổi thầy thì vốn đã mẫn cảm, hiện tại lại bởi vì phân hoá phải chịu bài xích của bạn bè, ít nhiều đều có chút vấn đề về tâm lý. 】
Triệu Dã Tức suy nghĩ, hỏi: 【 Vậy anh cảm thấy giới tính thứ hai có nên công khai không? 】
【 Anh họ: Cá nhân anh cho rằng, vẫn nên xem mong muốn của đương sự thì tốt hơn. 】
【 Anh họ: Đúng rồi Tiểu Tức, anh nhận được bằng tiến sĩ rồi! 】
【 Là mãnh nam nhá: Cừ nha anh, chúc mừng. 】
【 Anh họ: Bây giờ nhà của chúng ta chỉ còn lại một mình em không có bằng tiến sĩ. (Cười ngây ngô) 】
【 Là mãnh nam nhá: (Đẹp trai lạnh lùng.jpg) 】
Đào Kiều Sanh nghe được động tĩnh Triệu Dã Tức bên này, hỏi: "Bé con, cậu đang ăn gì à?"
"Đúng vậy."
"Ăn cái gì đó."
"Bưởi nho."
Đào Kiều Sanh thuận miệng hỏi câu: "Ăn ngon không?"
Triệu Dã Tức cảm nhận chua ngọt trong miệng, giống như một chiếc máy vô tình cắn nuốt: "Khó ăn muốn chết."
Lục Hoang Chi không nói với anh mùi pheromone của anh, tự anh lại không ngửi được, tuy rằng rất giận, nhưng anh cũng chỉ có thể ăn mấy múi bưởi nho cho hả giận.
Sau khi tuyến thế phát triển xong, mỗi lần ra ngoài Triệu Dã Tức đều phải dùng thuốc ngăn mùi, còn luôn luôn chú ý tình trạng cơ thể của mình, chuẩn bị nghênh đón kỳ dịch cảm đầu tiên trong cuộc đời.
giờ sáng, Triệu Dã Tức đúng giờ vào văn phòng, trong tay cầm ly sữa đậu nành lấy trong nhà ăn.
Triệu Dã Tức đặt sữa đậu nành lên bàn, hai tay nhéo lỗ tay, nóng đến mức dậm chân. "Đmmmmmmmm, bỏng chết ông!"
Lục Hoang Chi đã ngồi ở chỗ làm việc, ngước mắt nhìn anh, ánh mắt xuất hiện bọng mắt mang theo ý cười: "Sáng sớm đã chọc tôi vui rồi?"
Triệu Dã Tức nhận ra hành động của mình có hơi ngu ngốc, bình tĩnh buông tay ra: "Tôi chọc cho chó vui."
Lục Hoang Chi hỏi anh: "Dùng thuốc ngăn mùi à?"
"Liên quan đéo gì đến cậu."
Triệu Dã Tức nói xong, nghe thấy phía sau có người đang cười, xoay người nhìn thấy một người đàn ông ngồi trên vị trí làm việc vốn không ai ngồi.
"Triệu Dã Tức đúng không" người đàn ông chủ động vươn tay về phía Triệu Dã Tức "Tôi tên Cung Câu Nhân, trước đó bị điều ra ngoài nghiên cứu, hôm nay mới trở về."
"Công cụ...?" Triệu Dã Tức nhìn bản tên người đàn ông, vẻ mặt hơi phức tạp.
Ừm... lúc nhận người Viện nghiên cứu ABO có yêu cầu đặt biệt với tên đúng không.
Triệu Dã Tức bắt tay với Cung Câu Nhân. Cung Câu Nhân hỏi: "Nghe nói cậu là Omega?"
Lục Hoang Chi nhìn về phía hai người.
"Đúng vậy," Triệu Dã Tức nói, "Có vấn đề gì không?"
"Không có gì." Cung Câu Nhân cười nói, "Bộ phận chúng ta hình như chỉ có cậu là Omega."
Triệu Dã Tức: "Ồ."
Lục Hoang Chi thu ánh mắt lại.
Bộ phận mở một hội nghị giữa trưa, chủ giảng hội nghị chính là Cung Câu Nhân. Hắn đứng về phe Quan Thừa Tế, cho rằng giới tính thứ hai phải công khai toàn bộ, bởi vậy hắn đến một thành phố nhỏ tuyến điều tra nghiên cứu một tháng.
"Tôi đến tham quan mười trường cấp ba, phát hiện chỉ cần có hướng dẫn chính xác, phần lớn mọi người đều sẽ lý trí đối mặt với sự xuất hiện của giới tính thứ hai, quan tâm nhiều hơn với học sinh đã phân hóa nhiều hơn là thành kiến."
Quan Thừa Tế gật đầu, "Vất vả rồi."
Lương Thanh Hoàn hờ hững nói: "Mấu chốt ở chỗ, những cô cậu học sinh đó có muốn bị quá nhiều người quan tâm như thế không."
Cung Câu Nhân nói rõ ràng rành mạch: "Không phải bọn họ có muốn, là bọn họ cần phải tiếp nhận. Triệu chứng kỳ dịch cảm Omega mọi người ai cũng biết, một Omega trong kỳ dịch cảm sẽ mang đến bao nhiêu phiền phức với người xung quanh? Alpha và Omgea cực kỳ mẫn cảm với pheromone của nhau, mặc dù giới tính thứ nhất giống nhau, cũng sẽ trở nên khác biệt. Đặc biệt là trong các trường đại học nội trú, không nên xuất hiện tình huống nam Alpha và nam Omega ở chung một phòng ký túc xá. Trường học, học sinh, cùng với phụ huynh học sinh đều có quyền lợi biết trong trường có những ai là Alpha, Beta, hay là Omega, đây mới là trách nhiệm đối với từng học sinh."
Triệu Dã Tức vừa định lên tiếng, đã bị Lục Hoang Chi giành trước một bước.
"Có thể hỏi một câu không, anh dùng phương pháp gì để điều tra nghiên cứu?"
Cung Câu Nhân im lặng một lát rồi nói: "Bạn học Lục có ý gì?"
"Nếu phương pháp sai lầm, những kết luận này sẽ không có ý nghĩa gì cả."
Cung Câu Nhân phong độ cười nhẹ: "Tại sao phương pháp của tôi lại sai?"
Lương Thanh Hoàn nhìn Lục Hoang Chi, ôn hòa nói: "Hoang Chi chỉ nói là 'nếu ', rốt cuộc có sai hay không..."
"Tôi sẽ thảo luận với giáo sư Lương." Quan Thừa Tế đứng dậy nói, "Tan họp."
Trở lại vị trí làm việc, Cung Câu Nhân nói với Triệu Dã Tức: "Tôi còn tưởng rằng cậu sẽ đồng ý với tôi, khá thất vọng đó."
Cung Câu Nhân nói một câu "Một Omega trong kỳ dịch cảm sẽ mang đến bao nhiêu phiền phức với người xung quanh" làm Triệu Dã Tức hơi khó chịu, nói chuyện cũng không khách sáo như trước: "Là chuyện gì làm cho anh có ảo tưởng này?"
"Không phải cậu là học trò của giáo sư Quan sao?"
"Đúng vậy," Triệu Dã Tức nói, "Nhưng vừa rồi thầy của tôi hình như chưa nói gì mà."
Cung Câu Nhân nhất thời nghẹn họng: "Chuyện này..."
.
Sau khi ăn cơm trưa xong, Triệu Dã Tức lấy ra chai thuốc mỡ Hùng Sơ Mạt cho anh. Lục Hoang Chi hỏi: "Anh muốn thoa thuốc?"
"Cậu mù à."
"Ở phòng làm việc thoa thuốc lên tuyến thể của mình, thật sự là chuyện anh có thể làm." Lục Hoang Chi lấy chai thuốc mỡ trong tay Triệu Dã Tức, "Đi đến phòng trà."
Triệu Dã Tức nhớ lại chuyện xảy ra ở phòng trà lần trước, vẻ mặt không được tự nhiên cho lắm, "Tôi không đi."
"Vậy đến phòng họp."
Thời gian này mọi người đều đang nghỉ trưa, trong phòng hội nghị không có ai. Triệu Dã Tức hỏi: "Cậu đi theo làm gì?"
Lục Hoang Chi dựa vào bàn hội nghị, nói: "Xem học trưởng có cần tôi giúp hay không."
"Không phải cậu nói, không thể cho Alpha khác chạm vào tuyến thể mà?"
"Là không thể cho 'Alpha khác' chạm vào. Tôi đã chạm rồi, cho nên không sao cả."
Triệu Dã Tức cười lạnh một tiếng, nói: "Tôi tin cậu cái éo. Đưa thuốc cho tôi."
Lục Hoang Chi ném thuốc mỡ cho Triệu Dã Tức, "Chạm nhẹ thôi, đừng sờ lung tung."
"Cậu dạy tôi đó hả?" Triệu Dã Tức dùng đầu ngón tay lấy thuốc mỡ, thoa lên chỗ tuyến thể, vừa mát lại vừa lạnh.
Tầm mắt Lục Hoang Chi dừng trên ngón tay Triệu Dã Tức.
Tay Triệu Dã Tức và người của anh đều nhỏ nhắn y nhau, ngón tay dường như còn nhỏ mảnh hơn con trai bình thường. Ngón tay trắng nõn sạch sẽ dính lấy thuốc mỡ, mềm mại đảo quanh cần cổ mảnh khảnh của anh, khiến làn da kia trở nên ướŧ áŧ lấp lánh.
Lục Hoang Chi nhìn trong chốc lát, lên tiếng: "Anh thoa lên tóc rồi."
Triệu Dã Tức theo bản năng xoay đầu nhìn, kết quả không nhìn thấy gì cả.
Lục Hoang Chi rút một miếng giấy trên bàn "Tôi lau giúp anh."
"Tự tôi có thể..."
Làn da sau cổ cảm nhận được sự mềm mại của khăn giấy, Lục Hoang Chi đứng phía sau anh nói: "Đừng nhúc nhích nha học trưởng, nếu không sẽ đụng trúng tuyến thể."
Cơ thể Triệu Dã Tức cứng đờ, "Đm cậu cố ý đúng không."
Lúc anh tự thoa thuốc thì không có cảm giác gì đặc biệt, nhưng hiện tại Lục Hoang Chi chỉ là cách gần tuyến thể của anh, tay còn chưa chạm trúng anh thì anh đã có hơi bất thường rồi.
Lục Hoang Chi lau tóc giúp anh, thờ ơ bảo: "Không phải anh nói muốn tìm Alpha giúp anh ngửi mùi à, tìm được chưa?"
"Vẫn chưa. Mấy ngày nay bận quá, đợi tôi rảnh rồi tìm tiếp..." Có vật ấm áp nào đó chạm vào tuyến thể của anh, hình như là tay Lục Hoang Chi, Triệu Dã Tức "xuýt" một tiếng, thúc giục: "Cậu xong chưa vậy."
"Xong rồi." Lục Hoang Chi ném khăn giấy vào thùng rác bên cạnh, lại lấy thêm một tờ, thong thả ung dung lau tay cho mình.
Bộ Thuần Trai nói: "Xong rồi? Vậy chúng ta đi thôi!"
"Đi." Triệu Dã Tức hơi sửng sốt, sợ đến nỗi trốn sau lưng Lục Hoang Chi "Má nó ai vậy ——"
Lục Hoang Chi nhìn Bộ Thuần Trai ngồi trong góc, hơi nhíu mày lại, "Anh đến hồi nào vậy?"
Bộ Thuần Trai ngoài miệng cười hì hì: "Tôi vẫn ở trong phòng họp mà —— lúc hai cậu đến tôi đã ở đây rồi."
Triệu Dã Tức chửi thề trong lòng: "Đây thật sự là Viện nghiên cứu ABO à, không phải trung tâm nghiên cứu những con người không bình thường đúng không?"
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Sờ tuyến thể vui không bạn học Lục?
_____
Chú thích meme:
. Cầm ba nén hương bái phật
. Đẹp trai lạnh lùng (do không tìm thấy nên thay bằng ảnh mỹ nữ có nghĩa tương tự :v)