Toàn Thiên Đường Đều Cho Rằng Thủ Trưởng Thất Sủng

chương 6: giữ lại sau hội nghị thánh đường

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ngày hôm sau Lucifiel liền trả phép.

Hắn sẽ không bởi vì vấn đề tâm tình, mà trì hoãn công tác của mình.

Thần dụ theo đó mà đến.

Lucifiel ngồi ở trên thủ tọa, động tác làm việc dừng lại, mực trên ngòi bút nhẹ nhàng nhỏ xuống trên giấy. Giọng thượng đế như là cách một thế giới, lộ ra giọng điệu mệnh lệnh tuyệt đối, “Luci, về sau đừng một mình đến đại thánh đường.”

Lucifiel nhấm nháp cái từ này, một mình?

Thần không muốn lén lút gặp hắn sao…

Cùng tồn tại trong một cung điện, Michael cũng nghe thấy thần dụ gần bên tai, hít ngược một hơi.

Thượng đế nhìn thấy phản ứng của hắn ta, như người cha hiền ôn hòa kêu: “Michael.”

Michael ngậm miệng.

Chuyện giữa thần và điện hạ, ai xen vào chính là pháo hôi.

Thần dụ đã hạ, Michael chứng kiến, ánh mắt giống như thực chất hóa của thượng đế nhạt đi. Lucifiel dùng ma pháp xóa đi vết bẩn trên giấy, giống như chuyện gì cũng chưa từng phát sinh tiếp tục phê công vụ. Michael kính nể nhìn thủ trưởng nhà hắn, không hổ là điện hạ, lúc đối mặt loại chuyện này vẫn cứ gió thổi bất động!

Michael lại không biết, sau khi trải qua kích thích tối hôm qua, Lucifiel đã nhìn thấu thượng đế hỉ nộ vô thường.

Có ai lại chốc lát muốn hắn thị tẩm, chốc lát muốn hắn rời đi sao!

Chức trách của hắn không phải là dùng để ấm giường!

Dưới sự xử lý lạnh của cả hai bên Lucifiel và thượng đế, chuyện xấu hổ kia tạm thời tan thành mây khói. Chẳng qua các trí thiên sứ thủ vệ truyền tống trận Hằng Tinh thiên phát hiện, sí thiên sứ trưởng thân mến của bọn họ rất ít khi ra cửa.

Hội nghị thánh đường mười năm một lần đúng hạn mà đến.

Mỗi khi đến lúc này, sí thiên sứ nhất phẩm đều phải tề tụ ở tầng trời thứ chín Thủy Tinh thiên, bẩm báo cho thần linh cao nhất về chuyện của thiên đường. Lucifiel cũng không ngoại lệ, hắn cần phải mặc phục sức sí thiên sứ trưởng ở trường hợp chính thức vào, lấy thân phận sí thiên sứ Thống soái nhất phẩm, trước khi đến giờ liền đi tới đại thánh đường.

Đây là lệ thường trong dĩ vãng.

Biết hội nghị thánh đường ngắn thì một ngày, lâu là ba ngày mới có thể chấm dứt, Lucifiel lo lắng đặt tiểu griffin ở trong tẩm điện, trong khoảng thời gian ở chung này, làm hắn sâu sắc hiểu rõ nếu mình mặc kệ chúng nó, chúng nó có thể lật tẩm điện của mình lên tới trời luôn.

Lucifiel giao tiểu griffin cho người hầu cung điện chăm sóc.

Vài người hầu trí thiên sứ nhìn thấy bốn tiểu thú trong ngực điện hạ, ánh mắt đều tỏa sáng.

Thật đáng yêu!

Thú con trân quý như thế, bảo người hầu trí thiên sứ tiêu phí hết thủy tinh tệ cũng mua không nổi. Bọn họ thật cẩn thận ôm lấy tiểu griffin, trong ngực mỗi người hầu ôm một nhóc, chăm sóc cũng tiện hơn rất nhiều.

Lucifiel thấy dáng vẻ bọn họ luống cuống tay chân, khóe môi cong lên, quyết định năm nay tăng gấp bội tiền lương cho nhóm người hầu.

Người hầu cũng không phải là tôi tớ.

Những trí thiên sứ đó đều là tự nguyện đảm đương người hầu, đem việc hầu hạ sí thiên sứ trưởng như một công việc vô cùng vinh quang. Bình thường cứ một trăm năm bọn họ sẽ thay phiên một lần, trải qua tỉ mỉ chọn lựa mới có thể được làm, tiền lương đãi ngộ có thể xếp vào top các công việc tốt nhất Hằng Tinh thiên.

“Các ngươi không cần tiễn, ta đi tham gia hội nghị thánh đường.”

Lucifiel tao nhã mà cự tuyệt bọn họ đưa tiễn, đi ra ngoài cung điện.

Hắn thân mặc hoa phục, tóc vàng buộc lên, trên vành tai đeo khuyên tai ít sử dụng, độ sáng lòe chỉnh thể không chỉ một bậc. Nhóm người hầu trí thiên sứ tức khắc quên đi tiểu griffin “mỹ mạo”, ngưỡng mộ nhìn bóng dáng Lucifiel điện hạ rời đi, một màn này, bất luận qua bao nhiêu năm cũng sẽ được các trí thiên sứ chặt chẽ nhớ kỹ.

Phụ cận truyền tống trận Hằng Tinh thiên, Lucifiel đụng phải rất nhiều bạn bè bình thường không gặp. Bọn họ đều là từ tầng thiên đường khác tới, hơi tạm ngừng ở Hằng Tinh thiên, liền chờ xuất phát đi tới Thủy Tinh thiên.

Nhìn thấy Lucifiel, tọa thiên sứ trưởng Samael tiến lên nói rằng: “Điện hạ, ngày an.”

Lucifiel mang nụ cười nói: “Ngày an.”

Hắn luôn rất có thiện cảm với Samael cẩn thận tỉ mỉ, Samael thân là tọa thiên sứ trưởng thống lĩnh tọa thiên sứ tam phẩm, kiêm quyền quản lý tầng thứ bảy Thổ Tinh thiên và tầng thứ năm Hỏa Tinh thiên, còn quản một ngục giam thiên sứ thành lập ở Hỏa Tinh thiên, tại toàn bộ thiên đường, cũng chỉ có lượng công việc hắn ta làm có thể đuổi kịp mình.

Chẳng qua Samael không phải hắn, không cần giữ một khoảng cách với những người bạn khác.

Nếu trùng hợp đụng phải, Lucifiel liền đi cùng hắn ta vào truyền tống trận, đến đại thánh đường Thủy Tinh thiên.

Truyền tống trận sáng lên.

Samael nhìn Lucifiel bên cạnh, trong lòng khẽ động, thấp giọng nói rằng: “Điện hạ, hội nghị thánh đường lần này, ta muốn xin ngô thần ra tay, thiết lập một kết giới bao phủ ngục giam thiên sứ.”

Lucifiel có chút chần chờ, “…lực phòng ngự của ngục giam còn chưa đủ sao?”

Samael thở dài, “Lực phòng ngự đủ, đủ để chống đỡ tập kích ở vùng lưu đày, nhưng mà áp lực không gian trong ngục giam vẫn còn, bình thường phạm sai lầm đều là thiên sứ cấp thấp chiếm đa số, kết giới không làm suy yếu được quá nhiều áp lực không gian, bọn họ sống ở tầng thứ năm rất gian nan.” Hắn nâng mắt, cách ánh sáng chăm chú nhìn Lucifiel, “Điện hạ có thể giúp ta không?”

Nhốt vào ngục giam đã là một loại trừng phạt, hắn không hy vọng có thiên sứ bởi vậy mà chết.

Lucifiel vốn định đáp ứng, nhưng lại dừng lời.

Thượng đế không hẳn sẽ vui vẻ.

Xin thần ra tay, đã không phải là vấn đề thiện lương hay là tà ác, mà là có chút quá giới hạn. Thế giới này là thượng đế sáng tạo không sai, nhưng thượng đế cũng chưa chắc nhúng tay mọi chuyện, càng nhiều lúc, lựa chọn của thượng đế chính là bàng quan.

Lucifiel không có nói hết ra: “Ta sẽ thay ngươi nói.”

Samael thở phào, “Cám ơn điện hạ.”

“Nhưng mà có thù lao.” Lúc ánh sáng mờ đi, truyền tống đến nơi, Lucifiel mỉm cười, “Một khi thành công, ngươi nhất định phải trả tiền mời thần ra tay, đây là quy củ của thiên đường.”

Samael đơ mặt, chậm rãi nói rằng: “… Được.”

Quả nhiên vẫn phải đổ nhiều máu.

Đến đại thánh đường, Lucifiel phát hiện mình vẫn chậm một bước, Metatron và Beelzebub đã đến trước.

Lúc này ngự tọa vẫn chưa thấy bóng dáng thần linh.

Metatron cười nói: “Điện hạ.”

Beelzebub cũng vội vàng hành lễ, kêu: “Điện hạ.”

Thiên đường này, thiên sứ có thể gặp Lucifiel mà không hành lễ, cũng chỉ có thiên quốc Tể tướng Metatron.

“Meta, Beelzebub.” Lucifiel lên tiếng chào hỏi bọn họ, bước đi đến bậc thang phía trước ngự tọa. Trường bào màu trắng chấm đất, khảm nạm vàng bạc, phẩm cấp siêu nhiên, hắn đi thoáng qua hai người bạn đứng ở dưới ngự tọa.

Bên trái ngự tọa là đại thiên sứ trưởng Gabriel chưa đến, bên phải ngự tọa chính là phó quan Michael của hắn.

Hai người họ còn có chức vị phó quân đoàn trưởng của quân đoàn thiên sứ.

Quân đoàn trưởng tự nhiên là Lucifiel.

Samael đứng ở phía dưới Metatron và Beelzebub, sau đó là đến chủ thiên sứ trưởng Asmodeus bước vào đại thánh đường, đứng ở phía dưới Samael, năng thiên sứ trưởng Berial lười biếng đứng ở vị trí cuối cùng. Vị trí của tám vị thiên sứ trưởng, lấy địa vị ở thiên đường mà định, trình tự xếp hàng như thế, biểu hiện kết cấu quyền lực của chín tầng thiên đường đến rõ rõ ràng ràng.

Đây là trình tự mà thiên sứ khác cả đời cũng không thể tiếp xúc được.

Thời gian vừa đến.

Thánh quang trên ngự tọa hiện lên, bóng dáng thần linh ngồi ngay ngắn trong đó, chậm rãi nói rằng: “Bắt đầu đi.”

Lucifiel vứt bỏ tạp niệm, bắt đầu bẩm báo tình huống chỉnh thể của thiên đường trong mười năm này. Bởi vì đây là kỳ quá độ từ kỷ Thiên Quốc đến kỷ Thánh Quang, lại bao gồm lễ mừng sáng thế lần thứ nhất, chuyện lớn nhỏ rất nhiều, thời gian tự thuật không thể tránh khỏi dài lâu.

Lúc bàn việc công, vẻ mặt Lucifiel là trang trọng mà tự tin.

Dưới sự chấp chưởng của hắn, thiên đường vẫn chưa từng xuất hiện sai lầm.

Giọng sí thiên sứ trưởng cực kỳ êm tai, tốc độ nói đắn đo thích hợp, khiến thần linh nghe vào chính là một loại hưởng thụ. Thậm chí hai mắt hắn nhìn thẳng thượng đế dưới thánh quang, trong con ngươi xanh lam có ánh sáng ngời ngời không kém gì thần linh.

Ngự tọa, thượng đế không thể tránh né mà thất thần thầm nghĩ: lần sau thử để Luci ca hát xem.

Nhất định sẽ rất êm tai.

Con ngươi thần vàng kim hơi hơi nhu hòa, Lucifiel ở chính diện trực tiếp cảm nhận được.

Không khí cứng ngắc khó có thể cảm thấy giữa bọn họ không cánh mà bay.

Sau khi Lucifiel lên tiếng kết thúc, thượng đế mang tính tượng trưng mà hỏi vài câu, vẫn chưa có bất luận ý kiến gì với hắn. Kế tiếp đến phiên sí thiên sứ khác lên tiếng, mỗi một sí thiên sứ hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ có chút khẩn trương, sau khi nói xong, thường thì thượng đế sẽ cho ra một ít vấn đề tương đối xảo quyệt, làm cho bọn họ vắt hết óc mới có thể đáp được.

Đó cũng là một lạc thú của thượng đế, dù sao thì hội nghị thánh đường mười năm một lần, cũng không thể hoàn toàn không “khó khăn”.

Samael mới vừa nói xong đâu vào đấy liền một trận ưu thương.

Ngô thần càng làm độ khó khăn tăng lên!

Thượng đế nói rằng: “Samael, ngươi còn chuyện khác không?”

Samael quỳ xuống, khẩn cầu: “Ngô thần, gánh nặng áp lực không gian ở tầng thứ năm Hoả Tinh thiên đối với thiên sứ cấp thấp quá lớn, thỉnh cầu ngài ban cho ngục giam thiên sứ một kết giới, che chắn áp lực không gian.”

Lời nói vừa ra, tất cả sí thiên sứ đều chờ thượng đế trả lời, đáy lòng lại không nắm chắc lắm.

Ai cũng biết thượng đế chán ghét thiên sứ phạm giới.

Lúc thượng đế còn chưa nói gì, Lucifiel mở miệng, “Thiên sứ giam giữ ở ngục giam thiên sứ đều đang chuộc tội, đợi bọn họ chuộc tội xong, lại chính là một thành viên thiên đường, xin ngô thần cho bọn họ một cơ hội.”

Đối với thiên sứ vi phạm thất mỹ đức, Lucifiel cũng không có bao nhiêu thiện cảm, hắn là nhìn mặt mũi Samael mới nói giùm. Hơn nữa chuyện trải qua trước đó không lâu, khiến hắn thực khó dùng lập trường không đếm xỉa để nói chuyện.

Hắn thiếu chút nữa đã vi phạm điều luật “trinh tiết”.

Thượng đế nghe được tiếng lòng của hắn, “…”

Sách sáng thế được thượng đế đặt trên đầu gối âm thầm cười trộm, ghi nhớ bản mặt không đổi sắc của thượng đế.

Cuối cùng thượng đế đồng ý.

“Đợi ngươi trở về, có thể nhìn thấy kết giới.”

“Đa tạ ngô thần!”

Samael vui sướng, điện hạ vừa ra mặt, xác xuất thành công của chuyện gì cũng cao!

Ngoại trừ đoạn nhạc đệm không ảnh hưởng toàn cục này, hội nghị thánh đường vào một ngày sau thuận lợi chấm dứt. Dĩ vãng Lucifiel sẽ ở lại, nói nói mấy câu với thượng đế, nhưng mà hiện tại —— Lucifiel tươi cười không thay đổi, chuẩn bị cùng bạn bè rời khỏi đại thánh đường.

Michael im lặng không lên tiếng xem xét thượng đế tôn quý.

Đáng tiếc nhìn không thấy sắc mặt của thần.

“Luci.”

Lúc Lucifiel sắp rời đi, thượng đế vẫn ra tiếng giữ thiên sứ của y lại.

Michael đi ở mặt sau vui vẻ.

Lucifiel xoay người, không có bao nhiêu tình cảm cá nhân mà nói rằng: “Ngô thần, xin hỏi có chuyện gì phân phó?”

Thượng đế nghẹn lời.

Trước kia cũng không thấy ngươi có nề nếp như vậy mà.

Michael nhanh chóng trốn chạy, để lại không gian đại thánh đường cho thủ trưởng và thượng đế, không khí này rất áp lực.

Ngoài thần điện, vài sí thiên sứ vẫn chưa đi, dùng ánh mắt hỏi Michael: “Bên trong đã xảy ra chuyện gì?” Michael lắc lắc đầu, làm ra động tác kéo miệng, bạn của hắn liền hiểu —— chuyện không thể xen mồm.

Các sí thiên sứ không chờ Lucifiel nữa, lần lượt rời đi, đại thánh đường một lần nữa trở nên lạnh lẽo.

Cũng giống như tính cách chân thực của thần linh.

Thượng đế ôn hòa nói rằng: “Luci, lại đây.”

Diện tích ám ảnh tâm lý của Lucifiel gia tăng mãnh liệt, trong lúc nhất thời hoàn toàn không muốn đi qua.

Ánh mắt thượng đế tức khắc ngưng tụ lại, không rõ vì sao thiên sứ của y sinh ra cảm xúc mâu thuẫn. Nhưng mà chỉ có chính Lucifiel rõ ràng, giọng điệu thượng đế rất giống khúc nhạc dạo muốn hắn cởi quần áo lần trước!

Hết chương

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio