Toàn Thiên Đường Đều Cho Rằng Thủ Trưởng Thất Sủng

chương 131: trần ai lạc định

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đối tượng bị kêu gọi ánh mắt dao động.

Lucifiel nhìn xuống, Griffin bị thượng đế giẫm dưới lòng bàn chân gào thét, da lông màu trắng dính bùn đất, có vẻ thật đáng thương.

Hắn đang muốn mở miệng nói “Thần, Asha ở dưới lòng bàn chân ngài”, bỗng nhiên nhớ lại Asmodeus bên cạnh, đúng lúc ngừng miệng. Hắn gắng gượng tươi cười, nội tâm vô cùng thê thảm, thần, ngài còn nhớ thân phận giả “Yahveh” đã sa đọa của ngài chứ!

Asmodeus phức tạp nói rằng: “Yahveh, sao ngươi lại vào thiên đường?”

Đôi mắt vàng kim của thượng đế lạnh nhạt, chỉ nhìn chăm chú vào Lucifiel.

Hành động của y, lập tức khiến Asmodeus hiểu lầm. Trong lòng Asmodeus đau xót, thiên đường có lời đồn quan hệ giữa Yahveh và sí thiên sứ trưởng vô cùng tốt, cùng giường mà ngủ, không biết khiến bao nhiêu thiên sứ hâm mộ, hiện giờ nhìn thấy, quả nhiên chứng minh lời đồn là thật.

Điện hạ vì muốn gặp Yahveh, thế mà lại lấy danh nghĩa nói chuyện phiếm với hắn để đến Mộc Tinh thiên!

Yahveh khẳng định cũng là điện hạ cho vào thiên đường!

Asmodeus ấp úng nói rằng: “Điện hạ, cho dù ngài và Yahveh quan hệ tốt, cũng không thể để Yahveh vào thiên đường được!”

Lucifiel đau đầu, nỗi oan này nhất định mình phải gánh rồi.

Suy nghĩ như vậy, hắn liền muốn thừa nhận, “Asmo, chuyện này thật xin lỗi ——” lời xin lỗi của hắn mới vừa phun ra nửa câu, đã bị thượng đế cắt ngang, “Luci, không cần xin lỗi vì chuyện ngươi không làm, ngô không cần.”

Nếu nói trước đó nghe được “Luci”, chỉ là quen tai, như vậy khi tiếng tự xưng là “ngô” vừa nói ra, Asmodeus như gặp sét đánh, thất thanh thét chói tai: “Thần?”

Tam giới dám tự xưng “ngô” như vậy, chỉ có thượng đế!

Yahveh là thượng đế ư?

“Điện hạ, Yahveh là thần? Hay là thần lâm thời thần hàng trên người Yahveh?” Asmodeus bối rối nhìn về phía Lucifiel, suy nghĩ triệt để hỗn loạn. Trí tuệ và học thức khiến sí thiên sứ kiêu ngạo lúc này đều vô dụng, hắn thậm chí còn không biết mình có cần hành lễ hay không.

Nếu là thượng đế tự mình giáng xuống, hắn tự nhiên phải hành đại lễ quỳ lạy, nếu là thần hàng, hắn chỉ cần khom người hành lễ, nếu Yahveh cái gì cũng không phải, như vậy hắn với đối phương thân phận ngang nhau!

Lucifiel khó xử, “…”

Asmodeus đã sắp khóc.

Điện hạ, đừng chần chờ mà! Cho hắn một nhát sung sướng đi!

Phát hiện thượng đế lười che giấu thân phận, con ngươi trong sáng của Lucifiel hiện ra vẻ bất đắc dĩ, dùng sự thật chứng minh thân phận đối phương —— hắn hành lễ với thần linh tóc bạc.

Sí thiên sứ trưởng lễ tiết hoàn mỹ, thuyết minh tao nhã điển hình.

“Thần, ngày an.”

Thượng đế nhìn Luci của mình, mỗi một phân mỗi một hào đều yêu thích như vậy. Khi cặp mắt màu xanh lam kia tản ra sắc thái quang minh, ánh mắt dừng ở trên người mình, thượng đế có một loại cảm giác đặc biệt, vô cùng mềm mại.

Mình là toàn bộ thế giới của hắn.

Tín ngưỡng, tình yêu.

Y chiếm được toàn bộ của Lucifiel, chỉ có khi thế giới sụp đổ, tâm linh tuyệt vọng, Lucifiel mới có thể lột xác thành Lucifer.

Y không cần ma vương, y muốn chính là Lucifiel!

Sau khi thượng đế thấy rõ ràng ý nguyện của mình, chủ động đi về phía Lucifiel, kéo gần khoảng cách giữa y với thiên sứ. Y bằng lòng đi ra khỏi giới hạn phân chia, không cao cao tại thượng như vậy nữa, hết thảy y có được, là thứ mà “mình” ở một thế giới khác vĩnh viễn mất đi.

Làm sao nỡ để ngươi chết đi.

Thượng đế nói rằng: “Luci, ngô đã có thể trả lời ngươi.”

Trong lòng Lucifiel hẫng một nhịp, “Cái gì?”

Đối diện tầm mắt, Lucifiel quên Asmodeus, trong mắt chỉ có đôi mắt vàng kim phản chiếu thế giới của thần linh. Trong thế giới đó, bóng dáng của hắn cũng có thể thấy rõ ràng.

Thần nghiêm túc nhìn hắn.

“Nếu ngươi chết, ngô sẽ đau khổ, vô cùng đau khổ.”

“Cho nên —— ”

“Luci, đừng chết, ngô có thể hồi sinh ngươi một lần, nhưng không cách nào hồi sinh ngươi lần thứ hai, khi ngươi triệt để rời khỏi ngô, ngô sẽ không còn thích thiên sứ thứ hai nào nữa.”

Lucifiel tức khắc dở khóc dở cười.

Ngô thần à, ý của ngài là ta có thể chết một lần, nhưng không thể chết lần thứ hai sao?

Đây là logic gì!

Hắn đầy hứng thú nói rằng: “Ta hỏi ngài một vấn đề, ngài chỉ trả lời một nửa.”

Lúc này, hắn đã thoải mái lại, giọng điệu thanh thản, tựa như đối mặt không phải thần linh, mà là một bằng hữu tương giao đã lâu. Biến hóa như vậy khiến Asmodeus sợ hãi, hoàn toàn không dám tin bình thường điện hạ đối đãi với thần linh như vậy.

Kế tiếp, còn khiến Asmodeus mờ mịt hơn.

Thượng đế không cam không muốn mà thừa nhận: “Được rồi, ngô sẽ rơi nước mắt vì ngươi.”

Loại chuyện như rơi nước mắt, cho dù là thần cũng thấy thực yếu đuối.

Nhưng vì Luci ——

Thừa nhận một lần cũng không có gì.

Sau khi nói xong, thượng đế nhìn thấy Lucifiel cười nhạt, tựa như sao trời đều rơi vào đáy mắt, tràn ngập cảm động.

“Thần, một vấn đề cuối cùng.”

“Ừm.”

“Ta, Lucifiel, có tư cách làm thần hậu của ngài không?”

Lucifiel mở miệng, ánh mắt nhuộm đẫm sắc bén và khiêu khích, rụt rè mà cao ngạo, nói là cả gan làm loạn cũng không có cách nào hình dung lời hắn nói ra!

Đây là một mặt chân thật nhất của hắn!

Ai nói sí thiên sứ trưởng không cao ngạo, vậy nhất định là hiểu lầm lớn nhất!

Thượng đế ngược lại cảm thấy trước mắt sáng ngời, lại đi nghe tiếng lòng, y phát hiện cái gì cũng không nghe được! Thực lực của Lucifiel bất tri bất giác cũng đạt tới một đỉnh điểm, có lẽ còn chưa mạnh bằng Lucifer, nhưng tuyệt đối là chạm đến giới hạn của tạo vật!

Lại đi về phía trước một bước, liền có thể đột phá dấu vết tạo vật!

Làm đồng bạn kiêm thuộc hạ của hắn, Asmodeus sợ tới mức quỳ xuống.

Asmodeus cho rằng thượng đế sẽ tức giận, không ngờ thần linh tóc bạc có dung nhan vài phần tương tự với điện hạ trước mắt đáp: “Trừ ngươi ra, còn ai có tư cách.”

Cái này tốt hơn bất cứ lời tâm tình nào.

Lucifiel vì đáp án của y mà cong khóe môi, vượt qua ba bước cách xa nhau cuối cùng, hôn lên cánh môi thượng đế.

“Rốt cuộc ngài cũng trả lời đúng một lần.”

Lucifiel đã thất vọng rất nhiều lần, nhận được câu trả lời mong muốn.

Asha dưới khế ước linh hồn yêu cầu, từ dưới đất đứng lên, vẫy vẫy tro bụi, Lucifiel kéo thượng đế cùng ngồi trên Griffin màu trắng. Trước khi rời đi, Lucifiel nói với Asmodeus ánh mắt đờ đẫn rằng: “Nhớ giữ bí mật đó, Asmo.”

Griffin rung đôi cánh, quét ra dòng khí mạnh mẽ.

Asmodeus quỳ gối tại chỗ, ngẩng đầu nhìn điện hạ và thần đã mất đi bóng dáng. Hơn nửa ngày hắn mới từ trong khiếp sợ lấy lại tinh thần, chua xót khi thất tình chậm chạp đến.

“Điện hạ, sao ngài lại nhìn trúng thần…”

Hắn khóc không ra nước mắt.

Biết tin tức lớn như vậy lại không thể nói ra, đêm nay hắn nhất định sẽ mất ngủ!

Không đề cập tới chủ thiên sứ trưởng thất hồn lạc phách, trên không trung, Lucifiel ngồi nghiêng trên Griffin, tóc dài theo gió tung bay, tựa như cát vàng thành sợi. Hắn nhìn thấy mái tóc bạc của thượng đế dài hơn hắn, không tự chủ được kéo chặt tóc bạc của đối phương.

Dưới ngón tay linh hoạt của hắn, tóc bạc bị bện thành một nắm, cuối cùng hắn kéo đứt vài sợi tóc vàng của mình, làm thành sợi dây cột vào đuôi tóc bạc.

Sau khi Lucifiel đại công cáo thành, cao thấp đánh giá thượng đế.

“Thần, như vậy nhẹ nhàng khoan khoái hơn nhiều.”

“… Không ngờ Luci còn có loại hứng thú này.”

Thượng đế sờ sờ một lọn tóc ngắn của Lucifiel, trong mắt có chút không ủng hộ, chỉ là dây cột tóc mà thôi, hoàn toàn có thể lấy ra một sợi từ trong không gian trữ vật!

“Học thêm một tay nghề, với ta mà nói thì không khó.” Hai tay Lucifiel đặt ở lưng Griffin, dễ dàng ổn định lại thân thể của mình. Thượng đế thấy hắn ngồi nghiêng, kỳ quái nói rằng: “Trước đó lúc ngươi đi không phải là khóa ngồi trên người Griffin sao?”

Lucifiel nghiêng đầu, “Ta không hy vọng thần ghen.”

Khóa ngồi có nghĩa là phải mở ra hai chân, kẹp lấy Griffin, tuy rằng bản thân hắn không cho là có cái gì, nhưng mà thái độ của thượng đế đối với Griffin khiến hắn thỏa hiệp.

Thượng đế cũng nghĩ tới việc khóa ngồi đại biểu cho cái gì, sắc mặt không dễ nhìn cho lắm.

Con Griffin này chiếm bao nhiêu tiện nghi của Luci!

“Không nên trách Asha!” Lucifiel ôm lấy cánh tay y, không cho phép y giận lây lên trên người Griffin, “Asha là thú cưng của ta, ngài đã ăn hiếp nó nhiều lần rồi! Huống hồ hạ giới đối đãi với thú cưng đều là loại thái độ này, ngài có thể đến nhân gian nhìn vài lần.”

“Không có lần sau, về sau ngồi xe ngựa.” Thượng đế nhìn thấy Lucifiel không che giấu lo lắng, thả nhẹ giọng điệu, tại một lần xóc nảy, y vươn tay ôm eo Lucifiel.

Asha nghe được đối thoại phía trên, biết mình tìm được đường sống trong chỗ chết, rơi lệ đầy mặt.

Chủ nhân kêu bay xoay quanh trên không trung.

Nó quyết định xoay thêm vài vòng, tốt nhất xoay tới độ thượng đế tha thứ nó mới thôi!

Sau mấy lần phát sinh tình huống xóc nảy, Lucifiel không thể nhịn được nữa, “Asha, ngươi bay thế nào vậy! Đừng có lắc ta.”

Asha cảm giác được chủ nhân bị thượng đế ôm vào trong ngực, trong mắt hiện lên vẻ giảo hoạt, không làm động tác nhỏ nữa, chuyên môn bay tới những nơi phong cảnh xinh đẹp. Lucifiel há lại không hiểu rõ tâm tư muốn hỗ trợ của Asha, trong khế ước linh hồn đều phản ứng rõ ràng.

Hắn nhìn thượng đế gần trong gang tấc, tự mình trêu ghẹo mà thở dài: “Hình như ta thường xuyên tự mình chủ động nhỉ, thần.”

Thượng đế trấn an sau lưng hắn, “Không sao, ngô quen rồi.”

Lucifiel: “…”

Kỹ thuật bổ đao của ngài, vẫn luôn luôn tốt.

Thượng đế vừa nói như thế, Lucifiel càng thêm đau lòng. Tốt xấu mình cũng là tình nhân trong mộng của tam giới, chỉ là đến trước mặt thần, dường như hắn cần dựa vào việc tự mình chủ động mới có thể công hãm thành công, phương thức như thế không khỏi quá thấp kém đi!

Lúc này thượng đế sắc bén mà nghe thấy được tiếng lòng, lại đáp: “Ngô không chê.”

Lucifiel che miệng y, “Loại không khí này, không cần nói nữa…”

Ta thật sự sợ một ngày nào đó, ta bị ngài tươi sống chọc tức chết.

Thượng đế cảm nhận được lòng bàn tay dán vào môi, trong lòng một mảnh an bình, còn an bình hơn so với ở đại thánh đường một mình nhìn thế giới, tựa như có thể cứ như vậy mà thiên trường địa cửu.

Lúc này, hắc thượng đế đột nhiên vọt ra một câu.

“Thần tử thuộc về ngô.”

Không khí kiều diễm gì cũng bị đánh tan.

Thượng đế mặt không đổi sắc ngưng tụ ý niệm trong thế giới tinh thần, sau đó lấy sấm sét thánh quang, đánh mặt hắc ám chết tiệt của y vào chỗ sâu trong biển.

Lucifiel cảm nhận được một chút không yên lòng từ y, “Thần, ngài đang suy nghĩ gì?”

Thượng đế phản xạ đáp: “Thần tử.”

Lucifiel kinh ngạc vạn phần nhìn y, lúc này mới vừa tiếp nhận mình, đã muốn sinh con rồi ư?

Thần, rốt cuộc là ngài chậm nhiệt hay là nhanh nhiệt vậy!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio