Vòng vây ác ma vương cấp lấy sự chiến đấu một mình của Lucifiel mà chấm dứt.
Không có đường để đột phá, ác ma vương cấp đạt tới thực lực như sí thiên sứ nhanh chóng tan tác, căn bản không đỡ được một cú của Lucifiel. Mà những ác ma chân chính dựa vào thực lực đứng ở đỉnh địa ngục, thì dưới lực quang minh oanh tạc ôm đầu tháo chạy, tránh né cục diện bị một đối một. Trong lúc nhất thời không trung tầng thứ tư địa ngục sáng như ban ngày, thường thường có gió lốc phá vỡ tầng mây, kim quang tản khắp nơi.
Một khi dính vào những lực lượng đó, không thua gì một trận thuật tinh lọc quang minh cao cấp nhất.
Dân bản địa ở nơi này đều mang vẻ mặt mờ mịt.
Michael quỳ mọp.
Điện hạ, ngài có cần mạnh thế không, trách không được ngô thần lại cấm ngài tùy tiện ra tay trên chiến trường!
Nhưng mà ưu thế của địa ngục cũng hiện ra, cho dù về mặt thực lực Lucifiel có thể tùy ý nghiền áp một ác ma trong số bọn họ, nhưng lại không có cách nào đánh vỡ việc thực lực khôi phục liên tục. Hắn cũng không định giằng co mãi, trực tiếp vứt ánh mắt cho Michael, Michael hiểu ngay, bắt lấy Beelzebub còn chưa kịp phản ứng, cùng bay về phía tầng thứ nhất địa ngục.
“Từ từ! Điện hạ còn chưa đi!” Beelzebub bỗng nhiên giãy dụa.
Michael vội vàng nói rằng: “Chúng ta đừng cản trở, ngươi thật sự tính khai chiến ở địa ngục hả?”
Nếu thêm cả bọn họ cộng với điện hạ, quả thật có hi vọng tranh cao thấp một phen với mười bốn ác ma vương cấp. Nhưng vấn đề là thiên đường có cấm luật, không cho phép tự ý đến địa ngục, lại càng không cho phép chủ động khơi mào chiến tranh, hậu quả mang đến từ việc này căn bản là bọn họ không thể nào gánh vác nổi.
Beelzebub lo lắng, “Ta không phải ý này, ta sợ đám ác ma đó gây rối điện hạ!”
Michael vô lực.
Nhìn đám ác ma đó liền biết, lỡ mà điện hạ muốn đi, ai cũng không ngăn được.
Lúc Michael túm Beelzebub tăng tốc lao ra khỏi tầng thứ tư địa ngục, Lucifiel cũng bắt đầu tính sổ.
Giọng hắn lạnh thấu đến tận xương, “Baal, giao hết rượu của ngươi ra đây.”
Baal giả ngu, “Rượu gì, thiên sứ cũng thích uống rượu hả?”
Vua ác ma to xác văng xuống đất cái ầm, rơi xuống cạnh Behemoth, ma long nhìn như chật vật, quần áo rách tung toé, trên thực tế cũng không có bị thương tổn gì, vảy rồng đủ để ngăn cản công kích ma pháp và công kích vật lý trên trình độ nhất định.
Mắt Behemoth nhíu lại, nghe ra vấn đề, “Baal, ngươi đừng nói với ta rằng chuyện này là ngươi gây ra nha?”
Baal vuốt mái tóc bạc ngắn ngủn đâm tay của mình, nhếch miệng mỉm cười.
“Ai biết được.”
Đôi mắt ác ma màu đỏ tươi nhìn Lucifiel, dữ tợn mà ác ý, “Muốn rượu không có, muốn chiến liền chiến!”
Không vui dưới đáy lòng Lucifiel ngược lại bị sự thẳng thắn thành khẩn của Baal làm phai giảm một ít.
“Thật tốt, ta muốn xem mấy năm nay ngươi tiến bộ bao nhiêu.”
Sau đó Lucifiel hồn nhiên không nhìn những ác ma khác, trọng điểm đánh Baal, những ác ma khác sau mấy lần bị vạ lây, quyết đoán thu tay lại, ở bên cạnh vây xem sí thiên sứ trưởng thiên đường ẩu đả vua ác ma như thế nào. Nhìn thấy một màn này, cho dù là Behemoth soi mói nhất cũng không thể không thừa nhận, Lucifiel thật sự là đại danh từ về tao nhã, nóng nảy cũng duy trì phong độ.
Hẳn là Baal luyện chế “Huyết thiên sứ”, mới chọc cho Lucifiel thầm hận.
Behemoth thầm mắng: “Chế tạo loại rượu này cũng không nói cho chúng ta biết, uống hết sớm một chút thì không phải chẳng có chuyện gì rồi sao!”
Thế mà lại vì việc nhỏ này chọc cho Lucifiel tới tận địa ngục!
Không đúng ——
Tốc độ Michael đưa tin có nhanh hơn nữa, cũng không nhanh bằng mệnh lệnh của bọn họ. Nếu cửa địa ngục đóng lại, trước khi cửa lớn còn chưa bị phá hư nghiêm trọng, Lucifiel lại làm thế nào mà xuất hiện ở tầng thứ tư địa ngục?
Behemoth đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, nói với một đọa thiên sứ bị thương không nhẹ rằng: “Ngươi đến tầng thứ nhất địa ngục U Minh xem tình huống, cửa địa ngục có tổn hại hay không, sau khi xem xong nhanh chóng trở về bẩm báo ta.”
Đọa thiên sứ tự nhiên không muốn ở lại nơi này, gật gật đầu, nhanh chóng rời khỏi khu giao chiến.
Ác ma vương cấp có đặc quyền, xuyên qua cửa vượt giới liền trực tiếp đến tầng thứ nhất địa ngục U Minh.
Ở nơi đó, Michael và Beelzebub cũng không thể tới ngay tức khắc, nên gã không chút do dự thông báo cho ác ma tầng thứ nhất, tầng thứ hai, tầng thứ ba đóng cửa vượt giới, chỉ cho phép ác ma vương cấp ra vào. Sau đó gã đi nhìn cửa địa ngục, cửa địa ngục hoàn hảo không tổn hao gì, chứng minh Lucifiel không phải là từ cửa lớn đi vào!
Giờ khắc này, gã hiểu rõ dụng ý của Behemoth, “Lucifiel thế mà lại tự ý đi vào địa ngục!”
Việc này là một tin tức lớn đối với thiên đường và địa ngục!
Khi Behemoth biết được chuyện này, nhịn không được cất tiếng cười to.
“Lucifiel, ngươi căn bản không phải nhận được cầu cứu mới đến, Michael và Beelzebub cũng bị ngươi lừa ha!” Sau khi khiến Baal kinh sợ, Behemoth còn nói thêm, “Ngươi xác định còn muốn tranh đấu với chúng ta nữa ư? Trái với cấm luật đã có thể khiến ngươi vào ngục giam thiên sứ rồi, chậc chậc, để ta nghĩ nào, đây hình như là lần đầu tiên ngươi trái với mệnh lệnh của thần linh nhỉ.”
Baal kinh ngạc nhìn Lucifiel bỗng nhiên dừng tay, “Không thể nào, ngươi cũng thích lén lút đến chơi hả?”
Sau đó gã cười đáng khinh, “Hương vị ma nữ địa ngục thế nào?”
Ánh mắt Lucifiel sắc lẻm, xuống tay càng nặng thêm ba phần, đánh Baal đến phun ra một búng máu.
“Mẹ, ông lại chẳng có đùa giỡn ngươi, nói một câu vui đùa cũng không cho!”
“Câm miệng.”
Lucifiel rất muốn vờ trượt tay giết chết gã, nhưng cái hạn chế kia vẫn luôn ở đó, hắn không thể dễ dàng hạ sát thủ với ác ma vương cấp.
Đây là chuyện hắn nhất định phải tiếp nhận.
Sau khi đánh Baal đến nỗi không tĩnh dưỡng vài chục năm sẽ không khỏe lên, hắn mới khẽ nhúc nhích cánh, thánh quang xẹt qua giữa không trung, bay khỏi phạm vi ác ma đứng. Đứng trên một tòa kiến trúc sụp xuống, hắn từ trên cao nhìn xuống mà nói rằng: “Ta không hề trái với hiệp nghị chiến tranh, trong hiệp nghị chiến tranh có một khoản, nếu các ngươi vũ nhục ta, ta tự nhiên có thể tiến hành phản kích.”
Baal rống lớn: “Ta làm nhục ngươi chỗ nào!”
Giọng Lucifiel lạnh đến độ linh hồn các ác ma khác cũng sắp kết băng, “Rượu.”
Baal cứng cổ, “Uống hết rồi! Chỉ dư lại một bình cuối cùng!”
Lucifiel lộ ra sát khí.
Nhưng mà hắn rất nhanh thu lại cảm xúc ấy, cười như không cười, “Hy vọng ngươi nói là sự thật, không thì —— ”
Hắn để lại câu nói lấp lửng, xoay người rời đi.
Ác ma ở đây đều cảm thấy trong lòng căng thẳng, giống như sẽ có kết cục gì đó rất không ổn.
Nhưng mà không có một ác ma nào dám đi đến trước mặt Lucifiel, ngăn cản hắn, chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn hắn trở về con phố gồ ghề trước đó, bước vào một sòng bạc ở trong ấy.
Lầu hai sòng bạc, thượng đế ngồi ở chỗ kia an tĩnh nhìn hắn.
Dung nhan thần linh hờ hững, lại có thêm một phần ôn hòa so với bình thường, đôi mắt vàng kim của y phản chiếu hình ảnh địa ngục, tóc bạc xõa thẳng trên mặt đất, bị mặt đất màu đen phụ trợ đến độ nhìn thấy cũng phải cau mày, như thể từ khi sinh ra đã nên đen trắng rõ ràng như thế. Thần linh thế này khiến trong lòng Lucifiel cảm thấy một trận quái dị, nhanh chóng quên mất tiêu tâm tình muốn cáo trạng.
Chuyện ác ma vẫn là đừng làm cho thượng đế phiền não vậy.
Hắn đi qua, nói rằng: “Ngô thần, chúng ta trở về sao?”
“Còn muốn đến một chỗ.” Thượng đế liếc qua Lucifiel, xác định hắn đã khắc chế cảm xúc phẫn nộ, “Baal không nói sai, ngô có thể cảm giác được, lần sau không cần cho gã ư hội để thừa dịp nữa.”
Lucifiel lộ ra tươi cười hoàn mỹ, “Vâng.”
Về sau chỉ có Baal đổ máu, hắn sẽ không chảy một giọt máu nào nữa.
Thượng đế nhìn ra suy nghĩ của Lucifiel, ánh mắt lộ ra chút vui mừng, “Luci, đưa tay qua đây.” Lucifiel thuận theo mệnh lệnh, đặt tay trên lòng bàn tay thần, cảm thấy tò mò với chuyện sắp xảy ra kế tiếp.
“Đi đâu ạ?”
“Đến địa ngục phía dưới, ngô muốn đi kiểm tra một chút.”
Giây tiếp theo.
Bọn họ hư không biến mất ở lầu hai.
Đợi đám ác ma Baal chạy tới, liền phát hiện Lucifiel đã chạy mất ngay cả cái bóng cũng không còn.
Chẳng lẽ thượng đế lại mở cửa sau cho Lucifiel hả!
Baal ngửa mặt lên trời thét dài, chữ chữ đầy huyết lệ, hận không thể chỉ vào mũi thượng đế tức giận mắng: “Quả thực không có biện pháp sống tiếp, há lại có thể làm như vậy! Nơi này là địa ngục, không phải thiên đường, sao thượng đế có thể như vậy!”
Behemoth vô lực.
“Nói nhỏ chút, ngươi không muốn kéo lực chú ý của thượng đế đến đây chứ.”
“… Ai.”
Cạnh bên đều là tiếng ác ma than thở.
Đối lập với đãi ngộ ở thiên đường, ác ma địa ngục chính là được mẹ kế nuôi.
Vượt qua mấy không gian, Lucifiel cùng tới tầng thứ chín địa ngục Phản Bội dưới sự dẫn đường của thượng đế.
Giây phút đứng vững trên mặt đất, hắn không nhìn cảnh sắc nơi này, mà là nhớ lại cảm giác đặc biệt vừa rồi. Hắn tin tưởng đa số lực lượng ở thế gian này đều có thể lĩnh ngộ, không chỉ là sáng tạo sinh mệnh, vượt qua không gian cũng có thể. Chỉ sau khi mỗi một phương diện đều đạt tới đỉnh cao, hắn mới có thể chạm đến phạm vi của thần linh, nhìn thấy “thế giới” càng hoa lệ loá mắt.
Thượng đế vung tay lên, thoải mái tinh lọc lực hắc ám nồng đậm ở bốn phía.
Lucifiel chỉ suy tư giây lát, phát hiện thượng đế đang chờ hắn, không khỏi áy náy: “Là ta thất lễ, thần.” Không có một thiên sứ nào có thể phân tâm trước mặt thượng đế, đây là không tôn trọng thần linh.
Thượng đế nói trắng ra vấn đề, “Chỉ lấy độ nồng đậm mà nói, lực lượng của tầng thứ chín địa ngục Phản Bội không đạt bằng Thủy Tinh thiên, nhưng mà vượt xa Hằng Tinh thiên, nếu ngươi không tinh lọc lực hắc ám, chỉ bằng chốc lát vừa rồi, linh thể của ngươi đã phải chịu ăn mòn rất nhỏ, trở lại thiên đường cần tu dưỡng vài ngày.”
Y cảnh cáo: “Không thể tự đại, Luci.”
Lucifiel tiếp nhận sự cảnh cáo này, dịu dàng đáp: “Có ngài đây.”
Thượng đế: “…”
Luci, ngô cũng không phải vạn năng.
Thượng đế đem câu nói không có khả năng này vứt ra sau đầu, nhìn về phía điểm đến.
Trong địa ngục Phản Bội ẩn nấp rất nhiều hương vị quen thuộc, khiến y cảm thấy không vui. Nguồn gốc của những hương vị đó là căn nguyên hắc ám, lúc sáng thế y lợi dụng căn nguyên hắc ám trong cơ thể sáng tạo địa ngục, sau khi phân liệt ra mặt hắc ám, mặt hắc ám khống chế quy luật biến hóa của lực lượng ở địa ngục, dần dà địa ngục liền thoát khỏi khống chế của y.
Hiểu biết hắc ám là bước đầu tiên, bước thứ hai có thể là đánh thức hắc ám, cũng có thể là phong ấn hắc ám.
Thượng đế đang quan sát trước khi làm ra lựa chọn.
Bỗng nhiên, Lucifiel hỏi ra vấn đề mà tất cả sinh linh đều nghi hoặc, “Ngô thần, ngài không thích hắc ám, vì sao phải sáng tạo địa ngục?”
“Bởi vì cần thiết.”
“Địa ngục là nơi tất phải xuất hiện sao?”
“Phải…”
Cho nên dù có chán ghét nữa, cũng phải nắm mũi nhẫn nhịn, thượng đế phát hiện mình đã có đáp án rồi.
Đáp án này thật làm cho y bức bối.
Hết chương